Chương 165: Huyền thổ chi thủy mở
An Nhân Đạo Tiên
28/10/2021
Chưa chờ huyền thổ chi thủy đổ ra, Quân Huyền quay lại nhìn Lã Phong nói :
“May mắn chiến thắng, Tán Hồn Mộc này ta liền nhận.” Không chờ Lã Phong
đưa tới, Lã Phong còn thất thần giây phút huyền lực Quân Huyền xuất ra
đã kéo Tán Hồn Mộc trên tay Lã Phong về tay mình.
Tán hồn mộc từ tay mình bay ra mới khiến Lã Phong từ thất thần tỉnh lại, chỉ là nhìn hoàn cảnh trước mặt hắn vẫn như cũ không tin tưởng.
Thật sự mở ra tới huyền thổ chi thủy năm trăm năm ? Hắn cái này bị đánh bại ?
Nhưng mà sự việc trước mặt liền toàn bộ là thật, thu hồi tán hồn mộc xong Quân Huyền liền lấy huyền thổ chi thủy toàn bộ tặng cho Tô Huyên Nhi. Đương nhiên hắn cũng không như Lã Phong thể hiện mà làm đúng lời nói ban đầu, bảo vật mở ra toàn bộ tặng tới Tô Huyên Nhi.
Chưa kể bên trong túi trữ vật còn sáu viên đá đồ vật bên trong cũng không kém chút nào. Chuyến này đi một lần lại không lỗ.
Quân Huyền đưa cho Tô Huyên Nhi đồ vật xong quay lại nhìn tới Tô Đoán nói : “Lần này thi chọn huyền thạch kết quả đã có a.”
Quân Huyền hắn cũng không nói ra thẳng nhưng như thế đã làm cho Lã Phong đủ tức giận, đơn giản vì bị mất mặt chính là thứ không ai chịu nổi. Lã Phong trên mắt nổi lấy tơ máu nhìn lấy Quân Huyền, miệng nghiến không ra chữ chửi.
Trên ánh mắt Lã Phong, Quân Huyền hắn cảm giác tới nồng đậm sát ý. Nhưng mà hắn cũng như cũ không để ý, một Lã Phong mà thôi chưa đủ víu cổ tay hắn đâu.
“Đã hết quả như vậy rõ ràng tại hạ liền trở về. Lã Phong thiếu thành chủ lần sau còn bảo vật nào muốn cùng ta cá cược chọn huyền thạch liền không ngại mời tới.”
Quân Huyền vừa nói vừa cười cười đi tới, tay còn chủ động vỗ vỗ vai Lã Phong an ủi đôi chút.
Lã Phong bị hành động và lời này tác động mạnh đến suýt phun tới một ngụm tinh huyết nhưng mà hắn vẫn nhịn.
Quân Huyền cũng chưa dừng lại ở đó. Hắn tay nắm lấy cổ tay thon gọn Tô Huyên Nhi nói : “Đã Lã thiếu thành chủ như vậy sảng khoái đồ vật tại hạ cũng liền nhận.”
Đồ vật nói tới cũng không đơn giản chỉ có sáu viên đá kia mà bảo vật trên tay Tô Huyên Nhi cầm nữa. Dù nàng chỉ cầm đơn giản hai lọ nước mà thôi nhưng nếu cho ra đấu giá giá trị đẩy tới hàng tỷ là ít.
Quân Huyền dắt lấy tay Tô Huyên Nhi đi vào trong đại lâu không quên nhìn xung quanh nói một câu : “Ngoài này huyền thạch cũng không có viên nào có đồ nào giá trị.” Nghe Quân Huyền câu nói này mọi người mí mắt không khỏi nhảy lên một cái.
Ý vị này là gì ? Chính là Quân Huyền đã rõ ràng toàn bộ huyền thạch bên trong có đồ vật ra sao ! Chỉ là hắn không muốn toàn bộ trở ra mà thôi.
Trong mắt Lã Phong Quân Huyền câu nói càng hơn thế độc ác. Đã kéo mỹ nhân cùng đi thì thôi đi bỏ lại câu ngoan thoại cuối cùng làm gì ? Quân Huyền có khả năng mở huyền thạch ai cũng rõ ràng rồi bây giờ để lại câu nói càng làm người ta tin tưởng sẽ chẳng ai mở huyền thạch ở đây nữa.
Đây chính là một câu nói chặn đường làm ăn của hắn. Lã Phong sát ý càng hơn trước nồng đậm, đã vậy chờ tiến vào huyền thổ chi thủy toàn bộ tính toán.
Bên trên Nhạc Hạo sắc mặt càng là xấu. Hắn bày ra này thế cục chính là đánh Vũ Thánh Tông mặt mũi, bây giờ không nhưng không được càng là khiến Lã Phong bị chặn đường làm ăn. Lã Phong đường làm ăn hắn không để ý nhưng Lã Phong sau lưng chính là Hạo Thiên Tông, ít nhiều cũng là ảnh hưởng.
“Cái này Quân Huyền cũng có chút ý tứ.” Từ trong đại lâu đi tới cạnh Nhạc Hạo một thanh niên. Hắn tướng mạo không quá xuất chúng, khí tức cực kỳ trầm ổn khiến người ta không đoán ra được gì.
Nhạc Hạo dù là nội môn mười người đứng đầu nhưng thấy vị này đi tới cũng không có ra dáng sư huynh bắt hành lễ gì cả. Hắn nhìn về phía sau cười cười nói : “Chọn huyền thạch tiểu đạo mà thôi không thay đổi được cục diện.”
Thanh niên kia cũng chỉ cười cười không đáp. Bên cạnh Lệ Mỹ nhìn tới hắn mí mắt chợt nhảy, người này nàng nhận ra chỉ là bây giờ bối phận hai người có chút khác biệt mà thôi. Nhạc Hạo cũng không để ý Lệ Mỹ cảm nhận hỏi tới nam tử này : “Như thế nào ?”
Nam tử trước mặt cũng không đơn giản. Một câu đánh giá về Quân Huyền vẫn là như cũ để hắn lo lắng xuất hiện biến cố. Nhưng mà đáp lại, nam tử này chỉ cười cười nói : “Ngoài Cao Tử Linh và Phong Mặc nhưng người khác không lật nổi con thuyền.”
Nhạc Hạo nghe vậy yên tâm gật đầu.
Đi vào đại lâu Quân Huyền với Tô Huyên Nhi nhìn nhau mà cười.
“Đôi bên cùng có lợi a.” Quân Huyền nhìn nàng nói.
Tô Huyên Nhi lại không có như vậy thoải mái, nàng u oán nhìn hắn nói : “Ta cảm giác bị ngươi lợi dụng từ đầu đâu. Được lợi cuối là người, không được lợi liền là ta.”
Quân Huyền nhìn nàng nói : “Ta như không thắng ngươi liền được mới ăn tối đâu.” Dứt lời, Quân Huyền còn không nhìn được cười lấy một tiếng.
“Ta mới là không cần đâu.” Tô Huyên Nhi nói xong liền không chờ Quân Huyền bước nhanh chân về phòng.
Đối với tính cách thay đổi không đoán được của con gái Quân Huyền hắn cũng phải tập làm quen liền không đuổi theo mà bước về chính mình phòng. Sáu viên đá bên trong vẫn đang chờ hắn khai phá đâu.
Quân Huyền trở về cũng không vội vàng mở sáu viên huyền thạch. Dù sao hắn còn đang ở cùng một vị sư huynh mở ra không ít thì nhiều cũng sẽ bị để mắt tới.
Một ngày cứ như vậy trôi qua tới khi Huyền Thổ Chi Thủy mở ra. Huyền thổ chi thủy vừa mở ra lúc cũng là khiến mọi người đều cảm nhận được. Huyền thổ chi thủy huyền thổ chi khí quá mức nồng đậm chỉ mới thoát ra một chút nhưng không lẫn đi đâu được.
Các trưởng lão vương giả đương nhiên trước tiên cảm nhận được. Năm vị vương giả trong chốc lát liền động thân, quả nhiên đúng như thế. Huyền thổ chi thủy bắt đầu dần mở.
Sau các vị vương giả tới là các tông người, đi đầu luôn lại là ngũ đại tông người tới trước. Cao Tử Linh nhìn tới trưởng lão, hai người chỉ ánh mắt giao nhau nhưng cũng đã nói lên toàn bộ cục diện nơi đây.
Cao Tử Linh thân là người dẫn đội liền quay lại phân phó. Sáu người có thể theo Cao Tử Linh và Phong Mặc tiến vào khu vực trong đương nhiên không có Quân Huyền. Dù trong mắt Cao Tử Linh Quân Huyền có chút bản sự nhưng thứ ở đây cần chính là chân chính thực lực. Nàng không thể vì một chút đánh giá cao mà hỏng sự tình được.
Sáu người theo Cao Tử Linh và Phong Mặc gồm bốn nam và hai nữ. Tám người lại riêng phần mình đứng trước chờ tiến vào trong. Bốn người còn lại gồm Quân Huyền và vị sư huynh ở cùng kèm theo một sư huynh cùng sư tỷ khác. Với sự an bài này đương nhiên không ai dám dị nghị gì cả.
Huyền thổ chi khí càng lúc càng trở nên nồng đậm. Cũng chính là báo hiệu huyền thổ chi thủy nơi thật sự sắp mở ra.
Một đạo huyền thổ chi khí mạnh mẽ đánh tới, mọi người đứng đây đều cảm nhận rõ ràng. Không sai biệt lắm, huyền thổ chi thủy mở!
“Tiến vào a.” Không biết từ đâu một tiếng vang lên như báo hiệu làm cả đoàn người ngay lập tức tiến vào trong.
Tán hồn mộc từ tay mình bay ra mới khiến Lã Phong từ thất thần tỉnh lại, chỉ là nhìn hoàn cảnh trước mặt hắn vẫn như cũ không tin tưởng.
Thật sự mở ra tới huyền thổ chi thủy năm trăm năm ? Hắn cái này bị đánh bại ?
Nhưng mà sự việc trước mặt liền toàn bộ là thật, thu hồi tán hồn mộc xong Quân Huyền liền lấy huyền thổ chi thủy toàn bộ tặng cho Tô Huyên Nhi. Đương nhiên hắn cũng không như Lã Phong thể hiện mà làm đúng lời nói ban đầu, bảo vật mở ra toàn bộ tặng tới Tô Huyên Nhi.
Chưa kể bên trong túi trữ vật còn sáu viên đá đồ vật bên trong cũng không kém chút nào. Chuyến này đi một lần lại không lỗ.
Quân Huyền đưa cho Tô Huyên Nhi đồ vật xong quay lại nhìn tới Tô Đoán nói : “Lần này thi chọn huyền thạch kết quả đã có a.”
Quân Huyền hắn cũng không nói ra thẳng nhưng như thế đã làm cho Lã Phong đủ tức giận, đơn giản vì bị mất mặt chính là thứ không ai chịu nổi. Lã Phong trên mắt nổi lấy tơ máu nhìn lấy Quân Huyền, miệng nghiến không ra chữ chửi.
Trên ánh mắt Lã Phong, Quân Huyền hắn cảm giác tới nồng đậm sát ý. Nhưng mà hắn cũng như cũ không để ý, một Lã Phong mà thôi chưa đủ víu cổ tay hắn đâu.
“Đã hết quả như vậy rõ ràng tại hạ liền trở về. Lã Phong thiếu thành chủ lần sau còn bảo vật nào muốn cùng ta cá cược chọn huyền thạch liền không ngại mời tới.”
Quân Huyền vừa nói vừa cười cười đi tới, tay còn chủ động vỗ vỗ vai Lã Phong an ủi đôi chút.
Lã Phong bị hành động và lời này tác động mạnh đến suýt phun tới một ngụm tinh huyết nhưng mà hắn vẫn nhịn.
Quân Huyền cũng chưa dừng lại ở đó. Hắn tay nắm lấy cổ tay thon gọn Tô Huyên Nhi nói : “Đã Lã thiếu thành chủ như vậy sảng khoái đồ vật tại hạ cũng liền nhận.”
Đồ vật nói tới cũng không đơn giản chỉ có sáu viên đá kia mà bảo vật trên tay Tô Huyên Nhi cầm nữa. Dù nàng chỉ cầm đơn giản hai lọ nước mà thôi nhưng nếu cho ra đấu giá giá trị đẩy tới hàng tỷ là ít.
Quân Huyền dắt lấy tay Tô Huyên Nhi đi vào trong đại lâu không quên nhìn xung quanh nói một câu : “Ngoài này huyền thạch cũng không có viên nào có đồ nào giá trị.” Nghe Quân Huyền câu nói này mọi người mí mắt không khỏi nhảy lên một cái.
Ý vị này là gì ? Chính là Quân Huyền đã rõ ràng toàn bộ huyền thạch bên trong có đồ vật ra sao ! Chỉ là hắn không muốn toàn bộ trở ra mà thôi.
Trong mắt Lã Phong Quân Huyền câu nói càng hơn thế độc ác. Đã kéo mỹ nhân cùng đi thì thôi đi bỏ lại câu ngoan thoại cuối cùng làm gì ? Quân Huyền có khả năng mở huyền thạch ai cũng rõ ràng rồi bây giờ để lại câu nói càng làm người ta tin tưởng sẽ chẳng ai mở huyền thạch ở đây nữa.
Đây chính là một câu nói chặn đường làm ăn của hắn. Lã Phong sát ý càng hơn trước nồng đậm, đã vậy chờ tiến vào huyền thổ chi thủy toàn bộ tính toán.
Bên trên Nhạc Hạo sắc mặt càng là xấu. Hắn bày ra này thế cục chính là đánh Vũ Thánh Tông mặt mũi, bây giờ không nhưng không được càng là khiến Lã Phong bị chặn đường làm ăn. Lã Phong đường làm ăn hắn không để ý nhưng Lã Phong sau lưng chính là Hạo Thiên Tông, ít nhiều cũng là ảnh hưởng.
“Cái này Quân Huyền cũng có chút ý tứ.” Từ trong đại lâu đi tới cạnh Nhạc Hạo một thanh niên. Hắn tướng mạo không quá xuất chúng, khí tức cực kỳ trầm ổn khiến người ta không đoán ra được gì.
Nhạc Hạo dù là nội môn mười người đứng đầu nhưng thấy vị này đi tới cũng không có ra dáng sư huynh bắt hành lễ gì cả. Hắn nhìn về phía sau cười cười nói : “Chọn huyền thạch tiểu đạo mà thôi không thay đổi được cục diện.”
Thanh niên kia cũng chỉ cười cười không đáp. Bên cạnh Lệ Mỹ nhìn tới hắn mí mắt chợt nhảy, người này nàng nhận ra chỉ là bây giờ bối phận hai người có chút khác biệt mà thôi. Nhạc Hạo cũng không để ý Lệ Mỹ cảm nhận hỏi tới nam tử này : “Như thế nào ?”
Nam tử trước mặt cũng không đơn giản. Một câu đánh giá về Quân Huyền vẫn là như cũ để hắn lo lắng xuất hiện biến cố. Nhưng mà đáp lại, nam tử này chỉ cười cười nói : “Ngoài Cao Tử Linh và Phong Mặc nhưng người khác không lật nổi con thuyền.”
Nhạc Hạo nghe vậy yên tâm gật đầu.
Đi vào đại lâu Quân Huyền với Tô Huyên Nhi nhìn nhau mà cười.
“Đôi bên cùng có lợi a.” Quân Huyền nhìn nàng nói.
Tô Huyên Nhi lại không có như vậy thoải mái, nàng u oán nhìn hắn nói : “Ta cảm giác bị ngươi lợi dụng từ đầu đâu. Được lợi cuối là người, không được lợi liền là ta.”
Quân Huyền nhìn nàng nói : “Ta như không thắng ngươi liền được mới ăn tối đâu.” Dứt lời, Quân Huyền còn không nhìn được cười lấy một tiếng.
“Ta mới là không cần đâu.” Tô Huyên Nhi nói xong liền không chờ Quân Huyền bước nhanh chân về phòng.
Đối với tính cách thay đổi không đoán được của con gái Quân Huyền hắn cũng phải tập làm quen liền không đuổi theo mà bước về chính mình phòng. Sáu viên đá bên trong vẫn đang chờ hắn khai phá đâu.
Quân Huyền trở về cũng không vội vàng mở sáu viên huyền thạch. Dù sao hắn còn đang ở cùng một vị sư huynh mở ra không ít thì nhiều cũng sẽ bị để mắt tới.
Một ngày cứ như vậy trôi qua tới khi Huyền Thổ Chi Thủy mở ra. Huyền thổ chi thủy vừa mở ra lúc cũng là khiến mọi người đều cảm nhận được. Huyền thổ chi thủy huyền thổ chi khí quá mức nồng đậm chỉ mới thoát ra một chút nhưng không lẫn đi đâu được.
Các trưởng lão vương giả đương nhiên trước tiên cảm nhận được. Năm vị vương giả trong chốc lát liền động thân, quả nhiên đúng như thế. Huyền thổ chi thủy bắt đầu dần mở.
Sau các vị vương giả tới là các tông người, đi đầu luôn lại là ngũ đại tông người tới trước. Cao Tử Linh nhìn tới trưởng lão, hai người chỉ ánh mắt giao nhau nhưng cũng đã nói lên toàn bộ cục diện nơi đây.
Cao Tử Linh thân là người dẫn đội liền quay lại phân phó. Sáu người có thể theo Cao Tử Linh và Phong Mặc tiến vào khu vực trong đương nhiên không có Quân Huyền. Dù trong mắt Cao Tử Linh Quân Huyền có chút bản sự nhưng thứ ở đây cần chính là chân chính thực lực. Nàng không thể vì một chút đánh giá cao mà hỏng sự tình được.
Sáu người theo Cao Tử Linh và Phong Mặc gồm bốn nam và hai nữ. Tám người lại riêng phần mình đứng trước chờ tiến vào trong. Bốn người còn lại gồm Quân Huyền và vị sư huynh ở cùng kèm theo một sư huynh cùng sư tỷ khác. Với sự an bài này đương nhiên không ai dám dị nghị gì cả.
Huyền thổ chi khí càng lúc càng trở nên nồng đậm. Cũng chính là báo hiệu huyền thổ chi thủy nơi thật sự sắp mở ra.
Một đạo huyền thổ chi khí mạnh mẽ đánh tới, mọi người đứng đây đều cảm nhận rõ ràng. Không sai biệt lắm, huyền thổ chi thủy mở!
“Tiến vào a.” Không biết từ đâu một tiếng vang lên như báo hiệu làm cả đoàn người ngay lập tức tiến vào trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.