Tà Vương Sửu Phi

Chương 127: Tà Vương Sửu Phi

Khê Biên Thảo

02/06/2022

CHƯƠNG 52: TÀ VƯƠNG SỬU PHI

Editor: Luna Huang

“Trong độc dược này xen lẫn rất nhiều độc người chế độc tự chế ra, trong khoảng thời gian ngắn, ta cũng khó mà triệt để giải hết, chớ nói chi là tìm được giải dược, bất quá, Vương phi yên tâm, trong vòng nửa tháng, ta nhất định có thể phối ra giải dược!”

Lòng tin của Cảnh Thương tràn đầy để Địch Diên Diên cũng an tâm không ít, chỉ là nửa tháng… Di nương chưa qua mấy ngày cũng đã thành cái dạng này, nửa tháng sợ rằng không chịu đựng được!

“Thế nhưng, hình dạng của hoàng hậu, nửa tháng là quá dài!”

Bạch Tuyết cũng bắt xong mạch, đáy mắt tựa hồ xen lẫn một ít nội tình người khác thấy không rõ, chỉ là nhàn nhạt đưa ra ý kiến, nhưng nàng biết, chỉ cần Cảnh Thương nói ra như vậy, nhất định sẽ có biện pháp giải quyết!

“Cần trong nửa tháng này bảo trụ tính mạng của hoàng hậu, chỉ có một biện pháp!”

Cảnh Thương không có nói thẳng ra biện pháp là cái gì, mà là trực tiếp nhìn về phía chủ tử mình, Tà Vô Phong!

“Làm sao vậy? Rốt cuộc là biện pháp gì?”

Địch Diên Diên sốt ruột, vì sao Cảnh Thương có biện pháp nhưng không có nói thẳng ra, mà là nhìn về phía Tà Vô Phong? Vậy rốt cuộc là có ý gì? Lẽ nào trên người Tà Vô Phong có giải dược?

“Máu của Vương gia có thể giải bách độc! Chỉ là loại độc chất này do không dưới ba trăm loại độc dược điều phối mà thành, máu của Vương gia cũng chỉ có thể tạm hoãn độc tiếp tục chạy trong cơ thể hoàng hậu, mà không thể trực tiếp giải độc.”

Thời gian Cảnh Thương nói câu nói này trong ánh mắt hơi lo lắng, hắn biết, cho dù nói như vậy, nhưng Vương gia nhà mình muốn lấy máu của bản thân cứu người cũng đã thành sự thực, cho dù Vương phi sẽ biết đây là nguy hại đến thân thể Vương gia, cho dù Vương phi cũng không muốn, nhưng Vương gia vì Vương phi cũng chỉ muốn làm như vậy!

Nghe lời của Cảnh Thương, Địch Diên Diên đột nhiên nhớ tới, Tà Vô Phong đích xác nói qua, hắn bách độc bất xâm, hơn nữa máu của hắn có thể giải bách! Như vậy là không phải là máu của Tà Vô Phong, là có thể vì di nương kéo dài tánh mạng tính mạng? Vậy phải dùng bao nhiêu? Có thể tạo thành nguy hại thân thể của Tà Vô Phong hay không?

Một loạt vấn đề này chảy trong đầu của Địch Diên Diên, đều phải suy nghĩ kỹ, nhìn Cảnh Thương do dự, có lẽ là thực sự có cái gì không tốt với Tà Vô Phong!

“Sẽ có cái gì tạo thành nguy hại đến thân thể của tướng công không?”

Địch Diên Diên thân thiết mà hỏi thăm, những thứ này đều phải thanh thanh sở sở mới có thể tiến hành!

“Bởi vì máu trong cơ thể Vương gia quanh năm lẫn với độc, nên máu trong cơ thể hắn là ít hơn người thường, nhưng đây không ảnh hưởng trạng huống thân thể bản thân, thế nhưng nếu muốn cho máu chảy ra, cái này có thể nhất định có ảnh hưởng!”

