Chương 1: Chương 1-6
Trì Đại Tối Cường
08/07/2021
01.
Tắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi.
Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa.
Nó cảm thấy mình là con người.
Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào.
Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng.
Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt.
Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài.
Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng.
Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên.
Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình.
Nó lẳng lặng mà chui vào hòn non bộ, trốn mất hút.
- ---
02.
Ngày hôm sau, chủ nhân đem một đống táo tây, rau xanh và đậu phụ, cho hết vào bể thủy tinh.
Nhìn tắc kè hoa trước sau không chịu ra ngoài, trốn ở trong chỗ tối, chủ nhân không khỏi nhẹ giọng thở dài: "Không ăn sâu bọ, không ăn chuột, vậy mấy thứ này có chịu ăn không? Trước khi chủ nhân của mày trở về, tao sẽ chăm sóc cho mày thật tốt, đây là việc tao đã hứa rồi. Cậu ấy trở về không gặp được mày, sẽ buồn lắm......"
Mấy câu cuối cùng được nói với giọng trầm khàn, lại hơi khẽ run lên.
Tựa như giây tiếp theo là sẽ bật khóc.
Tắc kè hoa có chút tò mò mà thò đầu ra, lại chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng xoay người rời đi của chủ nhân.
Mỗi ngày chủ nhân đều sẽ đi ra ngoài vào một giờ giấc cố định.
Thông thường trong vòng ba tiếng là sẽ trở về.
Việc đầu tiên làm khi trở về chính là tới xem nó, sau đó uống rượu, cuối cùng say lướt khướt mà đi tắm và đi ngủ.
Tắc kè hoa thường xuyên lo lắng, ngộ nhỡ chủ nhân cứ xỉn ngoắc như vậy mà chết luôn ở trong phòng tắm thì biết làm thế nào.
Tuy rằng nó vẫn chưa thể thích ứng với thân phận tắc kè hoa của mình, nhưng xét theo tình hình trước mắt, nó vẫn cần phải có người nuôi, nhỡ đâu chủ nhân ngỏm củ tỏi, nó cũng chẳng mấy chốc mà xuống lỗ.
03.
Cho đến khi nó lớn hơn một chút, nó đã có thể bò ra khỏi bể thủy tinh.
Ăn nhiều đậu hũ và táo đã sắp khiến cho nó buồn nôn, nó cảm thấy nó cần gấp một ít đồ ăn mặn.
Ở trong hòn non bộ, nó âm thầm lên kế hoạch cho cuộc đào tẩu từ bể thủy tinh đến tủ lạnh.
Chờ chủ nhân ra cửa, nó liền chậm chạp bò ra ngoài.
Sau một hồi phi tiềm tẩu bích*, xoay vòng bật nhảy các kiểu vân vân mây mây, nó cảm thấy mình cứ như là có bản năng của cao thủ võ lâm.
*phi tiềm tẩu bích (飞檐走壁), phi trên mái nhà, chạy trên vách tường, cách nói hình tượng cho việc bay nhảy thoăn thoắt vèo vèo như phim hành động.
Rốt cuộc cũng thành công đến được trước cửa tủ lạnh.
Móng vuốt của tắc kè hoa vừa mới bám được vào mặt cửa tủ lạnh, thì nó nghe thấy tiếng cửa mở.
Khoá cửa mở ra, chủ nhân đã trở về.
Tắc kè hoa thè lưỡi ra liếm qua mặt cửa tủ lạnh một cách lưu luyến không đành: Đúng là xui như chó mà.
04.
Chủ nhân lần này dường như có gì đó không ổn, đi thẳng về phía phòng tắm, cũng không chú ý đến con tắc kè hoa ở trước tủ lạnh.
Tiếng nước vang rào rào, một hồi lâu sau vẫn chưa thấy chủ nhân đi ra.
Tắc kè hoa gắng sức cạy cửa tủ lạnh ra, dùng đầu dùng móng dùng mông dùng đuôi, đều không có cách nào mở thành công được cửa tủ lạnh.
Tắc kè hoa mệt lử không quá cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể mang theo nỗi lòng xót xa mà quay về với bể thủy tinh của mình.
Tắc kè hoa bò được một nửa, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía nhà tắm.
Kẹt cửa phòng tắm lộ ra một tia sáng.
Tiếng nước rào rào vẫn chưa từng ngừng lại.
Theo lý mà nói, chủ nhân đã nên ra ngoài từ lâu, lần này chắc không phải là rốt cuộc đã khóc ngất ở trong phòng tắm rồi đấy chứ.
Không sai, chủ nhân thường hay khóc.
Lúc uống rượu khóc, lúc ăn cơm cũng khóc, rồi cả lúc tắm rửa, lúc xem tivi.
Đặc biệt là lúc xem khung ảnh ở trong nhà, lại càng khóc đến nỗi không có cách nào tự dứt ra được.
Khóc đến nỗi tắc kè hoa cũng bị ảnh hưởng luôn rồi, màu sắc trên người u ám, trong lòng quặn thắt khó chịu.
05.
Nó thầm nghĩ nó là một con TẮC KÈ HOA TỐT được viết hoa.
Dù sao nó cũng là một con tắc kè hoa biết lo lắng rằng chủ nhân nhà mình sẽ khóc ngất ở trong phòng tắm.
Thay đổi mục tiêu, nó bò về phía phòng tắm.
Động tác lần này thì lại không hề chậm, kèm theo sự nôn nóng mà chính nó cũng chẳng biết tại sao.
May mắn thay, thân hình của nó không to lớn lắm, khe hở của cánh cửa phòng tắm cũng không hẹp.
Tắc kè hoa uốn éo vặn vẹo, rốt cuộc vẫn chui vào được.
Sàn nhà ngập nước, xém tí nữa thì dìm chết tắc kè hoa.
Xuyên qua làn hơi nước dày đặc, nó thấy được chủ nhân nằm ở trong bồn tắm.
Cả khuôn mặt bị xông đến đỏ bừng, nhắm mắt lại, đang an giấc nồng.
Thật đúng là con mẹ nó khóc ngất luôn ở trong toa-lét.
06.
Tắc kè hoa vận hết sức bình sinh, dùng cái đuôi, móng vuốt, điên cuồng quất vào mặt chủ nhân.
Quất đến một lúc sau, chính nó cũng bị đau, thu đuôi về xoay người lại xem thử.
Hừ, lực đạo không tồi.
Nửa bên mặt của chủ nhân đã sưng lên, nhưng vẫn cứ không tỉnh.
Tắc kè hoa bất lực, nó đi lòng vòng xem xét hoàn cảnh xung quanh, phát hiện vòi hoa sen đang được gài trên thành bồn tắm.
Sau cả một quá trình công tác gian nan, nó rốt cuộc cũng thành công trong việc xối một đống nước lên đầu chủ nhân của nó.
Ép cho người nọ bị xối nước mà tỉnh lại.
Chủ nhân say khướt nấc cụt một cái, từ từ mở mắt ra.
Anh nhìn con tắc kè hoa ở trên thành bồn tắm với cặp mắt say mơ màng, nhoẻn miệng cười ngốc nghếch: "Ơ kìa, sao mày lại vào đây, tắm chung với tao cái nào."
Con tắc kè hoa bị sờ khắp toàn thân một cách đầy cưỡng ép, phát biểu sau khi xong việc:
Thật là làm bẩn tắc kè hoa.
Nó chẳng hề muốn xem chính diện cơ thể lõa lồ full HD không che của chủ nhân một tí nào.
Lần sau mà nó lại bận tâm đến quả dưa thối này nó chính là một con bọ đổi màu!
Cho dù chủ nhân sau khi tỉnh táo lại luôn miệng xin lỗi nó, nó cũng mặc kệ!
=====================================================
Chú thích:
1. Gỗ lũa: bạn nào nuôi bò sát sẽ biết nè, nó là phần lõi cứng, đặc của thân, cành cây, đã trải qua quá trình bào mòn tự nhiên (trong lòng đất, lòng sông suối) nên đặc biệt cứng, không bị mối mọt, thường được dùng để trang trí nhà cửa, hoặc tạo môi trường như tự nhiên cho bể cá, bể nuôi bò sát (thằn lằn, tắc kè, rồng komodo,...)
Editor: bộ này ngâm từ Tết, vốn dĩ muốn tặng mọi người một bộ vui vui đọc trước khi ngủ, nhưng bận quá thành ra không đăng kịp ;_; Tôi có vẽ bìa để tạ lỗi nè, sau đó xin phép cả nhà off đến tháng 9 rồi tiếp tục lấp những hố đang dang dở nhé, tôi sắp phải sang Nhật học nên lu bu quá ;_;
Tắc kè hoa lừ đà lừ đừ mà nằm ườn trên khúc gỗ lũa, ở trước mặt nó có mấy con muỗi bay tới bay lui, nhưng mà tắc kè hoa không muốn thè lưỡi ra, cho dù nó đã sắp nhịn hết nổi.
Tắc kè hoa cảm thấy mình cũng chả phải ngay từ đầu đã là tắc kè hoa.
Nó cảm thấy mình là con người.
Nhưng nó lại nhớ không nổi mình là người nào.
Chỉ là vào lúc sắp không thể kiềm chế được bản năng, tiềm thức của nó sẽ tự nói cho nó biết, nó là một con người, nó không ăn côn trùng.
Ngậm ngùi đa cảm chưa được bao lâu, nó cảm thấy nó nên giải quyết sự cám dỗ của đám sâu bọ trước mặt.
Nó bò lên nóc bể thủy tinh, dùng đầu đẩy mở cái nắp được đậy chẳng hề chặt, dùng đầu lưỡi đuổi mấy con bọ ra ngoài.
Một loạt động tác xua đuổi này lọt vào trong mắt chủ nhân của nó một cách rõ ràng.
Chủ nhân thở dài đầy lo lắng, xoay người mở máy vi tính lên.
Ánh sáng màu xanh yếu ớt của màn hình vi tính chiếu vào tắc kè hoa, làm cho nó càng không thích ứng được với nhãn cầu có thể xoay 180 độ của mình.
Nó lẳng lặng mà chui vào hòn non bộ, trốn mất hút.
- ---
02.
Ngày hôm sau, chủ nhân đem một đống táo tây, rau xanh và đậu phụ, cho hết vào bể thủy tinh.
Nhìn tắc kè hoa trước sau không chịu ra ngoài, trốn ở trong chỗ tối, chủ nhân không khỏi nhẹ giọng thở dài: "Không ăn sâu bọ, không ăn chuột, vậy mấy thứ này có chịu ăn không? Trước khi chủ nhân của mày trở về, tao sẽ chăm sóc cho mày thật tốt, đây là việc tao đã hứa rồi. Cậu ấy trở về không gặp được mày, sẽ buồn lắm......"
Mấy câu cuối cùng được nói với giọng trầm khàn, lại hơi khẽ run lên.
Tựa như giây tiếp theo là sẽ bật khóc.
Tắc kè hoa có chút tò mò mà thò đầu ra, lại chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng xoay người rời đi của chủ nhân.
Mỗi ngày chủ nhân đều sẽ đi ra ngoài vào một giờ giấc cố định.
Thông thường trong vòng ba tiếng là sẽ trở về.
Việc đầu tiên làm khi trở về chính là tới xem nó, sau đó uống rượu, cuối cùng say lướt khướt mà đi tắm và đi ngủ.
Tắc kè hoa thường xuyên lo lắng, ngộ nhỡ chủ nhân cứ xỉn ngoắc như vậy mà chết luôn ở trong phòng tắm thì biết làm thế nào.
Tuy rằng nó vẫn chưa thể thích ứng với thân phận tắc kè hoa của mình, nhưng xét theo tình hình trước mắt, nó vẫn cần phải có người nuôi, nhỡ đâu chủ nhân ngỏm củ tỏi, nó cũng chẳng mấy chốc mà xuống lỗ.
03.
Cho đến khi nó lớn hơn một chút, nó đã có thể bò ra khỏi bể thủy tinh.
Ăn nhiều đậu hũ và táo đã sắp khiến cho nó buồn nôn, nó cảm thấy nó cần gấp một ít đồ ăn mặn.
Ở trong hòn non bộ, nó âm thầm lên kế hoạch cho cuộc đào tẩu từ bể thủy tinh đến tủ lạnh.
Chờ chủ nhân ra cửa, nó liền chậm chạp bò ra ngoài.
Sau một hồi phi tiềm tẩu bích*, xoay vòng bật nhảy các kiểu vân vân mây mây, nó cảm thấy mình cứ như là có bản năng của cao thủ võ lâm.
*phi tiềm tẩu bích (飞檐走壁), phi trên mái nhà, chạy trên vách tường, cách nói hình tượng cho việc bay nhảy thoăn thoắt vèo vèo như phim hành động.
Rốt cuộc cũng thành công đến được trước cửa tủ lạnh.
Móng vuốt của tắc kè hoa vừa mới bám được vào mặt cửa tủ lạnh, thì nó nghe thấy tiếng cửa mở.
Khoá cửa mở ra, chủ nhân đã trở về.
Tắc kè hoa thè lưỡi ra liếm qua mặt cửa tủ lạnh một cách lưu luyến không đành: Đúng là xui như chó mà.
04.
Chủ nhân lần này dường như có gì đó không ổn, đi thẳng về phía phòng tắm, cũng không chú ý đến con tắc kè hoa ở trước tủ lạnh.
Tiếng nước vang rào rào, một hồi lâu sau vẫn chưa thấy chủ nhân đi ra.
Tắc kè hoa gắng sức cạy cửa tủ lạnh ra, dùng đầu dùng móng dùng mông dùng đuôi, đều không có cách nào mở thành công được cửa tủ lạnh.
Tắc kè hoa mệt lử không quá cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể mang theo nỗi lòng xót xa mà quay về với bể thủy tinh của mình.
