Chương 132: 1 cái phiên bản bọ ngựa bắt ve khác
Nguyệt Hạ Tiểu Dương
07/07/2017
Chuyển ngữ: hongtuananh
Edit: Bồng Bồng
Giờ khắc này bên trong hang núi, Ngô Minh trơ mắt nhìn Lục Hữu Dung mò trên ngực nữ hài, sau đó mới vừa vận công miệng liền phun máu tươi.
Không thể nào? Lẽ nào Loli ngực phẳng có độc? Ngô Minh nhất thời ác ý mà nghĩ.
Một lát sau, đại mỹ nữ Lục Hữu Dung rốt cục không chống đỡ nổi, lảo đảo rốt cục ngã xuống đất, hai tay tự nhiên rời đi ngực Loli.
Nữ hài nhi bị khống chế ở trên vách động cũng bị lực lượng xung đột của hai công pháp đánh ngất, đầu lệch đi bất tỉnh nhân sự.
Dưới ánh lửa ảm đạm nơi vách động, một đoàn sương trắng huyền khí thật giống như sương mù, ở nơi ngực nàng ngưng tụ không tiêu tán, còn giống như đám mây trôi nổi.
Đây là hiệu ứng làm mờ* sao? (*trên tivi hay phim ảnh có phần hình ảnh nhạy cảm sẽ bị làm mờ hoặc che đi – tiếng anh là censored)
Bởi vì sương mù che khuất mà không nhìn thấy đỉnh tiểu đào đáng yêu màu phấn hồng của nữ hài nhi, Ngô Minh trong đầu đột nhiên nảy sinh ý nghĩ xấu một thoáng…
Một lát, Ngô Minh mới phản ứng lại.
Lục Hữu Dung không phải là tẩu hỏa nhập ma rồi chứ?
Ngô Minh vội vàng bắt đầu giãy dụa.
Vừa giãy dụa, Ngô Minh vừa suy nghĩ lung tung: Đại mỹ nữ mò Loli bình ngực, sẽ lại tẩu hỏa nhập ma? Cái này không khoa học mà…
Chí ít cũng nên là bình ngực Loli mò đại mỹ nữ, bị tức đến té xỉu mới hợp logic a!
Bất quá hiện tại bình ngực Loli cũng té xỉu, tạm cho là hợp lý đi…
Giãy dụa qua lại, Ngô Minh phát hiện loan đao cắm vào vách động có chút lỏng ra. Chắc chắn là Lục Hữu Dung sợ thương tổn đến Ngô Minh, không có ghim chặt quá mức.
Lại lung lay vài lần, loan đao khó có thể nhổ ra, nhưng cánh tay Ngô Minh có thể nới lỏng ra. Mấy lần giãy giụa trong cái vòng khóa tạo nên từ cặp loan đao, rốt cuộc cũng đã chiếm được tự do.
Xoa cánh tay, Ngô Minh mau chóng đi qua bên đó kiểm tra.
Xem thổ huyết đại mỹ nữ trước một chút.
Đưa tay thử thăm dò hơi thở Lục Hữu Dung một thoáng, tuy rằng loạn nhưng còn có lực, không có nguy hiểm đến tính mạng.
Chính mình không có huyền khí, không giúp đỡ được gì. Ngô Minh chỉ có thể đem thân thể nàng đặt lại, đổi thành tư thế nằm ngửa tương đối thoải mái, hi vọng nàng có năng lực tự mình giải quyết vấn đề huyền khí hỗn loạn.
Đứng dậy đến xem Loli nhẵn nhụi treo trên tường, một đoàn sương trắng trước ngực cô bé gái kia vẫn chưa tản đi, vẫn là ở chỗ đó phiêu diêu…
Ngô Minh đưa tay lên mũi nữ hài nhi kiểm tra, hô hấp cũng còn tốt, chí ít so với Lục Hữu Dung ổn định hơn rất nhiều.
Đánh giá toàn thân nữ hài nhi, ngoại trừ nơi ngực có sương mù [ Thánh Quang* ] này ra, những chỗ kín đáo khác Ngô Minh đều có thể nhìn thấy rõ ràng. (*censored)
Sau khi nữ hài nhi hôn mê, lại không hiển lộ dáng dấp có chút lỗ mãng trước đó, trái lại khác nào xử nữ an ổn ngủ say được miêu tả bên trong sách, tuyệt đối là cái mỹ nhân bại hoại.
Nàng một thân da thịt láng mịn tự nhiên, càng hiện ra vẻ trắng nõn mỹ lệ kinh người. Đặc biệt nơi cặp đùi thon dài buông xuống tự nhiên, có một chỗ cỏ mọc tươi tốt khiến Ngô Minh nhìn mà tim đập không ngớt.
Ngô Minh thử đem một cái tay tới gần bộ ngực nữ hài nhi, cùng một cái đại đoàn sương trắng kia tiếp xúc.
( Phát hiện năng lượng không rõ! Hệ thống gia tốc tiến trình phân tích! Tiến độ phân tích 95%!)
Trong đầu lại vang lên tiếng kim loại hóa nhắc nhở quen thuộc.
Bất quá sương trắng cũng không có bị khung máy móc hoàn toàn hấp thu, vẻn vẹn là nhỏ đi một vòng, bắt đầu vòng qua tay phải Ngô Minh chậm rãi xoay quanh.
Ngô Minh quơ quơ tay, sương trắng xác thực bắt đầu thoát ly ngực nữ hài nhi, mà là bám chặt lấy tay Ngô Minh.
Nữ hài nhi lại lộ ra nụ hoa phấn nộn, Ngô Minh trợn tròn cặp mắt nhìn một lúc lâu, mới lưu luyến mà dời đi ánh mắt.
Thử một chút xem có thể đem cái đoàn sương trắng này trả lại Lục Hữu Dung. Ngô Minh chậm rãi cẩn thận mà dẫn dắt sương trắng đi tới bên người đại mỹ nữ đang nằm vật trên đất, thử đem sương trắng hướng về trên tay nàng dán vào.
Nhưng thử mấy lần, cái đoàn sương trắng này đừng nói hấp thu trở lại, thậm chí căn bản là không chịu dính vào.
Kỳ thực cái này giống như là nguyên lý nam châm vậy, lực hấp dẫn của Ngô Minh đối với huyền khí không dám nói đương thời có một không hai, nhưng cũng tuyệt đối là vượt qua Lục Hữu Dung.
Ngô Minh không biết đạo lý này, kéo tay trái tay phải Lục Hữu Dung đều giúp thử qua một chút, vẫn là không trả lại được.
Đúng rồi, biết đâu bộ ngực của nàng có thể hấp thu cái đoàn sương trắng này? Ngược lại nàng luyện công cũng chính là qua chỗ này mà.
“Cái này không trách ta a, chỉ có thể thử nhìn xem bộ ngực của ngươi một chút.” Ngô Minh công khai, đại nghĩa lẫm nhiên mà nói một câu.
Bắt đầu đưa tay cởi vạt áo Lục Hữu Dung.
Ngô Minh tay phải nâng huyền khí, tay trái hoảng loạn mà luống cuống nửa ngày, mới đưa áo khoác ngoài của Lục Hữu Dung mở ra.
Bên trong lộ ra nội y màu trắng nạm tơ vàng, dưới sự căng phồng của vải vóc hiển nhiên là đường cong kinh người.
Khá lắm, đại mỹ nữ lại chơi trò ngây thơ mặc đồ nội y màu trắng? Hơn nữa lại còn nạm tơ vàng, đủ xa hoa nha, cũng không biết da dẻ có bị ma sát hay không.
Ngô Minh thoáng than thở trong lòng, cái đại mỹ nữ này nhất định là có xuất thân gia đình giàu.
Giờ khắc này, tay trái Ngô Minh duỗi ra có chút run, tự tay cởi xiêm áo dây lưng cho một vị đại mỹ nữ đang hôn mê, thực sự là một kích thích chưa bao giờ có.
Tầng nội y bên trong cùng có chút khó cởi, Ngô Minh dằn vặt nửa ngày rốt cục đột nhiên lôi kéo một cái, đem nội y Lục Hữu Dung cởi ra.
Hai quả đào bạch phấn run rẩy chói mắt nhảy vào trong tầm mắt…
Nếu là thân thể nguyên bản, Ngô Minh quả thực hoài nghi mình liệu sẽ phun máu mũi.
Khá lắm, như vừa nãy vị Loli nhũ lép kia tỉnh lại nhìn thấy, tuyệt đối sẽ đố kị đến con mắt bốc hỏa. Ngô Minh thầm đánh giá trong lòng, hai cái cặp nhũ này căn bản chênh lệch không phải một chút.
Thử đem sương trắng hướng về phía miệng ngực của nàng đẩy, vẻn vẹn chỉ khiến bạch đào mềm mại nảy nảy mà rung động mấy lần, căn bản không có bất kỳ phản hồi lại.
“Ưm…” Bộ vị nhạy cảm bị đụng vào, mỹ nữ hoảng hốt tỉnh lại.
Sao thế này? Ngực mình, xiêm y làm sao bị xốc lên? Lục Hữu Dung đang còn choáng váng đầu cảm thấy kỳ quái.
Chờ nhìn rõ ràng sương trắng trên tay Ngô Minh, Lục Hữu Dung bỗng nhiên tỉnh ngộ. Không kịp kỳ quái, càng không nghi ngờ có quỷ, nàng chỉ có thể nỗ lực nói rằng: “Không, không phải ngực, đổi đến, tay, trên tay, ta, ta vận công…”
Ngô Minh vội vã theo lời đem sương trắng đẩy về phía vị trí mỹ nữ đặt hai tay giao nhau.
Lục Hữu Dung nhắm mắt vận công, sương trắng dần dần chịu đến sức hút công pháp càng to lớn hơn, khiến cho sương trắng trên tay Ngô Minh bắt đầu dời đi nhập vào bên trong gân mạch nàng.
Kinh mạch bị tổn thương một lần nữa thu hồi đám sương trắng huyền khí, như lòng sông khô cạn một lần nữa được đổ đầy, Lục Hữu Dung phấn chấn tinh thần, nỗ lực ở dưới sự giúp đỡ của Ngô Minh ngồi dậy.
Nàng xếp bằng trên mặt đất, hít một hơi thật sâu ngưng thần, bão nguyên quy nhất*, bắt đầu thu liễm huyền khí trị liệu thương thế tẩu hỏa nhập ma. (*loại trừ mọi phiền nhiễu, giữ cho tâm trí yên tĩnh)
Oa, cư nhiên lại đỉnh như thế a… Ngô Minh trợn tròn cặp mắt liếc miệng ngực của nàng. Cái tạo vật tròn trịa to lớn kia lại như không có chịu đến ảnh hưởng lực hút của trái đất, kiên định mà duy trì tư thái hình trái đào, không chút nào rủ xuống mà ngạo nghễ hoàn mỹ đứng thẳng.
Ngụm nước miếng ào ào chảy a —— Ngô Minh hối hận mới vừa rồi không có nhân cơ hội ngoạm một miệng lớn…
Ngô Minh hận không thể tìm cái kính lúp phóng đại ngắm nghía Lục Hữu Dung cẩn thận, đang lúc này, trên vách động Loli ưm một tiếng tựa hồ muốn tỉnh rồi.
“Ngươi tỉnh rồi?” Ngô Minh vội vàng đi qua, phí hết đại lực đem nàng thả xuống.
Theo động tác buông ra, nữ hài nhi mang theo một chút vạt xiêm y sau cùng cũng hoàn toàn tuột ra, lần này triệt để không còn một sợi vải.
Nữ hài nhi bị để dưới đất, nửa tỉnh nửa mê tay chân đau nhức, rên rỉ vài tiếng.
Ngô Minh lập tức nhớ tới, các nơi khớp tay chân then chốt của nàng đã bị Lục Hữu Dung dùng huyền lực làm trật khớp, vội vã bắt đầu kiểm tra.
Chỉ thấy chỗ các khớp tay khớp chân đã có chút hơi tím xanh, hiển nhiên là do thời gian trật khớp không ngắn, đã bắt đầu từ từ tạo thành chỗ tụ huyết.
Cái này không thể được, Ngô Minh vội vàng nhấc lên một cái bắp đùi trắng toát của nữ hài nhi, dựa theo một ít cách trị liệu trật khớp được viết bên trong mấy quyển công pháp đến khôi phục vị trí các khớp.
Có điều… Chỗ bắp đùi trật khớp nhưng là phải giơ lên đến một cái góc độ đặc thù… Bé gái này trên người căn bản không có y phục che chắn…
Cái này thật đúng là, một cái phiên bản khác của bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở đằng sau: Đại mỹ nữ bắt Loli ngực phẳng, Ngô Minh ở phía sau…
Edit: Bồng Bồng
Giờ khắc này bên trong hang núi, Ngô Minh trơ mắt nhìn Lục Hữu Dung mò trên ngực nữ hài, sau đó mới vừa vận công miệng liền phun máu tươi.
Không thể nào? Lẽ nào Loli ngực phẳng có độc? Ngô Minh nhất thời ác ý mà nghĩ.
Một lát sau, đại mỹ nữ Lục Hữu Dung rốt cục không chống đỡ nổi, lảo đảo rốt cục ngã xuống đất, hai tay tự nhiên rời đi ngực Loli.
Nữ hài nhi bị khống chế ở trên vách động cũng bị lực lượng xung đột của hai công pháp đánh ngất, đầu lệch đi bất tỉnh nhân sự.
Dưới ánh lửa ảm đạm nơi vách động, một đoàn sương trắng huyền khí thật giống như sương mù, ở nơi ngực nàng ngưng tụ không tiêu tán, còn giống như đám mây trôi nổi.
Đây là hiệu ứng làm mờ* sao? (*trên tivi hay phim ảnh có phần hình ảnh nhạy cảm sẽ bị làm mờ hoặc che đi – tiếng anh là censored)
Bởi vì sương mù che khuất mà không nhìn thấy đỉnh tiểu đào đáng yêu màu phấn hồng của nữ hài nhi, Ngô Minh trong đầu đột nhiên nảy sinh ý nghĩ xấu một thoáng…
Một lát, Ngô Minh mới phản ứng lại.
Lục Hữu Dung không phải là tẩu hỏa nhập ma rồi chứ?
Ngô Minh vội vàng bắt đầu giãy dụa.
Vừa giãy dụa, Ngô Minh vừa suy nghĩ lung tung: Đại mỹ nữ mò Loli bình ngực, sẽ lại tẩu hỏa nhập ma? Cái này không khoa học mà…
Chí ít cũng nên là bình ngực Loli mò đại mỹ nữ, bị tức đến té xỉu mới hợp logic a!
Bất quá hiện tại bình ngực Loli cũng té xỉu, tạm cho là hợp lý đi…
Giãy dụa qua lại, Ngô Minh phát hiện loan đao cắm vào vách động có chút lỏng ra. Chắc chắn là Lục Hữu Dung sợ thương tổn đến Ngô Minh, không có ghim chặt quá mức.
Lại lung lay vài lần, loan đao khó có thể nhổ ra, nhưng cánh tay Ngô Minh có thể nới lỏng ra. Mấy lần giãy giụa trong cái vòng khóa tạo nên từ cặp loan đao, rốt cuộc cũng đã chiếm được tự do.
Xoa cánh tay, Ngô Minh mau chóng đi qua bên đó kiểm tra.
Xem thổ huyết đại mỹ nữ trước một chút.
Đưa tay thử thăm dò hơi thở Lục Hữu Dung một thoáng, tuy rằng loạn nhưng còn có lực, không có nguy hiểm đến tính mạng.
Chính mình không có huyền khí, không giúp đỡ được gì. Ngô Minh chỉ có thể đem thân thể nàng đặt lại, đổi thành tư thế nằm ngửa tương đối thoải mái, hi vọng nàng có năng lực tự mình giải quyết vấn đề huyền khí hỗn loạn.
Đứng dậy đến xem Loli nhẵn nhụi treo trên tường, một đoàn sương trắng trước ngực cô bé gái kia vẫn chưa tản đi, vẫn là ở chỗ đó phiêu diêu…
Ngô Minh đưa tay lên mũi nữ hài nhi kiểm tra, hô hấp cũng còn tốt, chí ít so với Lục Hữu Dung ổn định hơn rất nhiều.
Đánh giá toàn thân nữ hài nhi, ngoại trừ nơi ngực có sương mù [ Thánh Quang* ] này ra, những chỗ kín đáo khác Ngô Minh đều có thể nhìn thấy rõ ràng. (*censored)
Sau khi nữ hài nhi hôn mê, lại không hiển lộ dáng dấp có chút lỗ mãng trước đó, trái lại khác nào xử nữ an ổn ngủ say được miêu tả bên trong sách, tuyệt đối là cái mỹ nhân bại hoại.
Nàng một thân da thịt láng mịn tự nhiên, càng hiện ra vẻ trắng nõn mỹ lệ kinh người. Đặc biệt nơi cặp đùi thon dài buông xuống tự nhiên, có một chỗ cỏ mọc tươi tốt khiến Ngô Minh nhìn mà tim đập không ngớt.
Ngô Minh thử đem một cái tay tới gần bộ ngực nữ hài nhi, cùng một cái đại đoàn sương trắng kia tiếp xúc.
( Phát hiện năng lượng không rõ! Hệ thống gia tốc tiến trình phân tích! Tiến độ phân tích 95%!)
Trong đầu lại vang lên tiếng kim loại hóa nhắc nhở quen thuộc.
Bất quá sương trắng cũng không có bị khung máy móc hoàn toàn hấp thu, vẻn vẹn là nhỏ đi một vòng, bắt đầu vòng qua tay phải Ngô Minh chậm rãi xoay quanh.
Ngô Minh quơ quơ tay, sương trắng xác thực bắt đầu thoát ly ngực nữ hài nhi, mà là bám chặt lấy tay Ngô Minh.
Nữ hài nhi lại lộ ra nụ hoa phấn nộn, Ngô Minh trợn tròn cặp mắt nhìn một lúc lâu, mới lưu luyến mà dời đi ánh mắt.
Thử một chút xem có thể đem cái đoàn sương trắng này trả lại Lục Hữu Dung. Ngô Minh chậm rãi cẩn thận mà dẫn dắt sương trắng đi tới bên người đại mỹ nữ đang nằm vật trên đất, thử đem sương trắng hướng về trên tay nàng dán vào.
Nhưng thử mấy lần, cái đoàn sương trắng này đừng nói hấp thu trở lại, thậm chí căn bản là không chịu dính vào.
Kỳ thực cái này giống như là nguyên lý nam châm vậy, lực hấp dẫn của Ngô Minh đối với huyền khí không dám nói đương thời có một không hai, nhưng cũng tuyệt đối là vượt qua Lục Hữu Dung.
Ngô Minh không biết đạo lý này, kéo tay trái tay phải Lục Hữu Dung đều giúp thử qua một chút, vẫn là không trả lại được.
Đúng rồi, biết đâu bộ ngực của nàng có thể hấp thu cái đoàn sương trắng này? Ngược lại nàng luyện công cũng chính là qua chỗ này mà.
“Cái này không trách ta a, chỉ có thể thử nhìn xem bộ ngực của ngươi một chút.” Ngô Minh công khai, đại nghĩa lẫm nhiên mà nói một câu.
Bắt đầu đưa tay cởi vạt áo Lục Hữu Dung.
Ngô Minh tay phải nâng huyền khí, tay trái hoảng loạn mà luống cuống nửa ngày, mới đưa áo khoác ngoài của Lục Hữu Dung mở ra.
Bên trong lộ ra nội y màu trắng nạm tơ vàng, dưới sự căng phồng của vải vóc hiển nhiên là đường cong kinh người.
Khá lắm, đại mỹ nữ lại chơi trò ngây thơ mặc đồ nội y màu trắng? Hơn nữa lại còn nạm tơ vàng, đủ xa hoa nha, cũng không biết da dẻ có bị ma sát hay không.
Ngô Minh thoáng than thở trong lòng, cái đại mỹ nữ này nhất định là có xuất thân gia đình giàu.
Giờ khắc này, tay trái Ngô Minh duỗi ra có chút run, tự tay cởi xiêm áo dây lưng cho một vị đại mỹ nữ đang hôn mê, thực sự là một kích thích chưa bao giờ có.
Tầng nội y bên trong cùng có chút khó cởi, Ngô Minh dằn vặt nửa ngày rốt cục đột nhiên lôi kéo một cái, đem nội y Lục Hữu Dung cởi ra.
Hai quả đào bạch phấn run rẩy chói mắt nhảy vào trong tầm mắt…
Nếu là thân thể nguyên bản, Ngô Minh quả thực hoài nghi mình liệu sẽ phun máu mũi.
Khá lắm, như vừa nãy vị Loli nhũ lép kia tỉnh lại nhìn thấy, tuyệt đối sẽ đố kị đến con mắt bốc hỏa. Ngô Minh thầm đánh giá trong lòng, hai cái cặp nhũ này căn bản chênh lệch không phải một chút.
Thử đem sương trắng hướng về phía miệng ngực của nàng đẩy, vẻn vẹn chỉ khiến bạch đào mềm mại nảy nảy mà rung động mấy lần, căn bản không có bất kỳ phản hồi lại.
“Ưm…” Bộ vị nhạy cảm bị đụng vào, mỹ nữ hoảng hốt tỉnh lại.
Sao thế này? Ngực mình, xiêm y làm sao bị xốc lên? Lục Hữu Dung đang còn choáng váng đầu cảm thấy kỳ quái.
Chờ nhìn rõ ràng sương trắng trên tay Ngô Minh, Lục Hữu Dung bỗng nhiên tỉnh ngộ. Không kịp kỳ quái, càng không nghi ngờ có quỷ, nàng chỉ có thể nỗ lực nói rằng: “Không, không phải ngực, đổi đến, tay, trên tay, ta, ta vận công…”
Ngô Minh vội vã theo lời đem sương trắng đẩy về phía vị trí mỹ nữ đặt hai tay giao nhau.
Lục Hữu Dung nhắm mắt vận công, sương trắng dần dần chịu đến sức hút công pháp càng to lớn hơn, khiến cho sương trắng trên tay Ngô Minh bắt đầu dời đi nhập vào bên trong gân mạch nàng.
Kinh mạch bị tổn thương một lần nữa thu hồi đám sương trắng huyền khí, như lòng sông khô cạn một lần nữa được đổ đầy, Lục Hữu Dung phấn chấn tinh thần, nỗ lực ở dưới sự giúp đỡ của Ngô Minh ngồi dậy.
Nàng xếp bằng trên mặt đất, hít một hơi thật sâu ngưng thần, bão nguyên quy nhất*, bắt đầu thu liễm huyền khí trị liệu thương thế tẩu hỏa nhập ma. (*loại trừ mọi phiền nhiễu, giữ cho tâm trí yên tĩnh)
Oa, cư nhiên lại đỉnh như thế a… Ngô Minh trợn tròn cặp mắt liếc miệng ngực của nàng. Cái tạo vật tròn trịa to lớn kia lại như không có chịu đến ảnh hưởng lực hút của trái đất, kiên định mà duy trì tư thái hình trái đào, không chút nào rủ xuống mà ngạo nghễ hoàn mỹ đứng thẳng.
Ngụm nước miếng ào ào chảy a —— Ngô Minh hối hận mới vừa rồi không có nhân cơ hội ngoạm một miệng lớn…
Ngô Minh hận không thể tìm cái kính lúp phóng đại ngắm nghía Lục Hữu Dung cẩn thận, đang lúc này, trên vách động Loli ưm một tiếng tựa hồ muốn tỉnh rồi.
“Ngươi tỉnh rồi?” Ngô Minh vội vàng đi qua, phí hết đại lực đem nàng thả xuống.
Theo động tác buông ra, nữ hài nhi mang theo một chút vạt xiêm y sau cùng cũng hoàn toàn tuột ra, lần này triệt để không còn một sợi vải.
Nữ hài nhi bị để dưới đất, nửa tỉnh nửa mê tay chân đau nhức, rên rỉ vài tiếng.
Ngô Minh lập tức nhớ tới, các nơi khớp tay chân then chốt của nàng đã bị Lục Hữu Dung dùng huyền lực làm trật khớp, vội vã bắt đầu kiểm tra.
Chỉ thấy chỗ các khớp tay khớp chân đã có chút hơi tím xanh, hiển nhiên là do thời gian trật khớp không ngắn, đã bắt đầu từ từ tạo thành chỗ tụ huyết.
Cái này không thể được, Ngô Minh vội vàng nhấc lên một cái bắp đùi trắng toát của nữ hài nhi, dựa theo một ít cách trị liệu trật khớp được viết bên trong mấy quyển công pháp đến khôi phục vị trí các khớp.
Có điều… Chỗ bắp đùi trật khớp nhưng là phải giơ lên đến một cái góc độ đặc thù… Bé gái này trên người căn bản không có y phục che chắn…
Cái này thật đúng là, một cái phiên bản khác của bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở đằng sau: Đại mỹ nữ bắt Loli ngực phẳng, Ngô Minh ở phía sau…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.