Chương 37: U Mị
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
31/12/2013
Tựa hồ cảm
giác được quyết tâm mạng đối mạng của Tiêu Ngự, U Mị đột nhiên quay đầu đi, rất
nhanh tránh né công kích của Tiêu Ngự, thân thể khẽ trượt qua chủy thủ của Tiêu
Ngự lại rơi xuống đất, vừa mới rơi xuống đất đã nhanh chóng nhảy lên hướng tới
Tiêu Ngự mà đánh.
Tốc độ di động của U Mị thật nhanh, nhìn thấy U Mị lại một lần nữa tấn công tới, Tiêu Ngự không ngừng lùi về phía sau, một đạo hàn quang đã hướng tới lồng ngực của Tiêu Ngự.
“ Khẳng định là không xong!” Tiêu Ngự càng tàn nhẫn hơn, chịu đựng chống đỡ công kích của U Mị, chuỷ thủ trong tay phải hướng tới con mắt của u Mị mà hung hăng đâm tới.
Đầu của U Mị hơi nghiêng một chút, muốn né tránh công kích của chuỷ thủ trên tay Tiêu Ngự.
Ánh mắt Tiêu Ngự trở nên lạnh lẽo, chuỷ thủ đột nhiên gia tốc, hàn quang của Xà Nha chuỷ thủ như chợt loé trong đêm đen, phốc một tiếng, chuẩn xác cắm thẳng vào con mắt của U Mị.
Dịch Cốt!
Tiêu Ngự liền thi triển Dịch Cốt, trước ngực bị móng vuốt của U Mị chụp trúng, đánh bay ra ngoài, vừa mới thi triển Dịch Cốt được một nửa đã bị cắt đứt.
Hệ Thống: Kĩ năng Dịch Cốt độ hoàn thành 69%, tạo thành 69% thương tổn do kĩ năng.
U Mị trên đầu hiện hiện lên hơn 30 điểm giá trị thương tổn.
Nhất giai U Mị: Đặc Thù quái cấp 5.
U Mị có chừng trên dưới 1500 huyết lượng. Cũng không phải nhiều nhưng nó công kích thật sự quá kinh khủng. Hơn nữa tốc độ lại quá nhanh, trong nháy mắt, Tiêu Ngự đã bị đánh mất 63% huyết lượng. Nếu cứ như vậy, mình sẽ không thoát khỏi nơi này được.
U Mị bị công kích, gào thét liên tiếp, chần chừ vòng quanh Tiêu Ngự. Tìm kiếm thời cơ ra tay.
Tiêu Ngự trong lòng có chút khẩn trương. Còn có 37% huyết lượng mà thôi, Đã không thể chịu được hai lần công kích của U Mị nữa rồi.
Chuẩn bị đúng thời cơ. U Mị chậm rãi hướng tới Tiêu Ngự. Đột nhiên nhảy tới. Nhìn thấy móng vuốt của U Mị nhào tới trước mặt. Tiêu Ngự đã không còn rảnh rỗi mà bận tâm tới chuyện khác. Chạy trối chết quan trọng hơn!
Phỏng đoán phương hướng tấn công của U Mị, Tiêu Ngự một sườn chợt vặn, Phản Thủ Bối Thứ ra tay, chuỷ thủ xẹt qua lưng của U Mị, cũng không có tạo thành bất kì thương tổn nào cho U Mị.
Mục đích của Tiêu Ngự không phải công kích U Mị, mà là vì né tránh nó mà công kích.
Độn Hình!
Tiêu Ngự liền sử dụng Độn Hình, tiến nhập vào trạng thái Tiềm Hành, chạy ra bên ngoài. Tốc độ di động chậm rãi khiến cho thần kinh của Tiêu Ngự vẫn đang vào trạng thái khẩn trương.
Hy vọng năng lực dò xét ẩn hình của U Mị không có quá mạnh mẽ, tiêu ngự nhìn qua chung quang một vòng, không xa nơi này có một bụi cây tùng, Tiêu Ngự liền tiềm hành đi tới.
U Mị một kích thất bại, nhìn thấy mục tiêu trong tay đột nhiên biến mất, U mị phẫn nộ gào thét, không ngừng đi lại xung quanh một chỗ, nhưng là không tìm thấy tung tích của Tiêu Ngự.
Nó là u linh quái, khứu giác đã kém với đám quái thú bình thường, hơn nữa hiện tại là đêm tối, Độn Hình của Tiêu Ngự còn có hiệu quả cường hoá ẩn hình, U Mị nhất thời trong một hồi lâu mà vẫn tìm không ra Tiêu Ngự.
Gian nan di động bước chân, khoảng cách với U Mị ngày càng xa, đã tới gần bụi cây tùng, Tiêu Ngự nghiêng mình trốn vào trong bụi cây tùng, hiệu quả ẩn hình của Độn Hình biến mất.
Chung quanh đây không có công sự che chắn thích hợp khác, Tiêu Ngự chỉ có thể ẩn trốn ở trong bụi cây mà không thể ra được. Hắn ngồi xuống, bắt đầu gặm ăn bánh mì khôi phục huyết lượng.
Phía xa xa U Mị đứng yên tại chỗ cúi đầu gào thét, tìm kiếm tung tích Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự không chế hơi thở của mình, bởi vì quái vật hệ U Linh đối với hơi thở phi thường mẫn cảm.
Huyết lượng chậm rãi hồi phục, Tiêu Ngự biết, thời gian của mình cũng không còn nhiều, hiện tại phải hồi phục càng nhiều, thì lát nữa càng có cơ hội chạy thoát.
Tìm kiếm hồi lâu, U Mị tựa hồ ngửi được mùi vị gì đó, hướng tới địa phương ẩn trốn của Tiêu Ngự tìm kiếm.
Tiêu Ngự nhìn thấy U Mị đang hướng tới bên này mà từ từ đi tới, không khỏi xiết chặt chuỷ thủ trong tay, Tiêu Ngự biết, chiến đầu lại phải bắt đầu rồi, hắn nhanh chóng bôi độc lên thanh chuỷ thủ.
“ 65%!” Tiêu Ngự nhìn huyết lượng bản thân một chút, có thể chịu được hai lần công kích nếu không có gì sai biệt, đây là tình huống U Mị không có bạo kích.
U Mị hướng tới bụi cây tùng mà cúi đầu gào thét, con mắt u lãnh tập trung vào vị trí của Tiêu Ngự.
“ Bị phát hiện.” Tiêu Ngự đình chỉ hồi máu, đứng lên, chuẩn bị tư thế chiến đấu, đối mặt với U Mị.
Hống!
U Mị hướng tới vị trí Tiêu Ngự đang đứng dậy, một tiếng thình thịch, một gốc cây to bằng người lớn trong bụi cây đang che chắn cho Tiêu Ngự bị bẻ gẫy, đập bay ra ngoài, U Mị rơi ở trên mặt đất, thân hình hơi dừng lại, tiếp tục hướng tới Tiêu Ngự đi lên.
Móng vuốt trong tay U Mị chợt loé hàn quang, nhìn thấy lực lượng to lớn của U Mị, Tiêu Ngự kinh hãi không thôi.
Mắt của Tiêu Ngự quét một vòng chung quang, nhanh chóng thối lui về bên phải, thối lui tới một địa phương tương đối trống trải, tạo không gian cho mình thi triển kĩ năng, nhìn thấy U Mị hướng tới mình đánh đến, Tiêu Ngự triệt thoái về phía sau vài bước, một kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ xuất hiện.
Trong bóng tối, Tiêu Ngự căn bản không thấy rõ bộ dáng của U Mị, chỉ có thể dựa vào ánh trăng ảm đạm mà xác định vị trí của U Mị, hàn quang hiện lên, chuỷ thủ của Tiêu Ngự hung hăng đánh trúng nó.
Hệ thống: Phản Thủ Bối Thứ độ hoàn thành 90%, tạo thành 150% thương tổn do kĩ năng.
Bởi vì tầm mắt quá mờ, Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng thi triển cũng không có thuận lợi, thế nên chỉ hoàn thành được 90%.
Trên đầu U Mị hiện lên hơn 120 điểm giá trị thương tổn, thêm vào đó là một đám 5 điểm thương tổn do độc tố, mặc dù ít, nhưng có thời gian tích luỹ, lượng thương tổn cũng phi thường khả quan, nhìn thấy huyết lượng còn thừa của U Mị, Tiêu Ngự trong lòng vui vẻ, tốc độ hồi phục huyết lượng của U Mị rất chậm, mới vừa rồi Tiêu Ngự thi triển Dịch Cốt tạo thành thương tổn, nó chỉ khôi phục được non nửa.
Đối với sinh vật có tốc độ hồi phục huyết lượng chậm, biện pháp thích hợp để giết chết nó chính là từ từ chậm rãi giết nó!
Thân thể của Tiêu Ngự xoay tròn, một đòn Bối Thứ xuất ra, không ngừng lùi về phía sau, chuỷ thủ hướng tới con mắt của U Mị hung hăng đâm xuống, dùng toàn bộ lực lượng của bản thân.
Dịch cốt!
Vừa mới thi triển được một nửa, một cỗ lực mạnh từ trên vai truyền tới, Tiêu Ngự kêu lên một tiếng, bị đánh bay ra ngoài, khó khăn lắm mới đứng lên được, vẫn còn lại 33% huyết lượng.
Trên đầu U Mị hiện lên hai con số thương tổn, Bối Thứ kĩ năng cùng Dịch Cốt kĩ năng độ hoàn thành đều không cao, đều chỉ tạo thành hơn trăm điểm giá trị thương tổn, U Mị vẫn còn lại hơn một nghìn huyết lượng.
“ Huyết lượng còn nhiều lắm, căn bản không có cơ hội chiến thắng.” Mặc dù ủ rũ, nhưng Tiêu ngự cũng không có bỏ qua, buông tha có ý nghĩ bỏ qua hy vọng sinh tồn cuối cùng của mình.
Tốc độ di động của U Mị thật nhanh, nhìn thấy U Mị lại một lần nữa tấn công tới, Tiêu Ngự không ngừng lùi về phía sau, một đạo hàn quang đã hướng tới lồng ngực của Tiêu Ngự.
“ Khẳng định là không xong!” Tiêu Ngự càng tàn nhẫn hơn, chịu đựng chống đỡ công kích của U Mị, chuỷ thủ trong tay phải hướng tới con mắt của u Mị mà hung hăng đâm tới.
Đầu của U Mị hơi nghiêng một chút, muốn né tránh công kích của chuỷ thủ trên tay Tiêu Ngự.
Ánh mắt Tiêu Ngự trở nên lạnh lẽo, chuỷ thủ đột nhiên gia tốc, hàn quang của Xà Nha chuỷ thủ như chợt loé trong đêm đen, phốc một tiếng, chuẩn xác cắm thẳng vào con mắt của U Mị.
Dịch Cốt!
Tiêu Ngự liền thi triển Dịch Cốt, trước ngực bị móng vuốt của U Mị chụp trúng, đánh bay ra ngoài, vừa mới thi triển Dịch Cốt được một nửa đã bị cắt đứt.
Hệ Thống: Kĩ năng Dịch Cốt độ hoàn thành 69%, tạo thành 69% thương tổn do kĩ năng.
U Mị trên đầu hiện hiện lên hơn 30 điểm giá trị thương tổn.
Nhất giai U Mị: Đặc Thù quái cấp 5.
U Mị có chừng trên dưới 1500 huyết lượng. Cũng không phải nhiều nhưng nó công kích thật sự quá kinh khủng. Hơn nữa tốc độ lại quá nhanh, trong nháy mắt, Tiêu Ngự đã bị đánh mất 63% huyết lượng. Nếu cứ như vậy, mình sẽ không thoát khỏi nơi này được.
U Mị bị công kích, gào thét liên tiếp, chần chừ vòng quanh Tiêu Ngự. Tìm kiếm thời cơ ra tay.
Tiêu Ngự trong lòng có chút khẩn trương. Còn có 37% huyết lượng mà thôi, Đã không thể chịu được hai lần công kích của U Mị nữa rồi.
Chuẩn bị đúng thời cơ. U Mị chậm rãi hướng tới Tiêu Ngự. Đột nhiên nhảy tới. Nhìn thấy móng vuốt của U Mị nhào tới trước mặt. Tiêu Ngự đã không còn rảnh rỗi mà bận tâm tới chuyện khác. Chạy trối chết quan trọng hơn!
Phỏng đoán phương hướng tấn công của U Mị, Tiêu Ngự một sườn chợt vặn, Phản Thủ Bối Thứ ra tay, chuỷ thủ xẹt qua lưng của U Mị, cũng không có tạo thành bất kì thương tổn nào cho U Mị.
Mục đích của Tiêu Ngự không phải công kích U Mị, mà là vì né tránh nó mà công kích.
Độn Hình!
Tiêu Ngự liền sử dụng Độn Hình, tiến nhập vào trạng thái Tiềm Hành, chạy ra bên ngoài. Tốc độ di động chậm rãi khiến cho thần kinh của Tiêu Ngự vẫn đang vào trạng thái khẩn trương.
Hy vọng năng lực dò xét ẩn hình của U Mị không có quá mạnh mẽ, tiêu ngự nhìn qua chung quang một vòng, không xa nơi này có một bụi cây tùng, Tiêu Ngự liền tiềm hành đi tới.
U Mị một kích thất bại, nhìn thấy mục tiêu trong tay đột nhiên biến mất, U mị phẫn nộ gào thét, không ngừng đi lại xung quanh một chỗ, nhưng là không tìm thấy tung tích của Tiêu Ngự.
Nó là u linh quái, khứu giác đã kém với đám quái thú bình thường, hơn nữa hiện tại là đêm tối, Độn Hình của Tiêu Ngự còn có hiệu quả cường hoá ẩn hình, U Mị nhất thời trong một hồi lâu mà vẫn tìm không ra Tiêu Ngự.
Gian nan di động bước chân, khoảng cách với U Mị ngày càng xa, đã tới gần bụi cây tùng, Tiêu Ngự nghiêng mình trốn vào trong bụi cây tùng, hiệu quả ẩn hình của Độn Hình biến mất.
Chung quanh đây không có công sự che chắn thích hợp khác, Tiêu Ngự chỉ có thể ẩn trốn ở trong bụi cây mà không thể ra được. Hắn ngồi xuống, bắt đầu gặm ăn bánh mì khôi phục huyết lượng.
Phía xa xa U Mị đứng yên tại chỗ cúi đầu gào thét, tìm kiếm tung tích Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự không chế hơi thở của mình, bởi vì quái vật hệ U Linh đối với hơi thở phi thường mẫn cảm.
Huyết lượng chậm rãi hồi phục, Tiêu Ngự biết, thời gian của mình cũng không còn nhiều, hiện tại phải hồi phục càng nhiều, thì lát nữa càng có cơ hội chạy thoát.
Tìm kiếm hồi lâu, U Mị tựa hồ ngửi được mùi vị gì đó, hướng tới địa phương ẩn trốn của Tiêu Ngự tìm kiếm.
Tiêu Ngự nhìn thấy U Mị đang hướng tới bên này mà từ từ đi tới, không khỏi xiết chặt chuỷ thủ trong tay, Tiêu Ngự biết, chiến đầu lại phải bắt đầu rồi, hắn nhanh chóng bôi độc lên thanh chuỷ thủ.
“ 65%!” Tiêu Ngự nhìn huyết lượng bản thân một chút, có thể chịu được hai lần công kích nếu không có gì sai biệt, đây là tình huống U Mị không có bạo kích.
U Mị hướng tới bụi cây tùng mà cúi đầu gào thét, con mắt u lãnh tập trung vào vị trí của Tiêu Ngự.
“ Bị phát hiện.” Tiêu Ngự đình chỉ hồi máu, đứng lên, chuẩn bị tư thế chiến đấu, đối mặt với U Mị.
Hống!
U Mị hướng tới vị trí Tiêu Ngự đang đứng dậy, một tiếng thình thịch, một gốc cây to bằng người lớn trong bụi cây đang che chắn cho Tiêu Ngự bị bẻ gẫy, đập bay ra ngoài, U Mị rơi ở trên mặt đất, thân hình hơi dừng lại, tiếp tục hướng tới Tiêu Ngự đi lên.
Móng vuốt trong tay U Mị chợt loé hàn quang, nhìn thấy lực lượng to lớn của U Mị, Tiêu Ngự kinh hãi không thôi.
Mắt của Tiêu Ngự quét một vòng chung quang, nhanh chóng thối lui về bên phải, thối lui tới một địa phương tương đối trống trải, tạo không gian cho mình thi triển kĩ năng, nhìn thấy U Mị hướng tới mình đánh đến, Tiêu Ngự triệt thoái về phía sau vài bước, một kĩ năng Phản Thủ Bối Thứ xuất hiện.
Trong bóng tối, Tiêu Ngự căn bản không thấy rõ bộ dáng của U Mị, chỉ có thể dựa vào ánh trăng ảm đạm mà xác định vị trí của U Mị, hàn quang hiện lên, chuỷ thủ của Tiêu Ngự hung hăng đánh trúng nó.
Hệ thống: Phản Thủ Bối Thứ độ hoàn thành 90%, tạo thành 150% thương tổn do kĩ năng.
Bởi vì tầm mắt quá mờ, Phản Thủ Bối Thứ kĩ năng thi triển cũng không có thuận lợi, thế nên chỉ hoàn thành được 90%.
Trên đầu U Mị hiện lên hơn 120 điểm giá trị thương tổn, thêm vào đó là một đám 5 điểm thương tổn do độc tố, mặc dù ít, nhưng có thời gian tích luỹ, lượng thương tổn cũng phi thường khả quan, nhìn thấy huyết lượng còn thừa của U Mị, Tiêu Ngự trong lòng vui vẻ, tốc độ hồi phục huyết lượng của U Mị rất chậm, mới vừa rồi Tiêu Ngự thi triển Dịch Cốt tạo thành thương tổn, nó chỉ khôi phục được non nửa.
Đối với sinh vật có tốc độ hồi phục huyết lượng chậm, biện pháp thích hợp để giết chết nó chính là từ từ chậm rãi giết nó!
Thân thể của Tiêu Ngự xoay tròn, một đòn Bối Thứ xuất ra, không ngừng lùi về phía sau, chuỷ thủ hướng tới con mắt của U Mị hung hăng đâm xuống, dùng toàn bộ lực lượng của bản thân.
Dịch cốt!
Vừa mới thi triển được một nửa, một cỗ lực mạnh từ trên vai truyền tới, Tiêu Ngự kêu lên một tiếng, bị đánh bay ra ngoài, khó khăn lắm mới đứng lên được, vẫn còn lại 33% huyết lượng.
Trên đầu U Mị hiện lên hai con số thương tổn, Bối Thứ kĩ năng cùng Dịch Cốt kĩ năng độ hoàn thành đều không cao, đều chỉ tạo thành hơn trăm điểm giá trị thương tổn, U Mị vẫn còn lại hơn một nghìn huyết lượng.
“ Huyết lượng còn nhiều lắm, căn bản không có cơ hội chiến thắng.” Mặc dù ủ rũ, nhưng Tiêu ngự cũng không có bỏ qua, buông tha có ý nghĩ bỏ qua hy vọng sinh tồn cuối cùng của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.