Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ
Chương 74: "Tiểu Sơn Phong, ta sắp chết rồi...
Chi U Cửu
16/11/2023
Chương 73: "Tiểu Sơn Phong, ta sắp chết rồi, nàng nhìn ta xem, ta sạch sẽ chưa?"
Lúc Tùy Du Chuẩn về viện, đi ngang qua cổng vòm, đúng lúc gặp phải Ninh phu nhân nổi giận đùng đùng đi ra. Nhìn thấy hắn đến, không nói gì cả mà giơ tay tát tới một cái.
Tùy Du Chuẩn lại túm thẳng lấy tay của bà ta, đồng tử hơi co lại, nhẹ giọng mỉa mai: "Di mẫu, đừng nóng tính như vậy... chẳng lẽ di mẫu chưa từng nghe nói là nổi nóng sẽ dễ bị khí cấp công tâm sao?"
Ninh phu nhân tức giận đến đỏ bừng mặt: "Ngươi cái tên nghiệp chướng này, ngươi đã nói gì với phụ thân ngươi mà khiến cho ông ấy đối xử với ta như vậy?"
Tùy Du Chuẩn: "Di mẫu chẳng qua là muội muội của mẫu thân con mà thôi, lúc mẫu thân còn sống, con với phụ thân coi trọng di mẫu mấy phần là nể mặt mẫu thân. Hiện giờ mẫu thân của con đã chết nhưng di mẫu vẫn muốn nhúng tay vào chuyện nhà họ Tùy con, phải chăng là đã vượt quá giới hạn rồi?"
Hắn cười nhạo một tiếng: "Di mẫu, di mẫu cũng coi trọng bản thân quá rồi đấy."
Ninh phu nhân run run tay chỉ vào hắn: "Ngươi, cái tên nghiệt tử nhà ngươi! Ngươi dám nói chuyện như vậy với ta, lần trước còn dám vì một đứa tiện nhân mà đánh ta, ngươi có biết ta là ai không!"
Tùy Du Chuẩn: "À? Di mẫu là ai?"
Ninh phu nhân: "Ta là ngươi..."
"Câm miệng!"
Tùy phụ từ trong viện đi ra tới, vẻ mặt lạnh lùng: "Ninh phu nhân hãy về đi, vẫn mong ngươi cẩn thận nhớ lấy lời mà ta nói hôm nay, đừng làm ra chuyện khiến cho mọi người không vui nữa."
Khí thế của Ninh phu nhân ngay lập tức yếu xuống, nhưng lại tức giận không chịu nổi, cười to: "Được lắm, được lắm, phụ tử các ngươi thật sự rất được."
Bà ta xoay người rời đi, bước chân nặng nề, Tùy phụ trông thấy, thầm cau mày, sau đó quay người, thấy nhi tử dùng vẻ mặt âm u nhìn ông ta, trong lòng nhảy dựng: "Con đang nghĩ cái gì?"
Tùy Du Chuẩn: "Di mẫu vừa mới nói một câu khiến con thấy rất khó hiểu."
Tùy phụ: "Nói cái gì?"
Tùy Du Chuẩn: "Bà ấy hỏi con có biết bà ấy là ai không?"
............
Lúc Tùy Du Chuẩn về viện, đi ngang qua cổng vòm, đúng lúc gặp phải Ninh phu nhân nổi giận đùng đùng đi ra. Nhìn thấy hắn đến, không nói gì cả mà giơ tay tát tới một cái.
Tùy Du Chuẩn lại túm thẳng lấy tay của bà ta, đồng tử hơi co lại, nhẹ giọng mỉa mai: "Di mẫu, đừng nóng tính như vậy... chẳng lẽ di mẫu chưa từng nghe nói là nổi nóng sẽ dễ bị khí cấp công tâm sao?"
Ninh phu nhân tức giận đến đỏ bừng mặt: "Ngươi cái tên nghiệp chướng này, ngươi đã nói gì với phụ thân ngươi mà khiến cho ông ấy đối xử với ta như vậy?"
Tùy Du Chuẩn: "Di mẫu chẳng qua là muội muội của mẫu thân con mà thôi, lúc mẫu thân còn sống, con với phụ thân coi trọng di mẫu mấy phần là nể mặt mẫu thân. Hiện giờ mẫu thân của con đã chết nhưng di mẫu vẫn muốn nhúng tay vào chuyện nhà họ Tùy con, phải chăng là đã vượt quá giới hạn rồi?"
Hắn cười nhạo một tiếng: "Di mẫu, di mẫu cũng coi trọng bản thân quá rồi đấy."
Ninh phu nhân run run tay chỉ vào hắn: "Ngươi, cái tên nghiệt tử nhà ngươi! Ngươi dám nói chuyện như vậy với ta, lần trước còn dám vì một đứa tiện nhân mà đánh ta, ngươi có biết ta là ai không!"
Tùy Du Chuẩn: "À? Di mẫu là ai?"
Ninh phu nhân: "Ta là ngươi..."
"Câm miệng!"
Tùy phụ từ trong viện đi ra tới, vẻ mặt lạnh lùng: "Ninh phu nhân hãy về đi, vẫn mong ngươi cẩn thận nhớ lấy lời mà ta nói hôm nay, đừng làm ra chuyện khiến cho mọi người không vui nữa."
Khí thế của Ninh phu nhân ngay lập tức yếu xuống, nhưng lại tức giận không chịu nổi, cười to: "Được lắm, được lắm, phụ tử các ngươi thật sự rất được."
Bà ta xoay người rời đi, bước chân nặng nề, Tùy phụ trông thấy, thầm cau mày, sau đó quay người, thấy nhi tử dùng vẻ mặt âm u nhìn ông ta, trong lòng nhảy dựng: "Con đang nghĩ cái gì?"
Tùy Du Chuẩn: "Di mẫu vừa mới nói một câu khiến con thấy rất khó hiểu."
Tùy phụ: "Nói cái gì?"
Tùy Du Chuẩn: "Bà ấy hỏi con có biết bà ấy là ai không?"
............
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.