Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 236: Tố Nữ Kinh Diệu Dụng

buntieuthu

09/07/2020

Hoàng Việt bước đến ghế khách quý, chung vui cùng chưởng môn Văn Minh, ông ấy cười hiền hòa, nhưng đại hội thể thao vẫn chưa kết thúc, còn có màn giao hữu.

“Xin hỏi, cậu muốn đấu luôn với đại biểu Ấn Độ hay nghỉ ngơi một ngày?” Lúc này, có thành viên ban tổ chức tới hỏi, vốn là một ngày sau mới đấu, nhưng ban tổ chức thấy Hoàng Việt thắng Trình Dương không tốn bao nhiêu sức lực nên thử hỏi xem Hoàng Việt có muốn đấu ngay không?

“Ngay bây giờ đi!” Hoàng Việt đầy tự tin nói, sau đó quay lại võ đài.

Sau vài phút, loa phóng thanh vang lên thanh âm: “Kế tiếp chính là thi đấu giao hữu giữa Top 3 giải thi đấu thanh thiếu niên Quốc Tế, anh Rawat và quán quân ngày hôm nay, em Hoàng Việt!”

Mọi người không ngừng vỗ tay, thật sự chưởng môn Vovinam Văn Minh cũng không tin là Hoàng Việt có thể thắng trận đấu này, nhưng cọ sát một chút, biết mình ở đâu là điều rất tốt, vì vậy cũng không phản đối ý đồ của ban tổ chức.

Lập tức, Rawat đi lên võ đài, làm ra tư thế chào Hoàng Việt, sau khi trọng tài cho phép trận đấu bắt đầu, hắn ta lập tức lao tới, dùng thế võ Yoga triển khai thế công.

Trái với suy nghĩ Hoàng Việt sẽ nhanh chóng bị đánh bay, ngược lại, Hoàng Việt chỉ nhẹ vận nội công, đấm ra một đấm, hắn dùng Vovinam chứ không dùng Thái Cực Quyền là vì muốn nền võ thuật của quốc gia được tự hào, một đấm của Hoàng Việt, chạm vào chân của Rawat, làm hắn bị bức lui 5, 6 bước.

“Hay!”

“Hay quá!”

Mọi người, kể cả ban giám khảo đều đứng bật dậy, không thể tin được, đây là thí sinh người Việt Nam sao, phải biết Ấn Độ cũng là quốc gia rất phát triển về võ thuật, vậy mà thí sinh người Việt Nam có thể thắng nổi top 1 thanh thiếu niên Ấn Độ à?

“Cố lên!”

“Hoàng Việt cố lên...”



Mọi người, gia đình Hoàng Việt không ngừng hô, bé Na thì không ngừng hò hét: “Anh hai vô đối!” Làm mọi người cũng phải phì cười.

Hoàng Việt không khiến mọi người thất vọng, hắn không ngừng tấn công như vũ bão, ép Rawat phải đi đến mép võ đài, không ngừng phòng thủ.

Chợt, Hoàng Việt nhảy lên, làm thế phi thần, dùng hai chân kẹp vào cổ Rawat, sau đó vận lực eo cùng lực quán tính khi hắn rớt xuống đất, lại thêm nội công, quật hắn ngã xuống võ đài, nằm ngã nhoài ra, không động đậy được.

“I surrender... I surrender!” Rawat không ngừng hô, tức là xin đầu hàng, trọng tài lập tức ra hiệu cho trận đấu dừng lại, sau đó giơ tay Hoàng Việt lên, biểu hiện hắn đã chiến thắng.

“Tuyệt vời... Tuyệt vời!” Ai nấy đều vỗ tay như sấm nổ, toàn bộ nhà thi đấu, những dân võ thuật cũng phải thán phục, Vovinam quá mạnh đi, chiêu thức đã mạnh, người thi triển ra nó lại càng mạnh hơn nữa.

Sau khi nhận giải thưởng, huy chương, mọi người thân của Hoàng Việt, chưởng môn và các thầy giáo đứng lớp Vovinam, kể cả Quốc Thiên đều cùng Hoàng Việt đi ăn mừng tại một nhà hàng thịt nướng, trên bàn ăn, mọi người không ngừng chúc mừng Hoàng Việt, chúc mừng thành công của phái Vovinam, Hoàng Việt chỉ tiếc rằng Kiều Linh không có ở đây, nếu không niềm vui này của hắn phải nói là sẽ nhân lên gấp bội.

Hiểu My và Thiên Di hôm nay nghỉ học để đi xem Hoàng Việt, hai người cực kỳ tự hào, Thiên Di thì lại rất ghen tị với chị của mình, trong lòng cô thầm nhủ sau này nhất định sẽ cưa anh Hoàng Việt vào tay, hoặc là làm vợ bé của anh ấy cũng mãn nguyện lắm rồi.

“Việt, cảnh giới của em phải nói tiến triển nhanh thật, thằng cu đó, cho dù là anh cũng khó mà thắng nổi!”

“Anh Nhân quá khen, rồi anh Nhân sẽ đạt tới cảnh giới đó sớm thôi, ha ha!” Bữa tiệc này có rất nhiều người, có thêm cả Nhân cá chép và Hải Đường công tử, lúc này người sợ nhất là Hải Đường công tử chứ không ai, mấy tháng trước thằng Hoàng Việt nó còn chỉ mạnh hơn mình đôi chút, đã có lúc cùng mình đánh ngang tay, mà giờ đây nó lại mạnh đến thế rồi, cảnh giới Ám Kình phải nói không còn xa đối với thằng đệ của mình nữa a.

“Văn Minh chưởng môn, tôi ngưỡng mộ ngài đã lâu, nào, chúng ta cụng một ly!” Nhân cá chép mời Văn Minh chưởng môn một ly bia, ông là chưởng môn môn phái Vovinam, cảnh giới Ám Kình, Nhân cá chép cũng đã từng nghe danh, thật sự là rất bái phục.

“Ha ha, người trong giang hồ các anh, tôi cũng từng có giấc mộng được hành hiệp giang hồ, có điều tuổi tác đã già, thiên phú lại không cao, đáng cười, đáng cười, ha ha!” Văn Minh chưởng môn không ngừng cười lớn, quả thật ông chỉ được cái kiên trì và gặp cơ duyên, chứ thiên phú so với những người như Nhân cá chép còn thật sự không bằng.



“Sư tổ, sắp tới con phải đi Thiên Đảo, ngài phải bảo trọng!”

“Ừ... Tốt, đến Thiên Đảo mới là nơi con vẫy vùng, Sài Gòn, Việt Nam quá chật hẹp!”

“Haiz, chỉ là, muốn gặp lại con, không biết phải là năm nào tháng nào!” Chưởng môn Văn Minh thở dài.

“Sư Tổ yên tâm, vài năm sau chắc chắn con sẽ về, nếu có thể, vài tháng sau con sẽ về thăm người!”

“Tốt... tốt, con không cần phải lo cho ta, đến khi con về, ta còn chưa chết đâu, ha ha!”

Chưởng môn Văn Minh nói không sai, sức khỏe ông rất tốt, sống thêm 3,40 năm hoàn toàn không phải vấn đề.

Sau khi bữa tiệc tan rồi, Hoàng Việt về nhà, bắt đầu tìm hiểu Tố Nữ Kinh.

“Ồ...” Hoàng Việt khá bất ngờ, ban đầu khi nghe Tố Nữ Kinh, hắn còn tưởng là công pháp dâm dục đây, nhưng sau này hỏi thì hệ thống nói không phải, bây giờ thì hắn hoàn toàn hiểu sơ về công pháp này rồi.

Công pháp này, là dùng khí Âm của nữ nhân, từ đó điều hòa, tăng tiến tu vi, khí Âm này mỗi ngày nữ nhân sẽ tiết ra một lần, ngoài ra nó còn có khả năng xúc tiến khí Âm tiết ra càng nhiều, càng tu luyện lâu, càng tiết ra nhiều, chuyển hóa tu vi càng nhanh, có thể làm con người ta giảm bớt nhu cầu mong muốn tình dục, rất thích hợp với người như bé Na và Hiểu My, tuy rằng bé Na còn rất nhỏ nhưng dùng qua Gen nước thuốc, vì vậy có thể nhu cầu của bé ấy nói không có thì không đúng, tuy rằng con gái rất ít khi nghĩ đến chuyện đó nhưng nhu cầu hẳn là phái nào cũng có đi.

Sau khi Hoàng Việt truyền công pháp này cho mẹ hắn và bé Na thì hai người có vẻ ngại ngùng, nhưng cũng cảm khái vì uy lực của môn công pháp này, bọn họ vừa thành công tìm hiểu và tu luyện thì đã cảm thấy tu vi tăng tiến rất nhiều, với cái đà này, chỉ cần 2 tháng, bọn họ hoàn toàn có thể đột phá đến Ám Kình, làm Hoàng Việt vô cùng vui mừng, đúng là công pháp trị giá 1 tỷ tích phân, không có cái nào là kém cả.

Hoàng Việt còn dặn dò bé Na, sau này sang Havard rồi phải truyền công pháp này cho Kiều Linh, hắn tin chắc bé Na có thể thuyết phục Kiều Linh tu luyện, không vì nàng thì cũng phải vì người thân của nàng đi, khi mà có võ lực thì có thể bảo hộ được rất nhiều người, sau đó hắn liền sang nhà Hiểu My, chuẩn bị truyền thụ cho cô cùng Thiên Di luôn.

Hiểu My cũng không khác bé Na là mấy, khi nghe xong cách hoạt động của công pháp thì cực kỳ ngần ngại, mặt đỏ au, đúng là Hoàng Việt đã đoán đúng tim đen của cô, dạo này cô cảm giác thân thể mình không chịu mình kiểm soát, cứ nhiều lần nghĩ tới những chuyện bậy bạ, nếu không phải cô rất biết gìn giữ có khi đã không nhịn được mà trao thân cho Hoàng Việt rồi, làm Hoàng Việt cười khoái trá không thôi, làm hắn cũng nảy lên ý nghĩ xấu xa, còn tính không truyền thụ cho cô để dụ dỗ cô ăn trái cấm đây, ha ha...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook