Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 199: Thiết bích quyết
buntieuthu
09/07/2020
Tuy rằng Hoàng Việt nài nỉ rất lâu, nhưng hệ thống vẫn không nói cho hắn biết nơi đó là ở đâu, nhưng theo dự đoán của Hoàng Việt, nó rất có thể không nằm trong Châu Phi, Châu Á, Châu Âu hay cả Châu Mỹ, mà rất có thể nằm ở trên biển khơi, vì chỉ có như vậy, mới không nghe được tin tức gì từ nó mà thôi.
Quả thật, sau khi hắn nói ra suy nghĩ của mình với hệ thống, thì nó đã nhân từ nói cho Hoàng Việt biết rằng suy nghĩ của hắn là đúng, hơn nữa nó còn nói thêm rằng nơi đó người bình thường không thể nào tới được, quả thật, Hoàng Việt rất hướng tới, một nơi địa linh nhân kiệt, nhân tài ùn ùn lớp lớp như thế, nhất định hắn phải đến một lần.
Cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, theo Hoàng Việt nghĩ thì có thể không có, nhưng cao thủ cảnh giới Hậu Thiên chắc chắn là không ít, phải biết cảnh giới Ám Kình đã đủ đáng sợ, không biết cao thủ cảnh giới Hậu Thiên có thể làm được những gì.
“Chắc hẳn đến cảnh giới này... Súng đạn bình thường không còn làm gì được họ đi!”
Phải nói, tuy rằng cao thủ cảnh giới Tiên Thiên có thể phi thường, nhưng Hoàng Việt tin chắc rằng bọn họ không thể chống lại được bom nguyên tử, nếu không thì thế giới này đã bị cao thủ cảnh giới Tiên Thiên chi phối rối, một quả bom nguyên tử có thể cuốn bay tất cả, thậm chí sắt thép, kim cương cũng không chịu nổi sức phá hoại của bom nguyên tử a.
Ở Việt Nam, còn chưa thành công nghiên cứu bom nguyên tử, các nước sở hữu vũ khí bí mật này bảo mật rất kỹ công trình nghiên cứu về bom hạt nhân của họ, nhưng cũng nhờ sự kiềm hãm lẫn nhau, không nước nào dám dùng nó để tấn công nước bạn, phải nói là như Einstein nói, nếu chiến tranh thế giới thứ ba xảy ra, con người sẽ trở về thời kỳ Nguyên Thủy đó a...
Tuy rằng Hoàng Việt hoàn toàn có thể hối đoái công nghệ bom nguyên tử từ hệ thống để tặng cho quân đội Việt Nam, nhưng hắn thấy việc này hoàn toàn không cần thiết, nếu như có quốc gia nào dám dòm ngó Việt Nam, nhất định hắn sẽ hối đoái luôn cả một quả bom, cùng bệ phóng, bắn thẳng đến căn cứ quân sự của quốc gia đó để cảnh cáo luôn.
Mấy năm gần đây, nước Trung Quốc cũng phải nói là không hề hòa hoãn với nước Việt Nam lắm, hai quốc gia tranh nhau quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, bởi vì nước Trung Quốc nếu chiếm được hai quần đảo này của Việt Nam thì về mặt Quân Sự sẽ có trợ giúp cực lớn khi mà các mặt hướng biển khác của Trung Quốc đã bị các nước Mỹ và Nhật lập nên rào chắn ngăn cản, nếu Trung Quốc chiếm được biển Đông, khi xảy ra chiến tranh, vùng biển này có thể mang ý nghĩa chiến lược, giúp Trung Quốc có thể điều quân thoải mái hơn trên mặt biển, hơn nữa nó còn có lợi ích rất lớn về mặt kinh tế.
Nói thì nói vậy thôi, còn lâu mới có thể diễn ra chiến tranh, vì Liên Hợp Quốc, nước Mỹ rất ủng hộ Việt Nam, bọn họ cũng muốn kiềm chế Trung Quốc lại, vì tham vọng bành trướng của người Trung Quốc rất lớn, bọn họ gần như muốn nắm quyền chủ đạo trong việc chưởng khống thế cục của Địa Cầu.
“Hệ thống, dị năng và cổ võ, cái nào mạnh hơn?” Hoàng Việt dường như muốn hấp thu tất cả tri thức.
“Hệ thống có bán dị năng tường giải, kí chủ muốn tham khảo chứ?”
“Dĩ nhiên!”
Tiếp theo, Hoàng Việt hối đoái quyển dị năng tường giải, tiêu hao 5000 tích phân, trong đó nói về những đặc điểm cơ bản của dị năng.
Đúng như Hoàng Việt nghĩ, dị năng chẳng qua chỉ là sơ khai của những nguyên tố mà thôi, giống như Hỏa dị năng thì chỉ có thể tạo ta một nhúm lửa nhỏ có nhiệt độ thông thường, chứ không thể tạo ra các loại hỏa diễm có độ nóng chảy cao, hòa tan sắt thép như trong những truyện Tiên Hiệp mà hắn hay coi, còn dị năng Thủy thì có thể tạo ra những tường nước, có thể ngăn cản được súng đạn, chà... người nắm giữ dị năng này xem ra sống rất dai đây à.
Nhưng nói vậy không phải là dị năng không thể thăng cấp, với những người nắm giữ cấp độ dị năng mức SS, ngang với mức Tiên Thiên, bọn họ hoàn toàn có thể đem các nguyên tố tích súc lại, sức phá hoại có thể cao hơn, và thậm chí là liên miên không dứt, nhưng Hoàng Việt nghĩ, quan trọng là chất chứ không phải lượng, nguyên tố có áp súc lại thế nào thì vẫn là nó, giống như một mảnh giấy, vo lại thì nó cứng hơn, chứ về bản chất thì nó vẫn là mảnh giấy, không thể ném ra độ cứng như hòn đá được.
Giống như vậy, ngọn lửa có lớn, có nhỏ, có hừng hực, có yếu ớt, nhưng về bản chất, thì nó vẫn là ngọn lửa mà thôi, chỉ có điều, nếu như một vị Tiên Thiên cao thủ muốn tắm trong ngọn lửa mà không chết, vậy cũng quá khó chứ...
Hoàng Việt tin chắc, các nguyên tố còn có thể tiến hóa, biến hóa đến mức độ cao hơn, trong những truyện Tiên Hiệp mà hắn hay đọc, thì người ta có cái gọi là Pháp Tắc, ví dụ như Hỏa Chi Pháp Tắc, Kim Chi Pháp Tắc, Mộc Chi Pháp Tắc, vân vân, Hoàng Việt không biết sau này trong Dị Giới, có thứ như vậy không nữa, hoặc là có cách gọi khác nhưng đồng nguyên và đồng lý chẳng hạn.
Thế giới này thần bí hơn so với những gì Hoàng Việt từng tưởng tượng, nếu một năm trước, có người nói cho Hoàng Việt rằng con người có thể bay, chắc chắn hắn không tin, nhưng bây giờ, còn có gì có thể nói trước được chứ, thậm chí một quyền oanh nát núi sông, hắn đều nghĩ rằng loài người có thể làm được.
Hoàng Việt lúc này thậm chí còn nghĩ đến, những nhân vật trong truyền thuyết như Thánh Gióng, Lạc Long Quân và Âu Cơ, bọn họ có phải là có thật hay không còn không biết được đây, hay là bọn họ đã đến Dị Giới, nên Địa Cầu trước kia không còn nghe về họ được nữa, nói đi cũng phải nói lại, Hoàng Việt vẫn tin rằng người Việt Nam có nguồn gốc là con Rồng cháu Tiên đấy...
Nghĩ nhiều như vậy đủ rồi, dù gì Hoàng Việt còn lâu mới có thể đến Dị Giới, bây giờ hắn nên nghĩ làm cách nào để kiếm càng nhiều tích phân thì tốt hơn.
Gần đây nhất có một sự kiện, đó chính là cuộc thi tài võ thuật toàn quốc, hẳn là cũng có thể kiếm được một lượng tích phân nhưng không nhiều, trừ khi Hoàng Việt tham gia cuộc thi võ thuật thanh thiếu niên Quốc Tế, đả bại người Trung Quốc, đến khi đó lượng tích phân thu được chắc chắn sẽ không nhỏ.
Nhưng thật sự Hoàng Việt vẫn không hiểu tại sao, người luyện võ lại rất ít xuất hiện ở thế tục như vậy, hay là có luật lệ gì đó như trong truyện Võ Hiệp, quan binh không thể nhúng tay vào chuyện giang hồ, nước giếng không phạm nước sông, bữa nào hắn phải hỏi anh Nhân về vụ này mới được, hẳn là anh ấy hiểu biết hơn mình rất nhiều, lỡ anh ấy biết “Nơi đó” là nơi nào thì sao?
Cứ thế, một tuần cứ êm ả mà trôi qua, Hoàng Việt không gặp phải rắc rối gì, tích phân vẫn cứ như thường lệ mà vào, lúc này, sáng thứ hai, vừa tỉnh dậy, Hoàng Việt kiểm tra thì lượng tích phân đã vượt qua con số 1 tỷ, không kịp chờ đợi, Hoàng Việt liền yêu cầu hối đoái.
“Đinh! Kí chủ hối đoái 《 Thiết Bích Quyết 》 thành công, chúc kí chủ sớm ngày tu luyện đến cảnh giới Đại Thành!” Hệ thống nhân tính nói.
Rất nhanh, tất cả thông tin về công pháp Thiết Bích Quyết được truyền vào trong đầu Hoàng Việt, phải nói lả nó rất thâm ảo, hơn xa Luyện Khí Quyết, nếu người bình thường đọc, cho dù tốn hàng chục năm cũng khó mà thấu hiểu.
Nguyên lý của Thiết Bích Quyết chính là dùng dược lực của dược tài, dưỡng thành một luồng khí, luồng khí này càng luyện đến cảnh giới cao, nó càng có độ cứng và độ dai, khác với sắt bình thường, nó rất mềm dẻo, mà thật sự, thử nghĩ xem, nếu ngoài cơ thể Hoàng Việt bị bao phủ bởi một lớp sắt, súng đạn còn có thể bắn vào người hắn nữa không, cho dù là đạn xuyên giáp thì cũng phải bị ngăn bởi lớp sắt chứ, không thể cứ thế mà chọc thủng lớp sắt đó được...
Quả thật, sau khi hắn nói ra suy nghĩ của mình với hệ thống, thì nó đã nhân từ nói cho Hoàng Việt biết rằng suy nghĩ của hắn là đúng, hơn nữa nó còn nói thêm rằng nơi đó người bình thường không thể nào tới được, quả thật, Hoàng Việt rất hướng tới, một nơi địa linh nhân kiệt, nhân tài ùn ùn lớp lớp như thế, nhất định hắn phải đến một lần.
Cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, theo Hoàng Việt nghĩ thì có thể không có, nhưng cao thủ cảnh giới Hậu Thiên chắc chắn là không ít, phải biết cảnh giới Ám Kình đã đủ đáng sợ, không biết cao thủ cảnh giới Hậu Thiên có thể làm được những gì.
“Chắc hẳn đến cảnh giới này... Súng đạn bình thường không còn làm gì được họ đi!”
Phải nói, tuy rằng cao thủ cảnh giới Tiên Thiên có thể phi thường, nhưng Hoàng Việt tin chắc rằng bọn họ không thể chống lại được bom nguyên tử, nếu không thì thế giới này đã bị cao thủ cảnh giới Tiên Thiên chi phối rối, một quả bom nguyên tử có thể cuốn bay tất cả, thậm chí sắt thép, kim cương cũng không chịu nổi sức phá hoại của bom nguyên tử a.
Ở Việt Nam, còn chưa thành công nghiên cứu bom nguyên tử, các nước sở hữu vũ khí bí mật này bảo mật rất kỹ công trình nghiên cứu về bom hạt nhân của họ, nhưng cũng nhờ sự kiềm hãm lẫn nhau, không nước nào dám dùng nó để tấn công nước bạn, phải nói là như Einstein nói, nếu chiến tranh thế giới thứ ba xảy ra, con người sẽ trở về thời kỳ Nguyên Thủy đó a...
Tuy rằng Hoàng Việt hoàn toàn có thể hối đoái công nghệ bom nguyên tử từ hệ thống để tặng cho quân đội Việt Nam, nhưng hắn thấy việc này hoàn toàn không cần thiết, nếu như có quốc gia nào dám dòm ngó Việt Nam, nhất định hắn sẽ hối đoái luôn cả một quả bom, cùng bệ phóng, bắn thẳng đến căn cứ quân sự của quốc gia đó để cảnh cáo luôn.
Mấy năm gần đây, nước Trung Quốc cũng phải nói là không hề hòa hoãn với nước Việt Nam lắm, hai quốc gia tranh nhau quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, bởi vì nước Trung Quốc nếu chiếm được hai quần đảo này của Việt Nam thì về mặt Quân Sự sẽ có trợ giúp cực lớn khi mà các mặt hướng biển khác của Trung Quốc đã bị các nước Mỹ và Nhật lập nên rào chắn ngăn cản, nếu Trung Quốc chiếm được biển Đông, khi xảy ra chiến tranh, vùng biển này có thể mang ý nghĩa chiến lược, giúp Trung Quốc có thể điều quân thoải mái hơn trên mặt biển, hơn nữa nó còn có lợi ích rất lớn về mặt kinh tế.
Nói thì nói vậy thôi, còn lâu mới có thể diễn ra chiến tranh, vì Liên Hợp Quốc, nước Mỹ rất ủng hộ Việt Nam, bọn họ cũng muốn kiềm chế Trung Quốc lại, vì tham vọng bành trướng của người Trung Quốc rất lớn, bọn họ gần như muốn nắm quyền chủ đạo trong việc chưởng khống thế cục của Địa Cầu.
“Hệ thống, dị năng và cổ võ, cái nào mạnh hơn?” Hoàng Việt dường như muốn hấp thu tất cả tri thức.
“Hệ thống có bán dị năng tường giải, kí chủ muốn tham khảo chứ?”
“Dĩ nhiên!”
Tiếp theo, Hoàng Việt hối đoái quyển dị năng tường giải, tiêu hao 5000 tích phân, trong đó nói về những đặc điểm cơ bản của dị năng.
Đúng như Hoàng Việt nghĩ, dị năng chẳng qua chỉ là sơ khai của những nguyên tố mà thôi, giống như Hỏa dị năng thì chỉ có thể tạo ta một nhúm lửa nhỏ có nhiệt độ thông thường, chứ không thể tạo ra các loại hỏa diễm có độ nóng chảy cao, hòa tan sắt thép như trong những truyện Tiên Hiệp mà hắn hay coi, còn dị năng Thủy thì có thể tạo ra những tường nước, có thể ngăn cản được súng đạn, chà... người nắm giữ dị năng này xem ra sống rất dai đây à.
Nhưng nói vậy không phải là dị năng không thể thăng cấp, với những người nắm giữ cấp độ dị năng mức SS, ngang với mức Tiên Thiên, bọn họ hoàn toàn có thể đem các nguyên tố tích súc lại, sức phá hoại có thể cao hơn, và thậm chí là liên miên không dứt, nhưng Hoàng Việt nghĩ, quan trọng là chất chứ không phải lượng, nguyên tố có áp súc lại thế nào thì vẫn là nó, giống như một mảnh giấy, vo lại thì nó cứng hơn, chứ về bản chất thì nó vẫn là mảnh giấy, không thể ném ra độ cứng như hòn đá được.
Giống như vậy, ngọn lửa có lớn, có nhỏ, có hừng hực, có yếu ớt, nhưng về bản chất, thì nó vẫn là ngọn lửa mà thôi, chỉ có điều, nếu như một vị Tiên Thiên cao thủ muốn tắm trong ngọn lửa mà không chết, vậy cũng quá khó chứ...
Hoàng Việt tin chắc, các nguyên tố còn có thể tiến hóa, biến hóa đến mức độ cao hơn, trong những truyện Tiên Hiệp mà hắn hay đọc, thì người ta có cái gọi là Pháp Tắc, ví dụ như Hỏa Chi Pháp Tắc, Kim Chi Pháp Tắc, Mộc Chi Pháp Tắc, vân vân, Hoàng Việt không biết sau này trong Dị Giới, có thứ như vậy không nữa, hoặc là có cách gọi khác nhưng đồng nguyên và đồng lý chẳng hạn.
Thế giới này thần bí hơn so với những gì Hoàng Việt từng tưởng tượng, nếu một năm trước, có người nói cho Hoàng Việt rằng con người có thể bay, chắc chắn hắn không tin, nhưng bây giờ, còn có gì có thể nói trước được chứ, thậm chí một quyền oanh nát núi sông, hắn đều nghĩ rằng loài người có thể làm được.
Hoàng Việt lúc này thậm chí còn nghĩ đến, những nhân vật trong truyền thuyết như Thánh Gióng, Lạc Long Quân và Âu Cơ, bọn họ có phải là có thật hay không còn không biết được đây, hay là bọn họ đã đến Dị Giới, nên Địa Cầu trước kia không còn nghe về họ được nữa, nói đi cũng phải nói lại, Hoàng Việt vẫn tin rằng người Việt Nam có nguồn gốc là con Rồng cháu Tiên đấy...
Nghĩ nhiều như vậy đủ rồi, dù gì Hoàng Việt còn lâu mới có thể đến Dị Giới, bây giờ hắn nên nghĩ làm cách nào để kiếm càng nhiều tích phân thì tốt hơn.
Gần đây nhất có một sự kiện, đó chính là cuộc thi tài võ thuật toàn quốc, hẳn là cũng có thể kiếm được một lượng tích phân nhưng không nhiều, trừ khi Hoàng Việt tham gia cuộc thi võ thuật thanh thiếu niên Quốc Tế, đả bại người Trung Quốc, đến khi đó lượng tích phân thu được chắc chắn sẽ không nhỏ.
Nhưng thật sự Hoàng Việt vẫn không hiểu tại sao, người luyện võ lại rất ít xuất hiện ở thế tục như vậy, hay là có luật lệ gì đó như trong truyện Võ Hiệp, quan binh không thể nhúng tay vào chuyện giang hồ, nước giếng không phạm nước sông, bữa nào hắn phải hỏi anh Nhân về vụ này mới được, hẳn là anh ấy hiểu biết hơn mình rất nhiều, lỡ anh ấy biết “Nơi đó” là nơi nào thì sao?
Cứ thế, một tuần cứ êm ả mà trôi qua, Hoàng Việt không gặp phải rắc rối gì, tích phân vẫn cứ như thường lệ mà vào, lúc này, sáng thứ hai, vừa tỉnh dậy, Hoàng Việt kiểm tra thì lượng tích phân đã vượt qua con số 1 tỷ, không kịp chờ đợi, Hoàng Việt liền yêu cầu hối đoái.
“Đinh! Kí chủ hối đoái 《 Thiết Bích Quyết 》 thành công, chúc kí chủ sớm ngày tu luyện đến cảnh giới Đại Thành!” Hệ thống nhân tính nói.
Rất nhanh, tất cả thông tin về công pháp Thiết Bích Quyết được truyền vào trong đầu Hoàng Việt, phải nói lả nó rất thâm ảo, hơn xa Luyện Khí Quyết, nếu người bình thường đọc, cho dù tốn hàng chục năm cũng khó mà thấu hiểu.
Nguyên lý của Thiết Bích Quyết chính là dùng dược lực của dược tài, dưỡng thành một luồng khí, luồng khí này càng luyện đến cảnh giới cao, nó càng có độ cứng và độ dai, khác với sắt bình thường, nó rất mềm dẻo, mà thật sự, thử nghĩ xem, nếu ngoài cơ thể Hoàng Việt bị bao phủ bởi một lớp sắt, súng đạn còn có thể bắn vào người hắn nữa không, cho dù là đạn xuyên giáp thì cũng phải bị ngăn bởi lớp sắt chứ, không thể cứ thế mà chọc thủng lớp sắt đó được...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.