Tặc Đảm

Chương 19: Điệu Hổ Ly Sơn

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

31/12/2013

Nhìn thấy Hắc Xỉ ngư đánh tới mình, chuỷ thủ trong tay phải Tiêu Ngự đột ngột hướng tới con mắt con Hắc Xỉ ngư đó mà đâm tới, vạch ra một đạo vết thương lớn, máu tươi từ trong người con Hắc Xỉ ngư bừng lên.

Đám Hắc Xỉ ngư phía sau bị máu tươi làm cho kích thích, nhào tới người con Hắc Xỉ ngư kia, trong nước không ngừng quay cuồng, chúng nó chính là cắn xe con Hắc Xỉ ngư bị Tiêu Ngự là bị thương kia.

Loài vật săn mồi quá hung bạo, làm cho Tiêu Ngự thoáng tê dại, thừa dịp bọn Hắc Xỉ ngư đang tấn công đồng bọn, Tiêu Ngự thoát đi bằng tốc độ nhanh nhất, nhảy lên mặt nước, bò lên bờ sông, một con Hắc Xỉ ngư từ trong nước nhảy ra thiếu chút nữa là cắn trúng hắn, sau đó rơi xuống bên trên bờ sông.

Nhìn thấy con Hắc Xỉ ngư rơi lên bờ sông, không ngừng giãy dụa, Tiêu Ngự nhào tới, giữ chặt con Hắc Xỉ ngư lại.

“ Lên bờ ngươi còn muốn chạy ? thiếu chút nữa là biến ta thành thức ăn cho cá, nhìn ta thu thập ngươi như thế nào.” Thanh chủy thủ trên tay phải Tiêu Ngự đâm vào thân thể Hắc Xỉ Ngư, vạch một vết thương thật dài, sau đó không ngừng cầm chuỷ thủ công kích tới Hắc Xỉ ngư, trực tiếp đánh chết nó.

Hắc Xỉ ngư rơi ra cho Tiêu Ngự 32 đồng tệ, nhìn kinh nghiệm do Hắc Xỉ ngư mạng lại coi như nhiều hơn, so với tổng kinh nghiệm của hai con sa mạc Mạn Xà mang lại còn muốn nhiều hơn.

Nhìn trong nước một chút, trong nước lúc này đúng là rất náo nhiệt, bầy Hắc Xỉ ngư bốc lên, còn đang tranh đoạt thi thể con Hắc Xỉ ngư với Tiêu Ngự.

Con Hắc Xỉ ngư vừa bị Tiêu Ngự giết chết mùi máu tươi lại hấp dẫn lũ cá này đây, trách không được một lần lại lên đây nhiều như vậy.

Ngẫm lại mới vừa rồi bị bầy Hắc Xỉ ngư truy kích, Tiêu Ngự trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Dưới đáy nước còn một cái bảo rương, nếu đi như vậy mà nói, Tiêu Ngự tuyệt đối không cam lòng, nhìn mặt nước một chút, hiện tại mặt nước tựa như nước sôi phu trào, không ngừng bắn lên bọt khí, xuống nước bây giờ là tự sát, như vậy chỉ còn cách chờ bầy Hắc Xỉ ngư đi chỗ khác mới có thể xuống đáy nước mở rương.

Không biết bảo rương phía dước có khoá lại không, chính mình còn chưa được học mở khoá nữa, nếu đụng tới một cái bảo rương đã bị khoá thì thật là buồn bực.

“ Không biết bầy Hắc Xỉ ngư này lúc nào mới đi.” Tiêu Ngự nhớ kĩ vị trí của bảo rương, quyết định đi tìm quái vật thăng cấp đã, lát nữa trở lại có lẽ bầy Hắc Xỉ ngư này dã chạy đi.



Tiêu Ngự đứng lên vừa muốn rời đi, ánh mắt nhìn vào thi thể của con Hắc Xỉ ngư to lớn nằm trên mặt đất, ánh mắt sáng lên, hắn có biện pháp mở bảo rương, đã có sẵn tài liệu rồi, tại sao lại không dùng chứ.

Tiêu Ngự khiêng thi thể Hắc Xỉ ngư lên, chạy tới thượng nguồn của Hắc Ám Thánh tuyền, đi tầm ngoài 100m, liền ném thi thể của Hắc Xỉ ngư đó vào trong nước, sau đó chạy ngược lại chỗ cũ.

Về tới nới mặt sông phát hiện ra bảo rương kia, kiên nhẫn chờ đợi, quả nhiên, sau khi bầy Hắc Xỉ ngư ăn tươi nuốt sống thi thể đồng bọn, ngửi được một mùi vị tang tưởi của máu từ nơi khác truyền tới.

Bầy hắc Xỉ ngư tự như châu chấu đi qua, nhanh chóng bơi tới thượng nguồn dòng sông, một con đều không ở lại.

Nhìn thấy bầy Hắc Xỉ ngư rời đi, Tiêu Ngự lộ ra vẻ cao hứng.

