Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 367: Nhập Bắc Kiếm Thành
buntieuthu
10/07/2020
>
"Đinh! Kí chủ đã tích lũy được 10000 tỷ tích phân!" Hoàng Việt vừa chạy xe đi không bao lâu, hệ thống đã vang lên thông báo, làm hắn lập tức dừng xe lại, yêu cầu hệ thống thăng cấp Âm Dương Chân Kinh.
"Đinh! Âm Dương Chân Kinh tăng cấp lên tầng 3 thành công! Chúc mừng kí chủ!" Hệ thống nhân tính nói.
"Hảo!" Hoàng Việt vừa hô, lập tức, tốc độ vận chuyển Âm Dương Chân Kinh trong cơ thể Hoàng Việt bão táp thăng lên, đâu chỉ so với trước đây nhanh một hai lần, mà là một hai trăm lần mới đúng, a... làm Hoàng Việt không biết nên nói gì luôn a, đúng là công pháp đỉnh tiêm a, hắn cảm thấy toàn thân giống như một cái hố đen, đang hút tất cả vật chất là linh khí xung quanh, nếu linh khí không phải là tồn tại vô hình vô chất, sợ rằng bây giờ đã đủ để gây nên từng đợt phong ba bão táp rồi đi, nhưng nếu như có một người bình thường ở đây, hít thở luồng linh khí tụ tập lại nơi này, chắc chắn sẽ vô cùng thoải mái, đơn giản vì đây vừa là vòng trong Thiên Đảo, mà lại ở gần Hoàng Việt thì linh khí còn đậm đặc gấp hàng chục lần bình thường.
"A...a... ta muốn đột phá a!" Hoàng Việt cười hắc hắc, cảnh giới của hắn đã là Hậu Thiên hậu kỳ rồi, dĩ nhiên chỉ là Hậu Thiên hậu kỳ sơ giai, nhưng nếu cộng thêm Âm Dương Chân Kinh tầng 3, nội lực của hắn so với cao thủ Hậu Thiên hậu kỳ đỉnh phong cũng cao hơn rất rất nhiều, nói cách khác, giờ đây Hoàng Việt có khi còn có thể ngạnh kháng đôi chút trước mặt cao thủ nửa bước TIên Thiên nữa à...
"Đi, tiếp tục đi!" Hoàng Việt cũng không dừng lại lâu, xe tiếp tục chạy với tốc độ tối đa, rất nhanh nữa thôi, hắn sẽ tiến nhập Bắc Kiếm Thành.
...
Bắc Kiếm Thành, cổng thành.
"Đi, mau đi đi, hôm nay thành không nhận người vào!" Mấy tên đệ tử phái Hằng Sơn đang không ngừng xua đuổi những người muốn vào thành, hôm nay thành có sự kiện hệ trọng, cho dù là cảnh giới Hóa Kính cũng không được nhập thành, tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Hừ, không cho vào thì thôi!"
"Hôm nay có chuyện gì không biết nữa!"
Nhưng lúc này, từ xa xa, bỗng nhiên vang lên thanh âm kì lạ, làm đám người đang đứng ở sát cổng thành ngoái đầu nhìn lại, từ xa xa, bọn họ có thể nhìn thấy một cái gì đó đang hướng lại gần với tốc độ rất nhanh, còn mang theo thanh âm rẹt rẹt mà chỉ có những dân biết tiếng pô xe mô tô mới hiểu.
"Kia... kia là cái gì?"
"Ta làm sao biết a!"
"Ta... ta biết nó là gì!" Lúc này, một tên đại hán tầm 60 tuổi nhìn về chiếc xe mô tô Hoàng Việt đang chạy, hét lớn: "Là đồ vật của đất liền!"
Mấy tên đệ tử của Hằng Sơn nghe vậy, lập tức quát to: "Thứ hỗn trướng nào, dám đem đồ vật của đất liền lên Thiên Đảo!"
"Cẩn thận, hắn có thể đến được đây, nói rõ không đơn giản!" Một tên đệ tử khác hô, sau đó chạy vào trong, kêu gọi thêm mấy tên đệ tử ở bên trong chạy ra ngoài.
"Mau bày Kiếm Trận!" Khoảng 6 tên đệ tử Hằng Sơn lập tức thủ thế, tên nào tên nấy đều có cảnh giới nửa bước Hóa Kính, bày ra kiếm trận cũng rất quy củ, đám đông võ giả bên ngoài nhìn, cũng tránh ra một bên, thậm chí còn có một vài tên lẻn chạy vào thành.
"Tên kia đứng lại!"
"Chết tiệt!" Mấy tên đệ tử Hằng Sơn thấy có người dám qua mặt bọn mình, tức lắm, nhưng trước mắt là cao thủ võ lâm dám đem đồ vật đất liền lên Thiên Đảo, nên bọn họ cũng không quản được, dần dà có người thấy đệ tử Hằng Sơn bỏ mặc, cũng có thêm vài người chạy vào thành, còn lại là một đám đông muốn xem rốt cuộc đây là ai mà to gan như vậy, cũng muốn xem Kiếm Trận của phái Hằng Sơn lợi hại ra sao, nên đứng một bên chỉ chỉ trỏ trỏ.
"Nó tới rồi!" Rất nhanh, thân ảnh Hoàng Việt cũng hiện rõ rõ ràng ràng trong mắt bọn hắn, nhìn thấy đây chỉ là một thiếu niên, bọn họ càng thêm tức tối, hôm nay là ngày có thể nói là hệ trọng của môn phái, cơ sự mật này chỉ có những người trong phái Hằng Sơn mới biết được, thậm chí những người được canh cổng ở đây đều đã trải qua tuyển chọn, đều là tinh anh trong tinh anh, nhưng nay lại có một tên muốn phá hoại buổi họp mặt của chưởng môn, nếu để cho tên này vào thành, lỡ khách quý của chưởng môn không vừa lòng thì sao, hậu quả đều do bọn hắn gánh chịu cả đó a...
"Tiểu tử, chớ làm càn!" Đám đệ tử phái Hằng Sơn hét lên, một tên cầm đầu trong đó thấy Hoàng Việt không hề có ý định giảm tốc độ, liền hô: "Chuẩn bị giết địch, giết chết không tha!"
Lúc này, Hoàng Việt đang ở xa xa, nhìn thấy có mấy tên mặc đồng phục đệ tử của phái Hằng Sơn dự định cản mình lại thì khẽ nhíu mày, mấy tên này, thật đúng là không biết phải trái, chính mình đang muốn đi cứu chưởng môn của bọn họ, bọn họ lại coi mình như kẻ thù, nếu không phải chuyện quá gấp thì nhất định Hoàng Việt phải cho bọn họ một bài học, còn bây giờ thì không có nhiều thời gian như vậy rồi...
"Rẹt rẹt rẹt!" Tiếng pô xe chói tai đập vào tai mấy tên đệ tử phái Hằng Sơn, tốc độ quá nhanh, hơn nữa Hoàng Việt đang lao về phía bọn họ, cũng chính là trước cổng thành, làm bọn họ đang phân vân nên đánh hay nên tránh.
Tránh thì có thể tránh bị thương, nhưng nghĩ lại, bị thương còn tốt hơn so với bị chưởng môn không nhìn vừa mắt, dù sao bọn họ đều là tinh anh, không thể nào thấy yếu mà lui, dù rằng biết thiếu niên này đã không sợ bọn họ, tức có chỗ để dựa vào.
"Tên này cũng quá ngông cuồng đi!"
"Đúng đó, không biết đây là địa bàn của phái Hằng Sơn sao? Ta thấy hắn còn trẻ..."
Còn chưa nói xong, xe đã chạy tới, lập tức, mấy tên đệ tử phái Hằng Sơn phi thân tới, chĩa mũi kiếm vào ngay người Hoàng Việt.
"Hừ, đám ruồi chết tiệt!" Hoàng Việt thầm hô, lập tức, nội lực ngoại phóng, một luồng nội lực cực kỳ nồng hậu bắn ra.
"Bành!!!!!"
"Ái!!"
"A...."
"Tiền bối tha mạng!"
Đám đệ tử phái Hằng Sơn là người đứng sát Hoàng Việt nhất, lập tức lĩnh đủ uy lực của luồng nội lực này, tuy rằng đều là cao thủ nửa bước Hóa Kính, nhưng cũng bị hất bay, té xuống đất, không ngừng hô xin tha, may cho bọn hắn là Hoàng Việt cũng không để tâm, vẫn tiếp tục lái xe vào thành.
"Đáng sợ, đây là cao thủ Hậu Thiên sao?"
"Hắn mới bao nhiêu tuổi a!"
"Đừng nói nữa, hôm nay không thể vào thành được rồi, Bắc Kiếm Thành hôm nay định trước sẽ không an bình!"
"Mau mau đi thôi, hôm sau lại vào!"
Đám đông võ giả lập tức rời đi, cũng không dám vào thành nữa, mấy tên đệ tử phái Hằng Sơn thì lồm chồm ngồi dậy, tên cầm đầu sai sử mấy tên tiểu đệ, nói: "Mau bẩm báo thành chủ, lần này không thể trách các ngươi được!"
"Ân, sư huynh!" Đám sư đệ đồng thanh nói, sau đó lập tức chạy vào trong thành.
Hoàng Việt vừa chạy vào thành, mấy người dân chúng ở trong thành vừa rồi cũng không phải không nghe tiếng xe, mà là không biết là tiếng gì đây, vừa thấy Hoàng Việt chạy vào, ai nấy hoảng hốt bỏ chạy, phải biết thứ Hoàng Việt cưỡi có tốc độ nhanh lắm a, vả lại nếu không có ai cản đường hắn lại, hoặc là hắn đã đả bại tất cả, hoặc là hắn là cao thủ của phái Hằng Sơn, mà bọn họ thì thiên về phương án thứ nhất hơn, vì cao thủ của phái Hằng Sơn có ai có bộ dáng trông giống như Hoàng Việt đâu chứ...
"Đinh! Kí chủ đã tích lũy được 10000 tỷ tích phân!" Hoàng Việt vừa chạy xe đi không bao lâu, hệ thống đã vang lên thông báo, làm hắn lập tức dừng xe lại, yêu cầu hệ thống thăng cấp Âm Dương Chân Kinh.
"Đinh! Âm Dương Chân Kinh tăng cấp lên tầng 3 thành công! Chúc mừng kí chủ!" Hệ thống nhân tính nói.
"Hảo!" Hoàng Việt vừa hô, lập tức, tốc độ vận chuyển Âm Dương Chân Kinh trong cơ thể Hoàng Việt bão táp thăng lên, đâu chỉ so với trước đây nhanh một hai lần, mà là một hai trăm lần mới đúng, a... làm Hoàng Việt không biết nên nói gì luôn a, đúng là công pháp đỉnh tiêm a, hắn cảm thấy toàn thân giống như một cái hố đen, đang hút tất cả vật chất là linh khí xung quanh, nếu linh khí không phải là tồn tại vô hình vô chất, sợ rằng bây giờ đã đủ để gây nên từng đợt phong ba bão táp rồi đi, nhưng nếu như có một người bình thường ở đây, hít thở luồng linh khí tụ tập lại nơi này, chắc chắn sẽ vô cùng thoải mái, đơn giản vì đây vừa là vòng trong Thiên Đảo, mà lại ở gần Hoàng Việt thì linh khí còn đậm đặc gấp hàng chục lần bình thường.
"A...a... ta muốn đột phá a!" Hoàng Việt cười hắc hắc, cảnh giới của hắn đã là Hậu Thiên hậu kỳ rồi, dĩ nhiên chỉ là Hậu Thiên hậu kỳ sơ giai, nhưng nếu cộng thêm Âm Dương Chân Kinh tầng 3, nội lực của hắn so với cao thủ Hậu Thiên hậu kỳ đỉnh phong cũng cao hơn rất rất nhiều, nói cách khác, giờ đây Hoàng Việt có khi còn có thể ngạnh kháng đôi chút trước mặt cao thủ nửa bước TIên Thiên nữa à...
"Đi, tiếp tục đi!" Hoàng Việt cũng không dừng lại lâu, xe tiếp tục chạy với tốc độ tối đa, rất nhanh nữa thôi, hắn sẽ tiến nhập Bắc Kiếm Thành.
...
Bắc Kiếm Thành, cổng thành.
"Đi, mau đi đi, hôm nay thành không nhận người vào!" Mấy tên đệ tử phái Hằng Sơn đang không ngừng xua đuổi những người muốn vào thành, hôm nay thành có sự kiện hệ trọng, cho dù là cảnh giới Hóa Kính cũng không được nhập thành, tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Hừ, không cho vào thì thôi!"
"Hôm nay có chuyện gì không biết nữa!"
Nhưng lúc này, từ xa xa, bỗng nhiên vang lên thanh âm kì lạ, làm đám người đang đứng ở sát cổng thành ngoái đầu nhìn lại, từ xa xa, bọn họ có thể nhìn thấy một cái gì đó đang hướng lại gần với tốc độ rất nhanh, còn mang theo thanh âm rẹt rẹt mà chỉ có những dân biết tiếng pô xe mô tô mới hiểu.
"Kia... kia là cái gì?"
"Ta làm sao biết a!"
"Ta... ta biết nó là gì!" Lúc này, một tên đại hán tầm 60 tuổi nhìn về chiếc xe mô tô Hoàng Việt đang chạy, hét lớn: "Là đồ vật của đất liền!"
Mấy tên đệ tử của Hằng Sơn nghe vậy, lập tức quát to: "Thứ hỗn trướng nào, dám đem đồ vật của đất liền lên Thiên Đảo!"
"Cẩn thận, hắn có thể đến được đây, nói rõ không đơn giản!" Một tên đệ tử khác hô, sau đó chạy vào trong, kêu gọi thêm mấy tên đệ tử ở bên trong chạy ra ngoài.
"Mau bày Kiếm Trận!" Khoảng 6 tên đệ tử Hằng Sơn lập tức thủ thế, tên nào tên nấy đều có cảnh giới nửa bước Hóa Kính, bày ra kiếm trận cũng rất quy củ, đám đông võ giả bên ngoài nhìn, cũng tránh ra một bên, thậm chí còn có một vài tên lẻn chạy vào thành.
"Tên kia đứng lại!"
"Chết tiệt!" Mấy tên đệ tử Hằng Sơn thấy có người dám qua mặt bọn mình, tức lắm, nhưng trước mắt là cao thủ võ lâm dám đem đồ vật đất liền lên Thiên Đảo, nên bọn họ cũng không quản được, dần dà có người thấy đệ tử Hằng Sơn bỏ mặc, cũng có thêm vài người chạy vào thành, còn lại là một đám đông muốn xem rốt cuộc đây là ai mà to gan như vậy, cũng muốn xem Kiếm Trận của phái Hằng Sơn lợi hại ra sao, nên đứng một bên chỉ chỉ trỏ trỏ.
"Nó tới rồi!" Rất nhanh, thân ảnh Hoàng Việt cũng hiện rõ rõ ràng ràng trong mắt bọn hắn, nhìn thấy đây chỉ là một thiếu niên, bọn họ càng thêm tức tối, hôm nay là ngày có thể nói là hệ trọng của môn phái, cơ sự mật này chỉ có những người trong phái Hằng Sơn mới biết được, thậm chí những người được canh cổng ở đây đều đã trải qua tuyển chọn, đều là tinh anh trong tinh anh, nhưng nay lại có một tên muốn phá hoại buổi họp mặt của chưởng môn, nếu để cho tên này vào thành, lỡ khách quý của chưởng môn không vừa lòng thì sao, hậu quả đều do bọn hắn gánh chịu cả đó a...
"Tiểu tử, chớ làm càn!" Đám đệ tử phái Hằng Sơn hét lên, một tên cầm đầu trong đó thấy Hoàng Việt không hề có ý định giảm tốc độ, liền hô: "Chuẩn bị giết địch, giết chết không tha!"
Lúc này, Hoàng Việt đang ở xa xa, nhìn thấy có mấy tên mặc đồng phục đệ tử của phái Hằng Sơn dự định cản mình lại thì khẽ nhíu mày, mấy tên này, thật đúng là không biết phải trái, chính mình đang muốn đi cứu chưởng môn của bọn họ, bọn họ lại coi mình như kẻ thù, nếu không phải chuyện quá gấp thì nhất định Hoàng Việt phải cho bọn họ một bài học, còn bây giờ thì không có nhiều thời gian như vậy rồi...
"Rẹt rẹt rẹt!" Tiếng pô xe chói tai đập vào tai mấy tên đệ tử phái Hằng Sơn, tốc độ quá nhanh, hơn nữa Hoàng Việt đang lao về phía bọn họ, cũng chính là trước cổng thành, làm bọn họ đang phân vân nên đánh hay nên tránh.
Tránh thì có thể tránh bị thương, nhưng nghĩ lại, bị thương còn tốt hơn so với bị chưởng môn không nhìn vừa mắt, dù sao bọn họ đều là tinh anh, không thể nào thấy yếu mà lui, dù rằng biết thiếu niên này đã không sợ bọn họ, tức có chỗ để dựa vào.
"Tên này cũng quá ngông cuồng đi!"
"Đúng đó, không biết đây là địa bàn của phái Hằng Sơn sao? Ta thấy hắn còn trẻ..."
Còn chưa nói xong, xe đã chạy tới, lập tức, mấy tên đệ tử phái Hằng Sơn phi thân tới, chĩa mũi kiếm vào ngay người Hoàng Việt.
"Hừ, đám ruồi chết tiệt!" Hoàng Việt thầm hô, lập tức, nội lực ngoại phóng, một luồng nội lực cực kỳ nồng hậu bắn ra.
"Bành!!!!!"
"Ái!!"
"A...."
"Tiền bối tha mạng!"
Đám đệ tử phái Hằng Sơn là người đứng sát Hoàng Việt nhất, lập tức lĩnh đủ uy lực của luồng nội lực này, tuy rằng đều là cao thủ nửa bước Hóa Kính, nhưng cũng bị hất bay, té xuống đất, không ngừng hô xin tha, may cho bọn hắn là Hoàng Việt cũng không để tâm, vẫn tiếp tục lái xe vào thành.
"Đáng sợ, đây là cao thủ Hậu Thiên sao?"
"Hắn mới bao nhiêu tuổi a!"
"Đừng nói nữa, hôm nay không thể vào thành được rồi, Bắc Kiếm Thành hôm nay định trước sẽ không an bình!"
"Mau mau đi thôi, hôm sau lại vào!"
Đám đông võ giả lập tức rời đi, cũng không dám vào thành nữa, mấy tên đệ tử phái Hằng Sơn thì lồm chồm ngồi dậy, tên cầm đầu sai sử mấy tên tiểu đệ, nói: "Mau bẩm báo thành chủ, lần này không thể trách các ngươi được!"
"Ân, sư huynh!" Đám sư đệ đồng thanh nói, sau đó lập tức chạy vào trong thành.
Hoàng Việt vừa chạy vào thành, mấy người dân chúng ở trong thành vừa rồi cũng không phải không nghe tiếng xe, mà là không biết là tiếng gì đây, vừa thấy Hoàng Việt chạy vào, ai nấy hoảng hốt bỏ chạy, phải biết thứ Hoàng Việt cưỡi có tốc độ nhanh lắm a, vả lại nếu không có ai cản đường hắn lại, hoặc là hắn đã đả bại tất cả, hoặc là hắn là cao thủ của phái Hằng Sơn, mà bọn họ thì thiên về phương án thứ nhất hơn, vì cao thủ của phái Hằng Sơn có ai có bộ dáng trông giống như Hoàng Việt đâu chứ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.