Ta Xuyên Về Thời Cổ Đại - Truy Tìm Cuộc Sống Tự Do
Chương 13: rượu mời không uống thích uống rượu phạt
Củ Cải Ngọt
03/11/2019
Trần Ngọc Như đang xem thuốc bên quầy cũng quay phắt lại khi nghe giọng nói của cô, mắt cô ta mở to chứa đầy bất ngờ.
" Việc này là sao có thể, nàng ta chính là chủ của số thuốc này hay sao". Tay chỉ thẳng vào mặt Kiều hoa đầy run run.
Cô cười trừ:" A, cô đoán đúng rồi đấy, chắc bây giờ Trần tiểu thư cũng nên biết đáp án của ta đi". Trần Ngọc Như im lặng trong chốc lát sau đó nhìn thẳng vào cô.
" Dược này ta mua chắc rồi, ngươi có muốn bán hay không thì đều phải bán, nếu không...". Cô ta lấy trường tiên ra vuốt nhẹ, hiển nhiên là muốn cường hào thủ đoạt dược của cô.
Lại day day trán, người ở đây thật phiền phức a, chỉ thích chơi trò cường hào thủ đoạt người khác, sớm biết thế đã tìm mua cầm trước khi tới rồi.
" A một chiêu muốn dùng hai lần sao, Trần tiểu thư đây là thấy danh tiếng của mình còn chưa đủ tiếng xấu hay sao a, thật là hâm mộ sự gan dạ này của cô nương nha". Cô mỉm cười, chắp tay lại tư thế cung kính. Cô ta đương nhiên nghe ra được sự mỉa mai trong lời nói của cô, vùng trường tiên ra xuất thủ nhanh chóng. Nhìn trường tiên đang đánh về phía mình, vô vừa né vừa liên tiếng với chưởng quầy:
" chưởng quầy a, ông mau mang tiền thuốc của bản cô nương ra đây, ta còn rất nhiều việc bận đâu, không rảnh thời gian chơi đùa cùng các người". Chưởng quầy nghe vậy thì liền xuất phát đi , Trần Ngọc Nhu nghe xong thì càng thêm tức giận, đòn roi không khỏi tăng nhanh.
" Ngươi nghĩ ngươi có thể ra khỏi đây một cách an toàn sao, ta nhất định sẽ cho ngươi biết rõ sự lợi hại của ta". Chiêu thức của cô ta lúc này mang đầy sát khí, không cần hận ý phát ra mà chính cô lúc này cũng có suy nghĩ muốn đánh chết người, chỉ đáng tiếc bây giờ giết chết cô ta mang lại rất nhiều phiền toái a.
Ngươi đã ra tay rồi thì cũng đừng trách bổn cô nương không khách khí. " Cô tránh thoát khỏi phạm vi công kích của cô ta sau đó duy chuyển đến chỗ cô ta, ấn nhẹ lên huyệt đạo nào đó, làm cô ta mất hết sức lực. Chờ trưởng quầy mang tiền ra, cô liền mang tiền rời khỏi nhanh chóng.
" Việc này là sao có thể, nàng ta chính là chủ của số thuốc này hay sao". Tay chỉ thẳng vào mặt Kiều hoa đầy run run.
Cô cười trừ:" A, cô đoán đúng rồi đấy, chắc bây giờ Trần tiểu thư cũng nên biết đáp án của ta đi". Trần Ngọc Như im lặng trong chốc lát sau đó nhìn thẳng vào cô.
" Dược này ta mua chắc rồi, ngươi có muốn bán hay không thì đều phải bán, nếu không...". Cô ta lấy trường tiên ra vuốt nhẹ, hiển nhiên là muốn cường hào thủ đoạt dược của cô.
Lại day day trán, người ở đây thật phiền phức a, chỉ thích chơi trò cường hào thủ đoạt người khác, sớm biết thế đã tìm mua cầm trước khi tới rồi.
" A một chiêu muốn dùng hai lần sao, Trần tiểu thư đây là thấy danh tiếng của mình còn chưa đủ tiếng xấu hay sao a, thật là hâm mộ sự gan dạ này của cô nương nha". Cô mỉm cười, chắp tay lại tư thế cung kính. Cô ta đương nhiên nghe ra được sự mỉa mai trong lời nói của cô, vùng trường tiên ra xuất thủ nhanh chóng. Nhìn trường tiên đang đánh về phía mình, vô vừa né vừa liên tiếng với chưởng quầy:
" chưởng quầy a, ông mau mang tiền thuốc của bản cô nương ra đây, ta còn rất nhiều việc bận đâu, không rảnh thời gian chơi đùa cùng các người". Chưởng quầy nghe vậy thì liền xuất phát đi , Trần Ngọc Nhu nghe xong thì càng thêm tức giận, đòn roi không khỏi tăng nhanh.
" Ngươi nghĩ ngươi có thể ra khỏi đây một cách an toàn sao, ta nhất định sẽ cho ngươi biết rõ sự lợi hại của ta". Chiêu thức của cô ta lúc này mang đầy sát khí, không cần hận ý phát ra mà chính cô lúc này cũng có suy nghĩ muốn đánh chết người, chỉ đáng tiếc bây giờ giết chết cô ta mang lại rất nhiều phiền toái a.
Ngươi đã ra tay rồi thì cũng đừng trách bổn cô nương không khách khí. " Cô tránh thoát khỏi phạm vi công kích của cô ta sau đó duy chuyển đến chỗ cô ta, ấn nhẹ lên huyệt đạo nào đó, làm cô ta mất hết sức lực. Chờ trưởng quầy mang tiền ra, cô liền mang tiền rời khỏi nhanh chóng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.