Tặc Đảm

Chương 366: Luyện kim Tông sư

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

03/01/2014

1 lát sau , bồi bàn Ốc Khắc cầm 2 chén nước hoa quả đi tới, Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh vừa uống nước hoa quả, vừa trò chuyện .

" Quán rượu này dường như có phần cổ quái a ." Tiêu Ngự nói, hướng về bồi bàn Ốc Khắc nhìn lại, Ốc Khắc kia chỉ là một người hầu, mà lại có thể là một NPC cấp ??? , đây là một chuyện làm cho người ta rất khó hiểu.

Bồi bàn Ốc Khắc cầm rượu đi đi lại lại, lại là ngưng thần tĩnh khí nghe phần đông NPC đang nói chuyện phiếm trong quán rượu, NPC nơi này nói chuyện trên trời dưới đất, cái gì cũng đem ra nói được.

"chúa tể hắc ám* ở dưới lòng Thánh Quang Thành thi công 1 tòa cứ điểm."

*chúa tể hắc ám : thực ra nguyên văn là “ hắc ám đứng đầu “ nhưng mà vô nghĩa quá mà khó dịch cho nó khớp với văn cảnh nên mình đổi tạm thành như vậy có gì sửa sau vậy .

Đây là một tin tức khiến cho người ta kinh sợ, tay bồi bàn Ốc Khắc run lên, chén rượu trong đĩa thiếu chút nữa rớt xuống, cố gắng bình tĩnh lại, trên mặt vẫn còn có một chút vẻ hoang mang.

Nghe được tin tức này, Tiêu Ngự cũng kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới khi Thiên sứ liên minh và Tà ác liên minh đang đánh nhau náo nhiệt , lại có thế lực thứ 3 đang ngấm ngầm đứng sau , không ngờ lại có thể ở dưới lòng Thánh Quang Thành thi công 1 tòa cứ điểm, đây là sự việc đáng sợ bao nhiêu?

Tiêu Ngự nhìn vào bồi bàn Ốc Khắc, bồi bàn Ốc Khắc mặt đã hơi có vẻ tái nhợt, Tiêu Ngự dường như có suy nghĩ, chẳng lẽ bồi bàn Ốc Khắc cũng không phải một người bồi bàn bình thường, hắn còn có thân phận khác?

Nghĩ tới đây, mắt Tiêu Ngự sáng lên, có lẽ có thể từ trên người bồi bàn này khai thác tới một ít nhiệm vụ. Có thể có nhiệm vụ làm rồi, Tiêu Ngự đối với nhiệm vụ có khứu giác cực kỳ mẫn cảm ( chó ) , tuy nhiên Tiêu Ngự bây giờ không thể tùy tiện đi tới cầu lấy nhiệm vụ, bởi vì thân phận của bồi bàn Ốc Khắc là bí mật , nếu như vạch trần thân phận của hắn, sẽ gây ra phiền toái không cần thiết. Tiêu Ngự quyết định, ở trước khi tiến vào tinh cầu Ô Phục Nặc Tư, cần phải tới nơi này xem lại một lần.

Sau khi Tiêu Ngự khẳng định xong, mặc kệ xung quanh bắt đầu uống nước hoa quả. Còn vấn đề khác, chuyện chúa tể hắc ám ở dưới lòng Thánh Quang Thành thi công cứ điểm , tự nhiên sẽ có người xử lý, không liên quan đến Tiêu Ngự, dù sao Tiêu Ngự cũng chỉ là 1 games thủ , chỉ có thể ở trong nội dung kịch tình khổng lồ làm nước chảy bèo trôi mà thôi , muốn thay đổi thế cuộc đại lục , đối với Tiêu Ngự mà nói, là quá khó khăn a.

Luyện cấp, làm nhiệm vụ, dùng hết khả năng tăng lên thực lực, sau đó đánh thêm Đấu Trường Hắc Ám, kiếm thêm ít tiền, đối với Tiêu Ngự không còn là hy vọng xa vời nữa.

Trong quán trọ hoa hồng vẫn luôn ồn ào như thế . Những người này vẫn luôn lớn tiếng nói chuyện phiếm. Tuy nhiên cái loại chuyện bí mật kia cũng không nhiều.

Ở trong hoàn cảnh ồn ào ầm ĩ. Tiêu Ngự hồn nhiên không bị ảnh hưởng. Ý nghĩ tiếp tục xoay chuyển . Lại đạt được một cái suy luận thú vị. Tiêu Ngự trước đây là tiến vào phụ bản. Sau khi tiến vào phụ bản gặp được Phổ Lạp Địch Lạc Khắc. Nhờ Phổ Lạp Địch Lạc Khắc dẫn tới địa hạ thành. Sau đó Phổ Lạp Địch Lạc Khắc đi thăm dò manh mối . Ước định ở quán trọ hoa hồng gặp mặt. Ngoài quán trọ hoa hồng thì các nơi khác trên quảng trường đầy truyền tống môn. Như thế xem ra. Chuyện Tiêu Ngự thấy được truyền tống môn Ô Phục Nặc Tư cũng không phải là trùng hợp. Tới quán trọ hoa hồng cũng không phải là trùng hợp. Gặp được bồi bàn Ốc Khắc cũng không phải trùng hợp. Nghe được tin tức vừa rồi cũng không phải trùng hợp. Hiển nhiên. Những điều này đều là do Máy Chủ tận lực bố trí !

Nếu như là một games thủ vô tri vô giác. Thấy được những điều này có lẽ căn bản sẽ không coi trọng. Cũng sẽ không giống như Tiêu Ngự. Đem những manh mối và nhiệm vụ này liên hệ lại . Nhưng Tiêu Ngự lại không phải bọn họ. Hắn nhạy cảm ngửi được mùi nhiệm trong đó. Có khi. Nhiệm vụ cũng sẽ không đưa tới cửa. Mà cần bản thân phải đi tìm a .

Đã gặp được bồi bàn Ốc Khắc. Thế nào mới có khả năng hấp dẫn sự chú ý của bồi bàn Ốc Khắc. Để cho hắn đem nhiệm vụ phát cho mình?

Tiêu Ngự lại tiếp tục suy nghĩ. Đáp án đã hiển hiện ra! Nếu Tiêu Ngự gom góp đủ 16.000 tinh thạch. Chuẩn bị tiến vào tinh cầu Ô Phục Nặc Tư. Cũng đem tin tức này tiết lộ cho bồi bàn Ốc Khắc. Bồi bàn Ốc Khắc sẽ có phản ứng gì ? có thể hay không khiến hắn đem nhiệm vụ phát cho mình?

Nhiệm vụ mấu chốt tất nhiên chính là ở chỗ này!

Nghĩ tới đây, Tiêu Ngự đã sáng tỏ, hướng về bồi bàn Ốc Khắc phía xa mỉm cười.

Bồi bàn Ốc Khắc thấy được Tiêu Ngự mỉm cười, hơi sửng sốt, bộ dáng tươi cười của Tiêu Ngự rất yên bình, dường như hết thảy đều đã rõ ràng vậy.

"Hy vọng chưa có người nào tiến vào tinh cầu Ô Phục Nặc Tư trước ta." Tiêu Ngự thầm nghĩ.

Bồi bàn kia quay người rời đi, hướng phía sau quán trọ đi đến.

"Phổ Lạp Địch Lạc Khắc như thế nào còn chưa tới?" Triệu Lam Hinh nhịn không được nói, 2 giờ đã trôi qua rồi.

"Không phải đã tới rồi sao ^^ ." Tiêu Ngự hướng về cửa quán trọ liếc mắt nói.

Phổ Lạp Địch Lạc Khắc mặc áo choàng màu đen, đi đến bên cạnh Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, 3 người nhỏ giọng hàn huyên một chút, đứng lên, quay người ra khỏi quán trọ hoa hồng.

Phổ Lạp Địch Lạc Khắc đã tra được địa điểm mục tiêu, 1 tòa Thủy Ngân Thất dưới mặt đất trong Hắc Sâm Lâm phía bên ngoài thành .

Khi bước ra khỏi quán trọ hoa hồng, Tiêu Ngự dường như cảm giác được 1 ánh mắt hướng về bên này nhìn theo, là bồi bàn Ốc Khắc , Tiêu Ngự mỉm cười, sẽ còn gặp lại .

Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh đi theo Phổ Lạp Địch Lạc Khắc ra khỏi địa hạ thành, hướng Hắc Sâm Lâm tại phía tây địa hạ thành đi đến, tiến sâu vào Hắc Sâm Lâm, xuyên thấu qua Hắc Sâm Lâm rậm rạp , 3 người Tiêu Ngự thấy được 1 tòa kiến trúc giữa rừng cây phía xa, cách nơi này mấy trăm mét, mờ mờ ảo ảo có một ít người đi đi lại lại.

"Chúng ta không thể trực tiếp đi qua, nơi này có hơn 10 chỗ lính gác ẩn núp ." Phổ Lạp Địch Lạc Khắc nói.

Thủy Ngân Thất này có lực lượng phòng ngự rất mạnh, nếu như hành động thiếu suy nghĩ, rất có khả năng sẽ bị lộ tẩy, cho dù là Phổ Lạp Địch Lạc Khắc, cũng không đối phó nổi lực lượng bảo vệ đông đảo như vậy.

"Để ta đi trước xem." Tiêu Ngự nói, có nhiều kỹ năng ẩn hình như vậy, nói không chừng còn có thể tìm tới nơi chủ nhân của Phổ Lạp Địch Lạc Khắc, có mục tiêu hành động so với không mục tiêu xông loạn có lẽ sẽ tốt hơn ."Chủ nhân của ngươi có cái bộ dáng gì?"

"Đây là bức họa chủ nhân của ta ." Phổ Lạp Địch Lạc Khắc khẩn trương lấy ra 1 bức họa, đưa cho Tiêu Ngự nói.

Tiêu Ngự mở bức hoạ đang cuộn tròn ra, lập tức đã choáng váng, Phổ Lạp Địch Lạc Khắc nói chủ nhân nào là oai hùng, là một Pháp sư nhìn xa trông rộng thực lực mạnh mẽ , Tiêu Ngự vẫn cho là chủ nhân của Phổ Lạp Địch Lạc Khắc là một người đẹp trai cao lớn, thanh niên Pháp sư tài năng hơn người hay là Lão Pháp sư lão luyện thành thục, khuôn mặt hòa nhã , nào ngờ tới người trên bức hoạ này chỉ là một lão đầu thấp bé đáng khinh , khóe miệng còn mang theo ý cười gian xảo như có như không , cùng với miêu tả của Phổ Lạp Địch Lạc Khắc chênh lệch quá lớn.

Tiêu Ngự quả thực có phần bó tay , không biết đem lão già kia cứu ra là sai là đúng nữa , tục ngữ nói khi yêu thì trong mắt nàng là Tây Thi, không nghĩ tới trong mắt Phổ Lạp Địch Lạc Khắc Lão Pháp sư đức cao vọng trọng không ngờ lại có thể là lão đầu đáng khinh như vậy .

Cự nhân bộ tộc thành thực giản dị , dễ tin nhất, bọn họ sẽ không nói dối, nếu không phải như vậy, Tiêu Ngự chắc chắn có thể cho rằng Phổ Lạp Địch Lạc Khắc có mưu đồ khác.

Nhìn vào bộ dáng Tiêu Ngự có chút không tình nguyện , Triệu Lam Hinh che miệng cười khẽ: "Lão nhân này xem ra quả thật không giống như là người tốt."

"Chủ nhân là một Pháp sư vĩ đại , luyện kim Thuật sĩ … " Phổ Lạp Địch Lạc Khắc vẫn cứ thao thao bất tuyệt nói.

Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh nhìn nhau cười khổ, chẳng lẽ nhìn người không thể nhìn tướng mạo, cái lão đầu đáng khinh này thực sự là một người đức cao vọng trọng , pháp sư cường hãn ? Đã rất mạnh mẽ , lại có Phổ Lạp Địch Lạc Khắc thủ hộ tại bên người còn có thể bị 1 đám hắc ám tinh linh bắt đi sao ?

Bất kể cái lão già này nhân phẩm như thế nào, đem lão già kia cứu ra là có thể nhận được Đại Địa Chi Tâm rồi , Tiêu Ngự cũng không muốn truy cứu nhiều như vậy , sau khi đem bức họa của Phổ Lạp Địch Lạc Khắc xem qua, Tiêu Ngự đã đem tướng mạo và đặc trưng của cái lão già này ghi vào trong đầu, nếu như đem bức họa cái lão già này mang ở trên người, hắn đi đường cũng sẽ không an ổn.

"Ngươi không cần bức họa?" Phổ Lạp Địch Lạc Khắc tiếp nhận bức họa, hỏi.



"Ta đã nhớ kỹ tướng mạo chủ nhân của ngươi ." Tiêu Ngự nói, tiến vào trạng thái tiềm hành, hướng về Thủy Ngân Thất bên kia lần mò đi qua.

Phổ Lạp Địch Lạc Khắc cùng Triệu Lam Hinh ẩn nấp ở giữa rừng cây, bởi vì khoảng cách tới Thủy Ngân Thất khá xa, thêm Phổ Lạp Địch Lạc Khắc là lever 30 siêu cấp tinh anh, nên vấn đề an toàn của bọn họ hẳn có thể bảo đảm .

Ở trong rừng cẩn thận lần mò đi qua, kề 1 thân cây đi tới , ánh mắt của Tiêu Ngự lướt qua rừng cây lân cận, giữa rừng cây bố trí hơn 10 nơi lính gác đứng ở vị trí kín đáo, nếu như tùy tiện đi vào, chắc chắn sẽ bị phát hiện.

" Trên cây phía bên trái có 1, trong bụi cây phía trước có 1." Tiêu Ngự hít sâu 1 hơi, Tiềm Hành vượt qua những vị trí lính gác kín đáo ẩn núp này, đi qua cạnh 1 gốc cây khô, vừa định hướng phía trước bước 1 bước, liền ngay lập tức thu trở về, hắn thấy được trên mặt đất lộ ra 1 mũi chân, vừa rồi thiếu chút nữa đã giẫm phải , nguyên lai phía sau cây còn ẩn núp một người.

Ẩn Ảnh Bộ!

Tiêu Ngự và hắc ám tinh linh cạnh gốc cây cách xa nhau không tới 1m, từ sát bên người hắc ám tinh anh kia đi qua. Kia hắc ám tinh linh cũng không có phát hiện ra được Tiêu Ngự.

Tất cả hắc ám tinh linh đều có thân thể thích hợp cho việc ẩn nấp trời sinh , năng lực ẩn nấp của bọn họ rất mạnh, là Đạo tặc trời sinh , chỉ là năng lực dò xét thì có hạn .

Sau khi Tiêu Ngự xuyên qua vùng khu vực cảnh giới này, tiến vào khu vực cạm bẫy, cẩn thận tránh né cạm bẫy trên mặt đất, chạm phải cạm bẫy dẫn tới báo động mà nói, rất có khả năng sẽ đưa tới hàng loạt hắc ám tinh linh a .

Tiêu Ngự lẳng lặng loại trừ đi một ít cạm bẫy, cẩn thận đi tới, Thủy Ngân Thất đã gần trong gang tấc .

Cửa chính của Thủy Ngân Thất có 2 hắc ám tinh linh bảo vệ, hành lang bên trong cũng có rất nhiều bóng người đi lại, xem ra lực lượng bảo vệ rất mạnh, Tiêu Ngự không thể không vạn phần cẩn thận, trước hết tìm một địa phương núp vào , chờ đợi kỹ năng Ẩn Ảnh Bộ tan băng mới chắc ăn hơn một chút .

Tiêu Ngự phát hiện ra một cái quy luật, khi đối mặt với tinh anh, dùng Tiềm Hành cũng đủ , với hắc ám tinh linh tinh anh + cường hóa, dùng Tan Biến và Độn Hình cũng coi như là ổn, còn khi gặp phải siêu cấp tinh anh, thì nhất định phải sử dụng Ẩn Ảnh Bộ và Ảnh Độn, mới có thể tránh thoát khỏi sự tra xét của siêu cấp tinh anh .

Ẩn Ảnh Bộ đã tan băng, Tiêu Ngự hướng về cửa Thủy Ngân Thất tàng hình đi vào, cho 2 người bảo vệ kia mỗi người một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ], 2 tên bảo vệ này đều là tinh anh.

Tiêu Ngự đem tướng mạo tinh anh nhớ kỹ ở trong đầu, đợi lát nữa nếu như gặp phải tinh anh + cường hóa hoặc là siêu cấp tinh anh, lập tức sẽ có thể phân biệt được khác biệt giữa 3 loại , nếu không không may gặp phải siêu cấp tinh anh, tùy tiện thi triển dò xét đối với siêu cấp tinh anh là rất nguy hiểm , tựa như trước kia khi điều tra Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa vậy, rất có khả năng sẽ bị phát hiện. Bị Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa phát hiện còn may ra có thể trốn thoát , chứ nếu như ở nơi này bị một tên siêu cấp tinh anh phát hiện, lấy lực lượng của Thủy Ngân Thất này , Tiêu Ngự thế nào cũng đừng nghĩ đến việc chạy trốn nữa .

Từ sát bên người 2 hắc ám tinh linh bảo vệ mà qua, Tiêu Ngự tiến vào Thủy Ngân Thất, ở hành lang bên trong , tra xét một chút tình huống lân cận, Thủy Ngân Thất này khá rộng rãi , dọc có một cái hành lang, ngang có 2 cái, hành lang bên cạnh là 1 dãy phòng, có căn cửa mở, có căn thì đóng chặt.

Trên hành lang có từng đội vệ binh tuần tra qua lại, 23 người vệ binh xếp thành 1 đội, bước đi đều tăm tắp , những vệ binh này cùng 2 vệ binh canh cửa ăn mặc cơ bản giống nhau , chỉ có một vệ binh hắc ám tinh linh đi đầu bên ngực trái có đeo một chiếc huân chương màu trắng bạc .

Thấy được những vệ binh hắc ám tinh linh này đâm đầu đi tới, Tiêu Ngự mở ra Ảnh Độn , phòng bị phát hiện, cho vệ binh đeo huân chương màu trắng bạc kia một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ].

Hắc Ám tinh linh đầu lĩnh: lever 30 tinh anh + cường hóa.

So với phán đoán của Tiêu Ngự gần giống nhau , có thể thông qua huân chương trên ngực hắc ám tinh linh để phân biệt đẳng cấp của những tinh anh này.

Từ sát bên người những hắc ám tinh linh này đi qua, Tiêu Ngự tiếp tục tiến về phía trước phương tìm kiếm, đi qua 1 gian phòng cửa mở, hướng bên trong nhìn một chút , gian phòng này bày biện có phần giống như một cái phòng thí nghiệm, 1 NPC nhân loại đang ở bên cạnh một đám chai lọ bận rộn .

Tiêu Ngự cho tên NPC nhân loại này một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ].

Nhân loại nô lệ Lôi Á : cấp 5, luyện kim đại sư.

Không phải lão già Tiêu Ngự mà muốn tìm kia, nơi này ước chừng hơn 200 cái phòng, không biết phải tìm tới khi nào, Tiêu Ngự đành chịu chỉ có thể cẩn thận tìm tòi.

Hơn 200 phòng giam này đều là một ít nô lệ, chủng tộc nào cũng có , hắc ám tinh linh tộc, huyệt động nhân… . Những nô lệ bị giam này đều là luyện kim đại sư, đang luyện chế thứ gì đó, trong những chiếc bình kia chứa một ít chất lỏng màu trắng bạc, hẳn là thủy ngân.

Thủy ngân là thứ có độc tính và phá ma thuộc tính rất mạnh ( chắc kháng ma quỷ a ) , giá cả cực kỳ đắt tiền.

Tìm tòi hồi lâu, điều tra qua rất nhiều phòng, nhưng Tiêu Ngự từ đầu đến cuối cũng không có tìm được chủ nhân của Phổ Lạp Địch Lạc Khắc, ước chừng hơn 20 phút , dò xét qua hơn 60 phòng, vẫn còn chưa có tra ra được chỗ của lão già kia.

"Ngươi bên đó thế nào rồi ?" Triệu Lam Hinh nhỏ giọng hỏi, Tiêu Ngự đi vào lâu như vậy cũng chưa có hồi âm, cũng khó trách nàng lo lắng.

"Ta còn chưa tìm ra được." Tiêu Ngự trả lời.

Nghe được Tiêu Ngự trả lời, Triệu Lam Hinh cũng an tâm hơn nhiều, ít nhất khẳng định là chưa có gặp phải nguy hiểm.

Lại 1 đội vệ binh hắc ám tinh linh hướng về Tiêu Ngự bên này đi tới, đi đầu là một vệ binh hắc ám tinh linh đeo trên người 1 chiếc huân chương màu vàng. Không đeo huân chương là tinh anh, đeo huân chương màu trắng là tinh anh + cường hóa, rất dễ dàng có thể suy luận ra được , vậy đeo huân chương màu vàng hẳn là siêu cấp tinh anh, trình độ mẫn cảm của siêu cấp tinh anh so với tinh anh + cường hóa cao hơn rất nhiều.

Tiêu Ngự dần dần đến gần siêu cấp tinh anh kia, muốn thăm dò một chút phạm vi cảm giác của siêu cấp tinh anh kia, vừa mới đến gần, siêu cấp tinh anh nhạy cảm nhìn lướt qua 4 phía, tai rung rung , giống như muốn nghe cái gì đó.

Tiêu Ngự khẩn trương mở ra Ảnh Độn , hắc ám tinh linh siêu cấp tinh anh này cảm giác so với trong tưởng tượng còn mạnh hơn hẳn , nếu như bị phát hiện, Tiêu Ngự sẽ mất mạng liền.

Sau khi Tiêu Ngự mở ra Ảnh Độn , hắc ám tinh linh kia ngược lại vẫn hướng về Tiêu Ngự bên này đi tới, đi tới bên cạnh Tiêu Ngự.

Tim Tiêu Ngự gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực , chỉ cần hắc ám tinh linh kia đi về phía trước thêm vài bước, là đụng trúng Tiêu Ngự rồi.

Hắc ám tinh linh kia tra xét xung quanh một chút, không có phát hiện ra Tiêu Ngự, liền mang đội ngũ vệ binh hắc ám tinh linh phía sau xếp hàng rời đi.

Tiêu Ngự thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại nhìn thoáng qua, đội vệ binh hắc ám tinh linh kia đã đi xa, Tiêu Ngự tiếp tục tìm tòi những căn phòng khác .

Đi đến cửa 1 gian phòng hơi lớn hơn một chút , hướng trong phòng nhìn quanh, phát hiện bên trong cánh cửa có 2 vệ binh hắc ám tinh linh, cạnh chiếc bàn trong phòng , có một người lão đầu thấp nhỏ ăn mặc lôi thôi đang bận rộn làm cái gì đó.

Tim Tiêu Ngự bỗng dưng nhảy lên , hẳn chính là hắn rồi ! Cho lão già kia một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ].

Nhân loại nô lệ Tác Đức: cấp 5, luyện kim tông sư.

Cái lão đầu thấp nhỏ tên là Tác Đức này đang dùng tay lay động bình thủy tinh, khi quay mặt sang, Tiêu Ngự thấy rõ được tướng mạo của hắn, bộ dáng đáng khinh cùng người trên bức họa y như nhau . Không nghĩ tới người này cũng có chút bản lĩnh, không ngờ lại có thể là một luyện kim tông sư, tuy nhiên lời Phổ Lạp Địch Lạc Khắc nói cũng có chút không thực, người này nơi nào biểu hiện ra được là Pháp sư mạnh mẽ !

Làm thế nào cứu người này ra đây ?



Tiêu Ngự nhìn một chút 2 vệ binh hắc ám tinh linh này, hắn nắm chắc có thể trong vòng 20 giây tiêu diệt được 2 tên vệ binh hắc ám tinh linh này, cũng làm cho bọn họ không có cách nào phát ra âm thanh cảnh báo , nhưng mà sau khi tiêu diệt bọn họ, Tiêu Ngự cũng không cách nào đem lão đầu mang ra ngoài. Để cho Phổ Lạp Địch Lạc Khắc đi vào giải cứu lão đầu cũng quá không thực tế, nơi này lực lượng phòng vệ mạnh như vậy, không phải Phổ Lạp Địch Lạc Khắc có thể đi vào được .

Nhiệm vụ đến nơi này dường như rơi vào bế tắc a !

Có thể thông qua lực lượng phòng thủ của Thủy Ngân Thất đi tới nơi này , cũng chỉ có Đạo tặc mà thôi, có lẽ phải có phương pháp đặc biệt nào đó có thể đem lão đầu kia mang ra.

Nghĩ tới đây, Tiêu Ngự an tĩnh trở lại, trước tiên phải quan sát tình huống đã .

1 lát sau, lại 1 đội vệ binh hắc ám tinh linh đi qua trước cửa.

Liên tục quan sát đến khi nhóm vệ binh hắc ám tinh linh thứ 3 đi qua, Tiêu Ngự tính toán một chút, khoảng cách thời gian giữa 2 đội vệ binh tuần tra là 3 phút, cứ như vậy tiếp tục , Tiêu Ngự có đầy đủ thời gian đem đội vệ binh kia tiêu diệt.

Thấy được 1 đội vệ binh hắc ám tinh linh đi xa, Tiêu Ngự đột nhiên vùng lên, 1 cú Long Tường Thuật tung ra hướng về một tên vệ binh hắc ám tinh linh trong phòng đá qua.

Vệ binh hắc ám tinh linh trúng phải một đòn, rên lên một tiếng, cuộn mình lại như con tôm, 1 đạo chủy thủ hướng về trán của hắn đâm xuống.

Tiêu Ngự một chiêu Tạc Kích kích hôn mê tên đó, một tên hắc ám tinh linh khác còn chưa có kịp phản ứng, Tiêu Ngự đã một chiêu Đột Thứ, xông qua đây.

Tiêu Ngự một cái Đột Thứ chuẩn xác trúng tên vệ binh hắc ám tinh linh kia , khiến hắn rơi vào trạng thái tê liệt.

2 vệ binh hắc ám tinh linh thậm chí còn chưa kịp la lên , đã bị Tiêu Ngự khống chế , Tiêu Ngự vừa dùng kỹ năng thay phiên khống chế 2 vệ binh hắc ám tinh linh này, vừa công kích thương tổn.

Từng cái từng cái kỹ năng xuất ra, sau 20 giây, Tiêu Ngự đã đem 2 vệ binh hắc ám tinh linh toàn bộ giết chết.

Nhặt lên mấy thứ vệ binh hắc ám tinh linh rơi trên mặt đất, Tiêu Ngự ngẩng đầu, phát hiện lão đầu đáng khinh kia đang hoảng sợ nhìn hắn , tay cầm bình thủy tinh run cầm cập, buông lỏng tay, bình thủy tinh rớt xuống phía dưới.

Tiêu Ngự lộn mình tới phía trước, đem bình thủy tinh lụm vào trong tay, trong lòng thở ra 1 hơi lạnh , may mắn không rơi xuống, càng thêm khẳng định ý nghĩ trong lòng rằng lão nhân này cũng quá tởm , Phổ Lạp Địch Lạc Khắc chắc chắn bị người này lừa bịp , mới đem hắn cho rằng cái gì Pháp sư đức cao vọng trọng . Tuy nhiên Tiêu Ngự cũng bất kể những điều này, hắn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, lấy được khen thưởng là được rồi .

"Ta là do Phổ Lạp Địch Lạc Khắc gọi tới , ngươi có biện pháp nào có thể thoát ra ngoài không ?" Tiêu Ngự thờ ơ nhìn lướt qua lão đầu hỏi.

Lão đầu bị dọa tới mức không ngừng run cầm cập nghe được Tiêu Ngự nói, hơi bình tĩnh lại một ít: "Anh…anh hùng, là Phổ Lạp Địch Lạc Khắc nhờ ngươi đến , hắn ở nơi nào?"

"Hắn còn ở bên ngoài." Tiêu Ngự nói.

"Anh hùng, xin ngươi dẫn ta ra ngoài, nếu như ngươi chịu dẫn ta ra ngoài, ta bằng lòng trả thù lao ." Lão đầu khẩn cầu nhìn về phía Tiêu Ngự nói.

"Thù lao?" mắt Tiêu Ngự tỉ mỉ híp lên, 2 người khen thưởng, trái lại là chuyện không tệ a ."Ngươi bằng lòng trả thù lao bao nhiêu?"

"1 trương phương pháp luyện kim cấp Truyền Thuyết, 2 bình dược hoàn luyện kim cấp Truyền Thuyết, thế nào?" Lão đầu nhìn về phía Tiêu Ngự, hỏi.

"Ta muốn hỏi phương pháp luyện kim và luyện kim dược hoàn* có ích lợi gì?" Tiêu Ngự bĩu môi nói.

*luyện kim dược hoàn : dược hoàn có được bằng phương pháp luyện kim.

"Đây chính là phương pháp luyện kim và dược hoàn vô giá a!" Lão đầu râu mép run rẩy một chút, cắn răng một cái nói , "Hơn nữa còn kèm thêm hỏa thương, tác phẩm luyện kim cấp Truyền Thuyết."

"Súng?" Tiêu Ngự do dự hồi lâu, không biết khẩu súng này thuộc tính thế nào, Đạo tặc bình thường ít nhất cũng nên chuẩn bị một thanh cung nỏ hoặc là súng, dùng để dẫn quái, nếu có súng cấp Truyền Thuyết, cũng không tệ a . Cùng lắm thì đem kỹ năng cung nỏ bỏ đi, dốc lòng học kỹ năng súng.

"Thuộc tính thế nào?"

Súng Phi Thường Cường Hãn ( tên sến vãi ): vật phẩm, cấp Truyền Thuyết. Công kích 230-260, tầm bắn lớn nhất 120m, tầm sát thương ổn định 80m, 20% xác suất tạo thành thương tổn kim phá giáp, tần suất bắn 20 mỗi phút, cộng thêm kỹ năng: Liên Xạ , liên tục bắn 5 phát, kỹ năng đóng băng 3 phút.

Đạn tiêu chuẩn A cấp.

Súng Phi Thường Cường Hãn này sát thương công kích coi như không tệ, 1 phút có thể bắn ra 20 phát, coi như không tệ, đạn thì ở trong cửa hàng cũng có thể mua được, thêm vào 5 phát liên kích, Tiêu Ngự coi trọng nhất vẫn là tầm bắn, cung nỏ bình thường tầm bắn lớn nhất là 90m, tầm sát thương ổn định là 60m, cùng so sánh với khẩu sung này, thì kém hơn rất nhiều. Tầm bắn càng xa , hiệu quả dẫn quái càng tốt.

"Thành giao, ngươi có biện pháp nào ra ngoài không ?" Tiêu Ngự hỏi, 1 lát nữa , các vệ binh hắc ám tinh linh sẽ qua đây , hắn không thể không chấm dứt cả giá , bây giờ phải suy nghĩ tới vấn đề làm thế nào chạy thoát a.

Lão đầu thần bí cười, từ trên quầy lấy ra 2 bình dược hoàn, đi đến phía trước xác chết 2 vệ binh hắc ám tinh linh , đem dược hoàn đổ vào trên người 2 vệ binh hắc ám tinh linh này.

2 vệ binh hắc ám tinh linh chậm rãi đứng lên, vẻ mặt đờ đẫn.

"Đây là tác phẩm luyện kim vĩ đại , khôi lỗi dược hoàn!" Lão đầu đắc ý cười.

1 đội vệ binh hắc ám tinh linh từ trước cửa đi qua, hướng về trong phòng nhìn quanh, trong phòng không có phát sinh ra bất kỳ biến hóa gì, 2 vệ binh hắc ám tinh linh vẫn đứng ở tại chỗ phòng vệ, lão đầu đang ở bên cạnh bàn bận rộn.

đội vệ binh hắc ám tinh linh này đi qua cửa gian phòng, thấy tất cả vẫn như thường, liền tăm tắp rời đi.

Tiêu Ngự hiện nguyên hình, lão nhân kia vẽ trên mặt đất một cái vòng tròn hình dáng luyện kim pháp trận, ở trung tâm bỏ vào 1 vài thứ, thúc dục luyện kim pháp trận, luyện kim pháp trận nhanh chóng vận chuyển, 1 lát sau, luyện kim pháp trận tan biến, một khôi lỗi tướng mạo giống lão đầu như đúc xuất hiện ở trước mắt Tiêu Ngự.

"Người này thật là cũng có chút môn đạo a ." Nhìn vào bộ dáng tên khôi lỗi kia, Tiêu Ngự thầm nghĩ.

Sau khi xong xuôi, lão đầu lấy ra 1 bình luyện kim dược hoàn, hốc vào, thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, thu thành kích thước chỉ bằng ngón cái, nói: "Dẫn ta đi ra ngoài đi, thời gian là 5 phút."

Nếu như mang một người lớn ra ngoài, trái lại thực sự có một chút phiền toái, nhưng bây giờ lão đầu đã biến thành kích thước như ngón cái, cứ như vậy, Tiêu Ngự mang theo là vô cùng đơn giản , đặt ở trong túi áo, cũng sẽ không ảnh hưởng tới Tiêu Ngự khi thi triển kỹ năng tàng hình , 5 phút thời gian, đối với Tiêu Ngự mà nói vậy là đủ rồi.

Tiêu Ngự tiến vào trạng thái tiềm hành, hướng ra bên ngoài Thủy Ngân Thất đi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tặc Đảm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook