Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người
Chương 230
Hoàng Quy
08/07/2024
Bây giờ gia đình họ Trương của bọn họ sẽ có bốn thế hệ sống chung với nhau dưới cùng một mái nhà, quả thật là một chuyện rất vui mừng!
Nhưng bọn họ không phải là kẻ ngốc, Trương Hùng đã nói với bọn họ về việc Hứa Mỹ Lam đang mang thai, mục đích là để bọn họ tự giải quyết thật tốt những vấn đề sốt ruột đó.
Nói cách khác, đứa con trong bụng của Hứa Mỹ Lam cũng là giọt m.á.u của nhà họ Trương, không thể có bất kỳ sai sót nào.
Đối với lời đe dọa trắng trợn của Trương Hùng, hai ông cụ mới gặp lần đầu và Trương Văn Dũng cảm thấy rất hài lòng.
Có cốt khí là rất tốt, nếu có cơ hội mà lại không biết nắm bắt chúng, thì quả thật đúng là một kẻ ngốc, không thể tiến xa được, hiển nhiên, Trương Hùng là một người rất thông mình.
“A, Mỹ Lam, cháu đang mang thai, không phải nói...”
Tề Lôi không giống bọn họ, ông ấy đã nghe nói về tình hình của Hứa Mỹ Lam, mọi người nói rằng do cơ thể của cô bị thương, rất khó để mang thai, trước đó, ông ấy cũng lo lắng sau khi nhận người thân và trở về gia tộc, Hứa Mỹ Lam sẽ chịu uỷ khuất vì vấn đề con nối dõi.
Nhưng bây giờ lại nói về vấn đề mang thai là sao! Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đương nhiên biết những ẩn ý trong câu nói cuối cùng của Tề Lôi.
Tuy nhiên, Trương Hùng vẫn giải thích: “Trước đây cơ thể của Mỹ Lam bị thương, bây giờ vẫn đang điều trị, thật sự rất vất vả mang thai, nhưng cơ thể của cô ấy vẫn yếu ớt hơn những người bình thường. Hơn nữa lại là sinh đôi, vì vậy cũng phải cẩn thận hơn một chút!”
Nghe được nguyên nhân này, mấy người cũng liền coi trọng, ông cụ Trương lập tức đưa ra quyết định, sau khi trở về nhà liền gọi điện thoại cho bà vợ của mình trở về. Còn đứa con dâu kia thì phải cảnh cáo một trận, không được phép đến gây thêm phiền phức cho vợ chồng Trương Hùng.
Bây giờ cơ thể của cháu dâu và đứa trẻ trong bụng con bé là điều ưu tiên hàng đầu!
Bởi vì trong lòng có việc, nên bọn họ cũng không ở nhà Trương Hùng lâu, thấy đôi vợ chồng trẻ có cuộc sống cũng khá giả, tảng đá lớn đè nặng trong lòng bọn họ cũng nhẹ đi, liền muốn ngỏ ý rời đi. Chỉ có một mình Trương Hùng đi tiễn khách, còn Hứa Mỹ Lam thì được lệnh của ông cụ Trương ở trong nhà nghỉ ngơi, khiến cho Hứa Mỹ Lam dở khóc dở cười. Cũng không biết ở đây có phải giống như trong tiểu thuyết viết mẫu bằng tử quý* không!
*[Mẫu bằng tử quý: nhờ con mà mẹ được hưởng vinh hoa phú quý.]
Nhưng được gia đình nhà họ Trương coi trọng như vậy, cũng khiến Hứa Mỹ Lam cảm thấy rất thoải mái, cô cũng biết việc cô nhận thân là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Dù sao nhà họ Trương này cũng không giống nhà họ Trương ở thôn Trương Gia, chỉ cần biết được sự tồn tại của Trương Hùng, bọn họ cũng không có không quan tâm, ngược lại còn dốc toàn lực tìm kiếm, cô và Trương Hùng không thể giả bộ coi như không biết chuyện gì.
Chưa kể hai vị trưởng bối là ông cụ Trương và Trương Văn Dũng không có thái độ khinh thường cô và Trương Hùng, ngược lại còn tràn đầy tình yêu thương.
Tuy nhiên, lần đầu tiên tiếp xúc bọn họ không hiểu biết về nhau nhiều, về sau vẫn còn có thời gian, hai người sẽ từ từ quan sát nhân cách của bọn họ.
Nếu thật sự không tốt, chỉ cần qua lại đơn thuần thôi là được.
Nhưng Hứa Mỹ Lam vẫn hy vọng rằng gia đình này sẽ là người tốt, bởi vì cô và Trương Hùng thực sự muốn cảm nhận cảm giác được người lớn trong nhà đau lòng, cưng chiều.
Trước kia, bọn họ coi chú Đổng như người thân trong gia đình, bọn họ luôn cảm thấy ở chung với nhau thiếu thiếu cái gì đó, cho đến ngày hôm nay, bọn họ mới hiểu ra tình cảm gia đình không phải là một bên đòi lấy.
Chú Đổng sống cùng bọn họ, tuy chú ấy luôn đề nghị cho bọn họ tiền mua nhà mua đồ ăn, nhưng chỉ cần họ tùy tiện từ chối một chút, chú Đổng sẽ không mở miệng nói lại.
Ví dụ, mỗi lần cô đặt sữa mạch nha, sữa bột và những thứ xa xỉ khác vào phòng của chú Đổng, lần nào chú ấy cũng im lặng mà ăn luôn, không bao giờ hỏi cô tiền có đủ tiêu hay không, còn có chi tiêu hàng ngày, ông ấy chưa bao giờ mua dù chủ là một hộp diêm!
Không phải cô keo kiệt mà để tâm đến những chuyện này, nếu đã nhận kết nghĩa, chuẩn bị tiền dưỡng lão cho chú Đổng, cô và Trương Hùng không có ý định sử dụng tiền của chú Đổng, nhưng ông ấy cũng nên tỏ thái độ, ví dụ như một lần trong nhà không còn que diêm nào, chú Đổng đang ở nhà nghỉ ngơi, khi cô và Trương Hùng trở về trời đã tối om, trong phòng bếp nồi vẫn lạnh.
Nhưng bọn họ không phải là kẻ ngốc, Trương Hùng đã nói với bọn họ về việc Hứa Mỹ Lam đang mang thai, mục đích là để bọn họ tự giải quyết thật tốt những vấn đề sốt ruột đó.
Nói cách khác, đứa con trong bụng của Hứa Mỹ Lam cũng là giọt m.á.u của nhà họ Trương, không thể có bất kỳ sai sót nào.
Đối với lời đe dọa trắng trợn của Trương Hùng, hai ông cụ mới gặp lần đầu và Trương Văn Dũng cảm thấy rất hài lòng.
Có cốt khí là rất tốt, nếu có cơ hội mà lại không biết nắm bắt chúng, thì quả thật đúng là một kẻ ngốc, không thể tiến xa được, hiển nhiên, Trương Hùng là một người rất thông mình.
“A, Mỹ Lam, cháu đang mang thai, không phải nói...”
Tề Lôi không giống bọn họ, ông ấy đã nghe nói về tình hình của Hứa Mỹ Lam, mọi người nói rằng do cơ thể của cô bị thương, rất khó để mang thai, trước đó, ông ấy cũng lo lắng sau khi nhận người thân và trở về gia tộc, Hứa Mỹ Lam sẽ chịu uỷ khuất vì vấn đề con nối dõi.
Nhưng bây giờ lại nói về vấn đề mang thai là sao! Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đương nhiên biết những ẩn ý trong câu nói cuối cùng của Tề Lôi.
Tuy nhiên, Trương Hùng vẫn giải thích: “Trước đây cơ thể của Mỹ Lam bị thương, bây giờ vẫn đang điều trị, thật sự rất vất vả mang thai, nhưng cơ thể của cô ấy vẫn yếu ớt hơn những người bình thường. Hơn nữa lại là sinh đôi, vì vậy cũng phải cẩn thận hơn một chút!”
Nghe được nguyên nhân này, mấy người cũng liền coi trọng, ông cụ Trương lập tức đưa ra quyết định, sau khi trở về nhà liền gọi điện thoại cho bà vợ của mình trở về. Còn đứa con dâu kia thì phải cảnh cáo một trận, không được phép đến gây thêm phiền phức cho vợ chồng Trương Hùng.
Bây giờ cơ thể của cháu dâu và đứa trẻ trong bụng con bé là điều ưu tiên hàng đầu!
Bởi vì trong lòng có việc, nên bọn họ cũng không ở nhà Trương Hùng lâu, thấy đôi vợ chồng trẻ có cuộc sống cũng khá giả, tảng đá lớn đè nặng trong lòng bọn họ cũng nhẹ đi, liền muốn ngỏ ý rời đi. Chỉ có một mình Trương Hùng đi tiễn khách, còn Hứa Mỹ Lam thì được lệnh của ông cụ Trương ở trong nhà nghỉ ngơi, khiến cho Hứa Mỹ Lam dở khóc dở cười. Cũng không biết ở đây có phải giống như trong tiểu thuyết viết mẫu bằng tử quý* không!
*[Mẫu bằng tử quý: nhờ con mà mẹ được hưởng vinh hoa phú quý.]
Nhưng được gia đình nhà họ Trương coi trọng như vậy, cũng khiến Hứa Mỹ Lam cảm thấy rất thoải mái, cô cũng biết việc cô nhận thân là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Dù sao nhà họ Trương này cũng không giống nhà họ Trương ở thôn Trương Gia, chỉ cần biết được sự tồn tại của Trương Hùng, bọn họ cũng không có không quan tâm, ngược lại còn dốc toàn lực tìm kiếm, cô và Trương Hùng không thể giả bộ coi như không biết chuyện gì.
Chưa kể hai vị trưởng bối là ông cụ Trương và Trương Văn Dũng không có thái độ khinh thường cô và Trương Hùng, ngược lại còn tràn đầy tình yêu thương.
Tuy nhiên, lần đầu tiên tiếp xúc bọn họ không hiểu biết về nhau nhiều, về sau vẫn còn có thời gian, hai người sẽ từ từ quan sát nhân cách của bọn họ.
Nếu thật sự không tốt, chỉ cần qua lại đơn thuần thôi là được.
Nhưng Hứa Mỹ Lam vẫn hy vọng rằng gia đình này sẽ là người tốt, bởi vì cô và Trương Hùng thực sự muốn cảm nhận cảm giác được người lớn trong nhà đau lòng, cưng chiều.
Trước kia, bọn họ coi chú Đổng như người thân trong gia đình, bọn họ luôn cảm thấy ở chung với nhau thiếu thiếu cái gì đó, cho đến ngày hôm nay, bọn họ mới hiểu ra tình cảm gia đình không phải là một bên đòi lấy.
Chú Đổng sống cùng bọn họ, tuy chú ấy luôn đề nghị cho bọn họ tiền mua nhà mua đồ ăn, nhưng chỉ cần họ tùy tiện từ chối một chút, chú Đổng sẽ không mở miệng nói lại.
Ví dụ, mỗi lần cô đặt sữa mạch nha, sữa bột và những thứ xa xỉ khác vào phòng của chú Đổng, lần nào chú ấy cũng im lặng mà ăn luôn, không bao giờ hỏi cô tiền có đủ tiêu hay không, còn có chi tiêu hàng ngày, ông ấy chưa bao giờ mua dù chủ là một hộp diêm!
Không phải cô keo kiệt mà để tâm đến những chuyện này, nếu đã nhận kết nghĩa, chuẩn bị tiền dưỡng lão cho chú Đổng, cô và Trương Hùng không có ý định sử dụng tiền của chú Đổng, nhưng ông ấy cũng nên tỏ thái độ, ví dụ như một lần trong nhà không còn que diêm nào, chú Đổng đang ở nhà nghỉ ngơi, khi cô và Trương Hùng trở về trời đã tối om, trong phòng bếp nồi vẫn lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.