Trạng huống thân thể của chủ tử nhà mình không thể không cố, lần bị thương này chảy máu nhiều nội lực của Vương gia nhất định chống được, để hắn nhìn qua không khác bình thường, nhưng hôm nay, Vương gia nếu còn muốn trước khi hắn điều chế ra giải dược dùng máu của bản thân kéo dài tính mạng của hoàng hậu, hắn chỉ sợ cho dù thân thể cho dù tốt Vương gia tốt cũng cầm cự không nổi!

“Ngươi còn bị thương, vậy thân thể là hắn bây giờ không phải là không thích hợp…?”

Di nương, nàng không thể không cứu, thế nhưng nếu Cảnh Thương đã nói như vậy, nhất định sẽ có lo lắng của hắn!

“Diên Diên, không có việc gì, không phải là một máu sao!”

Biết Diên Diên lo lắng, cũng nhìn ra được Diên Diên làm khó, một bên là hắn, một bên là di nương của nàng, nên Tà Vô Phong liền trực tiếp lên tiếng, mặc dù không phải là vì cứu hoàng hậu, là vì Diên Diên, hắn không muốn lại nhìn thấy Diên Diên chau mày, dáng vẻ lo lắng…



“Thực sự không có vấn đề sao? Cảnh Thương, có thể có chuyện hay không?”

Lo âu nhìn Tà Vô Phong một mắt, thấy hắn khẳng định gật đầu, nhưng Địch Diên Diên tựa hồ còn chưa có xác định, liền chuyển hướng Cảnh Thương, chỉ thấy Cảnh Thương cũng gật đầu.

“Vương phi, Vương gia đối với thân thể của chính mình cũng thập phần lý giải, hắn sẽ không nói lời không có nắm chắc!”

Tuy là nói như vậy, nhưng Cảnh Thương biết, Vương gia nên vì những lời này trả giá bao nhiêu, chỉ là đây hết thảy, Vương gia đều cam nguyện tự yên lặng thừa thụ, mà hết thảy này, cũng chỉ vì một người, chính là Vương phi!

Mà giờ khắc này Phượng Linh Tuyệt nhìn về phía Tà Vô Phong thần tình ngoại trừ cảm kích, không còn cái khác, hắn cũng biết, Tà Vô Phong thời khắc này đáp ứng bất quá là bởi vì Diên Diên…

“Nếu quả như thật không có vấn đề, vậy Cảnh Thương, bước tiếp theo phải làm sao?”

Địch Diên Diên cho dù nói như vậy, thế nhưng nàng biết, Cảnh Thương vẫn như cũ nói ra như vậy, vậy nhất định sẽ có chuyện, thế nhưng di nương đã là nguy trước mắt, nếu Tà Vô Phong có nói không vấn đề, nên tin tưởng, hiện tại cũng chỉ có thể là hai người chậm tay thôi!

“Vương gia, trực tiếp lấy máu của ngươi cho hoàng hậu nương nương uống là được rồi…”

Vẻ mặt Địch Diên Diên đau lòng nhìn Tà Vô Phong cầm lấy dao nhỏ Cảnh Thương đưa tới, sau đó lưu loát cắt một đao trên tay của mình, nhỏ từng giọt máu vào trong miệng hoàng hậu, mà giờ khắc này hoàng hậu đã bởi vì ghim kim của Cảnh Thương vừa nãy mà tiến vào trạng thái hôn mê…

Tất cả mọi người nín thở, tựa hồ cũng đang lặng lẽ đợi nhìn biến hóa của hoàng hậu, quả nhiên, lúc giọt máu của Tà Vô Phong rơi, sắc mặt của hoàng hậu rõ ràng tốt hơn trước một chút, do hắc chuyển hôi sắc mặt cũng để cho người an tâm chút…

“Diên Diên, bất quá là một chút máu, không có chuyện gì…”

Nhỏ được mười giọt máu, Cảnh Thương liền cấp tốc giúp Tà Vô Phong cầm máu, Địch Diên Diên thấy sắc mặt của di nương tốt chút, liền vội vội vàng vàng cầm lấy tay của Tà Vô Phong đã băng bó kỹ tỉ mỉ nhìn, rất sợ hắn còn có thể chảy máu.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tà Vô Phong chỉ một thoáng lại tái nhợt, nàng rốt cuộc minh bạch vì sao thời gian hắn bị thương, không thích nàng tinh tế nhìn mặt của hắn, bất quá mới mười giọt máu, liền thành cái dạng này, vậy nếu mười lăm ngày liên tục, thân thể hắn có thể chịu không nỗi hay không?

“Tiểu thư, các ngươi vẫn là đi ra ngoài đi, để hoàng hậu nghỉ ngơi thật tốt, ta lưu lại chiếu cố hoàng hậu nương nương là được rồi, Cảnh Thương ngươi mau trở về nghiên cứu chế tạo giải dược…”

“Nga, tốt!”

Một câu nói này của Bạch Tuyết, người khác nghe tới tựa hồ không có gì, nhưng không biết vì sao, Cảnh Thương nghe câu nói sau cùng, mặt cũng đỏ lên, những lời này để hắn có một loại cảm giác, giống như thê tử phân phó trượng phu làm làm những gì…

Thấy Cảnh Thương mặt đỏ, nguyên bản trên mặt Bạch Tuyết không có gì cũng đột nhiên đỏ lên, tựa hồ nghĩ tới lúc nãy đi cùng Cảnh Thương!

Mà Địch Diên Diên ở một bên nhìn biến hóa rất nhỏ của hai người, vẫn là khẽ mỉm cười một cái, có lẽ, giữa bọn họ còn có thể bắt đầu sinh một đoạn tình duyên mỹ hảo.

Đi ra tẩm của hoàng hậu, Nam Oanh liền vội vả chạy tới, tựa hồ trong ánh mắt tràn đầy lo lắng không có giả, mặc dù đối với mặc dù đối với hoàng hậu cũng bất quá là lúc còn rất nhỏ rất nhỏ từng gặp mặt một lần, nhưng mẫu hậu của người trong lòng nàng, là di nương của hảo hữu mình, nàng làm sao có thể không lo lắng, lúc Tuyệt vương đang chờ đợi đoàn người Tà vương đến nàng có nỗ lực an ủi, nhưng Tuyệt vương căn bản không có để ý tới, nàng cũng chỉ yên lặng một mình ngồi ở đó…

Hai vị Vương phi kia đi tới nói chuyện với nàng, dù sao vẫn là Địch Diên Diên vị Tà vương phi này mang người tới, các nàng lại sao không hiếu kỳ!

“Hoàng hậu nương nương không có gì chứ? Nếu cần, ta cũng có thể giúp một tay!”

Ý tứ những lời của Nam Oanh bất quá là muốn hỗ trợ thuần túy, cũng không có ý tứ nói mình giỏi bao nhiêu, về phần người khác nghe thành hình dạng thế nào, nàng cũng không rỗi rãnh phản ứng…

“Oanh Oanh, di nương nàng không có việc gì, rất nhanh thì tốt, Cảnh Thương đã nghĩ được phương pháp chữa bệnh!”



Những lời này của Địch Diên Diên không chỉ là muốn nói cho Nam Oanh nghe, hơn nữa càng là muốn đi qua miệng người ở chỗ này truyền tin tức này, làm cho người hạ độc biết, nhìn xem tiếp theo nàng sẽ có động tác gì!

“Vậy là tốt rồi, như vậy ta liền an tâm…”

Nghe được Địch Diên Diên nói như vậy, Nam Oanh tự nhiên là một vạn lần yên tâm, đừng nói là mẫu hậu của Phượng Linh Tuyệt, chính là hoàng hậu ôn nhu nhàn thục mẫu nghi thiên hạ của Phượng Dạ quốc, nếu có chuyện gì, người của cả nước đều sẽ cảm thấy thương tiếc!

“Cảnh Thương, ngươi giúp ta tiễn Oanh Oanh trở về trước đi, nếu có dược liệu gì cần, ngoại trừ hoàng cung, ta nghĩ Oanh Oanh cũng có thể giúp được ngươi…”

Thương nghiệp của Nam gia trải rộng toàn quốc, muốn tìm chút dược liệu gì, cũng là một chuyện đơn giản…

“Vâng…”

“Vậy Diên Diên, ta đi về trước, có gì cần ta giúp một tay tùy thời tìm ta!”

Nghe lời của Địch Diên Diên, Nam Oanh cũng không có bao nhiêu thất vọng, sợ Diên Diên ở lại trong cung là có chuyện trọng yếu hơn muốn làm, nàng cũng không tiện quấy rối, chỉ hy vọng hoàng hậu nương nương có thể sớm ngày lành bệnh, hiện tại suy nghĩ duy nhất của nàng cũng chỉ có cái này.

Thâm tình nhìn Phượng Linh Tuyệt một mắt nữa, Nam Oanh liền đi theo Cảnh Thương ly khai, Địch Diên Diên bên người Tuyệt vương nói vài câu, đây đối với phu phụ Tà vương cùng Tuyệt vương liền đi ra hoa viên ngoài Phượng Tê cung, đám Vương gia cảm mặc dù cảm thấy hiếu kỳ, bất quá khi biết mẫu hậu mình có thể cứu chữa, bọn họ cũng an tâm rất nhiều.

Phượng Linh Huân ở giữa tuy rằng cũng không muốn thấy Địch Diên Diên cùng tứ ca hắn đi chung, bất quá cũng minh bạch bọn họ lúc này nhất định có chuyện trọng yếu muốn nói, hắn sẽ không có quấy rối…

“Tuyệt, trong chuyện này, ngươi biết bao nhiêu?”

Tin tưởng di nương có nói với hắn, mà hắn cũng khẳng định có đi thăm dò chút gì, như vậy nàng muốn trước nghe ý nghĩ của hắn một chút!

Nghe Địch Diên Diên xưng hô như vậy, lòng của Phượng Linh Tuyệt nhất thời mềm hoá chút, nguyên bản mày kiếm lo lắng nhíu chặt cũng buông lỏng ra chút…

Mà Tà Vô Phong nghe một tiếng như vậy, trên mặt tự nhiên sẽ không tốt đẹp, bất quá cũng không có bao nhiêu chú ý…

“Mẫu hậu nói cho ngươi, ta đều biết, mà phụ hoàng, hắn tuyệt đối là bị nữ nhân kia mê hoặc, hạ mê dược gì, cái này ta còn chưa có tra được, chỉ là ta biết, nếu tùy tiện hành động, chỉ sợ sinh mệnh của phụ hoàng sẽ gặp nguy hiểm, nên ta mới vẫn không có hành động, hơn nữa, nữ nhân kia cùng đồng đảng của nàng sẽ phải có tất cả giải dược, ta sợ, nếu đả thảo kinh xà, sẽ làm nàng trực tiếp làm hư giải dược!”

“Lạc quý phi kia, ngươi gặp qua chưa?”

“Gặp qua, là nữ nhân tuổi chừng hai mươi…”

Nghe Vương huynh bọn họ nói đến, người nữ nhân kia xem như là cái loại nữ nhân kiều mị này, nghe đám Vương tẩu nói lên, nữ nhân kia chính là trời sinh tướng yêu tinh, hắn sẽ không phán đoán những thứ nàym chỉ cảm thấym nữ nhân này lớn lên chính là yêu mị chút!

“Không bằng, chúng ta đi bái kiến vị Lạc quý phi kia?”

Nghe lời của Phượng Linh Tuyệt, Địch Diên Diên không biết là nên buồn cười hay thế nào nữa, cũng chỉ có thể nói niên linhm còn lại đặc thù gì cũng không có, nói cho cùng, hắn đối với nữ nhân còn chưa phải bình phẩm từ đầu đến chân, vậy không bằng nàng tự mình đi gặp?

—— đề lời nói ngoài ——

Cảm tạ các vị chi trì! Có ý kiến gì cần nhắn lại nga! Gần nhất cất dấu điệt của thật là lợi hại, dòng suối nhỏ thật lo lắng cho a!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Vương Sửu Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook