Tà Vương Mị Hậu: Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp
Chương 186: Bổn vương là người của ngươi
Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài
28/10/2016
Ly Thiên Dạ cười nhìn Tuyết Ẩn. Haha, nàng có thể vì mình mà giải thích là tốt rồi.
"Cười cái gì mà cười." Tuyết Ẩn trừng mắt nhìn Ly Thiên Dạ. Nam nhân này, hay thay đổi thật, làm cho người ta không đoán được.
Kỳ thực hắn cùng Âu Nhan Mộ có chút tương tự, tính tình đều rất bá đạo, tuy nhiên thủ đoạn của hai người họ có chút bất đồng .
Nàng không khỏi nghĩ, nếu Âu Nhan Mộ cũng đối với bản thân ôn nhu, nàng có phải hay không sẽ không chán ghét hắn như thế . nhưng trong lòng nàng đã có đáp án, không thể.
"Cho ngươi." Ly Thiên Dạ từ trong nạp giới của mình, lấy ra một cái lò luyện đan vô cùng xinh đẹp.
Tuyết Ẩn nhìn lò luyện đan trước mắt, trong nháy mắt hai mắt đều tỏa sáng. Mặt ngoài của nó điêu khắc bát quái đồ cùng bốn con thanh long vô cùng tinh xảo, mặt ngoài còn tản ra hơi thở cực nóng, không cần hỏi liền biết đây là cái gì .
"Bát quái lò luyện đan." Đây là tuyệt phẩm mà Xà giá đã bán đấu giá năm trước, không nghĩ tới dĩ nhiên là bị Ly Thiên Dạ mua mất.
"Uh, đưa ngươi, có lợi cho việc luyện đan của ngươi." Ly Thiên Dạ nói, giống như bản thân hắn đưa cho nàng không phải là tuyệt phẩm lò luyện đan, mà chỉ là một món đồ nho nhỏ vậy.
Tuyết Ẩn không khách khí tiếp nhận lò luyện đan, vui sướng nhìn tới nhìn lui, không hổ là tuyệt phẩm lò luyện đan, hơi thở phát ra cũng không giống bình thường.
"Đây là ngươi tự nguyện đưa cho ta, đừng có mà đòi hỏi công lao gì."
Người này đưa cho nàng thứ tốt như vậy, đừng nói là dùng để thiết kế nàng đi.
"Người này tiểu bạch nhãn lang, cả người ngươi đều là của ta, ta còn có thể lấy gì nữa." Ly Thiên Dạ bất đắc dĩ, nàng cần, nàng muốn, hắn đều cho nàng.
"Ta là người của ngươi khi nào." Tuyết Ẩn đỏ mặt, nàng mới không phải là người của hắn đâu.
Bất quá bát quái lò luyện đan này thật sự là thứ tốt, nàng buôn bán rất lời đi. Có thứ này, chắc chắn việc luyện đan của nàng sẽ tốt lên rất nhiều .
"Bổn vương là người của ngươi." Ly Thiên Dạ thỏa mãn nhìn nàng, nhìn nàng cười, hắn cảm thấy so với có được thiên hạ còn thỏa mãn hơn.
Thật giống như có được nàng, chẳng khác nào có được cả thiên hạ. Hắn nghĩ, nếu giữa giang sơn cùng mỹ nhân, bắt hắn phải chọn một trong hai, như vậy hắn chắc chắn sẽ chọn mỹ nhân trước mắt này.
Đương nhiên, hắn cho tới bây giờ là người vô cùng tham lam, chỉ cần hắn muốn , hắn phải có được. Giang sơn cùng mỹ nhân, hắn đều muốn có cả hai.
"Không biết xấu hổ." Tuyết Ẩn quay đầu nhìn thoáng qua Ly Thiên Dạ, cặp con ngươi nhu tình kia, nhìn thẳng vào nàng, khiến nàng không tự kìm hãm được mặt đỏ lên.
"Đây là sơ cấp luyện dược phổ, người từng bước từng bước luyện, không thể quá sốt ruột." Ly Thiên Dạ nói xong lại cho Tuyết Ẩn một quyển sách.
Tuyết Ẩn thuận tay đem bát quái lò luyện đan bỏ vào trong nạp giới của mình, tiếp nhận quyển sách hắn đưa, nhìn thoáng qua "Dược liệu thật khó tìm nha."
Tuy rằng chỉ là sơ cấp luyện dược phổ, nhưng bên trong đan dược đều là thượng phẩm , dược liệu có chút khó tìm , hơn nữa nhìn kỹ, quyển sách này bất quá chỉ là một phần của một quyển sách khác mà thôi.
"Dược liệu cần dùng trong quyển sách này ở vườn bách thảo đều có. Nhớ lấy không cần nóng vội, luyện dược rất dễ bị phản phệ ." Ly Thiên Dạ dặn dò nói.
Luyện dược không phải là chuyện đơn giản, ngày trước hắn luyện dược đã từng bị phản hệ, thiếu chút nữa là chết. sau này mặc dù đã tốt lên rất nhiều, nhưng vẫn để lại di chứng, cho nên người bên ngoài mới đồn thổi Ly vương thể nhược nhiều bệnh.
Vốn hắn không muốn nàng luyện dược , nhưng là hắn luôn ủng hộ nàng. Chỉ cần nàng muốn làm , hắn đều sẽ đứng ở một bên âm thầm ủng hộ, giúp đỡ nàng, bởi vì hắn biết, nàng sẽ không muốn dựa vào người khác để thành công .
Hắn cần phải làm là, chuẩn bị cho nàng nhiều một chút, để con đường của nàng an toàn một chút.
Tìm kiếm với từ khoá: 38 phút trước Ngoc Lee Lớp phó lao động Ngày tham gia: 28.10.2015, 12:09
Tuổi: 18 Re: [Xuyên không - Dị giới] Tà vương mị hậu: Triệu hồi sư xinh đẹp - Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài - Điểm: 10 Chương 187. Không đối với ngươi tốt thì đối với ai tốt đây?
"Ly Thiên Dạ, ngươi vì sao đối với ta tốt như vậy?" Tuyết Ẩn đột nhiên phòng bị nhìn Ly Thiên Dạ.
Người này đối bản thân cũng thật quá tốt đi, đầu tiên là cực phẩm nạp giới, hiện tại lại là bát quái lò luyện đan.
Nếu nàng đoán không sai, bát quái lò luyện đan này, là hắn mua để chính mình dùng, nhưng hiện tại lại đem nó tặng cho nàng.
"Ngươi là ái phi của bổn vương, không đối với ngươi tốt thì đối với ai tốt đây?" Ly Thiên Dạ trêu tức nói, nhưng mà bên trong đôi mắt kia, lại vô cùng nghiêm túc .
Bởi vì là nàng, cho nên mới đối với nàng tốt, không cần lý do.
"Ngươi cũng là luyện dược sư, chẳng lẽ ngươi không lò luyện đan tốt như vậy sao?"
Bát quái lò luyện đan, trân phẩm thế gian khó gặp, trước mắt trừ bỏ nó, không có lò luyện đan nào có thể sánh bằng .
"Bổn vương đã không còn luyện dược , cho nên nó đối với ta căn bản là vô dụng." Ly Thiên Dạ đôi mắt u ám một chút, hắn về sau không thể luyện dược được nữa.
Hắn đã từng bị phản phệ,cả đời này sẽ không thể luyện dược được nữa. Nhưng không sao cả, chỉ là luyện dược mà thôi, đối với hắn không có ảnh hưởng gì.
Tuyết Ẩn khinh nga một tiếng, nàng thấy được Ly Thiên Dạ cô đơn, bản thân cũng cảm thấy có chút khó chịu.
"Bổn vương đi rồi, không hiểu có thể tới hỏi ta." Ly Thiên Dạ đứng lên, quyến luyến nhìn Tuyết Ẩn.
"Đi đi, đi đi." Tuyết Ẩn cười cười đuổi người. Người cuối cùng cũng đi, quả thật không thể ở chỗ này.
"Ngươi đúng là bạch nhãn lang, nhanh như vậy liền đuổi gười." Ly Thiên Dạ sủng nịch nói xong, chậm rãi tới gần .
Tuyết Ẩn cảnh giác, vội vàng lui về phía sau, nhưng mà Ly Thiên Dạ nhanh tay đem người ôm vào trong ngực "Để bổn vương ôm ngươi một chút là tốt rồi."
Ách...
Ở trong lòng Ly Thiên Dạ, Tuyết Ẩn cả người buộc chặt, thân thể của nàng cũng cao chỉ tới ngực hắn, bên tai là tiếng tim đạp thùng thùng của hắn, mạnh mẽ, vang dội, khiến nàng cảm thấy tiếng tim đpạ của mình cũng đang đuổi kịp hắn...
Cảm giác này, khiến nàng quên mất giãy dụa, liền ngơ ngác bị ôm trong lòng hắn.
Nhìn Tuyết Ẩn khó có lúc nhu thuận như vậy, Ly Thiên Dạ trong lòng ấm áp "Bổn vương phải đi rồi."
Ly Thiên Dạ buông Tuyết Ẩn ra, liền nhảy qua cửa sổ ly khai.
Tuyết Ẩn hoàn hồn, bĩu môi, Ly Thiên Dạ này có phải hay không rất yêu cửa sổ nha. Rõ ràng có thể quang minh chính đại đến, lại cứ thích nhảy cửa sổ mà vào
Tuyết Ẩn mở bản sơ cấp luyện dược phổ kia ra, cẩn thận xem...
... ...... ...... ........
Tôn Cầm ở trong lòng viện trưởng phu nhân, khóc không kịp thở, đứt quãng kể chuyện ban ngày phát sinh.
Viện trưởng phu nhân không ngừng vuốt ve lưng Tôn Cầm, ôn nhu an ủ, "Nương sẽ vì ngươi làm chủ ."
"Lão gia, ngươi có thể mặc kệ Cầm nhi như thế sao?" Viện trưởng phu nhân rốt cục nhịn không được , Cầm nhi đã ở trong này khóc một canh giờ , vậy mà lão gia vẫn là bộ dáng thờ ơ, điều này làm cho nàng rất căm tức.
Đây là nữ nhi duy nhất của bọn họ, từ nhỏ đã được nâng niu trong lòng bàn tay, hôm qua bị đánh một cái tát, đã không thể tha thứ , nhưng hôm nay, lại bị phế vật kia chém rách quần áo .
Nhục nhã này, cho dù là nam tử, cũng không thể chịu được, huống chi là nữ tử,.
"Phu nhân, ngươi cũng không hỏi xem nàng đã làm cái gì?" Viện trưởng buông ly trà, hắn tất nhiên cũng rất đau lòng nữ nhi của mình.
Nhưng cũng phải xem lại nàng đã làm cái gì, cũng phải xem rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.
"Cầm nhi có làm sai cái gì sao, không phải chỉ là tỷ thí một chút thôi sao." Viện trưởng phu nhân có chút chột dạ, việc này quả thật có chút......
"Cười cái gì mà cười." Tuyết Ẩn trừng mắt nhìn Ly Thiên Dạ. Nam nhân này, hay thay đổi thật, làm cho người ta không đoán được.
Kỳ thực hắn cùng Âu Nhan Mộ có chút tương tự, tính tình đều rất bá đạo, tuy nhiên thủ đoạn của hai người họ có chút bất đồng .
Nàng không khỏi nghĩ, nếu Âu Nhan Mộ cũng đối với bản thân ôn nhu, nàng có phải hay không sẽ không chán ghét hắn như thế . nhưng trong lòng nàng đã có đáp án, không thể.
"Cho ngươi." Ly Thiên Dạ từ trong nạp giới của mình, lấy ra một cái lò luyện đan vô cùng xinh đẹp.
Tuyết Ẩn nhìn lò luyện đan trước mắt, trong nháy mắt hai mắt đều tỏa sáng. Mặt ngoài của nó điêu khắc bát quái đồ cùng bốn con thanh long vô cùng tinh xảo, mặt ngoài còn tản ra hơi thở cực nóng, không cần hỏi liền biết đây là cái gì .
"Bát quái lò luyện đan." Đây là tuyệt phẩm mà Xà giá đã bán đấu giá năm trước, không nghĩ tới dĩ nhiên là bị Ly Thiên Dạ mua mất.
"Uh, đưa ngươi, có lợi cho việc luyện đan của ngươi." Ly Thiên Dạ nói, giống như bản thân hắn đưa cho nàng không phải là tuyệt phẩm lò luyện đan, mà chỉ là một món đồ nho nhỏ vậy.
Tuyết Ẩn không khách khí tiếp nhận lò luyện đan, vui sướng nhìn tới nhìn lui, không hổ là tuyệt phẩm lò luyện đan, hơi thở phát ra cũng không giống bình thường.
"Đây là ngươi tự nguyện đưa cho ta, đừng có mà đòi hỏi công lao gì."
Người này đưa cho nàng thứ tốt như vậy, đừng nói là dùng để thiết kế nàng đi.
"Người này tiểu bạch nhãn lang, cả người ngươi đều là của ta, ta còn có thể lấy gì nữa." Ly Thiên Dạ bất đắc dĩ, nàng cần, nàng muốn, hắn đều cho nàng.
"Ta là người của ngươi khi nào." Tuyết Ẩn đỏ mặt, nàng mới không phải là người của hắn đâu.
Bất quá bát quái lò luyện đan này thật sự là thứ tốt, nàng buôn bán rất lời đi. Có thứ này, chắc chắn việc luyện đan của nàng sẽ tốt lên rất nhiều .
"Bổn vương là người của ngươi." Ly Thiên Dạ thỏa mãn nhìn nàng, nhìn nàng cười, hắn cảm thấy so với có được thiên hạ còn thỏa mãn hơn.
Thật giống như có được nàng, chẳng khác nào có được cả thiên hạ. Hắn nghĩ, nếu giữa giang sơn cùng mỹ nhân, bắt hắn phải chọn một trong hai, như vậy hắn chắc chắn sẽ chọn mỹ nhân trước mắt này.
Đương nhiên, hắn cho tới bây giờ là người vô cùng tham lam, chỉ cần hắn muốn , hắn phải có được. Giang sơn cùng mỹ nhân, hắn đều muốn có cả hai.
"Không biết xấu hổ." Tuyết Ẩn quay đầu nhìn thoáng qua Ly Thiên Dạ, cặp con ngươi nhu tình kia, nhìn thẳng vào nàng, khiến nàng không tự kìm hãm được mặt đỏ lên.
"Đây là sơ cấp luyện dược phổ, người từng bước từng bước luyện, không thể quá sốt ruột." Ly Thiên Dạ nói xong lại cho Tuyết Ẩn một quyển sách.
Tuyết Ẩn thuận tay đem bát quái lò luyện đan bỏ vào trong nạp giới của mình, tiếp nhận quyển sách hắn đưa, nhìn thoáng qua "Dược liệu thật khó tìm nha."
Tuy rằng chỉ là sơ cấp luyện dược phổ, nhưng bên trong đan dược đều là thượng phẩm , dược liệu có chút khó tìm , hơn nữa nhìn kỹ, quyển sách này bất quá chỉ là một phần của một quyển sách khác mà thôi.
"Dược liệu cần dùng trong quyển sách này ở vườn bách thảo đều có. Nhớ lấy không cần nóng vội, luyện dược rất dễ bị phản phệ ." Ly Thiên Dạ dặn dò nói.
Luyện dược không phải là chuyện đơn giản, ngày trước hắn luyện dược đã từng bị phản hệ, thiếu chút nữa là chết. sau này mặc dù đã tốt lên rất nhiều, nhưng vẫn để lại di chứng, cho nên người bên ngoài mới đồn thổi Ly vương thể nhược nhiều bệnh.
Vốn hắn không muốn nàng luyện dược , nhưng là hắn luôn ủng hộ nàng. Chỉ cần nàng muốn làm , hắn đều sẽ đứng ở một bên âm thầm ủng hộ, giúp đỡ nàng, bởi vì hắn biết, nàng sẽ không muốn dựa vào người khác để thành công .
Hắn cần phải làm là, chuẩn bị cho nàng nhiều một chút, để con đường của nàng an toàn một chút.
Tìm kiếm với từ khoá: 38 phút trước Ngoc Lee Lớp phó lao động Ngày tham gia: 28.10.2015, 12:09
Tuổi: 18 Re: [Xuyên không - Dị giới] Tà vương mị hậu: Triệu hồi sư xinh đẹp - Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài - Điểm: 10 Chương 187. Không đối với ngươi tốt thì đối với ai tốt đây?
"Ly Thiên Dạ, ngươi vì sao đối với ta tốt như vậy?" Tuyết Ẩn đột nhiên phòng bị nhìn Ly Thiên Dạ.
Người này đối bản thân cũng thật quá tốt đi, đầu tiên là cực phẩm nạp giới, hiện tại lại là bát quái lò luyện đan.
Nếu nàng đoán không sai, bát quái lò luyện đan này, là hắn mua để chính mình dùng, nhưng hiện tại lại đem nó tặng cho nàng.
"Ngươi là ái phi của bổn vương, không đối với ngươi tốt thì đối với ai tốt đây?" Ly Thiên Dạ trêu tức nói, nhưng mà bên trong đôi mắt kia, lại vô cùng nghiêm túc .
Bởi vì là nàng, cho nên mới đối với nàng tốt, không cần lý do.
"Ngươi cũng là luyện dược sư, chẳng lẽ ngươi không lò luyện đan tốt như vậy sao?"
Bát quái lò luyện đan, trân phẩm thế gian khó gặp, trước mắt trừ bỏ nó, không có lò luyện đan nào có thể sánh bằng .
"Bổn vương đã không còn luyện dược , cho nên nó đối với ta căn bản là vô dụng." Ly Thiên Dạ đôi mắt u ám một chút, hắn về sau không thể luyện dược được nữa.
Hắn đã từng bị phản phệ,cả đời này sẽ không thể luyện dược được nữa. Nhưng không sao cả, chỉ là luyện dược mà thôi, đối với hắn không có ảnh hưởng gì.
Tuyết Ẩn khinh nga một tiếng, nàng thấy được Ly Thiên Dạ cô đơn, bản thân cũng cảm thấy có chút khó chịu.
"Bổn vương đi rồi, không hiểu có thể tới hỏi ta." Ly Thiên Dạ đứng lên, quyến luyến nhìn Tuyết Ẩn.
"Đi đi, đi đi." Tuyết Ẩn cười cười đuổi người. Người cuối cùng cũng đi, quả thật không thể ở chỗ này.
"Ngươi đúng là bạch nhãn lang, nhanh như vậy liền đuổi gười." Ly Thiên Dạ sủng nịch nói xong, chậm rãi tới gần .
Tuyết Ẩn cảnh giác, vội vàng lui về phía sau, nhưng mà Ly Thiên Dạ nhanh tay đem người ôm vào trong ngực "Để bổn vương ôm ngươi một chút là tốt rồi."
Ách...
Ở trong lòng Ly Thiên Dạ, Tuyết Ẩn cả người buộc chặt, thân thể của nàng cũng cao chỉ tới ngực hắn, bên tai là tiếng tim đạp thùng thùng của hắn, mạnh mẽ, vang dội, khiến nàng cảm thấy tiếng tim đpạ của mình cũng đang đuổi kịp hắn...
Cảm giác này, khiến nàng quên mất giãy dụa, liền ngơ ngác bị ôm trong lòng hắn.
Nhìn Tuyết Ẩn khó có lúc nhu thuận như vậy, Ly Thiên Dạ trong lòng ấm áp "Bổn vương phải đi rồi."
Ly Thiên Dạ buông Tuyết Ẩn ra, liền nhảy qua cửa sổ ly khai.
Tuyết Ẩn hoàn hồn, bĩu môi, Ly Thiên Dạ này có phải hay không rất yêu cửa sổ nha. Rõ ràng có thể quang minh chính đại đến, lại cứ thích nhảy cửa sổ mà vào
Tuyết Ẩn mở bản sơ cấp luyện dược phổ kia ra, cẩn thận xem...
... ...... ...... ........
Tôn Cầm ở trong lòng viện trưởng phu nhân, khóc không kịp thở, đứt quãng kể chuyện ban ngày phát sinh.
Viện trưởng phu nhân không ngừng vuốt ve lưng Tôn Cầm, ôn nhu an ủ, "Nương sẽ vì ngươi làm chủ ."
"Lão gia, ngươi có thể mặc kệ Cầm nhi như thế sao?" Viện trưởng phu nhân rốt cục nhịn không được , Cầm nhi đã ở trong này khóc một canh giờ , vậy mà lão gia vẫn là bộ dáng thờ ơ, điều này làm cho nàng rất căm tức.
Đây là nữ nhi duy nhất của bọn họ, từ nhỏ đã được nâng niu trong lòng bàn tay, hôm qua bị đánh một cái tát, đã không thể tha thứ , nhưng hôm nay, lại bị phế vật kia chém rách quần áo .
Nhục nhã này, cho dù là nam tử, cũng không thể chịu được, huống chi là nữ tử,.
"Phu nhân, ngươi cũng không hỏi xem nàng đã làm cái gì?" Viện trưởng buông ly trà, hắn tất nhiên cũng rất đau lòng nữ nhi của mình.
Nhưng cũng phải xem lại nàng đã làm cái gì, cũng phải xem rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.
"Cầm nhi có làm sai cái gì sao, không phải chỉ là tỷ thí một chút thôi sao." Viện trưởng phu nhân có chút chột dạ, việc này quả thật có chút......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.