Chương 3
Lăng Tiêu Vũ
16/09/2022
xin vui lòng đăng ký để xem nếu có chỗ nào không hài lòng có thể vào link góp ý cho mình biết
Tiêu Vũ cùng tiểu Kỳ nhanh chóng rời khỏi Cổ Lan thành để đến Thánh Lan học viện.
Tiêu Vũ trước khi nhận lớp nàng được một hồi trắc nghiệm thuộc tính kết quả không cần nói cũng biết linh hồn lực là 10 không nói cũng chẵn rằng tên trắc nghiệm đưa Tiêu Vũ vào lớp võ giả sơ cấp cùng lớp với Tiếu Ngưng Nhi và đám người nam chủ, với thái độ không mấy tốt đẹp.
Khi tới lớp đã có hơn ba mươi học sinh ngồi nghiêm túc nghe giảng.
"CẠCH!"
Cánh cửa mở ra một thiếu nữ bước vào, phải người đó không ai khác là Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ xuyên trên người bộ bạch y đai đeo thúc khởi càng triển lộ ra dáng người mạn điệu vũ mị, trên gương mặt nàng đeo lên chiếc mặt nạ quỷ bằng bạc che khuất đi nữa khuôn mặt chỉ để lộ ra đôi môi hồng hồng ướŧ áŧ mĩ lệ, tuy đeo mặt nạ làm nàng lộ ra cổ quỷ dị nhưng ở trên người nàng lại nhất hòa hợp, nếu đây không nói là một thiếu nữa mười bốn tuổi thì không ai sẽ nghĩ vậy, thậm chí nói nàng là trích tiên cũng không ngoa.
Tiêu Vũ tiến vào với phong thái khí độ bất phàm, bất kì ai nhìn vào đều sẽ nghĩ Tiêu Vũ là một quý tộc, nhưng các ngươi đã nhầm.
"Xin chào ta là Tiêu Vũ.."
Lời chưa nói hết Tiêu Vũ đã bị đạo sư tên Thẩm Tú ngắt lời.
"Và là một bình dân thấp hèn hừ."
Nói xong nàng còn khinh bỉ hừ một tiếng.
Nghe được lời này cả mỗi người trên vẻ đều hiện lên vẻ khinh bỉ không quan tâm, hay là cực kì phẫn nộ, người khiến nàng chú ý nhát vẫn là thiếu nữ kia, ngồi ở một góc yên tĩnh dường như xa cách bài trừ tất cả mọi người, trên người nàng mang nét nữ tính kiều mị nếu nhìn ở ánh nhìn nam tử nàng là nữ tử khó nói nên lời dã tính thì ở Tiêu Vũ trong mắt nàng là nữ tử có khí thế bức người soái khí không phải nữ tữ nào cũng có được.
Vì Tiêu Vũ cũng là bình dân nên bị Thẩm Tú đưa xuống cuối lớp nơi các bình dân ngồi, chỗ của Tiêu Vũ trước chỗ của bọn người Nhϊếp Ly.
"Xin chào ta là Tiêu Vũ."
Tiêu Vũ dẫn đầu giới thiệu.
"Ha ha ha ta là Lục Phiêu bên phải ta là Đỗ Trạch bên trái là Nhϊếp Ly."
Tiêu Vũ thầm đánh giá ba người Tiêu Vũ nhìn nhìn người ngồi bên phải của Lục Phiêu, là một chàng trai tuấn tú quần áo có chút lam lũ con người có chút cũ kỉ nhưng thắng ở chỗ một con người trọng tình nghĩa theo Tiêu Vũ quan sát trong cốt truyện đây là Đỗ Trạch.
Tuy gia cảnh không tốt, nhưng Đỗ Trạch rất cố gắng, thiên phú của hắn rất mạnh, dựa vào sức mình, đã trở thành Hoàng Kim Yêu Linh Sư. Không có tài nguyên khổng lồ của gia tộc ủng hộ, không có thiên phú tuyệt đỉnh, bằng vào nỗ lực của bản thân đạt được cấp độ này, có thể tưởng tượng hắn bỏ ra bao nhiêu cố gắng, đây là một con người đáng để làm bạn.
Nàng dời ánh mắt đến thiếu niên vừa tự giới thiệu mình là Lục Phiêu một con người phóng khoáng nhưng lại làm biếng không siêng năng nhưng là người hảo tính tình, cố tình còn được tác giả khai quải cho kiếp sống lười biếng vẫn có ăn, Tiêu Vũ nàng không biết nên làm bạn với hắn không.
Người cuỗi cùng là nam chủ tuy khuôn mặt không tính quá xuất chúng nhưng lại dễ nhìn tuy vậy khi hắn đứng trong đám đông không khó để nhận ra hắn, hắn như có như không tỏa ra quang hoàng, nhớ lại trong cốt truyện hắn bằng kiếp trước ký ức một đường khai quải tự thân tiến về phía trước nhưng có điều một tên dê cụ như vậy Tiêu Vũ cũng đang cân nhắc mình có nên ra tay với hắn không.
Cùng lúc này cả ba người cũng đánh giá trước mặt thiếu nữ mới tới này, tuy rằng trên người nàng không giống bình dân như là một quý tộc dường như trong xương cốt lộ ra vẻ cao ngạo, vậy nên khi mà Thẩm Tú nói Tiêu Vũ là một bình dân bọn họ cũng không dám khinh nhờn thiếu nữ trước mặt.
Bỗn người lẫn nhau đánh giá nhau, mà cùng ăn ý không nhắc đến chuyện đối phương, bỏ qua việc đó cả bốn người đều trò chuyện rất vui. Bất đắc dĩ lại phải quay lên vì Thẩm Tú nhắc nhở.
Ngồi nghe giảng nàng cũng không quên chú ý xung quanh nho nhỏ nghị luận.
"Nghe nói vị Thẩm lão sư này đến từ Thần Thánh thế gia, là một Yêu Linh Sư tam tinh Bạch Ngân!"
Mấy đệ tử nhỏ giọng nghị luận.
Tiêu Vũ lúc này cũng quan sát vị đạo sư tên Thẩm Tú, nàng dáng người cao gầy nóng bỏng tâm hồn của nàng xác thật đại thần tình trên mặt cao ngạo con mắt xếch lên liếc xéo trên mặt lộ ra vẽ khinh thường.
Thần Thánh thế gia là một trong ba đại thế gia đỉnh cấp của thành Quang Huy, Thẩm Tú xuất thân cao quý, lại là Bạch Ngân tam tinh Yêu Linh Sư, tự nhiên có vốn liếng cao ngạo, nhưng trước mặt Tiêu Vũ nàng lại có chút xem thường.
"Yêu Linh Sư cùng Võ Giả đều có năm đẳng cấp, thứ tự lần lượt là Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Hắc Kim, Truyền Kỳ ngũ cấp, mỗi cấp lại phân thành ngũ tinh."
"Yêu Linh Sư áp đảo Võ Giả, là tồn tại cao quý nhất, có thể hình thành linh hồn hải trong đan điền, đem yêu linh bắt được nhét vào bên trong, lúc chiến đấu, có thể thúc giục yêu linh phụ thể, có được lực lượng cường đại vô cùng, loại lực lượng này, Võ Giả cùng giai khó mà địch nổi."
"Giống như ta có Liệt Diễm Yêu Hồ."
Thẩm Tú nói xong thì cho hiện ra yêu linh của mình là Liệt Diễm Yêu Hồ, trước mặt Thẩm Tú không ngừng biến hóa, lông mi của nàng ngày càng dài nhỏ, mặt ngày càng nhọn, hàm răng trở nên sắc bén, móng tay cũng trở nên bén nhọn, sau lưng hiện ra một cái đuôi màu đỏ.
Thẩm Tú tiếp tục giảng.
"Sau khi yêu linh phụ thể, ta có thể đạt được lực lượng của Liệt Diễm Yêu Hồ, trở nên nhanh nhẹn còn có lực lượng hỏa diễm. Bên trong yêu thú giới, Liệt Diễm Yêu Hồ thuộc về yêu thú cấp Hoàng Kim, cũng có nghĩa tu vi cao nhất ta có thể đạt được là Hoàng Kim Yêu Linh Sư!"
Nghe Thẩm Tú nói như vậy rất nhiều đệ tử lộ ra vẻ thán phục.
Tiêu Vũ lơ đãng nhìn qua Tiếu Ngưng Nhi chỉ thấy nàng thần sắc nghiêm túc khuôn mặt tuy non nớt nhưng đầy nghiêm nghị, hết sức chăm chú, Tiêu Vũ nhận thấy mình là một mỹ nhân cũng có thể nói là trích tiên nhưng khi thấy Ngưng Nhi nàng thấy mình chẳng là gì có thể nói là tình nhân trong mắt Tây Thi.
Đang thất thần Tiêu Vũ nghe thấy thanh âm: "Ta đang ở đâu?"
Tiêu Vũ quay xuống thì thấy nam chủ Nhϊếp Ly hiện lên vẻ mờ mịt.
"Hừm tới rồi."
Tiêu Vũ cùng tiểu Kỳ nhanh chóng rời khỏi Cổ Lan thành để đến Thánh Lan học viện.
Tiêu Vũ trước khi nhận lớp nàng được một hồi trắc nghiệm thuộc tính kết quả không cần nói cũng biết linh hồn lực là 10 không nói cũng chẵn rằng tên trắc nghiệm đưa Tiêu Vũ vào lớp võ giả sơ cấp cùng lớp với Tiếu Ngưng Nhi và đám người nam chủ, với thái độ không mấy tốt đẹp.
Khi tới lớp đã có hơn ba mươi học sinh ngồi nghiêm túc nghe giảng.
"CẠCH!"
Cánh cửa mở ra một thiếu nữ bước vào, phải người đó không ai khác là Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ xuyên trên người bộ bạch y đai đeo thúc khởi càng triển lộ ra dáng người mạn điệu vũ mị, trên gương mặt nàng đeo lên chiếc mặt nạ quỷ bằng bạc che khuất đi nữa khuôn mặt chỉ để lộ ra đôi môi hồng hồng ướŧ áŧ mĩ lệ, tuy đeo mặt nạ làm nàng lộ ra cổ quỷ dị nhưng ở trên người nàng lại nhất hòa hợp, nếu đây không nói là một thiếu nữa mười bốn tuổi thì không ai sẽ nghĩ vậy, thậm chí nói nàng là trích tiên cũng không ngoa.
Tiêu Vũ tiến vào với phong thái khí độ bất phàm, bất kì ai nhìn vào đều sẽ nghĩ Tiêu Vũ là một quý tộc, nhưng các ngươi đã nhầm.
"Xin chào ta là Tiêu Vũ.."
Lời chưa nói hết Tiêu Vũ đã bị đạo sư tên Thẩm Tú ngắt lời.
"Và là một bình dân thấp hèn hừ."
Nói xong nàng còn khinh bỉ hừ một tiếng.
Nghe được lời này cả mỗi người trên vẻ đều hiện lên vẻ khinh bỉ không quan tâm, hay là cực kì phẫn nộ, người khiến nàng chú ý nhát vẫn là thiếu nữ kia, ngồi ở một góc yên tĩnh dường như xa cách bài trừ tất cả mọi người, trên người nàng mang nét nữ tính kiều mị nếu nhìn ở ánh nhìn nam tử nàng là nữ tử khó nói nên lời dã tính thì ở Tiêu Vũ trong mắt nàng là nữ tử có khí thế bức người soái khí không phải nữ tữ nào cũng có được.
Vì Tiêu Vũ cũng là bình dân nên bị Thẩm Tú đưa xuống cuối lớp nơi các bình dân ngồi, chỗ của Tiêu Vũ trước chỗ của bọn người Nhϊếp Ly.
"Xin chào ta là Tiêu Vũ."
Tiêu Vũ dẫn đầu giới thiệu.
"Ha ha ha ta là Lục Phiêu bên phải ta là Đỗ Trạch bên trái là Nhϊếp Ly."
Tiêu Vũ thầm đánh giá ba người Tiêu Vũ nhìn nhìn người ngồi bên phải của Lục Phiêu, là một chàng trai tuấn tú quần áo có chút lam lũ con người có chút cũ kỉ nhưng thắng ở chỗ một con người trọng tình nghĩa theo Tiêu Vũ quan sát trong cốt truyện đây là Đỗ Trạch.
Tuy gia cảnh không tốt, nhưng Đỗ Trạch rất cố gắng, thiên phú của hắn rất mạnh, dựa vào sức mình, đã trở thành Hoàng Kim Yêu Linh Sư. Không có tài nguyên khổng lồ của gia tộc ủng hộ, không có thiên phú tuyệt đỉnh, bằng vào nỗ lực của bản thân đạt được cấp độ này, có thể tưởng tượng hắn bỏ ra bao nhiêu cố gắng, đây là một con người đáng để làm bạn.
Nàng dời ánh mắt đến thiếu niên vừa tự giới thiệu mình là Lục Phiêu một con người phóng khoáng nhưng lại làm biếng không siêng năng nhưng là người hảo tính tình, cố tình còn được tác giả khai quải cho kiếp sống lười biếng vẫn có ăn, Tiêu Vũ nàng không biết nên làm bạn với hắn không.
Người cuỗi cùng là nam chủ tuy khuôn mặt không tính quá xuất chúng nhưng lại dễ nhìn tuy vậy khi hắn đứng trong đám đông không khó để nhận ra hắn, hắn như có như không tỏa ra quang hoàng, nhớ lại trong cốt truyện hắn bằng kiếp trước ký ức một đường khai quải tự thân tiến về phía trước nhưng có điều một tên dê cụ như vậy Tiêu Vũ cũng đang cân nhắc mình có nên ra tay với hắn không.
Cùng lúc này cả ba người cũng đánh giá trước mặt thiếu nữ mới tới này, tuy rằng trên người nàng không giống bình dân như là một quý tộc dường như trong xương cốt lộ ra vẻ cao ngạo, vậy nên khi mà Thẩm Tú nói Tiêu Vũ là một bình dân bọn họ cũng không dám khinh nhờn thiếu nữ trước mặt.
Bỗn người lẫn nhau đánh giá nhau, mà cùng ăn ý không nhắc đến chuyện đối phương, bỏ qua việc đó cả bốn người đều trò chuyện rất vui. Bất đắc dĩ lại phải quay lên vì Thẩm Tú nhắc nhở.
Ngồi nghe giảng nàng cũng không quên chú ý xung quanh nho nhỏ nghị luận.
"Nghe nói vị Thẩm lão sư này đến từ Thần Thánh thế gia, là một Yêu Linh Sư tam tinh Bạch Ngân!"
Mấy đệ tử nhỏ giọng nghị luận.
Tiêu Vũ lúc này cũng quan sát vị đạo sư tên Thẩm Tú, nàng dáng người cao gầy nóng bỏng tâm hồn của nàng xác thật đại thần tình trên mặt cao ngạo con mắt xếch lên liếc xéo trên mặt lộ ra vẽ khinh thường.
Thần Thánh thế gia là một trong ba đại thế gia đỉnh cấp của thành Quang Huy, Thẩm Tú xuất thân cao quý, lại là Bạch Ngân tam tinh Yêu Linh Sư, tự nhiên có vốn liếng cao ngạo, nhưng trước mặt Tiêu Vũ nàng lại có chút xem thường.
"Yêu Linh Sư cùng Võ Giả đều có năm đẳng cấp, thứ tự lần lượt là Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Hắc Kim, Truyền Kỳ ngũ cấp, mỗi cấp lại phân thành ngũ tinh."
"Yêu Linh Sư áp đảo Võ Giả, là tồn tại cao quý nhất, có thể hình thành linh hồn hải trong đan điền, đem yêu linh bắt được nhét vào bên trong, lúc chiến đấu, có thể thúc giục yêu linh phụ thể, có được lực lượng cường đại vô cùng, loại lực lượng này, Võ Giả cùng giai khó mà địch nổi."
"Giống như ta có Liệt Diễm Yêu Hồ."
Thẩm Tú nói xong thì cho hiện ra yêu linh của mình là Liệt Diễm Yêu Hồ, trước mặt Thẩm Tú không ngừng biến hóa, lông mi của nàng ngày càng dài nhỏ, mặt ngày càng nhọn, hàm răng trở nên sắc bén, móng tay cũng trở nên bén nhọn, sau lưng hiện ra một cái đuôi màu đỏ.
Thẩm Tú tiếp tục giảng.
"Sau khi yêu linh phụ thể, ta có thể đạt được lực lượng của Liệt Diễm Yêu Hồ, trở nên nhanh nhẹn còn có lực lượng hỏa diễm. Bên trong yêu thú giới, Liệt Diễm Yêu Hồ thuộc về yêu thú cấp Hoàng Kim, cũng có nghĩa tu vi cao nhất ta có thể đạt được là Hoàng Kim Yêu Linh Sư!"
Nghe Thẩm Tú nói như vậy rất nhiều đệ tử lộ ra vẻ thán phục.
Tiêu Vũ lơ đãng nhìn qua Tiếu Ngưng Nhi chỉ thấy nàng thần sắc nghiêm túc khuôn mặt tuy non nớt nhưng đầy nghiêm nghị, hết sức chăm chú, Tiêu Vũ nhận thấy mình là một mỹ nhân cũng có thể nói là trích tiên nhưng khi thấy Ngưng Nhi nàng thấy mình chẳng là gì có thể nói là tình nhân trong mắt Tây Thi.
Đang thất thần Tiêu Vũ nghe thấy thanh âm: "Ta đang ở đâu?"
Tiêu Vũ quay xuống thì thấy nam chủ Nhϊếp Ly hiện lên vẻ mờ mịt.
"Hừm tới rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.