Tặc Đảm

Chương 64: Tinh linh tặc

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

31/12/2013

“ Chung quanh đây cũng không an toàn.” Tiêu ngự lặng lẽ di động tới một nơi khác hẻo lánh hơn, tránh thoát khỏi tầm mắt của Thanh Da dã nhân, thấy hiệu quả ẩn trốn của kĩ năng độn hình biến mất, hắn nhanh chóng mở ra kĩ năng Tiềm Hành, tiếp tục đi ra bên ngoài rút lui.

Từ trong truy kích của hai tên Thanh Dã dã nhân mà thoát ra, Tiêu Ngự thở phào một cái, trong phiến rừng rậm này, khắp nơi đều tràn ngập nguy hiểm, nhất là địa phương sinh trưởng của huyết lâm thảo, quái vật đi qua tần suất rõ rang cao hơn ở các địa phương khác một chút, mấy lần ở trên bờ sinh tử tồn vong, Tiêu Ngự trong lòng vẫn còn sợ hãi.

“ Thu thập đủ hai cây nữa rồi rời khỏi nơi này thôi.” Năm bình hạ cấp hồi phục hoàn trong nháy mắt, hẳn là đủ dùng trong thời kì này, trước mắt chỉ cần dùng năm bình sau một đoạn thời gian nữa, đợi được hơn hai mươi cấp, quay trở lại nơi này thu thập huyết lâm thảo tất nhiên sẽ không nguy hiểm như vậy.

Tiêu Ngự tiếp tục xuyên rừng, tìm kiếm tung tích huyết lâm thảo.

Xuyên qua một khối rừng âm u lầy lội, ánh mắt Tiêu NGự dừng lại ở một khối khô mộc ở bãi cỏ phía trước, Tiêu Ngự phát hiện ra một gốc cây huyết lâm thảo, gốc huyết lâm thảo màu đen này đang an tĩnh sinh trưởng dưới dưỡng chất từ khô mộc sinh ra.

“ Nơi này thoáng đãng như vậy, nếu như bị phát hiện khẳng định chạy không thoát.” Tiêu Ngự khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn qua một chút, một tên, hai tên, ba tên, tổng cộng có ba tên Thanh Da dã nhân hoạt động tại gần nơi này, lúc thu thập Huyết lâm thảo, khẳng định sẽ bị phát hiện, tính mạng lại tiếp tục bị đe doạ.

Tiêu Ngự tính toán, ánh mắt tìm kiếm bốn phía, tìm kiếm phương cách thích hợp thu thập cây dược thảo này.

“ Có thể dùng tiềm hành đi tới gần, thu thập dược thảo, sau đó dùng độn hình cùng đào thoát thoát đi.” Tiêu Ngự vừa nghĩ, ánh mắt chuyển tới bãi cỏ đối diện cây đại thụ bên cạnh.

“ Người chơi?” Tiêu Ngự sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới không ngờ lại có thể gặp người chơi khác ở chỗ này, một người mặc một bộ gì giáp đạo tặc màu xám ẩn núp ở bên cạnh cây đại thụ, ánh mắt của hắn cũng rơi vào cây huyết lâm thảo kia, mục tiêu của đạo tặc này hiển nhiên giống Tieu Ngự, đều là vì cây huyết lâm thảo nọ.

Cái người chơi đạo tặc kia dường như cũng cảm giác được điều gì, hướng tới chỗ Tiêu Ngự nhìn đến, hai mắt đối mặt, đạo tặc kia dường như mặt cũng ngẩn ra.

“ Người này thuộc Thiên Sứ liên minh.” Tiêu Ngự rất nhanh từ diện mạo đặc thù mà phân biệt được, người kia hẳn là một tinh linh tặc, bởi vì tinh linh đều có lỗ tai rất dài.



Tinh Linh trời sinh có thiên phú ẩn trốn cùng thiên phú nhanh nhẹn, là một trong chủng tộc thích hợp nhất để làm đạo tặc, tinh linh tặc và vong linh tặc, là hai loại hình đạo tặc có khả năng PK cực mạnh, đây là nhận thức chung của tất cả các game thủ.

Hai người đều có mục đích là cây huyết lâm thảo, vừa lại thuộc về hai liên minh bất đồng nhau, hai người cùng tranh chấp tất nhiên là có một bị thương, nhất là ở dưới tình huống nguy hiểm này, tình cảnh của song phương đều phi thường nguy hiểm, một khi phát sinh tranh đấu, nói không chừng hai người đều trốn không thoát.

Tiêu Ngự đánh giá đối phương một chút, tên kia ước chừng hai mươi sáu tuổi, trang bị trên người phần lớn đều là lục trang, chuỷ thủ ở tay phải phát ra hàn khí bức người, hẳn là một kiện trang bị không tồi, trên lưỡi dao của chuỷ thủ ở tay trái phát ra mầu xanh lục, hiển nhiên là có độc. Có thể tới nơi này, tất cả đều là cao thủ, Tiêu Ngự tất nhiên không thể xem thường đối phương được.

Hai người đánh giá lẫn nhau một hồi, ý thức được đối phương rất khó đối phó, đều lựa chọn án binh bất động.

“ Tinh linh tặc hả, ta muốn thử một chút xem sao.” Chuỷ thủ trên tay phải Tiêu Ngự xoay một vòng tròn hoàn mỹ rồi lại vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay hắn, Tiêu Ngự trầm tĩnh nhìn về phía tinh linh đạo tặc kia, một khi quyết định chuyện gì hắn tuyệt đối sẽ không quay đầu lại.

Tinh linh tặc kia của do dự một chút, hắn cũng không có ngờ được ở nơi này lại gặp phải một người chơi thuộc liên minh đối địch, lại là đạo tặc nữa, dám tới địa phương như thế này hẳn là kĩ thuật không thể kém, nếu hai người phát sinh tranh đấu, ai thắng ai thua còn khó đoán, nhưng là chắp tay nhường lại huyết lâm thảo đối với hắn mà nói thật không cam lòng.

Đang lúc tinh linh tặc kia đang do dự thì Tiêu Ngự chậm rãi di động tới huyết lâm thảo.

“ Tiểu tử, muốn chết.” Nhìn thấy Tiêu Ngự muốn chiếm đoạt huyết lâm thảo, tinh linh tặc kia phát hoả, hắn cảm giác được đang bị đối phương khiêu khích.

Tiềm Hành!

Tiềm hành!

Hai người cơ hồ đồng thời tiến nhập vào trạng thái tiềm hành, song phương tầm nhìn đều mất, trong lúc này tạm thời không thể xác định rõ vị trí của đối phượng, duy nhất có thể xác định là song phương đều nhằm đến huyết lâm thảo mà tiến tới.



Nhìn không thấy tinh linh tặc, Tiêu Ngự chỉ có thể dựa vào phương hướng di động trước khi tiềm hành của hắn mà phán đoán ra đại khái vị trí, phía trước yên tĩnh không có một chút gió thổi lay cỏ nào cả, đối phương là cao thủ, chưa có lưu lại dấu vết nào cho Tiêu Ngự.

“ Đấu một chút đi.” Tiêu Ngự cảm giác như lòng mình đang động đậy, hắn lần đầu phát hiện ra mình phải thắng, trong cuộc sống ngoài đời đầy cực khổ của mình tâm của Tiêu Ngự chưa bao giờ chịu thua cả, sau khi tiến vào trò chơi như cá gặp nước Tiêu Ngự rốt cuộc thành lập được sự tự tin cường đại của mình.

“ Ta sẽ không thua người, trong trò chơi này, ta sẽ không thua bất kì kẻ nào.” Đây là tín niệm kiên định của Tiêu Ngự, hắn tới gần huyết lâm thảo, có thể cảm giác được đối phương đã ở gần phụ cận của huyết lâm thảo rồi, hai người đều tỉnh táo chờ đợi thời cơ, mặc kệ là ai động thủ thu thập huyết lâm thảo trước tức là tự bộc lộ vị trí bản thân của mình, đưa mình vào hoàn cảnh rất bất lợi.

Hai người đều tỉnh táo chờ đợi.

Chuỷ thủ sắc bén lẳng lặng phóng thích ra hàn khí lạnh lẽo, cả thế giới đột nhiên lâm vào yên lặng, chung quanh nặng nề tới đáng sợ.

Sơn vũ muốn tới, khí tức ngưng trọng làm cho trống ngực người ta lâm vào trạng thái ngưng đọng.

“ Xem ai chờ không được.” Tinh linh tặc đứng bên trái huyết lâm thảo chừng một mét mai phục, một khi Tiêu Ngự động thủ, hắn sẽ khống chế Tiêu Ngự trong giây lát rồi giết chết hắn.

Tiêu Ngự quét một vòng địa hình chung quanh, chậm rãi di động tới bên trái, địa thế nơi này hơ cao, là nơi đối phương mai phục dễ dàng nhất.

Cước bộ của Tiêu Ngự cực kì chậm rãi, nếu đối phương là cao thủ, khẳng định sẽ cướp đoạt địa hình có lợi thế, đi theo phía trái, khả năng gặp đối phương là phi thường lớn.

Thần kinh của Tiêu Ngự rất căng thẳng, lỗ tai gắng sức lắng nghe động tĩnh chung quanh, mỗi khi gặp phải một hồi sinh tử đấu nhất là đạo tặc quyết đấu, vài giây có thể quyết định thắng bại.

“ Đến đây đi.” Trong mắt Tiêu Ngự hiện lên một tia hưng phấn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tặc Đảm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook