Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người
Chương 151
Hoàng Quy
07/07/2024
Nghĩ đến cháu của mình, tâm trạng vốn dĩ đang tốt của Trương Quốc Hưng liền nhịn không được mà trầm xuống!
Trương Quốc Hưng nghĩ đến mình, cả đời chưa từng làm chuyện xấu, nhưng hai đứa con trai sinh đôi của mình lại lớn lên ích kỷ, đến cả hai cô con dâu cũng không thua kém chút nào.
Một người suốt ngày lấy tên tuổi của ông để lừa lọc gian dối, còn người kia thì hung hăng, ngang ngược và vô lý! Ngay cả cháu nội cũng bị dạy dỗ xa cách với bọn hoi, không thể nói là trong lòng không cảm thấy khó chịu, dù sao bọn họ đều là m.á.u mủ ruột rà của mình, bất luận có xấu xa như thế nào cũng là con cháu của ông!
Đứa trẻ thấy trưởng thôn ngẩn người nhìn mình thì nghiêng đầu nghi hoặc, tuy nhiên nó vẫn không quên mục đích đến đây.
Vì vậy, lại dùng sức kéo vạt áo của Trương Quốc Hưng, ông ấy cũng nhận thấy hành vi của đứa trẻ lúc này không bình thường nên ngồi xổm xuống cố gắng nhẹ giọng nói chuyện.
“Có chuyện gì vậy, cháu tìm đến ông có việc gì không.”
Đứa trẻ cố gắng nhớ lại những gì Hứa Mỹ Lam đã nói với nó.
Lúc này cậu bé nghĩ nát óc mới nói ra một câu hoàn chỉnh. “Đầu đều là đầy máu, mau đi gọi trưởng thôn về nhà, chị sẽ cho em kẹo!” Tuy lời nói không được trôi chảy, nhưng nội dung bên trong khiến Trương Quốc Hưng kinh ngạc.
Đầu ai bê bết máu, kêu ông về nhà? Trong lòng giật thót một cái, không phải là nhà ông ấy đang xảy ra chuyện gì đi!
Nghĩ đến khả năng này, Trương Quốc Hưng không thể đứng vững được nữa, vội vã về nhà mà không chào hỏi bất cứ ai.
Đứa trẻ nhìn thấy Trương Quốc Hưng rời đi, nó sửng sốt và chạy theo ông ấy, trên đường đi, tình cờ gặp lại đứa trẻ đã chạy về nhà Trương Hùng để kêu người, và biết rằng Trương Hùng đã cầm hộp thuốc của anh đi đến nhà trưởng thôn. Hai người vừa gặp nhau liền nói vài câu, chú Đổng liền giải thích rõ ràng tình hình, chú ấy cũng không biết rõ ràng lắm nhưng chắc chắn rằng đã có chuyện gì đó đã xảy ra với gia đình của Trương Quốc Hưng.
Vì vậy, bước chân của Trương Quốc Hưng lại nhanh hơn vài phần trở về nhà, chú Đổng không biết tình huống vết thương của người bệnh, sợ Trương Hùng một người lo liệu không hết việc, vì thế cũng cùng Trương Quốc Hưng chạy như bay về nhà của ông ấy.
Thật là khó cho hai cậu bé phía sau hai người họ. Vì muốn được Hứa Mỹ Lam cho kẹo, nên đã đung hết sức lực chạy theo hai người kia!
Đây cũng là hình ảnh Hứa Mỹ Lam và những người khác nhìn thấy Trương Quốc Hưng và chú Đổng.
Khi Dương Quế Hoa nhìn thấy người đàn ông của mình, nỗi bất bình và sợ hãi trong lòng cuối cùng cũng tìm được nơi bộc phát ra! Vừa nắm lấy Trương Quốc Hưng, “Oa” một tiếng liền bật khóc.
Trong lúc nhất thời, nước mũi nước mắt chảy ròng ròng, ngay cả trong sân còn có mặt những người đứng xem khác cũng bị bà ấy bỏ lại phía sau! Làm cho Trương Quốc Hưng cảm thấy rất đau lòng.
Vợ của mình mạnh mẽ biết bao, bà ấy đã phải chịu bao nhiêu oan ức mới có thể đứng trước mặt mấy đứa nhỏ khóc lóc thảm thiết không kiêng nể gì như vậy!
Dương Quế Hoa một bên khóc một bên nức nở, rồi đột nhiên bắt đầu chỉ trích Trương Quốc Hưng và hai đứa con trai sinh đôi của bọn họ.
“Ô ô, lão già khốn kiếp, ông nhìn xem trong nhà đều bị hai tên nghiệp chướng chà đạp thành cái dạng gì rồi! Ô ô, có bao nhiêu thù oán mà lại đánh vỡ đầu chảy m.á.u đứa con trai thứ ba đáng thương của tôi! Ô ô, thật là hai đứa súc sinh! Làm sao tôi lại sinh ra hai con ch.ó như vậy! Nếu sớm biết bọn họ là cái loại đức hạnh này, lúc trước còn không bằng đem chúng ném vào trong chum nước tiểu cho c.h.ế.t đuối!”
Lần này Dương Quế Hoa thực sự thất vọng buồn lòng, khi hai đứa con trai kia của bà hợp sức đánh Trương Ái Quốc, bọn họ lại phớt lờ sự ngăn cản của người mẹ là bà đây, giống như bọn giặc vào thôn cướp đồ khắp nơi, Dương Quế Hoa biết rằng cả đời này, bà ấy sẽ không thể tha thứ cho bọn họ!
Khi Trương Ái Quốc đầu bê bết m.á.u và ngã xuống nằm trên mặt đất.
Trương Quốc Hưng nghĩ đến mình, cả đời chưa từng làm chuyện xấu, nhưng hai đứa con trai sinh đôi của mình lại lớn lên ích kỷ, đến cả hai cô con dâu cũng không thua kém chút nào.
Một người suốt ngày lấy tên tuổi của ông để lừa lọc gian dối, còn người kia thì hung hăng, ngang ngược và vô lý! Ngay cả cháu nội cũng bị dạy dỗ xa cách với bọn hoi, không thể nói là trong lòng không cảm thấy khó chịu, dù sao bọn họ đều là m.á.u mủ ruột rà của mình, bất luận có xấu xa như thế nào cũng là con cháu của ông!
Đứa trẻ thấy trưởng thôn ngẩn người nhìn mình thì nghiêng đầu nghi hoặc, tuy nhiên nó vẫn không quên mục đích đến đây.
Vì vậy, lại dùng sức kéo vạt áo của Trương Quốc Hưng, ông ấy cũng nhận thấy hành vi của đứa trẻ lúc này không bình thường nên ngồi xổm xuống cố gắng nhẹ giọng nói chuyện.
“Có chuyện gì vậy, cháu tìm đến ông có việc gì không.”
Đứa trẻ cố gắng nhớ lại những gì Hứa Mỹ Lam đã nói với nó.
Lúc này cậu bé nghĩ nát óc mới nói ra một câu hoàn chỉnh. “Đầu đều là đầy máu, mau đi gọi trưởng thôn về nhà, chị sẽ cho em kẹo!” Tuy lời nói không được trôi chảy, nhưng nội dung bên trong khiến Trương Quốc Hưng kinh ngạc.
Đầu ai bê bết máu, kêu ông về nhà? Trong lòng giật thót một cái, không phải là nhà ông ấy đang xảy ra chuyện gì đi!
Nghĩ đến khả năng này, Trương Quốc Hưng không thể đứng vững được nữa, vội vã về nhà mà không chào hỏi bất cứ ai.
Đứa trẻ nhìn thấy Trương Quốc Hưng rời đi, nó sửng sốt và chạy theo ông ấy, trên đường đi, tình cờ gặp lại đứa trẻ đã chạy về nhà Trương Hùng để kêu người, và biết rằng Trương Hùng đã cầm hộp thuốc của anh đi đến nhà trưởng thôn. Hai người vừa gặp nhau liền nói vài câu, chú Đổng liền giải thích rõ ràng tình hình, chú ấy cũng không biết rõ ràng lắm nhưng chắc chắn rằng đã có chuyện gì đó đã xảy ra với gia đình của Trương Quốc Hưng.
Vì vậy, bước chân của Trương Quốc Hưng lại nhanh hơn vài phần trở về nhà, chú Đổng không biết tình huống vết thương của người bệnh, sợ Trương Hùng một người lo liệu không hết việc, vì thế cũng cùng Trương Quốc Hưng chạy như bay về nhà của ông ấy.
Thật là khó cho hai cậu bé phía sau hai người họ. Vì muốn được Hứa Mỹ Lam cho kẹo, nên đã đung hết sức lực chạy theo hai người kia!
Đây cũng là hình ảnh Hứa Mỹ Lam và những người khác nhìn thấy Trương Quốc Hưng và chú Đổng.
Khi Dương Quế Hoa nhìn thấy người đàn ông của mình, nỗi bất bình và sợ hãi trong lòng cuối cùng cũng tìm được nơi bộc phát ra! Vừa nắm lấy Trương Quốc Hưng, “Oa” một tiếng liền bật khóc.
Trong lúc nhất thời, nước mũi nước mắt chảy ròng ròng, ngay cả trong sân còn có mặt những người đứng xem khác cũng bị bà ấy bỏ lại phía sau! Làm cho Trương Quốc Hưng cảm thấy rất đau lòng.
Vợ của mình mạnh mẽ biết bao, bà ấy đã phải chịu bao nhiêu oan ức mới có thể đứng trước mặt mấy đứa nhỏ khóc lóc thảm thiết không kiêng nể gì như vậy!
Dương Quế Hoa một bên khóc một bên nức nở, rồi đột nhiên bắt đầu chỉ trích Trương Quốc Hưng và hai đứa con trai sinh đôi của bọn họ.
“Ô ô, lão già khốn kiếp, ông nhìn xem trong nhà đều bị hai tên nghiệp chướng chà đạp thành cái dạng gì rồi! Ô ô, có bao nhiêu thù oán mà lại đánh vỡ đầu chảy m.á.u đứa con trai thứ ba đáng thương của tôi! Ô ô, thật là hai đứa súc sinh! Làm sao tôi lại sinh ra hai con ch.ó như vậy! Nếu sớm biết bọn họ là cái loại đức hạnh này, lúc trước còn không bằng đem chúng ném vào trong chum nước tiểu cho c.h.ế.t đuối!”
Lần này Dương Quế Hoa thực sự thất vọng buồn lòng, khi hai đứa con trai kia của bà hợp sức đánh Trương Ái Quốc, bọn họ lại phớt lờ sự ngăn cản của người mẹ là bà đây, giống như bọn giặc vào thôn cướp đồ khắp nơi, Dương Quế Hoa biết rằng cả đời này, bà ấy sẽ không thể tha thứ cho bọn họ!
Khi Trương Ái Quốc đầu bê bết m.á.u và ngã xuống nằm trên mặt đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.