Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người
Chương 167
Hoàng Quy
07/07/2024
Lúc này bà lão mỉm cười chân thành.
Hứa Mỹ Lam cũng biết là không nên làm như vậy, nhưng nói trước sau này xảy ra cái gì cũng đỡ phiền phức hơn!
“Đồng chí cô cứ yên tâm đi, mấy ngày nữa con dâu của tôi sắp sinh rồi, cảm ơn đồng chí đã chuẩn bị sẵn trứng gà cho con dâu tôi ở cữ.”
Nhà bọn họ không thiếu tiền, người trong nhà đều có công ăn việc làm, một ít phiếu định mức cũng không thiếu, nhưng Cung Tiêu Xã đồ vật quá ít, mỗi lần có đồ mới chỉ trong chốc lát cũng bị cướp sạch hết.
Bà cũng đã lớn tuổi rồi không thể thức đến nửa đêm đi xếp hàng được, nên lúc này bà ta thử đến chợ đen để thử vận may!
Vừa nghe là có chuyện như vậy, cả người cô lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, cầm lấy cái rổ mà bà lão đưa, đếm số trứng gà trong giỏ của mình rồi cho vào rổ của bà lão.
Năm mươi quả trứng gà, tổng cộng là năm đồng tiền, Hứa Mỹ Lam nghĩ nghĩ rồi lấy thêm hai quả trứng nữa từ trong không gian ra nhân lúc bà lão không để ý.
“Chị gái, ở đây tổng cộng có năm mươi hai quả trứng, chị cho tôi năm đồng tiền nhé!”
Hứa Mỹ Lam đếm xong trứng gà, liền trả lại rổ cho bà lão, bà lão không vội trả tiền mà chỉ vào đống gạo phía dưới trứng gà trong giỏ của Hứa Mỹ Lam, giờ trứng đã bán hết, gạo dưới cũng lộ ra tới!
Hứa Mỹ Lam thấy bà lão có tâm muốn hỏi, cô cũng không giấu diếm, ngược lại mở một cái túi nhỏ ra, lập tức gạo trắng được lộ ra bên ngoài!
Bà lão thấy hạt gạo trắng ngần, no tròn, lập tức vui vẻ nói: “Đồng chí, gạo của cô ngon quá, cô đừng bán cho người khác, mang đến nhà của tôi đi!”
Hứa Mỹ Lam nghe vậy có chút do dự, dù sao cô cũng không quen biết người này, kêu cô mang nhiều đồ như vậy đến nhà người lạ thật sự có chút không tốt! “Nếu không thì thế này đi. Trứng và gạo tổng cộng hết bao nhiêu tiền? Tôi đưa tiền cho cô trước. Cô giúp tôi mang đồ đến cửa nhà tôi, không đi vào trong cũng được, cô yên tâm, nhà tôi nằm ở sau con hẻm này, cũng rất gần đây.”
Như biết được sự băn khoăn của Hứa Mỹ Lam, bà lão nhanh chóng nghĩ ra một cách giải quyết vấn đề này rất tốt.
Hứa Mỹ Lam nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy cũng được, nên cô gật đầu đồng ý.
Ban đầu chiếc giỏ chỉ có bốn túi gạo, nhưng sau đó cô đã tuồn thêm vào năm túi, mỗi bao nặng năm ký, bây giờ có tổng cộng bốn mươi lăm ký gạo trong chiếc giỏ của cô.
Giá gạo của Hứa Mỹ Lam bán cho bà lão so với giá thị trường một ký cao hơn năm xu, không còn cách nào khác ở đây quy định chính là như vậy.
Gạo và trứng gà tổng cộng hết 27 đồng 5 xu. Hứa Mỹ Lam đã giảm giá cho bà ta năm xu và chỉ tính hai mươi bảy đồng tiền, bà lão thấy thế nên rất vui sướng.
Hứa Mỹ Lam đi theo bà lão mang gạo về nhà, bà lão không có nói dối, nhà bà lão quả nhiên cách phía sau chợ đen cũng không bao xa, đi bộ không đến mười phút là có thể đến nhà bà ta.
Trên đường đi, bà lão nói chuyện phiếm với Hứa Mỹ Lam, trong lúc trò chuyện với bà ta cô biết được, hóa ra con trai bà lão cũng là giám đốc của một phân xưởng may, còn người con dâu của bà ta làm trong hội liên hiệp phụ nữ, chồng bà ta cũng ở trong xưởng may quần áo đó, quản lý kho hàng!
Và trước đây bà cũng làm việc trong hội liên hiệp phụ nữ, nhưng từ khi có con dâu, bà ta liền nghỉ, nhường công việc đó cho con dâu mình!
Con dâu của bà ta được bà ta chứng kiến quá trình lớn lên, nên bà ta đối xử với con dâu của mình rất tốt và rất hào phóng, bây giờ vì bụng to một cách thái quá, hơn nữa sắp đến ngày dự sinh nên hội liên hiệp phụ nữ cho con dâu bà nghỉ sinh con.
Bà thương con dâu mang thai vất vả, mấy ngày nay ngày nào cũng đi chợ đen, chỉ để mua một ít thức ăn bổ dưỡng để bồi bổ sức khỏe cho con dâu mình!
Sau khi nghe bà ta kể chuyện, trong lòng của Hứa Mỹ Lam đối với bà lão có một chút hảo cảm, đại đa số các bà mẹ chồng đều có phần định kiến với những người phụ nữ cướp mất đi đứa con trai của họ, nhưng bọn họ không bao giờ nghĩ rằng chính con trai mình đã cướp đi con gái của nhà người ta, không những cướp đi con gái của họ, mà còn cho con trai của bọn họ sinh con và nuôi dậy con.
Hứa Mỹ Lam cũng biết là không nên làm như vậy, nhưng nói trước sau này xảy ra cái gì cũng đỡ phiền phức hơn!
“Đồng chí cô cứ yên tâm đi, mấy ngày nữa con dâu của tôi sắp sinh rồi, cảm ơn đồng chí đã chuẩn bị sẵn trứng gà cho con dâu tôi ở cữ.”
Nhà bọn họ không thiếu tiền, người trong nhà đều có công ăn việc làm, một ít phiếu định mức cũng không thiếu, nhưng Cung Tiêu Xã đồ vật quá ít, mỗi lần có đồ mới chỉ trong chốc lát cũng bị cướp sạch hết.
Bà cũng đã lớn tuổi rồi không thể thức đến nửa đêm đi xếp hàng được, nên lúc này bà ta thử đến chợ đen để thử vận may!
Vừa nghe là có chuyện như vậy, cả người cô lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, cầm lấy cái rổ mà bà lão đưa, đếm số trứng gà trong giỏ của mình rồi cho vào rổ của bà lão.
Năm mươi quả trứng gà, tổng cộng là năm đồng tiền, Hứa Mỹ Lam nghĩ nghĩ rồi lấy thêm hai quả trứng nữa từ trong không gian ra nhân lúc bà lão không để ý.
“Chị gái, ở đây tổng cộng có năm mươi hai quả trứng, chị cho tôi năm đồng tiền nhé!”
Hứa Mỹ Lam đếm xong trứng gà, liền trả lại rổ cho bà lão, bà lão không vội trả tiền mà chỉ vào đống gạo phía dưới trứng gà trong giỏ của Hứa Mỹ Lam, giờ trứng đã bán hết, gạo dưới cũng lộ ra tới!
Hứa Mỹ Lam thấy bà lão có tâm muốn hỏi, cô cũng không giấu diếm, ngược lại mở một cái túi nhỏ ra, lập tức gạo trắng được lộ ra bên ngoài!
Bà lão thấy hạt gạo trắng ngần, no tròn, lập tức vui vẻ nói: “Đồng chí, gạo của cô ngon quá, cô đừng bán cho người khác, mang đến nhà của tôi đi!”
Hứa Mỹ Lam nghe vậy có chút do dự, dù sao cô cũng không quen biết người này, kêu cô mang nhiều đồ như vậy đến nhà người lạ thật sự có chút không tốt! “Nếu không thì thế này đi. Trứng và gạo tổng cộng hết bao nhiêu tiền? Tôi đưa tiền cho cô trước. Cô giúp tôi mang đồ đến cửa nhà tôi, không đi vào trong cũng được, cô yên tâm, nhà tôi nằm ở sau con hẻm này, cũng rất gần đây.”
Như biết được sự băn khoăn của Hứa Mỹ Lam, bà lão nhanh chóng nghĩ ra một cách giải quyết vấn đề này rất tốt.
Hứa Mỹ Lam nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy cũng được, nên cô gật đầu đồng ý.
Ban đầu chiếc giỏ chỉ có bốn túi gạo, nhưng sau đó cô đã tuồn thêm vào năm túi, mỗi bao nặng năm ký, bây giờ có tổng cộng bốn mươi lăm ký gạo trong chiếc giỏ của cô.
Giá gạo của Hứa Mỹ Lam bán cho bà lão so với giá thị trường một ký cao hơn năm xu, không còn cách nào khác ở đây quy định chính là như vậy.
Gạo và trứng gà tổng cộng hết 27 đồng 5 xu. Hứa Mỹ Lam đã giảm giá cho bà ta năm xu và chỉ tính hai mươi bảy đồng tiền, bà lão thấy thế nên rất vui sướng.
Hứa Mỹ Lam đi theo bà lão mang gạo về nhà, bà lão không có nói dối, nhà bà lão quả nhiên cách phía sau chợ đen cũng không bao xa, đi bộ không đến mười phút là có thể đến nhà bà ta.
Trên đường đi, bà lão nói chuyện phiếm với Hứa Mỹ Lam, trong lúc trò chuyện với bà ta cô biết được, hóa ra con trai bà lão cũng là giám đốc của một phân xưởng may, còn người con dâu của bà ta làm trong hội liên hiệp phụ nữ, chồng bà ta cũng ở trong xưởng may quần áo đó, quản lý kho hàng!
Và trước đây bà cũng làm việc trong hội liên hiệp phụ nữ, nhưng từ khi có con dâu, bà ta liền nghỉ, nhường công việc đó cho con dâu mình!
Con dâu của bà ta được bà ta chứng kiến quá trình lớn lên, nên bà ta đối xử với con dâu của mình rất tốt và rất hào phóng, bây giờ vì bụng to một cách thái quá, hơn nữa sắp đến ngày dự sinh nên hội liên hiệp phụ nữ cho con dâu bà nghỉ sinh con.
Bà thương con dâu mang thai vất vả, mấy ngày nay ngày nào cũng đi chợ đen, chỉ để mua một ít thức ăn bổ dưỡng để bồi bổ sức khỏe cho con dâu mình!
Sau khi nghe bà ta kể chuyện, trong lòng của Hứa Mỹ Lam đối với bà lão có một chút hảo cảm, đại đa số các bà mẹ chồng đều có phần định kiến với những người phụ nữ cướp mất đi đứa con trai của họ, nhưng bọn họ không bao giờ nghĩ rằng chính con trai mình đã cướp đi con gái của nhà người ta, không những cướp đi con gái của họ, mà còn cho con trai của bọn họ sinh con và nuôi dậy con.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.