Tắc kè hoa bò được một nửa, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía nhà tắm.
Kẹt cửa phòng tắm lộ ra một tia sáng.
Tiếng nước rào rào vẫn chưa từng ngừng lại.
Theo lý mà nói, chủ nhân đã nên ra ngoài từ lâu, lần này chắc không phải là rốt cuộc đã khóc ngất ở trong phòng tắm rồi đấy chứ.
Không sai, chủ nhân thường hay khóc.
Lúc uống rượu khóc, lúc ăn cơm cũng khóc, rồi cả lúc tắm rửa, lúc xem tivi.
Đặc biệt là lúc xem khung ảnh ở trong nhà, lại càng khóc đến nỗi không có cách nào tự dứt ra được.
Khóc đến nỗi tắc kè hoa cũng bị ảnh hưởng luôn rồi, màu sắc trên người u ám, trong lòng quặn thắt khó chịu.
05.
Nó thầm nghĩ nó là một con TẮC KÈ HOA TỐT được viết hoa.
Dù sao nó cũng là một con tắc kè hoa biết lo lắng rằng chủ nhân nhà mình sẽ khóc ngất ở trong phòng tắm.
Thay đổi mục tiêu, nó bò về phía phòng tắm.
Động tác lần này thì lại không hề chậm, kèm theo sự nôn nóng mà chính nó cũng chẳng biết tại sao.
May mắn thay, thân hình của nó không to lớn lắm, khe hở của cánh cửa phòng tắm cũng không hẹp.
Tắc kè hoa uốn éo vặn vẹo, rốt cuộc vẫn chui vào được.
Sàn nhà ngập nước, xém tí nữa thì dìm chết tắc kè hoa.
Xuyên qua làn hơi nước dày đặc, nó thấy được chủ nhân nằm ở trong bồn tắm.
Cả khuôn mặt bị xông đến đỏ bừng, nhắm mắt lại, đang an giấc nồng.
Thật đúng là con mẹ nó khóc ngất luôn ở trong toa-lét.
06.
Tắc kè hoa vận hết sức bình sinh, dùng cái đuôi, móng vuốt, điên cuồng quất vào mặt chủ nhân.
Quất đến một lúc sau, chính nó cũng bị đau, thu đuôi về xoay người lại xem thử.
Hừ, lực đạo không tồi.
Nửa bên mặt của chủ nhân đã sưng lên, nhưng vẫn cứ không tỉnh.
Tắc kè hoa bất lực, nó đi lòng vòng xem xét hoàn cảnh xung quanh, phát hiện vòi hoa sen đang được gài trên thành bồn tắm.
Sau cả một quá trình công tác gian nan, nó rốt cuộc cũng thành công trong việc xối một đống nước lên đầu chủ nhân của nó.
Ép cho người nọ bị xối nước mà tỉnh lại.
Chủ nhân say khướt nấc cụt một cái, từ từ mở mắt ra.
Anh nhìn con tắc kè hoa ở trên thành bồn tắm với cặp mắt say mơ màng, nhoẻn miệng cười ngốc nghếch: "Ơ kìa, sao mày lại vào đây, tắm chung với tao cái nào."
Con tắc kè hoa bị sờ khắp toàn thân một cách đầy cưỡng ép, phát biểu sau khi xong việc:
Thật là làm bẩn tắc kè hoa.
Nó chẳng hề muốn xem chính diện cơ thể lõa lồ full HD không che của chủ nhân một tí nào.
Lần sau mà nó lại bận tâm đến quả dưa thối này nó chính là một con bọ đổi màu!
Cho dù chủ nhân sau khi tỉnh táo lại luôn miệng xin lỗi nó, nó cũng mặc kệ!
=====================================================
Chú thích:
1. Gỗ lũa: bạn nào nuôi bò sát sẽ biết nè, nó là phần lõi cứng, đặc của thân, cành cây, đã trải qua quá trình bào mòn tự nhiên (trong lòng đất, lòng sông suối) nên đặc biệt cứng, không bị mối mọt, thường được dùng để trang trí nhà cửa, hoặc tạo môi trường như tự nhiên cho bể cá, bể nuôi bò sát (thằn lằn, tắc kè, rồng komodo,...)
Editor: bộ này ngâm từ Tết, vốn dĩ muốn tặng mọi người một bộ vui vui đọc trước khi ngủ, nhưng bận quá thành ra không đăng kịp ;_; Tôi có vẽ bìa để tạ lỗi nè, sau đó xin phép cả nhà off đến tháng 9 rồi tiếp tục lấp những hố đang dang dở nhé, tôi sắp phải sang Nhật học nên lu bu quá ;_;
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.