Tà Vương Độc Sủng Thứ Nữ Vi Hậu
Chương 34: Ngày mai không cần thỉnh an !
Mộ Vũ Lâm
20/01/2015
Thủy Mộng hoa được Lưu cô cùng tỳ nữ bên người đỡ ra ngoài phòng, nâng mắt
thì vừa lúc thấy Lãnh Nguyệt đạp nguyệt mà đến, lần đầu gặp mặt, nàng
không ngờ dung mạo Hạ Lan Lãnh Nguyệt lại xuất sắc như vậy.
Mà Lãnh Nguyệt cũng âm thầm tinh tế đánh giá Thủy Mộng Hoa, váy dài sa mỏng màu tím nhạt, eo nhỏ nhắn không đầy một vòng tay. vạt cổ áo mở rộng, yếm màu tím lộ ra. Khuôn mặt trang điểm tinh xảo thoa son, phân nộn động lòng người, mà con mắt hẹp dài, ở đuôi mắt hơi vểnh, giữa đôi mắt đẹp lưu chuyển đoạt hồn tác phách.
Thật là một mỹ nhân xinh đẹp, nhưng mà sợ là tâm như rắn rết.!
"Nghe nói thân thể muội muội không khỏe, hiện tại tốt hơn chút chưa?"
Lãnh Nguyệt lững thững đi vào, lập tức tiến lên lộ vẻ lo lắng nhìn Thủy Mộng Hoa, con ngươi không nhiễm bụi trần, làm Thủy Mộng Hoa tạm thời không thể nhìn thấy ý đồ của nàng.
Sau khi Thủy Mộng Hoa đánh giá lãnh Nguyệt, nhẹ nhàng quay gót sen ngồi xuống trên ghế chủ vị, " Làm phiền Vương phi muội muội lo lắng, đã không sao rồi!"
Vương phi muội muội? ! Có ý tứ ... ...( Đánh nó )!
" Không có việc gì là tốt rồi! Bổn vương phi nghe nói muội muội hôn mê bất tỉnh, trong lòng liền lập tức vội vã chạy tới, có điều nhìn khí sắc muội muội hồng hào, không phục cũng rất nhanh đấy chứ! "
Ý cười Lãnh Nguyệt dịu dàng nói ra, sau đó cũng ngồi xuống ở bên người Thủy Mộng Hoa, giả vờ giả bộ tò mò nhìn bố trí Thấm Thủy Hoa.
" Vương phi muội muội nói đúng, cái này cũng là may mắn Vương gia rủ lòng thương yêu. Nếu không phải có ngự y chuyên chúc bắt mạch khai dược, e rằng còn nhiều thời gian!" Ngữ khí Thủy Mộng Hoa lộ ra ngạo mạn, làm như cố tình muốn lộ rõ địa vị quan trọng của nàng ta.
Nghe vậy, Lãnh Nguyệt liếc nhìn: " Muội muội thật sự là phúc khí tốt! Tuy nói bổn vương phi mới vào phủ không lâu, nhưng là đã sớm nghe nó vương gia đối với muội muội yêu thương vô cùng, bổn vương phi thật sự là hâm mộ!"
"Vương phi muội muội quá khen! Cái này cũng là bởi bì Mộng Hoa vào trước là chủ, nói cho cùng toàn bộ hậu viện này có người vì vương gia để ý!"
Vào trước làm chủ? !
Lãnh Nguyệt nhìn Thủy Mộng Hoa đáy mắt hiện lên nụ cười lạnh, hôm nay nàng sẽ khiến nàng ta hiểu rõ, cái gì là gọi là người sau ở trên!
Nghĩ điều này, Lãnh Nguyệt sâu kín mở miệng: " Muội muội nói rất đúng! Nhưng nói đến quy củ, trước vì chưa lập vương phi, cho nên muội muội tạm là người quản lý để ý. Cũng may bổn vương phi tới không tính chậm, cuối cùng có thể để muội muộii buông gánh nặng xuống ! Sau này tất cả mọi chuyện trong vương phủ, mong rằng muội muội chỉ điểm bổn vương phi nhiều hơn. Dù sao bây giờ nhiều chuyện lẫn lộn, muội muội là người từng trải, mọi thứ so với bổn vương phi có kinh nghiệm hơn!"
Thủy Mộng Hoa vốn không nghĩ tới Lãnh Nguyệt nói chuyện mũi nhọn đột chuyển, sắc mặt khẽ biến, rất nhanh liền khôi phục bình thường, cười nói: " Vương phi muội muội thật sự là nói giỡn, lúc trước cũng là vương gia để Mộng Hoa quản lý hậu viện, gánh nặng chưa nói đến, chỉ là không nghĩ phụ lòng vương gia kỳ vọng!"
Nghe được Thủy Mộng Hoa lại đề cập đến Phong Thất Dạ, trên mặt Lãnh Nguyệt tươi cười càng thêm sáng lạn, mày cũng cười nhăn lại, nói: " Ôi chao! Muội muội quá khiêm nhượng! Bổn vương phi tuy nói tuổi không có lớn hơn ngươi, nhưng nên gánh trách nhiệm bổn vương phi cũng sẽ không trốn tránh! Hơn nữa ngay sau ba ngày đại hôn này, sau ngày lại mặt còn vào cung thỉnh an, bổn vương phi dù sao cũng phải tiếp xúc những thứ này, sẽ không chiết sát Hoàng hậu tứ hôn! Muội muội ngươi thấy sao?"
" Vương phi, chuyện tình hậu viện này vẫn là do Hoa phu nhân chủ trì, không biết vương phi tối nay đưa ra vấn đề này, vương gia có biết không?" Lưu cô một bên rốt cục nhịn không được lên tiếng, trên mặt hung tơn theo nàng nói chuyện thì liên tiếp run rẩy.
"Bộp -----"
"Cẩu nô tài lớn mật! Bổn vương phi cùng Hoa muội muội nói chuyện, nào có chỗ cho ngươi xen mồm vào?"
Lãnh Nguyệt bỗng chốc vỗ bàn trà bên người, khuôn mặt xinh đẹp nhìn chằm chằm Lưu cô, sắc mặt Thủy Mộng Hoa cũng không dễ chịu như lúc trước, cùng đối diện Lãnh Nguyệt, hàn quang chợt lóe qua: " Vương phi muội muội đây là làm gì? Lưu cô cũng bất quá là bảo vệ Mộng Hoa, ngươi cớ gì tức giận như thế, nếu thật sự không thể giải quyết, có thể để cho vương gia chủ trì công đạo!"
" Hoa muội muội, nô tài này phải giáo huấn! Nếu không ngay cả nô tài cũng không hiểu quy củ, vương phủ to lớn này chẳng phải là loạn thành một đoàn! Sắc trời không còn sớm, bổn vương phi trước hết đi về! Hoa muội muội ngươi cũng nghỉ ngơi sớm đi, Vương gia còn đang ở Xuân Hoa điện chờ bổn vương phi đây! Ngày mai trước hết không cần thỉnh an đã!"
Mà Lãnh Nguyệt cũng âm thầm tinh tế đánh giá Thủy Mộng Hoa, váy dài sa mỏng màu tím nhạt, eo nhỏ nhắn không đầy một vòng tay. vạt cổ áo mở rộng, yếm màu tím lộ ra. Khuôn mặt trang điểm tinh xảo thoa son, phân nộn động lòng người, mà con mắt hẹp dài, ở đuôi mắt hơi vểnh, giữa đôi mắt đẹp lưu chuyển đoạt hồn tác phách.
Thật là một mỹ nhân xinh đẹp, nhưng mà sợ là tâm như rắn rết.!
"Nghe nói thân thể muội muội không khỏe, hiện tại tốt hơn chút chưa?"
Lãnh Nguyệt lững thững đi vào, lập tức tiến lên lộ vẻ lo lắng nhìn Thủy Mộng Hoa, con ngươi không nhiễm bụi trần, làm Thủy Mộng Hoa tạm thời không thể nhìn thấy ý đồ của nàng.
Sau khi Thủy Mộng Hoa đánh giá lãnh Nguyệt, nhẹ nhàng quay gót sen ngồi xuống trên ghế chủ vị, " Làm phiền Vương phi muội muội lo lắng, đã không sao rồi!"
Vương phi muội muội? ! Có ý tứ ... ...( Đánh nó )!
" Không có việc gì là tốt rồi! Bổn vương phi nghe nói muội muội hôn mê bất tỉnh, trong lòng liền lập tức vội vã chạy tới, có điều nhìn khí sắc muội muội hồng hào, không phục cũng rất nhanh đấy chứ! "
Ý cười Lãnh Nguyệt dịu dàng nói ra, sau đó cũng ngồi xuống ở bên người Thủy Mộng Hoa, giả vờ giả bộ tò mò nhìn bố trí Thấm Thủy Hoa.
" Vương phi muội muội nói đúng, cái này cũng là may mắn Vương gia rủ lòng thương yêu. Nếu không phải có ngự y chuyên chúc bắt mạch khai dược, e rằng còn nhiều thời gian!" Ngữ khí Thủy Mộng Hoa lộ ra ngạo mạn, làm như cố tình muốn lộ rõ địa vị quan trọng của nàng ta.
Nghe vậy, Lãnh Nguyệt liếc nhìn: " Muội muội thật sự là phúc khí tốt! Tuy nói bổn vương phi mới vào phủ không lâu, nhưng là đã sớm nghe nó vương gia đối với muội muội yêu thương vô cùng, bổn vương phi thật sự là hâm mộ!"
"Vương phi muội muội quá khen! Cái này cũng là bởi bì Mộng Hoa vào trước là chủ, nói cho cùng toàn bộ hậu viện này có người vì vương gia để ý!"
Vào trước làm chủ? !
Lãnh Nguyệt nhìn Thủy Mộng Hoa đáy mắt hiện lên nụ cười lạnh, hôm nay nàng sẽ khiến nàng ta hiểu rõ, cái gì là gọi là người sau ở trên!
Nghĩ điều này, Lãnh Nguyệt sâu kín mở miệng: " Muội muội nói rất đúng! Nhưng nói đến quy củ, trước vì chưa lập vương phi, cho nên muội muội tạm là người quản lý để ý. Cũng may bổn vương phi tới không tính chậm, cuối cùng có thể để muội muộii buông gánh nặng xuống ! Sau này tất cả mọi chuyện trong vương phủ, mong rằng muội muội chỉ điểm bổn vương phi nhiều hơn. Dù sao bây giờ nhiều chuyện lẫn lộn, muội muội là người từng trải, mọi thứ so với bổn vương phi có kinh nghiệm hơn!"
Thủy Mộng Hoa vốn không nghĩ tới Lãnh Nguyệt nói chuyện mũi nhọn đột chuyển, sắc mặt khẽ biến, rất nhanh liền khôi phục bình thường, cười nói: " Vương phi muội muội thật sự là nói giỡn, lúc trước cũng là vương gia để Mộng Hoa quản lý hậu viện, gánh nặng chưa nói đến, chỉ là không nghĩ phụ lòng vương gia kỳ vọng!"
Nghe được Thủy Mộng Hoa lại đề cập đến Phong Thất Dạ, trên mặt Lãnh Nguyệt tươi cười càng thêm sáng lạn, mày cũng cười nhăn lại, nói: " Ôi chao! Muội muội quá khiêm nhượng! Bổn vương phi tuy nói tuổi không có lớn hơn ngươi, nhưng nên gánh trách nhiệm bổn vương phi cũng sẽ không trốn tránh! Hơn nữa ngay sau ba ngày đại hôn này, sau ngày lại mặt còn vào cung thỉnh an, bổn vương phi dù sao cũng phải tiếp xúc những thứ này, sẽ không chiết sát Hoàng hậu tứ hôn! Muội muội ngươi thấy sao?"
" Vương phi, chuyện tình hậu viện này vẫn là do Hoa phu nhân chủ trì, không biết vương phi tối nay đưa ra vấn đề này, vương gia có biết không?" Lưu cô một bên rốt cục nhịn không được lên tiếng, trên mặt hung tơn theo nàng nói chuyện thì liên tiếp run rẩy.
"Bộp -----"
"Cẩu nô tài lớn mật! Bổn vương phi cùng Hoa muội muội nói chuyện, nào có chỗ cho ngươi xen mồm vào?"
Lãnh Nguyệt bỗng chốc vỗ bàn trà bên người, khuôn mặt xinh đẹp nhìn chằm chằm Lưu cô, sắc mặt Thủy Mộng Hoa cũng không dễ chịu như lúc trước, cùng đối diện Lãnh Nguyệt, hàn quang chợt lóe qua: " Vương phi muội muội đây là làm gì? Lưu cô cũng bất quá là bảo vệ Mộng Hoa, ngươi cớ gì tức giận như thế, nếu thật sự không thể giải quyết, có thể để cho vương gia chủ trì công đạo!"
" Hoa muội muội, nô tài này phải giáo huấn! Nếu không ngay cả nô tài cũng không hiểu quy củ, vương phủ to lớn này chẳng phải là loạn thành một đoàn! Sắc trời không còn sớm, bổn vương phi trước hết đi về! Hoa muội muội ngươi cũng nghỉ ngơi sớm đi, Vương gia còn đang ở Xuân Hoa điện chờ bổn vương phi đây! Ngày mai trước hết không cần thỉnh an đã!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.