Tặc Đảm

Chương 121: Truy Đuổi

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

02/01/2014

Cùng cao thủ so chiêu có thể gia tăng thực lực cùng kinh nghiệm.nhưng nói về việc kiếm lợi thì thịt vài tên cao cấp là tốt nhất, bọn họ trang bị đều là loại tốt.nơi luyện tập này là địa phương hai đại thế lực tranh đấu, không phải lo thiếu dê béo.

Tiêu ngự trốn trong rừng, tìm kiếm con mồi thích hợp. Dùng Tiềm Hành lại gần sau đó Thâu Tập, nếu đã đến đây tham gia chiến trường thì đều có kĩ năng không tồi, nhưng mà loại cao thủ như Vân Thiên cũng không có nhiều. Tiêu Ngự liên tiếp giết chết năm tên thuộc Thiên Sứ liên minh đều rất là dễ dàng.

Trong nháy mắt thu được năm kiện trang bị, trong đó lại còn có một kiện lam trang, cộng lại có thể bán được hơn trăm kim tệ, Tiêu Ngự không khỏi cảm khái, tiền lời thu từ trên người những người tham gia chiến trường quả thật là nhiều đến biến thái, nếu mà lần nào có chiến tranh cũng có thể thu được nhiều tiền như vậy thì sớm muộn gì cũng có ngày thành lập một công ty nho nhỏ để cai quản.

Đã có nguồn thu tốt như vậy, Tiêu Ngự chuẩn bị mang tất cả đem bán ra, chỉ cần không ảnh hưởng đến sự phát triển của mình là tốt rồi, ban đầu kim tệ rất là quý, 28 đồng một kim tệ chính là cái giá trên trời, nhưng mà trò nào cũng có quy luật của nó, chính là sự giảm giá của kim tệ sau khi game được đưa vào sử dụng một thời gian, sau này mấy chục kim tệ có khi đổi lại lại không đáng bao nhiêu tiền nên hắn định nhân cơ hội này kiếm một khoản trước đã.

Sau khi giải quyết một tên thuộc Thiên Sứ liên minh, Tiêu Ngự tiến vào rừng cây, tiếp tục tìm kiếm con mồi, sau lưng hắn chính là một thi thể thuộc người Thiên Sứ liên minh nằm trên mặt đất, bị ánh nắng mặt trời chiếu vào.

Sau khi cùng vài người Tà Ác liên minh liếc nhìn nhau một cái, khi hắn rời ra xa xa thì tiếng nói của bọn họ vẫn rơi vào bên trong tai hắn không sót một từ.

- Mọi người cẩn thận một chút, tên Thiên Sứ liên minh kia quá mạnh mẽ, một thân một mình không ái có thể ngăn cản được, đã liên tục giết chết ba người của chúng ta, nhất định phải cẩn thận theo đúng kế hoạch, giết được hắn rồi thì cùng chia chiến lợi phẩm.

- Yên tâm đi, nguyên bộ tử trang thì sao chứ, song quyền nan địch tứ thủ ( hai tay khó chống lại bốn tay) hơn nữa, có lẽ hắn là kẻ dùng nhân dân tệ để sắm sửa nên kĩ thuật chắc cũng không quá cao, chúng ta nhiều người như vậy còn không sợ dọa chết hắn sao.

- Mọi người đuổi theo nhanh lên, hắn đã phát hiện ra Tiểu Ngũ, định hưỡng về bên này chạy trốn, chú ý ngăn chặn hắn.

- Có Tiểu Ngũ theo sau thì hắn đừng hòng mà chạy thoát, vẫn chưa mất dấu hắn đâu.

Tiêu Ngự thoáng nhìn qua bóng lưng của những người Tà Ác liên minh vừa rồi, bọn họ tổng cộng có sáu người, hình như định vây bắt một tên khó chơi thuộc Thiên Sứ liên minh đang trang bị trên người nguyên một bộ tử trang.

“Nguyên bộ tử trang” Tiêu Ngự phát hiện chính mình với chuyện này cũng có chút hứng thú, tử trang giá trị hơn hẳn đồ lam trang, Tiêu Ngự hiện tại với tiền tài là vô cùng mẫn cảm, cơ hội tốt như vậy đừng hòng hắn chịu bỏ qua.



- Tên kia hình như hướng về hướng nam bỏ trốn rồi, mọi người đuổi theo nhanh lên.

Sau đó sáu người nhanh chóng chạy về phương nam chạy như bay, nhìn đám người rời xa dần tiêu ngự nghịch ngợm cái chủy thủ trong tay một chút rồi đi theo, không chừng lại thu được điểm tốt.

Tại chiến trường, chuyện chặn đường truy đuổi này vô cùng phổ biến, đôi khi còn dẫn tới chuyện đại hỗn chiến, kéo đến nhiều hơn những tên mạnh mẽ của hai liên minh. Sau khi tụ ngày càng nhiều thì đao kiếm vốn không có mắt, Tiêu Ngự bản thân cũng không chắc chắn bản thân mình có bị làm sao không nên bình thường hắn không có hứng thú tham gia chuyện này, đây không phải đơn giản chỉ là so về kĩ thuật mà là quần ẩu. Nhưng mà lần này bốn chữ nguyên bộ tử trang đã che mắt hắn, nếu thật sự có thể tiêu diệt tên Thiên Sứ liên minh kia thì có thể lấy được đồ tử trang kia, dù chỉ là hạ cấp tử trang cũng có thể mang lại không ít tiền. Tiêu Ngự có thể cảm giác được mình hoàn toàn bị thu hút

Lén lút theo sau sáu người bọn họ, cứ việc dùng tiềm hành, Tiêu Ngự cũng có thể đảm bảo độ an toàn không bị sáu người kia phát hiện ra. Sau khi làm đạo tặc,công phu theo dõi ngày càng tăng cao, loại địa hình phức tạp như rừng cây thế này, mở ra trạng thái tiềm hành là không thể bị cả hai phát hiện trong khoảng cách trên dưới 5 mét.

Sáu người kia phân tán ra hướng các phương truy tung, chuẩn bị ra tay.

Tiêu Ngự chọn một người, theo sát phía sau hắn.

Qua một thời gian,sáu người phía trước dừng lại tại một khoảng đất trống bao vây một cuồng chiến sĩ, sau lưng hắn hiện rõ dần ra bóng dáng của một đạo tặc.

Cuồng chiến sĩ cũng không có nghĩ đến chung quanh lại có thể có nhiều người như vậy, hình như là vì đuổi theo mình mà tới. Sau khi nhận ra dạo tặc sau lưng liền giật mình hiểu ra.

“Chạy bây giờ cũng không thoát.” Cuồng chiến sĩ trong lòng thầm chửi, vừa rồi bị đạo tặc theo đuôi, hắn vẫn tưởng đối phương chỉ có một người, định dẫn dụ hắn ra rồi tiêu diệt ai ngờ, chính bản thân mình lại bị người ta dẫn dụ lại.

Tình huống trước mắt chính là một đánh bẩy.

Tiêu ngự thầm than.dưới tình huống này, Cuồng chiến sĩ có như thế nào cũng không bao giờ có thể an toàn chạy thoát, loại áp chế này khiến cho bao nhiêu ý nghĩ trong đầu Tiêu Ngự tan thành bọt nước.



“Chậc chậc, trên người tên này trang bị như vậy trách không được có nhiều người theo dõi như vậy.” Tiêu Ngự đánh giá một chút trang bị trên người Cuồng chiến sĩ, tử quang lấp lánh vô cùng bắt mắt, tên này không biết ẩn giấu một chút, rước phiến toái như vậy đúng là đáng đời.

Nghe nói có kẻ chuyên môn đánh giá cấp độ thông qua trang bị trên người, đó chính là hư vinh, nếu không phải thế ai lại bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua trang bị cơ chứ? chỉ là nhiệt tình với trò chơi cũng không thể thúc đẩy bọn họ bỏ ra nhiều tiền như vậy, rất nhiều người nguyện bỏ ra nhiều tiền chế tạo trang bị chủ yếu là để tán gái, một thân trang bị khiến cho người khác ngưỡng mộ, đúng là thần binh lợi khí tán gái.

Đã có mùi thịt thì đừng trách kéo đến nhiều ruồi.

Cuồng chiến sĩ tròng mắt khẽ đảo, hình như là đang suy nghĩ đối sách, hắn là thú bị dồn vào chân tường rồi, nhưng mà cũng không có tự nguyện chết

- Mấy vị huynh đệ, cái giá để tha cho ta một mạng thế nào, muốn bao nhiêu? - Cuồng chiến sĩ hướng tới chung quanh ra giá.

Bảy người liếc nhau, trong mắt lóe lên tia vui mừng, đã có kẻ tự nguyện tội gì lại không chém.

- Ít nhất là giá cả của một kiện tử trang! - Đạo tặc không chút do dự nói, nếu tên này bị giết chết hắn sẽ bị mất đi một bộ tử trang cũng kinh nghiệm, nếu thế thì lấy giá cả một bộ tử trang để thương lượng

- Nói cụ thế số lượng đi! - Cuồng chiến sĩ khẳng khái nói.

- 200 kim hoặc là sáu nghìn! - Đạo tặc lên tiếng.

Ngoại trừ tên đạo tặc ra, sáu người kia đều nhủ thầm, không ngờ Tiểu Ngũ lại ra tay ngoan độc như vậy.

- 5000 thì thế nào? -Cuồng chiến sĩ tròng mắt hơi động, chân phải bước lên một bước nhỏ.

Động tác của tên Cuồng chiến sĩ này rơi vào trong mắt Tiêu Ngự khiến cho hắn mỉm cười, tên Cuồng chiến sĩ này hắn đã có chuẩn bị, thương lượng chỉ là nhằm kéo dài thời gian mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tặc Đảm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook