Chương 15
Nhạc Nhan
11/11/2014
Ở điểm này, nàng oán hận Tạ Ung đã lãnh khốc vô tình. Nàng khó mà tin
được trên cõi đời này lại có một nam nhân đối xử như thế với một mỹ nhân đã bất chấp tất cả để theo hắn, khi đó Tô Bạch Mai thậm chí hoài nghi
Tạ Ung liệu có tình cảm với phái nữ hay không, hay là loại ham mê nam
sắc.
Nguyên Nghi Chi chỉ lẳng lặng lắng nghe, cũng không mở miệng nói chuyện.
Hơn nữa, nàng cũng không có gì để nói với Tô Bạch Mai.
Đối với một cô gái đã từng yêu phu quân mình, nàng có thể nói gì đây?
Tô Bạch Mai vô cùng hiểu sự cao ngạo của những kẻ quyền cao chức trọng, cũng không để ý sự trầm mặc của Nguyên Nghi Chi, chỉ tiếp tục nói : "Một năm sau, ta thật chống đỡ không nổi nữa, trùng hợp lúc đó có người nói muốn chăm sóc ta, ta cảm thấy thay vì chờ đợi một người không có hi vọng, không bằng làm người tình cho người yêu mình, khéo thay, vị này họ Đinh, chính là Nhị công tử nhà tiền tể tướng Đinh Sĩ Chương."
Đinh Sĩ Chương? !
Không chỉ có Nguyên Nghi Chi kinh ngạc, ngay cả Tạ Ung cũng không nhịn được nhíu mày.
Tạ Ung năm đó hoàn toàn không để ý đến Tô Bạch Mai, dĩ nhiên không biết chính xác đời sống riêng của nàng, những lời đồn đãi kia hắn có nghe qua nhưng bỏ ngoài tai, sớm muộn gì cũng sẽ hết, không ngờ Tô Bạch Mai có liên quan tới người của Đinh gia.
Thấy bộ dạng đó của Tạ Ung, Tô Bạch Mai không khỏi cười châm chọc, cười cả mình, mà cười cho cả kẻ mưu toan tính toán năm đó là Đinh Cẩm Tú.
Vì đối phó với nàng, Đinh Cẩm Tú liền dùng chính huynh đệ của mình, nhưng không ngờ phu quân của nàng hoàn toàn không quan tâm, thậm chí còn không biết chút gì đến những việc mờ ám nàng làm, Đinh Cẩm Tú ăn dấm chua vô ích rồi.
Nghĩ đến đây, Tô Bạch Mai liếc nhìn vẻ ngây ngốc của Nguyên Nghi Chi, đáy lòng thậm chí có chút bất bình thay cho Đinh Cẩm Tú, trước mặt là người có tiếng "Khắc chồng", vậy mà còn hơn cả người vợ chính thất năm nào …
Nam nhân …. , hừ!
Tô Bạch Mai mặc dù yêu thích Tạ Ung, cũng không dám quấn chặt lấy hắn, căn nguyên là do Tô Bạch Mai dù biết mình có tài trí đến mấy cũng không thể nhìn thấu Tạ Ung, nên đối với hắn vấn rất mực kiêng kị, trực giác của nữ nhân cho nàng hay không nên đụng vào chỗ hiểm của hắn, nếu không hậu quả thật khó lường.
Tô Bạch Mai vốn cho rằng Tạ Ung là một nam nhân coi trọng sự nghiệp, không coi trọng tình yêu nam nữ, hôn nhân đối với hắn mà nói cũng chỉ là nấc thang để thăng tiến, trước kia hắn cưới tiểu thư Đinh gia kiêu ngạo kia là để có chỗ trụ vững chắc trong kinh thành, nếu không chỉ dựa vào mình cái danh của hắn, một mình mới đất Kinh thành này, cho dù danh tiếng có lớn hơn đi chăng nữa, e rằng cũng rất khó khăn.
Còn giờ đây? Đinh Cẩm Tú chết rồi, Đinh gia xuống dốc rồi, Tạ Ung nếu muốn tiếp tục thăng tiến, tất nhiên cần một sự hỗ trợ lớn, như vậy hôm nay hắn lại đến Nguyên gia – Đệ nhất thế gia, không phải là tìm cách kết thân cầu lợi sao ?
Thăng quan, phát tài, vợ chết, lý lịch của Tạ Ung quả thật dị thường.
Mà Tạ Ung cũng là kẻ khôn ngoan, muốn gia tăng tư cách chính trị bản thân, không để ý đến cái danh "Khắc chồng" của Nguyên Nghi Chi mà lấy nàng, mẫu thân phản đối cũng không để ý, chẳng phải lại trở thành quan tốt điển hình sao!
Cho nên, Tô Bạch Mai rất kiêng kỵ Tạ Ung, nếu như vạn bất đắc dĩ, nàng cũng không muốn chọc vào hắn nữa, tốt nhất là biến mất một cách lặng lẽ khỏi cuộc sống của hắn.
"Thẳng thắn mà nói, nữ nhân ai không nghĩ đến việc tìm nơi mà phó thác cả một đời? Nhưng ta đi theo Đinh nhị công tử mười năm, thế nhưng hắn lại một mực nhất định không dám nạp ta, ta còn tưởng rằng đời này không còn gì cả, sớm muộn sẽ bị vứt bỏ, ai ngờ mấy ngày trước đây Nhị công tử đột nhiên tới tìm ta, nói chỉ cần ta dùng chút quan hệ xưa để nhờ vả Tạ đại nhân, hơn nữa khích bác ly gián tình cảm của đại nhân và phu nhân, hắn lập tức nạp ta làm thiếp. Mà Tạ đại nhân cùng tân phu nhân quan hệ không tốt, Đinh gia tự nhiên sẽ nhân cơ hội đưa Đinh Lục cô nương tái giá vào Tạ phủ."
Nguyên Nghi Chi không khỏi nắm chặt tay thành nắm đấm, lòng bàn tay lạnh như băng, nàng thật sự giật mình, vạn lần không nghĩ tới việc làm của một cô gái thanh lâu như vậy lại cất dấu sau lưng một tâm cơ thủ đoạn.
Nếu như nàng hơi thiếu kiên nhẫn một chút, nếu như nàng bớt tin Tạ Ung một chút, hoặc là giống như Đinh Cẩm Tú không thèm hỏi rõ ràng mà chỉ biết làm tới, nếu như Tạ Ung không thẳng thắn, có ý tốt giấu giếm một chút, tự mình tới gặp Tô Bạch Mai, chắc đã đạt ý nguyện của Đinh gia rồi.
Phải biết mâu thuẫn nhỏ giữa vợ chồng mới cưới cũng có thể thành vũ khí sắc nhọn, để lại ấn tượng không tốt, về sau ở chung sẽ rất khó, chứ đừng nói tin tưởng, thông cảm cho nhau.
Nguyên Nghi Chi nhìn Tạ Ung một cái, ban đầu nàng còn âm thầm trách cứ hắn cư nhiên mang nàng tới gặp một cô gái thanh lâu, không phải vũ nhục thân phận nàng sao? Hiện tại nàng mới hiểu được nỗi khổ tâm của Tạ Ung.
Có vài người phải tự mình chính mắt thấy được, có một số việc phải tự mình đích thân trải qua, mới có thể hiểu được, nếu không có thể dẫn đến hiểu lầm vô cùng lớn.
Thanh âm Tô Bạch Mai ngày càng thấp, tiếp tục nói: "ta nghĩ không nên chọc vào Tạ đại nhân, ta là một cô gái yếu đuối, sao dám đắc tội với Trạng nguyên công, chứ đừng nói cao cao tại thượng Đệ Nhất Thế Gia Nguyên phủ rồi ! nhưng mấy ngày trước, ta chợt phát hiện là mình đang mang thai. . . . . . điều mà ta đã mong chờ biết bao năm nay, rốt cuộc cũng có, vì đứa bé này thì tương lai ta mới có thân phận xác đáng được, mới không thể không khuất phục sự an bài của Đinh gia. . . . . . "
"Vậy tại sao bây giờ người lại thừa nhận tất cả?" Tạ Ung cắt đứt dáng vẻ đáng thương của nàng: "Không lo lắng cho tương lai và đứa bé nữa sao ?"
Tô Bạch Mai cười khổ nói: "Ta nhìn thấy Tạ đại nhân cùng phu nhân, mới hiểu được mình là con cờ mà người ta hi sinh, bất kể ta có phá hỏng được mối quan hệ giữa ngài và phu nhân hay không, ta nhất định phải hy sinh , Đinh gia cũng sẽ không chấp nhận ta vào cửa . Aii. . . . . . cái loại giấy rách cố giữ lấy lề như Đinh Sĩ Chương, làm sao cho phép con trai hắn cưới một kỹ nữ hạ tiện chứ? Hắn cũng sẽ không để đứa bé này nhận tổ tông, Đinh gia đã có nhiều con cháu, làm sao để cho ta và đứa trẻ này vào cửa?"
Mà trên thực tế, năm đó Đinh Cẩm Tú nhờ huynh đệ giải quyết Tô Bạch Mai thì thậm chí còn tính hạ sát, nhưng nàng cũng không rõ Tạ Ung có quan tâm Tô Bạch Mai hay không, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì không tốt, mới lui một bước, dễ dàng tha thứ cho Nhị ca háo sắc của mình bao nuôi Tô Bạch Mai. Đối với Đinh Cẩm Tú mà nói, chỉ cần Tạ Ung và Tô Bạch Mai không dính dáng, nàng không quan tâm tới những chuyện khác.
Mà Tô Bạch Mai năm đó cũng không thể tiếp tục chờ Tạ Ung, đành phải kiếm đường khác, Đinh Sĩ Chương năm đó vẫn là Tể tướng, rất được Thái hậu coi trọng, Tô Bạch Mai bám Đinh Nhị công tử, cũng tạm thời coi là bình an. Nàng thủ đoạn nhưng Đinh nhị công tử cũng không chán nàng, vẫn duy trì lui tới, có điều hai năm qua nàng cũng có tuổi dần, Đinh công tử càng ít lui tới.
Tô Bạch Mai chợt quỳ xuống trước mặt Tạ Ung, khẩn cầu: "Tạ đại nhân, ta trước kia hồ đồ, làm rất nhiều việc xấu gây ảnh hưởng đến danh tiếng của ngài, nhưng ta cũng không có ác ý, chỉ là muốn được sống thanh cao một chút, sống khá hơn một chút. Hiện tại ta đã bị Đinh gia vứt bỏ, chỉ cả gan hy vọng Tạ đại nhân có thể giúp ta một chuyện."
"Ngươi cho rằng chỉ với mấy chuyện ngươi nói là ta sẽ giúp ngươi sao?" Tạ Ung giọng lạnh lùng.
"Ta là kẻ ti tiện, không cách hồi báo, chỉ hy vọng đại nhân thương tiếc, coi như vì tân phu nhân tích phúc, tốt bụng sẽ có hảo báo . Ta chỉ hy vọng đại nhân nương tay, để ta giữ được đứa bé này, cũng không cầu gì hơn." Tô Bạch Mai từ trước đến giờ luôn hiểu được cái gì nên giữ cái gì nên bỏ, rất là quả quyết dứt khoát nói ra yêu cầu thấp nhất.
Tạ Ung nghe câu "Vì tân phu nhân tích phúc", rõ ràng biến sắc, Tô Bạch Mai quả nhiên hiểu được lòng người.
Tạ Ung đứng lên : "Thế này đi, ta đưa ngươi đến chốn xa xôi nào đó, hi vọng ngươi có thể an đắc ở tịch mịch, chịu khó qua ngày."
Tô Bạch Mai mừng rỡ, cuống quít dập đầu, nàng biết nếu Tạ Ung đã nói như vậy, như vậy nàng cùng hài nhi trong bụng coi như được bảo vệ. Đây cũng là sự liều lĩnh của Tô Bạch Mai, cố ý thông qua Nguyên Bình Chi liên lạc với Tạ Ung , đắc tội với Nguyên gia.
Giờ khắc này, vì sự sống của đứa con trong bụng, khi về già mình còn có chỗ nương tựa, Tô Bạch Mai nguyện ý mỗi ngày vì Nguyên Nghi Chi thắp nhang thơm cầu nguyện, cầu cho nàng không còn số khắc chồng, cầu cho nàng đông con nhiều cháu, người tốt sẽ được báo đáp.
Nguyên Nghi Chi chỉ lẳng lặng lắng nghe, cũng không mở miệng nói chuyện.
Hơn nữa, nàng cũng không có gì để nói với Tô Bạch Mai.
Đối với một cô gái đã từng yêu phu quân mình, nàng có thể nói gì đây?
Tô Bạch Mai vô cùng hiểu sự cao ngạo của những kẻ quyền cao chức trọng, cũng không để ý sự trầm mặc của Nguyên Nghi Chi, chỉ tiếp tục nói : "Một năm sau, ta thật chống đỡ không nổi nữa, trùng hợp lúc đó có người nói muốn chăm sóc ta, ta cảm thấy thay vì chờ đợi một người không có hi vọng, không bằng làm người tình cho người yêu mình, khéo thay, vị này họ Đinh, chính là Nhị công tử nhà tiền tể tướng Đinh Sĩ Chương."
Đinh Sĩ Chương? !
Không chỉ có Nguyên Nghi Chi kinh ngạc, ngay cả Tạ Ung cũng không nhịn được nhíu mày.
Tạ Ung năm đó hoàn toàn không để ý đến Tô Bạch Mai, dĩ nhiên không biết chính xác đời sống riêng của nàng, những lời đồn đãi kia hắn có nghe qua nhưng bỏ ngoài tai, sớm muộn gì cũng sẽ hết, không ngờ Tô Bạch Mai có liên quan tới người của Đinh gia.
Thấy bộ dạng đó của Tạ Ung, Tô Bạch Mai không khỏi cười châm chọc, cười cả mình, mà cười cho cả kẻ mưu toan tính toán năm đó là Đinh Cẩm Tú.
Vì đối phó với nàng, Đinh Cẩm Tú liền dùng chính huynh đệ của mình, nhưng không ngờ phu quân của nàng hoàn toàn không quan tâm, thậm chí còn không biết chút gì đến những việc mờ ám nàng làm, Đinh Cẩm Tú ăn dấm chua vô ích rồi.
Nghĩ đến đây, Tô Bạch Mai liếc nhìn vẻ ngây ngốc của Nguyên Nghi Chi, đáy lòng thậm chí có chút bất bình thay cho Đinh Cẩm Tú, trước mặt là người có tiếng "Khắc chồng", vậy mà còn hơn cả người vợ chính thất năm nào …
Nam nhân …. , hừ!
Tô Bạch Mai mặc dù yêu thích Tạ Ung, cũng không dám quấn chặt lấy hắn, căn nguyên là do Tô Bạch Mai dù biết mình có tài trí đến mấy cũng không thể nhìn thấu Tạ Ung, nên đối với hắn vấn rất mực kiêng kị, trực giác của nữ nhân cho nàng hay không nên đụng vào chỗ hiểm của hắn, nếu không hậu quả thật khó lường.
Tô Bạch Mai vốn cho rằng Tạ Ung là một nam nhân coi trọng sự nghiệp, không coi trọng tình yêu nam nữ, hôn nhân đối với hắn mà nói cũng chỉ là nấc thang để thăng tiến, trước kia hắn cưới tiểu thư Đinh gia kiêu ngạo kia là để có chỗ trụ vững chắc trong kinh thành, nếu không chỉ dựa vào mình cái danh của hắn, một mình mới đất Kinh thành này, cho dù danh tiếng có lớn hơn đi chăng nữa, e rằng cũng rất khó khăn.
Còn giờ đây? Đinh Cẩm Tú chết rồi, Đinh gia xuống dốc rồi, Tạ Ung nếu muốn tiếp tục thăng tiến, tất nhiên cần một sự hỗ trợ lớn, như vậy hôm nay hắn lại đến Nguyên gia – Đệ nhất thế gia, không phải là tìm cách kết thân cầu lợi sao ?
Thăng quan, phát tài, vợ chết, lý lịch của Tạ Ung quả thật dị thường.
Mà Tạ Ung cũng là kẻ khôn ngoan, muốn gia tăng tư cách chính trị bản thân, không để ý đến cái danh "Khắc chồng" của Nguyên Nghi Chi mà lấy nàng, mẫu thân phản đối cũng không để ý, chẳng phải lại trở thành quan tốt điển hình sao!
Cho nên, Tô Bạch Mai rất kiêng kỵ Tạ Ung, nếu như vạn bất đắc dĩ, nàng cũng không muốn chọc vào hắn nữa, tốt nhất là biến mất một cách lặng lẽ khỏi cuộc sống của hắn.
"Thẳng thắn mà nói, nữ nhân ai không nghĩ đến việc tìm nơi mà phó thác cả một đời? Nhưng ta đi theo Đinh nhị công tử mười năm, thế nhưng hắn lại một mực nhất định không dám nạp ta, ta còn tưởng rằng đời này không còn gì cả, sớm muộn sẽ bị vứt bỏ, ai ngờ mấy ngày trước đây Nhị công tử đột nhiên tới tìm ta, nói chỉ cần ta dùng chút quan hệ xưa để nhờ vả Tạ đại nhân, hơn nữa khích bác ly gián tình cảm của đại nhân và phu nhân, hắn lập tức nạp ta làm thiếp. Mà Tạ đại nhân cùng tân phu nhân quan hệ không tốt, Đinh gia tự nhiên sẽ nhân cơ hội đưa Đinh Lục cô nương tái giá vào Tạ phủ."
Nguyên Nghi Chi không khỏi nắm chặt tay thành nắm đấm, lòng bàn tay lạnh như băng, nàng thật sự giật mình, vạn lần không nghĩ tới việc làm của một cô gái thanh lâu như vậy lại cất dấu sau lưng một tâm cơ thủ đoạn.
Nếu như nàng hơi thiếu kiên nhẫn một chút, nếu như nàng bớt tin Tạ Ung một chút, hoặc là giống như Đinh Cẩm Tú không thèm hỏi rõ ràng mà chỉ biết làm tới, nếu như Tạ Ung không thẳng thắn, có ý tốt giấu giếm một chút, tự mình tới gặp Tô Bạch Mai, chắc đã đạt ý nguyện của Đinh gia rồi.
Phải biết mâu thuẫn nhỏ giữa vợ chồng mới cưới cũng có thể thành vũ khí sắc nhọn, để lại ấn tượng không tốt, về sau ở chung sẽ rất khó, chứ đừng nói tin tưởng, thông cảm cho nhau.
Nguyên Nghi Chi nhìn Tạ Ung một cái, ban đầu nàng còn âm thầm trách cứ hắn cư nhiên mang nàng tới gặp một cô gái thanh lâu, không phải vũ nhục thân phận nàng sao? Hiện tại nàng mới hiểu được nỗi khổ tâm của Tạ Ung.
Có vài người phải tự mình chính mắt thấy được, có một số việc phải tự mình đích thân trải qua, mới có thể hiểu được, nếu không có thể dẫn đến hiểu lầm vô cùng lớn.
Thanh âm Tô Bạch Mai ngày càng thấp, tiếp tục nói: "ta nghĩ không nên chọc vào Tạ đại nhân, ta là một cô gái yếu đuối, sao dám đắc tội với Trạng nguyên công, chứ đừng nói cao cao tại thượng Đệ Nhất Thế Gia Nguyên phủ rồi ! nhưng mấy ngày trước, ta chợt phát hiện là mình đang mang thai. . . . . . điều mà ta đã mong chờ biết bao năm nay, rốt cuộc cũng có, vì đứa bé này thì tương lai ta mới có thân phận xác đáng được, mới không thể không khuất phục sự an bài của Đinh gia. . . . . . "
"Vậy tại sao bây giờ người lại thừa nhận tất cả?" Tạ Ung cắt đứt dáng vẻ đáng thương của nàng: "Không lo lắng cho tương lai và đứa bé nữa sao ?"
Tô Bạch Mai cười khổ nói: "Ta nhìn thấy Tạ đại nhân cùng phu nhân, mới hiểu được mình là con cờ mà người ta hi sinh, bất kể ta có phá hỏng được mối quan hệ giữa ngài và phu nhân hay không, ta nhất định phải hy sinh , Đinh gia cũng sẽ không chấp nhận ta vào cửa . Aii. . . . . . cái loại giấy rách cố giữ lấy lề như Đinh Sĩ Chương, làm sao cho phép con trai hắn cưới một kỹ nữ hạ tiện chứ? Hắn cũng sẽ không để đứa bé này nhận tổ tông, Đinh gia đã có nhiều con cháu, làm sao để cho ta và đứa trẻ này vào cửa?"
Mà trên thực tế, năm đó Đinh Cẩm Tú nhờ huynh đệ giải quyết Tô Bạch Mai thì thậm chí còn tính hạ sát, nhưng nàng cũng không rõ Tạ Ung có quan tâm Tô Bạch Mai hay không, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì không tốt, mới lui một bước, dễ dàng tha thứ cho Nhị ca háo sắc của mình bao nuôi Tô Bạch Mai. Đối với Đinh Cẩm Tú mà nói, chỉ cần Tạ Ung và Tô Bạch Mai không dính dáng, nàng không quan tâm tới những chuyện khác.
Mà Tô Bạch Mai năm đó cũng không thể tiếp tục chờ Tạ Ung, đành phải kiếm đường khác, Đinh Sĩ Chương năm đó vẫn là Tể tướng, rất được Thái hậu coi trọng, Tô Bạch Mai bám Đinh Nhị công tử, cũng tạm thời coi là bình an. Nàng thủ đoạn nhưng Đinh nhị công tử cũng không chán nàng, vẫn duy trì lui tới, có điều hai năm qua nàng cũng có tuổi dần, Đinh công tử càng ít lui tới.
Tô Bạch Mai chợt quỳ xuống trước mặt Tạ Ung, khẩn cầu: "Tạ đại nhân, ta trước kia hồ đồ, làm rất nhiều việc xấu gây ảnh hưởng đến danh tiếng của ngài, nhưng ta cũng không có ác ý, chỉ là muốn được sống thanh cao một chút, sống khá hơn một chút. Hiện tại ta đã bị Đinh gia vứt bỏ, chỉ cả gan hy vọng Tạ đại nhân có thể giúp ta một chuyện."
"Ngươi cho rằng chỉ với mấy chuyện ngươi nói là ta sẽ giúp ngươi sao?" Tạ Ung giọng lạnh lùng.
"Ta là kẻ ti tiện, không cách hồi báo, chỉ hy vọng đại nhân thương tiếc, coi như vì tân phu nhân tích phúc, tốt bụng sẽ có hảo báo . Ta chỉ hy vọng đại nhân nương tay, để ta giữ được đứa bé này, cũng không cầu gì hơn." Tô Bạch Mai từ trước đến giờ luôn hiểu được cái gì nên giữ cái gì nên bỏ, rất là quả quyết dứt khoát nói ra yêu cầu thấp nhất.
Tạ Ung nghe câu "Vì tân phu nhân tích phúc", rõ ràng biến sắc, Tô Bạch Mai quả nhiên hiểu được lòng người.
Tạ Ung đứng lên : "Thế này đi, ta đưa ngươi đến chốn xa xôi nào đó, hi vọng ngươi có thể an đắc ở tịch mịch, chịu khó qua ngày."
Tô Bạch Mai mừng rỡ, cuống quít dập đầu, nàng biết nếu Tạ Ung đã nói như vậy, như vậy nàng cùng hài nhi trong bụng coi như được bảo vệ. Đây cũng là sự liều lĩnh của Tô Bạch Mai, cố ý thông qua Nguyên Bình Chi liên lạc với Tạ Ung , đắc tội với Nguyên gia.
Giờ khắc này, vì sự sống của đứa con trong bụng, khi về già mình còn có chỗ nương tựa, Tô Bạch Mai nguyện ý mỗi ngày vì Nguyên Nghi Chi thắp nhang thơm cầu nguyện, cầu cho nàng không còn số khắc chồng, cầu cho nàng đông con nhiều cháu, người tốt sẽ được báo đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.