Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần
Chương 42: Sửa sai quá khứ, thẳng tiến tương lai
ThiênTôn
15/03/2021
Đêm hôm đó, Tiêu Gia gà bay chó chạy!
Phòng nghị sự tấp nập người ra, kẻ vào bất chấp đêm hôm khuya khoắt; tất cả tộc nhân có đẳng cấp từ Đấu Sư trở lên đều bị dựng đầu dậy để nhận nhiệm vụ; cùng lúc đó, toàn bộ phường thị đã chán nản nhiều ngày cũng bắt đầu được lệnh quét dọn, lau rửa chuẩn bị sẵn sàng chờ mặt trời lên.
Bề nổi tấp nập là thế, đương nhiên phần chìm cũng không hề kém cạnh.
Đại lượng cao thủ thuộc Tiêu Vệ, những tử sĩ vốn chỉ được bồi dưỡng để mang ra sử dụng trong tình huống khẩn cấp, đồng loạt rời khỏi phủ đệ Tiêu Gia theo nhiều hướng khác nhau, nhưng rồi sau đó tất cả lại tập trung tại chung một địa điểm duy nhất, để hoàn thành chung một mục tiêu tối thượng được đích thân Tiêu Chiến giao cho bọn họ, đó là “liều cả tính mạng cũng phải mang được đồ vật” trở về.
Đồ vật gì… bọn họ cũng không biết, nhưng sáng mai sẽ rõ cả thôi!
…
Trong khi sóng ngầm đang cuồn cuộn trong cả Tiêu Gia nói riêng, lẫn Ô Thản Thành nói chung, thì tại phòng riêng của mình, Tiêu Thiên vẫn đang bình tĩnh làm việc mà hàng ngày hắn vẫn làm một cách vô cùng chăm chỉ.
Cùng Mộc Ánh Tuyết tu luyện!
Mà, thực ra hôm nay có khác hơn với mọi ngày một chút, đó là thay vì hấp thu thiên địa linh khí từ ngoại giới, thông qua tiểu Chu Thiên lọc bỏ tạp chất và tiến hành cô đọng, xong xuôi đâu vào đó mới cất tất cả thành quả vào đan điền, thì việc Tiêu Thiên đang làm hiện tại lại là luyện hóa đại lượng năng lượng được tích trữ sẵn trong… bụng hắn từ trước thành đấu khí.
Phải! Là năng lượng được tích trữ trong bụng đấy!
Nguồn gốc của những năng lượng kia à? - Đương nhiên là từ thức ăn của… Duyệt Lai tửu điếm rồi.
Trước mất tiền nguyên liệu, mất công nghiên cứu, mất luôn cả thành quả tu luyện nguyên một ngày từ Mộc Ánh Tuyết chỉ vì để nàng luyện chế năm trăm bình Bích Loa Xuân, năm trăm viên Quy Tâm Tán, trọn vẹn một ngàn phần Tân Dược; sau đó còn phải tốn trí óc dàn dựng, tốn thời gian hiện diện và tốn thêm công sức diễn xuất nữa mới có thể tạo nên một cuộc hẹn có cả đầy đủ âm - dương mưu kết hợp, thì phải cho Tiêu Thiên ăn bù chứ sao.
Đâu phải vô duyên vô cớ mà hắn hẹn gặp đám người Tiêu Chiến tại nơi xa hoa, sang trọng và đắt đỏ kia, thậm chí còn cố ý tới sớm rồi vung tay gọi tất cả những thứ tốt nhất đâu.
Miếng ăn là miếng nhục a, nhưng mà bần cùng thì sinh đạo tặc cả đấy!
Đúng vậy! Hắc y nhân thần bí xuất hiện tại Duyệt Lai tửu điếm để có cuộc gặp khá máu me với đám người Tiêu Chiến tối nay không phải ai xa là, mà chính là Tiêu Thiên. Còn cô nàng tiểu Mộc kia đương nhiên chỉ có thể là “Tuyết nhi” Mộc Ánh Tuyết rồi, đổi một cách gọi tên bằng gọi họ mà thôi.
×— QUẢNG CÁO —
Quan trọng hơn, thông qua việc hiện thân, nhưng lại cố ý che giấu danh tính thật, đồng thời bằng vào diễn xuất không chê vào đâu được để hướng tất cả sự chú ý của mọi người về một hắc y nhân, vốn không hề thực sự tồn tại, Tiêu Thiên xem như đã thành công trong việc sửa lại sai lầm “không thể không mắc” của bản thân trong quá khứ rồi.
Sai lầm nào? Tại sao lại gọi là “không thể không mắc”? - Chính là việc Tiêu Thiên buộc phải dạy Đả Cẩu Bổng Pháp cho Tiêu Viêm để giúp người sau giành chiến thắng trên Lễ Thành Nhân, dẫn tới nguy cơ lộ ra mối quan hệ “mắt xích” giữa hắn, Hoàng Dung và Tiêu đại thiên tài ra trước mặt những người có tâm a.
Là một sai lầm, nhưng bởi vì hoàn cảnh lúc đó nên không thể không mắc đấy!
Nhã Phi chắc chắn đã điều tra qua, may mắn là hai lần “ngủ khỏa thân” đủ sức khiến Tiêu Viêm biết giữ mồm giữ miệng, còn Hoàng Dung đương nhiên sẽ không làm việc lộ ra chủ nhân nàng, cho nên Tiêu Thiên vẫn còn giữ được bí mật danh tính, ít nhất là cho đến tối ngày hôm nay.
Nhưng ngày mai sẽ ra sao khi mà phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ biết sau lưng Hoàng Dung còn một chủ nhân, và Tiêu Gia bất ngờ được một vị Luyện Dược Sư ra tay gỡ cho mối bòng bong đang bao vây họ đây? - Đương nhiên là nghi ngờ kia sẽ một lần nữa dấy lên mạnh mẽ, và việc bị tái điều tra chắc chắn là sẽ không thể tránh khỏi rồi.
Thế thì, trong bối cảnh sáng ngày mai khi được mở bán, bộ đôi Bích Loa Xuân và Quy Tâm Tán nhất định sẽ gây ra một cơn sóng thần càn quét khắp Ô Thản Thành. Rồi sau chín ngày nữa, Thái Hư Tán cũng chắc chắn sẽ gây một cơn đại địa chấn trên phạm vi Gia Mã Đế Quốc, liệu rằng Tiêu Viêm còn có thể tiếp tục giữ mồm giữ miệng được nữa không, khi chính Tiêu Chiến, hay thậm chí người của Hoàng Thất sẽ là những kẻ đứng ra tra hỏi hắn nguồn gốc của Đả Cẩu Bổng Pháp? Tệ hơn nữa là, có khi nào Hoàng Dung bị người ta dùng thực lực vượt trội đến áp chế và tra khảo, khi mà nàng vẫn chỉ đang là một cửu tinh Đấu Giả hay không đây?
Ấy là vẫn chưa nói tới Huân Nhi, một mối nguy tiềm tàng cực lớn có thể trở tay nắm thóp Tiêu Thiên bất kỳ lúc nào nữa.
Và một khi mối liên hệ dây mơ rễ má giữa Tiêu Viêm, Hoàng Dung với Tiêu Thiên bị người ta đào ra, vậy thì… toang rồi!
Cho nên, một hắc y nhân sở hữu bản lĩnh Đan - Độc thượng thừa, nhưng lại có tính cách điên điên khùng khùng rất "Tà" cần phải được dựng lên để thay Tiêu Thiên hứng trọn tất cả những điều tra và nghi ngờ kia, ít nhất là trong ngắn hạn.
Tuy nhiên, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, giấy vĩnh viễn sẽ không gói được lửa, bởi vì suy cho cùng thì nói dối chưa bao giờ được xem là một cách hay đâu. Nhất là trong bối cảnh Tiêu Thiên vẫn muốn làm ăn với phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ và cả Tiêu Gia để kiếm tiền, thì hắn cần một phương án quang minh chính đại, vẹn cả nhiều đường, và quan trọng nhất, là phải bền vững hơn mới được.
Mà trên đời này, phương có có thể đáp ứng được tất cả những tiêu chí trên chỉ có một, đó là… thực lực đủ mạnh!
Mạnh rồi thì thích nói gì thì nói, thích làm gì thì làm, thích đi đâu thì đi ai dám cản, đúng không?
Nên là, mặc ngoài kia sóng to gió lớn, mưa gió bão bùng, Tiêu Thiên vẫn kiên định bản tâm… trốn trong phòng tu luyện. Mất oan một ngày thành quả tu luyện của Mộc Ánh Tuyết, nhưng cũng may có chỗ thịt ma thú và linh cốc, linh tửu của Duyệt Lai tửu điếm đến bù vào, tính tới tính lui vẫn là có lời một chút.
Cũng đúng thôi, dù sao thì phàm là chuyện Tiêu Thiên làm, lợi ích bản thân sẽ luôn là thứ cần phải được đảm bảo đầu tiên, trong khuôn khổ các nguyên tắc làm người mà chính hắn đặt ra cho mình, cuối cùng mới là tính nhân đạo và lợi ích của kẻ khác.
×— QUẢNG CÁO —
Không Chính, nhưng cũng không quá mức Tà; không cầu là quân tử, nhưng ít nhất cũng đừng làm tiểu nhân.
. . .
Sáng hôm sau.
Mặt trời vừa ló dạng phía đằng đông, những đợt sóng ngầm cuồn cuộn suốt đêm qua tại Ô Thản Thành lập tức thoát khỏi trói buộc của màn đêm để trở mình biến thành một cơn sóng thần!
Dựa theo bản phân phối kế hoạch của Tiêu Thiên, đại lượng… tờ rơi được tộc nhân Tiêu Gia trắng đêm sản xuất đều đã đến tay chủ các tửu điếm bất kể lớn nhỏ trong thành. Chỉ cần có khách hàng tới ăn uống là tin tức về đan dược mới của Tiêu Gia sẽ lập tức tới tai.
Khách hàng ưu tiên của đan dược trị thương và khôi phục trước giờ vẫn luôn là các dong binh, những kẻ sống nay chết mai nên tính tình luôn hào sảng, thể hiện ở việc yêu thích ăn to nói lớn và đi thành đoàn. Nên là, chú trọng quảng cáo vào tửu điếm sẽ không sai đi đâu được.
Đáng nói hơn, để khuyến khích các tửu điếm làm việc năng suất thì Tiêu Gia, hay thực chất chính là Tiêu Thiên, còn cố ý để lại một đoạn “mã giới thiệu” khác nhau dưới mỗi tờ rơi. Bất kỳ ai xuất trình được “mã giới thiệu” chưa qua sử dụng khi mua hàng đều sẽ được giảm giá, nhiều hay ít tùy theo độ lớn - nhỏ của tửu điếm, nhưng có một điểm chung là phần giảm giá kia sẽ được trích trực tiếp cho tửu điếm nơi hắn nhận tờ rơi.
Đó là phần nổi, còn phần chìm thì sao? - Đây chính là lúc… Cái Bang lên tiếng!
Trong chợ có ăn mày, ngoài phố có ăn mày, trên đường có ăn mày, dưới cống có khi cũng có ăn mày… bất kể nơi nào có người, thậm chí không có người, đều sẽ có ăn mày.
Mà trò đời “một người nói là sai, một đám người nói liền biến thành đúng” ai cũng biết rồi. Cứ thử tưởng tượng cảm giác đi đến đâu cũng văng vẳng bên tai mấy chữ kiểu như “Tiêu Gia, Tân Dược, Bích Loa Xuân, Quy Tâm Tán”, rồi “giá rẻ bất ngờ, hiệu quả tức thì, đang được giảm giá, số lượng có hạn”... các thứ thì mấy ai nhịn nổi tò mò, đúng không?
Và cứ như thế, chỉ vài giờ sau khi bộ đôi Bích Loa Xuân và Quy Tâm Tán chính thức lên kệ, tình trạng “Hết Hàng” bắt đầu xảy ra.
Quảng cáo hiệu quả và sản phẩm chất lượng là một phần lý do, nhưng nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc cháy hàng một cách quá nhanh, quá nguy hiểm chỉ sau vài tiếng mở bán này thực chất lại nằm ở… giá bán.
Phòng nghị sự tấp nập người ra, kẻ vào bất chấp đêm hôm khuya khoắt; tất cả tộc nhân có đẳng cấp từ Đấu Sư trở lên đều bị dựng đầu dậy để nhận nhiệm vụ; cùng lúc đó, toàn bộ phường thị đã chán nản nhiều ngày cũng bắt đầu được lệnh quét dọn, lau rửa chuẩn bị sẵn sàng chờ mặt trời lên.
Bề nổi tấp nập là thế, đương nhiên phần chìm cũng không hề kém cạnh.
Đại lượng cao thủ thuộc Tiêu Vệ, những tử sĩ vốn chỉ được bồi dưỡng để mang ra sử dụng trong tình huống khẩn cấp, đồng loạt rời khỏi phủ đệ Tiêu Gia theo nhiều hướng khác nhau, nhưng rồi sau đó tất cả lại tập trung tại chung một địa điểm duy nhất, để hoàn thành chung một mục tiêu tối thượng được đích thân Tiêu Chiến giao cho bọn họ, đó là “liều cả tính mạng cũng phải mang được đồ vật” trở về.
Đồ vật gì… bọn họ cũng không biết, nhưng sáng mai sẽ rõ cả thôi!
…
Trong khi sóng ngầm đang cuồn cuộn trong cả Tiêu Gia nói riêng, lẫn Ô Thản Thành nói chung, thì tại phòng riêng của mình, Tiêu Thiên vẫn đang bình tĩnh làm việc mà hàng ngày hắn vẫn làm một cách vô cùng chăm chỉ.
Cùng Mộc Ánh Tuyết tu luyện!
Mà, thực ra hôm nay có khác hơn với mọi ngày một chút, đó là thay vì hấp thu thiên địa linh khí từ ngoại giới, thông qua tiểu Chu Thiên lọc bỏ tạp chất và tiến hành cô đọng, xong xuôi đâu vào đó mới cất tất cả thành quả vào đan điền, thì việc Tiêu Thiên đang làm hiện tại lại là luyện hóa đại lượng năng lượng được tích trữ sẵn trong… bụng hắn từ trước thành đấu khí.
Phải! Là năng lượng được tích trữ trong bụng đấy!
Nguồn gốc của những năng lượng kia à? - Đương nhiên là từ thức ăn của… Duyệt Lai tửu điếm rồi.
Trước mất tiền nguyên liệu, mất công nghiên cứu, mất luôn cả thành quả tu luyện nguyên một ngày từ Mộc Ánh Tuyết chỉ vì để nàng luyện chế năm trăm bình Bích Loa Xuân, năm trăm viên Quy Tâm Tán, trọn vẹn một ngàn phần Tân Dược; sau đó còn phải tốn trí óc dàn dựng, tốn thời gian hiện diện và tốn thêm công sức diễn xuất nữa mới có thể tạo nên một cuộc hẹn có cả đầy đủ âm - dương mưu kết hợp, thì phải cho Tiêu Thiên ăn bù chứ sao.
Đâu phải vô duyên vô cớ mà hắn hẹn gặp đám người Tiêu Chiến tại nơi xa hoa, sang trọng và đắt đỏ kia, thậm chí còn cố ý tới sớm rồi vung tay gọi tất cả những thứ tốt nhất đâu.
Miếng ăn là miếng nhục a, nhưng mà bần cùng thì sinh đạo tặc cả đấy!
Đúng vậy! Hắc y nhân thần bí xuất hiện tại Duyệt Lai tửu điếm để có cuộc gặp khá máu me với đám người Tiêu Chiến tối nay không phải ai xa là, mà chính là Tiêu Thiên. Còn cô nàng tiểu Mộc kia đương nhiên chỉ có thể là “Tuyết nhi” Mộc Ánh Tuyết rồi, đổi một cách gọi tên bằng gọi họ mà thôi.
×— QUẢNG CÁO —
Quan trọng hơn, thông qua việc hiện thân, nhưng lại cố ý che giấu danh tính thật, đồng thời bằng vào diễn xuất không chê vào đâu được để hướng tất cả sự chú ý của mọi người về một hắc y nhân, vốn không hề thực sự tồn tại, Tiêu Thiên xem như đã thành công trong việc sửa lại sai lầm “không thể không mắc” của bản thân trong quá khứ rồi.
Sai lầm nào? Tại sao lại gọi là “không thể không mắc”? - Chính là việc Tiêu Thiên buộc phải dạy Đả Cẩu Bổng Pháp cho Tiêu Viêm để giúp người sau giành chiến thắng trên Lễ Thành Nhân, dẫn tới nguy cơ lộ ra mối quan hệ “mắt xích” giữa hắn, Hoàng Dung và Tiêu đại thiên tài ra trước mặt những người có tâm a.
Là một sai lầm, nhưng bởi vì hoàn cảnh lúc đó nên không thể không mắc đấy!
Nhã Phi chắc chắn đã điều tra qua, may mắn là hai lần “ngủ khỏa thân” đủ sức khiến Tiêu Viêm biết giữ mồm giữ miệng, còn Hoàng Dung đương nhiên sẽ không làm việc lộ ra chủ nhân nàng, cho nên Tiêu Thiên vẫn còn giữ được bí mật danh tính, ít nhất là cho đến tối ngày hôm nay.
Nhưng ngày mai sẽ ra sao khi mà phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ biết sau lưng Hoàng Dung còn một chủ nhân, và Tiêu Gia bất ngờ được một vị Luyện Dược Sư ra tay gỡ cho mối bòng bong đang bao vây họ đây? - Đương nhiên là nghi ngờ kia sẽ một lần nữa dấy lên mạnh mẽ, và việc bị tái điều tra chắc chắn là sẽ không thể tránh khỏi rồi.
Thế thì, trong bối cảnh sáng ngày mai khi được mở bán, bộ đôi Bích Loa Xuân và Quy Tâm Tán nhất định sẽ gây ra một cơn sóng thần càn quét khắp Ô Thản Thành. Rồi sau chín ngày nữa, Thái Hư Tán cũng chắc chắn sẽ gây một cơn đại địa chấn trên phạm vi Gia Mã Đế Quốc, liệu rằng Tiêu Viêm còn có thể tiếp tục giữ mồm giữ miệng được nữa không, khi chính Tiêu Chiến, hay thậm chí người của Hoàng Thất sẽ là những kẻ đứng ra tra hỏi hắn nguồn gốc của Đả Cẩu Bổng Pháp? Tệ hơn nữa là, có khi nào Hoàng Dung bị người ta dùng thực lực vượt trội đến áp chế và tra khảo, khi mà nàng vẫn chỉ đang là một cửu tinh Đấu Giả hay không đây?
Ấy là vẫn chưa nói tới Huân Nhi, một mối nguy tiềm tàng cực lớn có thể trở tay nắm thóp Tiêu Thiên bất kỳ lúc nào nữa.
Và một khi mối liên hệ dây mơ rễ má giữa Tiêu Viêm, Hoàng Dung với Tiêu Thiên bị người ta đào ra, vậy thì… toang rồi!
Cho nên, một hắc y nhân sở hữu bản lĩnh Đan - Độc thượng thừa, nhưng lại có tính cách điên điên khùng khùng rất "Tà" cần phải được dựng lên để thay Tiêu Thiên hứng trọn tất cả những điều tra và nghi ngờ kia, ít nhất là trong ngắn hạn.
Tuy nhiên, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, giấy vĩnh viễn sẽ không gói được lửa, bởi vì suy cho cùng thì nói dối chưa bao giờ được xem là một cách hay đâu. Nhất là trong bối cảnh Tiêu Thiên vẫn muốn làm ăn với phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ và cả Tiêu Gia để kiếm tiền, thì hắn cần một phương án quang minh chính đại, vẹn cả nhiều đường, và quan trọng nhất, là phải bền vững hơn mới được.
Mà trên đời này, phương có có thể đáp ứng được tất cả những tiêu chí trên chỉ có một, đó là… thực lực đủ mạnh!
Mạnh rồi thì thích nói gì thì nói, thích làm gì thì làm, thích đi đâu thì đi ai dám cản, đúng không?
Nên là, mặc ngoài kia sóng to gió lớn, mưa gió bão bùng, Tiêu Thiên vẫn kiên định bản tâm… trốn trong phòng tu luyện. Mất oan một ngày thành quả tu luyện của Mộc Ánh Tuyết, nhưng cũng may có chỗ thịt ma thú và linh cốc, linh tửu của Duyệt Lai tửu điếm đến bù vào, tính tới tính lui vẫn là có lời một chút.
Cũng đúng thôi, dù sao thì phàm là chuyện Tiêu Thiên làm, lợi ích bản thân sẽ luôn là thứ cần phải được đảm bảo đầu tiên, trong khuôn khổ các nguyên tắc làm người mà chính hắn đặt ra cho mình, cuối cùng mới là tính nhân đạo và lợi ích của kẻ khác.
×— QUẢNG CÁO —
Không Chính, nhưng cũng không quá mức Tà; không cầu là quân tử, nhưng ít nhất cũng đừng làm tiểu nhân.
. . .
Sáng hôm sau.
Mặt trời vừa ló dạng phía đằng đông, những đợt sóng ngầm cuồn cuộn suốt đêm qua tại Ô Thản Thành lập tức thoát khỏi trói buộc của màn đêm để trở mình biến thành một cơn sóng thần!
Dựa theo bản phân phối kế hoạch của Tiêu Thiên, đại lượng… tờ rơi được tộc nhân Tiêu Gia trắng đêm sản xuất đều đã đến tay chủ các tửu điếm bất kể lớn nhỏ trong thành. Chỉ cần có khách hàng tới ăn uống là tin tức về đan dược mới của Tiêu Gia sẽ lập tức tới tai.
Khách hàng ưu tiên của đan dược trị thương và khôi phục trước giờ vẫn luôn là các dong binh, những kẻ sống nay chết mai nên tính tình luôn hào sảng, thể hiện ở việc yêu thích ăn to nói lớn và đi thành đoàn. Nên là, chú trọng quảng cáo vào tửu điếm sẽ không sai đi đâu được.
Đáng nói hơn, để khuyến khích các tửu điếm làm việc năng suất thì Tiêu Gia, hay thực chất chính là Tiêu Thiên, còn cố ý để lại một đoạn “mã giới thiệu” khác nhau dưới mỗi tờ rơi. Bất kỳ ai xuất trình được “mã giới thiệu” chưa qua sử dụng khi mua hàng đều sẽ được giảm giá, nhiều hay ít tùy theo độ lớn - nhỏ của tửu điếm, nhưng có một điểm chung là phần giảm giá kia sẽ được trích trực tiếp cho tửu điếm nơi hắn nhận tờ rơi.
Đó là phần nổi, còn phần chìm thì sao? - Đây chính là lúc… Cái Bang lên tiếng!
Trong chợ có ăn mày, ngoài phố có ăn mày, trên đường có ăn mày, dưới cống có khi cũng có ăn mày… bất kể nơi nào có người, thậm chí không có người, đều sẽ có ăn mày.
Mà trò đời “một người nói là sai, một đám người nói liền biến thành đúng” ai cũng biết rồi. Cứ thử tưởng tượng cảm giác đi đến đâu cũng văng vẳng bên tai mấy chữ kiểu như “Tiêu Gia, Tân Dược, Bích Loa Xuân, Quy Tâm Tán”, rồi “giá rẻ bất ngờ, hiệu quả tức thì, đang được giảm giá, số lượng có hạn”... các thứ thì mấy ai nhịn nổi tò mò, đúng không?
Và cứ như thế, chỉ vài giờ sau khi bộ đôi Bích Loa Xuân và Quy Tâm Tán chính thức lên kệ, tình trạng “Hết Hàng” bắt đầu xảy ra.
Quảng cáo hiệu quả và sản phẩm chất lượng là một phần lý do, nhưng nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc cháy hàng một cách quá nhanh, quá nguy hiểm chỉ sau vài tiếng mở bán này thực chất lại nằm ở… giá bán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.