“ Ta thật sự là một thiên tài.” Tiêu Ngự nhảy vào trong nước, hướng tới đáy nước mà bơi, vì bọn Hắc Xỉ ngư mà đáy nước biến thành một mảng hỗn độn, Tiêu Ngự mò mẫm dưới đáy nước cả nửa ngày mới tìm được vị trí của bảo rương.

Bảo rương này không có khoá, Tiêu Ngự nhẹ nhàng mở bảo rương, mò mẫm một chút trong lòng hắn bỗng dưng giật nảy mình, hắn đã mò được một kiện trang bị. Bên trong bảo rương không thể có một kiện trang bị bạch bản chứ, Tiêu Ngự trong lòng thầm nghĩ.

Cầm trang bị lên, Tiêu Ngự nổi lên mặt nước, bò lên bờ sông.

Nhìn trang bị vừa rồi mới đạt được một chút.

Hắc Phong Hộ oản: Phẩm cấp, Lục trang, bì giáp. Phòng ngự 12-15, Nhanh nhẹn +5, lực lượng +3. yêu cầu cấp độ 5.

Coi như một kiện trang bị không tồi chút nào, hơn nữa mình có thể sử dụng được, Tiêu Ngự có chút mừng rỡ, đeo Hắc Phong hộ oản vào cổ tay.

Nhìn thanh chuỷ thủ Hắc Xỉ ngư vừa rồi mới rơi ra.

Ấn Thiết đoản chuỷ: công kích 15-18



So với thanh chuỷ thủ của đạo sư đạo tặc cho minh thì tốt hơn một chút, nghĩ vậy hắn liền thay đổi thanh chuỷ thủ của đạo tặc đạo sư Áo Đức kia.

Ngón tay phải Tiêu Ngự vừa động, thanh chuỷ thủ trên tay hắn xoay một đường cong hoàn mỹ, tiếp theo lại vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Chính là loại cảm giác này, chủy thủ ở đầu ngón tay hắn nhảy múa không ngừng, Tiêu Ngự mỉm cười, liên tiếp thu hoạch làm hắn phi thường hưng phấn.

Tiêu Ngự phát hiện ra, từ khi tiến vào trò chơi này, tâm cảnh trong lòng hắn biến hoá rất nhiều, sự thật trong cuộc sống làm hắn có chút hướng nội, còn có một chút tự ti, nhưng trong trò chơi, Tiêu Ngự dần dần tìm được cảm giác tự tin của mình, đây là một loại biến hoá phi thường kì diệu.

Tiêu Ngự hướng phía xa đi tới tìm quái vật tiếp theo.

Theo cấp bậc từ từ nâng lên, Tiêu Ngự phát hiện càng lên cao càng khó, nhìn bảng cấp bậc một chút, cao nhất vẫn chỉ là 7 cấp, mà chính mình đã là level 5 68% rồi, kém cũng không xa lắm.

“ Hành trang mới chỉ có 20 ô, quá nhỏ.” Tiêu Ngự nhìn thoáng qua hành trang sắp đầy của mình, buồn bực nói, hành trang này của hắn là không gian nguyên thủy do hệ thống mạng trang bị cho, trên thị trường một không gian hàng trang 20 ô phải mất rất nhiều kim tệ. Mỗi một game thủ chỉ có thể mang theo 5 không gian hành trang mà thôi.

Đến khu vực của quái vật sa mạc sói hoang mà tìm kiếm, sát quái sa mạc Sói Hoang từ quá trưa cho tới gần tối, lúc sắc trời gần đen ám là lúc Tiêu Ngự lên tới lục cấp, Bối Thứ cùng Dịch Cốt kĩ năng cũng đã nên thăng cấp.

Tiêu Ngự đi về tiểu trấn tháp Ba Khắc, về tới tiểu trấn tháp Ba Khắc.

Đến chỗ đạo sư đạo tặc Áo Đức hỏi một chút về giá cả thăng cấp kĩ năng Dịch Cốt cùng Bối Thứ, làm cho Tiêu Ngự uể oải chính là, thăng cấp hai cái kĩ năng này mỗi cái đều giống như giá cả thăng cấp Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng, đều là 5 kim tệ.

“ Tới chỗ nào tìm 10 kim tệ đi? hệ thống mạng này cũng quá hại người mà, là không cho người sống được mà.” Tiêu Ngự buồn bực nghĩ tới, chỉ riêng phí dụng thăng cấp kĩ năng không phải game thủ bình thường chấp nhận được, nhìn một chút hành trang của mình, hắn có tổng cộng 2 kim tệ.

Chủ yếu là kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ, Bối Thứ, Dịch Cốt của Tiêu Ngự tăng lên quá nhanh, bình thường game thủ phải hơn 10 cấp, thậm chí là 20 cấp lúc đó mới có thể thăng cấp ba cái kĩ năng này, khi đó 15 kim tệ đối với họ mà nói không tính là gì cả, đối với Tiêu Ngự chỉ có 6 cấp như vậy, tất nhiên là khó rồi, mới có 6 cấp, làm thế nào tìm được nhiều tiền như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tặc Đảm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook