Chương 458: Phi, đánh chết cũng không mặc!
Nguyệt Hạ Tiểu Dương
30/08/2018
“Cái gì? Mèo trang?” Ngô Minh nhất thời đều không phản ứng kịp.
Trước Ngô Minh phiền phiền nhiễu nhiễu tận nhìn lén các nữ tử cởi quần áo. Tuy rằng còn muốn bảo lưu áo lót, nhưng mười mấy vị nữ hài đồng thời rút đi váy ngoài, vẫn là thời khắc tươi đẹp Ngô Minh không chịu bỏ qua.
Cho nên nàng căn bản cũng không có lưu ý trong rương lấy ra là kiểu dáng quần áo gì. Trước mặt mười một vị nữ tử đã lĩnh được quần áo rồi, bắt đầu thời điểm mặc thử, nàng nhìn mèo trang được nhét vào trong tay mình bắt đầu đờ ra.
Không thể nào… Mồ hôi to nhỏ như hạt đậu theo trên trán Ngô Minh nhô ra.
Đúng là mèo trang!
Màu trắng, lông xù, cũng không biết là làm từ lông mao gì, nhưng cảm giác thật sự rất giống với con mèo trắng Ba Tư vậy.
Xỏ xuyên qua toàn thân, có thể để toàn bộ người mặc đi vào, thậm chí còn có một loại mũ dường như là khăn trùm đầu, chỉ còn lộ ra khuôn mặt. Mà bộ bao tay càng phải tán dương, chính là được may thủ công, tương đối phỏng theo miêu trảo tạo hình…
Ngô Minh càng xem càng là nhỏ mồ hôi.
“Nhìn cái gì vậy? Còn không mặc vào?” Lão mụ tử lại quơ quơ chổi lông gà.
Sở nữ tướng ở bên kia, tựa hồ còn khá là đắc ý nhìn chúng nữ thay đổi trang phục.
Sẽ không phải là đồ vật do vị lão chu* nữ này nghiên cứu chế tạo chứ? Ngô Minh trợn tròn mắt. (*trinh nữ)
Những y phục này, còn quả đúng là dựa theo ham muốn của Sở nữ tướng mà chế tác. Huyền vũ nữ tướng thăng cấp so với võ giả bình thường muốn chậm hơn rất nhiều, hơn nữa hiệu quả tu luyện cực kỳ yếu ớt. Sở nữ tướng trong ngày thường không có việc gì làm, cũng là dằn vặt những thứ đồ linh tinh này.
Những cô gái khác bắt được trang phục, cũng không phải mèo trang. Có thỏ, ngưu, cẩu, cọp… Đúng rồi, còn có dương.
Với cả Ngô Minh ở bên trong. Vừa vặn là phục trang động vật đại biểu cho mười hai cầm tinh của thế giới này.
Mười hai cầm tinh ở thế giới này cùng một thế giới khác vừa khớp là tương đồng, chỉ là Ngô Minh mèo trang là dùng để thay thế cho rồng. Dù sao rồng ý nghĩa đặc thù. Ngoại trừ vương thất cùng hoàng thất nắm quyền, bất luận người nào cũng không được chế tác long trang, bằng không thuộc về vượt quy chế thậm chí còn phạm thượng đại bất kính.
Có thể cái này sẽ là một điểm tạm thời lấy an ủi Ngô Minh? Mèo trang kỳ thực tựa là long trang? Người đại biểu Long Ngạo Thiên xuyên cái long trang là chuyện đương nhiên, chỉ là phỏng chừng bởi vì vấn đề vương quyền, không tiện chế tác long trang.
Như vậy mười hai loại động vật trang phục, để Sở nữ tướng chơi đùa thời điểm đặc biệt có kiểu khác tình thú. Chỉ là rất nhiều trang phục không có thích hợp ăn mặc giả, không phải vóc người không thích hợp, mà là thần thái cử chỉ vẻ mặt không đúng chỗ…
Dưới thời đại đặc thù. Nhóm thiếu nữ trẻ tuổi đại thể là ngượng ngùng, không thể hoàn hảo mà phối hợp yêu cầu Sở nữ tướng. Vì lẽ đó mỗi một nhóm nữ tử đến, nàng cũng sẽ phải cầu các nàng mặc lên nhìn xem một chút.
Lúc này mười một cô thiếu nữ đều mặc, Sở nữ tướng vẫn luôn nhìn, nhưng không có phát hiện người nào có thể làm cho nàng sáng mắt lên.
Mà người thứ mười hai thì sao đây? Tựa là Ngô Minh…
Nàng đánh chết cũng không chịu mặc.
“Cái này làm sao quái như thế a?” Ngô Minh phát biểu cảm khái.
“Ngươi chớ quản nó có quái hay không, mặc lên là được rồi.”
“Cái này làm sao mặc a?” Ngô Minh chầm chậm không hề lo lắng xoay qua xoay lại.
“Ngươi nha đầu này làm sao đần như thế? Tựa như là mặc trang phục bình thường thôi, đầu tiên cho một chân vào trước.”
“Cho chân trái hay là chân phải vào trước a?” Ngô Minh giả ngây giả dại.“Xú nha đầu muốn ăn đòn!” Lão mụ tử nghe được. Nha đầu này tựa là đang cãi bướng lại mình, lập tức phất lên chổi lông gà.
Mười hai cái vị thiếu nữ này đều là Tuyên vương tử đưa cho Sở nữ tướng, đừng nói đánh mấy lần chổi lông gà, chính là kéo ra ngoài loạn côn đánh chết cũng sẽ không có người nắm dị nghị.
Ngô Minh bỏ lại mèo trang, thật nhanh trảo lên xiêm y của mình, tăng tăng tăng chạy loạn quanh một vòng lều vải tránh né chổi lông gà.
Đương nhiên nàng cố ý làm bộ tay chân vụng về.
“Ngươi lựa một cái bộ yêu thích mặc đi.” Sở nữ tướng đột nhiên lên tiếng.
Nàng nhìn cô bé này thú vị, lại ở dưới sự uy hiếp của chổi lông gà cũng không chịu đi vào khuôn phép.
Ách… Đi vào khuôn phép cái từ này hình như không đúng lắm.
Bất quá cô bé này trong lúc nhảy tưng tưng lên, thân mang áo lót cực dày cũng hiển lộ ra vóc dáng chân thực. Cực kỳ quen thuộc thân thể nữ tử Sở nữ tướng càng là thấy rõ, trong lòng lập tức kinh ngạc thốt lên: “Nha đầu này có vóc người rất xuất sắc, làm sao mới trên dưới mười bốn tuổi liền có trình độ tiện sát người như thế?”
“Phi! Còn muốn lựa đồ yêu thích? Đánh chết cũng không mặc!” Ngô Minh một bên nhiễu quanh chạy một bên kháng nghị.
Có thể nói. vóc người Ngô Minh ở bên trong diễn biến tiến hóa khung máy móc, chỗ cần tăng đã thêm một phân thành phì, chỗ cần giảm đã thành mức độ gầy. Kết hợp dáng dấp chiều cao của nàng. Tiếp cận C cúp trên người cùng đôi chân dài, tuy rằng vẫn không tính là vóc người hình chữ S, nhưng tuyệt đối là cực kỳ tiếp cận dáng người hoàn mỹ điển hình trong lòng người phương đông.
Dù cho nàng xuyên nhiều vô cùng, ở chổi lông gà uy hiếp bên trong còn muốn mặc lại vào váy trắng ở ngoài, nhưng trong khi chạy vội dáng người vặn vẹo vẫn để cho Sở nữ tướng xem có chút tâm ngứa.
Lão mụ tử đuổi theo Ngô Minh đánh hai vòng, đã hận hận vụt trúng cánh tay nàng cùng bắp đùi ba bốn lần.
Ngô Minh cố ý vừa chạy, vừa ai nha vuốt cánh tay, xoa bắp đùi kêu loạn. Nàng đang thử phản ứng ngoài trướng.
Tựa hồ bên ngoài nguyệt giai ông lão một điểm phản ứng đều không có, đừng nói huyền khí gợn sóng, liền ngay cả tiến hóa khung máy móc siêu cấp thính giác bắt lấy như có như không nhịp điệu hô hấp cũng không thấy bất kỳ biến hóa nào.
Có thể vị lão giả này đã sớm quen với cảnh một ít người không phục tùng Sở nữ tướng mà làm xằng làm bậy, chớ nói chi là giờ khắc này lão mụ tử cùng Ngô Minh cãi nhau ầm ĩ.
Thậm chí Ngô Minh hoài nghi, đảm nhiệm hộ vệ nguyệt giai ông lão có hay không căn bản là không đi chú ý nghe âm thanh trong lều.
Sở nữ tướng thấy lão mụ tử đều truy đến mệt mỏi, nữ hài vóc người uyển chuyển này còn không chịu thỏa hiệp, thẳng thắn dự định tự mình ra tay hàng phục: “Thôi bỏ đi, không nên xuống tay độc ác.”
Bởi động tác truy đuổi quá mau, lão mụ tử đỡ đầu gối mệt đến thở dốc: “Phù phù —— ngươi nha đầu này vận khí hảo, nữ tướng nói bỏ qua cho ngươi, bằng không tất nhiên đánh cho ngươi da tróc thịt bong!”
“Ngươi đánh ta nhiều như vậy, ta nhưng là kính ngươi nhiều tuổi, một cái cũng đều không có hoàn thủ!” Ngô Minh xoa chỗ đau kêu lên.
Kỳ thực nàng lén lút đóng cảm giác đau, lúc này mới khôi phục như cũ. Hơn nữa tiến hóa khung máy móc có năng lực hồi phục, mấy cái vết hồng ngân này chính đang nhanh chóng biến mất.
Sở nữ tướng nhìn Ngô Minh, càng nhìn càng là cảm thấy vừa mắt, rất nhanh phất phất tay: “Được rồi được rồi, các ngươi đều lui ra đi. Nha đầu này ngươi lưu lại.”
“Cố gắng nghe nữ tướng, bằng không ngươi sẽ biết tay!” Lão mụ tử gọi người đi vào, trợ giúp các nữ hài khác cởi quần áo ra thu dọn xong nhấc cái rương đi, trước khi đi còn muốn đối với Ngô Minh uy hiếp một câu.
Cô bé này là có thể trở thành bồi nữ sao? Mười một thiếu nữ phần nhiều lấy ánh mắt ước ao ghen tị nhìn Ngô Minh, không thể làm gì dồn dập làm lễ lui ra.
“Ngươi tới.” Sở nữ tướng tiếp tục ngồi ở trên ghế vị trí cao nhất trong lều, khẽ cười để Ngô Minh đến gần.
Ngô Minh cầu cũng không được, nhưng trên mặt vẫn là bày ra một bộ biểu tình không muốn.
“Ha ha, ngươi nha đầu này a.” Sở nữ tướng đột nhiên đưa tay phải ra, ở một chỗ trước ngực Ngô Minh họa tròn giống như nhào nặn vài vòng: “Ồ? Dáng mật đào?”
Ngô Minh chính đang ngưng thần nghe động tĩnh hộ vệ lão đầu ngoài trướng, chuẩn bị tùy thời động thủ bắt giữ người. Kết quả bị tay của nàng như vậy kéo tới, nhất thời đều không phản ứng lại kịp.
Trước Ngô Minh phiền phiền nhiễu nhiễu tận nhìn lén các nữ tử cởi quần áo. Tuy rằng còn muốn bảo lưu áo lót, nhưng mười mấy vị nữ hài đồng thời rút đi váy ngoài, vẫn là thời khắc tươi đẹp Ngô Minh không chịu bỏ qua.
Cho nên nàng căn bản cũng không có lưu ý trong rương lấy ra là kiểu dáng quần áo gì. Trước mặt mười một vị nữ tử đã lĩnh được quần áo rồi, bắt đầu thời điểm mặc thử, nàng nhìn mèo trang được nhét vào trong tay mình bắt đầu đờ ra.
Không thể nào… Mồ hôi to nhỏ như hạt đậu theo trên trán Ngô Minh nhô ra.
Đúng là mèo trang!
Màu trắng, lông xù, cũng không biết là làm từ lông mao gì, nhưng cảm giác thật sự rất giống với con mèo trắng Ba Tư vậy.
Xỏ xuyên qua toàn thân, có thể để toàn bộ người mặc đi vào, thậm chí còn có một loại mũ dường như là khăn trùm đầu, chỉ còn lộ ra khuôn mặt. Mà bộ bao tay càng phải tán dương, chính là được may thủ công, tương đối phỏng theo miêu trảo tạo hình…
Ngô Minh càng xem càng là nhỏ mồ hôi.
“Nhìn cái gì vậy? Còn không mặc vào?” Lão mụ tử lại quơ quơ chổi lông gà.
Sở nữ tướng ở bên kia, tựa hồ còn khá là đắc ý nhìn chúng nữ thay đổi trang phục.
Sẽ không phải là đồ vật do vị lão chu* nữ này nghiên cứu chế tạo chứ? Ngô Minh trợn tròn mắt. (*trinh nữ)
Những y phục này, còn quả đúng là dựa theo ham muốn của Sở nữ tướng mà chế tác. Huyền vũ nữ tướng thăng cấp so với võ giả bình thường muốn chậm hơn rất nhiều, hơn nữa hiệu quả tu luyện cực kỳ yếu ớt. Sở nữ tướng trong ngày thường không có việc gì làm, cũng là dằn vặt những thứ đồ linh tinh này.
Những cô gái khác bắt được trang phục, cũng không phải mèo trang. Có thỏ, ngưu, cẩu, cọp… Đúng rồi, còn có dương.
Với cả Ngô Minh ở bên trong. Vừa vặn là phục trang động vật đại biểu cho mười hai cầm tinh của thế giới này.
Mười hai cầm tinh ở thế giới này cùng một thế giới khác vừa khớp là tương đồng, chỉ là Ngô Minh mèo trang là dùng để thay thế cho rồng. Dù sao rồng ý nghĩa đặc thù. Ngoại trừ vương thất cùng hoàng thất nắm quyền, bất luận người nào cũng không được chế tác long trang, bằng không thuộc về vượt quy chế thậm chí còn phạm thượng đại bất kính.
Có thể cái này sẽ là một điểm tạm thời lấy an ủi Ngô Minh? Mèo trang kỳ thực tựa là long trang? Người đại biểu Long Ngạo Thiên xuyên cái long trang là chuyện đương nhiên, chỉ là phỏng chừng bởi vì vấn đề vương quyền, không tiện chế tác long trang.
Như vậy mười hai loại động vật trang phục, để Sở nữ tướng chơi đùa thời điểm đặc biệt có kiểu khác tình thú. Chỉ là rất nhiều trang phục không có thích hợp ăn mặc giả, không phải vóc người không thích hợp, mà là thần thái cử chỉ vẻ mặt không đúng chỗ…
Dưới thời đại đặc thù. Nhóm thiếu nữ trẻ tuổi đại thể là ngượng ngùng, không thể hoàn hảo mà phối hợp yêu cầu Sở nữ tướng. Vì lẽ đó mỗi một nhóm nữ tử đến, nàng cũng sẽ phải cầu các nàng mặc lên nhìn xem một chút.
Lúc này mười một cô thiếu nữ đều mặc, Sở nữ tướng vẫn luôn nhìn, nhưng không có phát hiện người nào có thể làm cho nàng sáng mắt lên.
Mà người thứ mười hai thì sao đây? Tựa là Ngô Minh…
Nàng đánh chết cũng không chịu mặc.
“Cái này làm sao quái như thế a?” Ngô Minh phát biểu cảm khái.
“Ngươi chớ quản nó có quái hay không, mặc lên là được rồi.”
“Cái này làm sao mặc a?” Ngô Minh chầm chậm không hề lo lắng xoay qua xoay lại.
“Ngươi nha đầu này làm sao đần như thế? Tựa như là mặc trang phục bình thường thôi, đầu tiên cho một chân vào trước.”
“Cho chân trái hay là chân phải vào trước a?” Ngô Minh giả ngây giả dại.“Xú nha đầu muốn ăn đòn!” Lão mụ tử nghe được. Nha đầu này tựa là đang cãi bướng lại mình, lập tức phất lên chổi lông gà.
Mười hai cái vị thiếu nữ này đều là Tuyên vương tử đưa cho Sở nữ tướng, đừng nói đánh mấy lần chổi lông gà, chính là kéo ra ngoài loạn côn đánh chết cũng sẽ không có người nắm dị nghị.
Ngô Minh bỏ lại mèo trang, thật nhanh trảo lên xiêm y của mình, tăng tăng tăng chạy loạn quanh một vòng lều vải tránh né chổi lông gà.
Đương nhiên nàng cố ý làm bộ tay chân vụng về.
“Ngươi lựa một cái bộ yêu thích mặc đi.” Sở nữ tướng đột nhiên lên tiếng.
Nàng nhìn cô bé này thú vị, lại ở dưới sự uy hiếp của chổi lông gà cũng không chịu đi vào khuôn phép.
Ách… Đi vào khuôn phép cái từ này hình như không đúng lắm.
Bất quá cô bé này trong lúc nhảy tưng tưng lên, thân mang áo lót cực dày cũng hiển lộ ra vóc dáng chân thực. Cực kỳ quen thuộc thân thể nữ tử Sở nữ tướng càng là thấy rõ, trong lòng lập tức kinh ngạc thốt lên: “Nha đầu này có vóc người rất xuất sắc, làm sao mới trên dưới mười bốn tuổi liền có trình độ tiện sát người như thế?”
“Phi! Còn muốn lựa đồ yêu thích? Đánh chết cũng không mặc!” Ngô Minh một bên nhiễu quanh chạy một bên kháng nghị.
Có thể nói. vóc người Ngô Minh ở bên trong diễn biến tiến hóa khung máy móc, chỗ cần tăng đã thêm một phân thành phì, chỗ cần giảm đã thành mức độ gầy. Kết hợp dáng dấp chiều cao của nàng. Tiếp cận C cúp trên người cùng đôi chân dài, tuy rằng vẫn không tính là vóc người hình chữ S, nhưng tuyệt đối là cực kỳ tiếp cận dáng người hoàn mỹ điển hình trong lòng người phương đông.
Dù cho nàng xuyên nhiều vô cùng, ở chổi lông gà uy hiếp bên trong còn muốn mặc lại vào váy trắng ở ngoài, nhưng trong khi chạy vội dáng người vặn vẹo vẫn để cho Sở nữ tướng xem có chút tâm ngứa.
Lão mụ tử đuổi theo Ngô Minh đánh hai vòng, đã hận hận vụt trúng cánh tay nàng cùng bắp đùi ba bốn lần.
Ngô Minh cố ý vừa chạy, vừa ai nha vuốt cánh tay, xoa bắp đùi kêu loạn. Nàng đang thử phản ứng ngoài trướng.
Tựa hồ bên ngoài nguyệt giai ông lão một điểm phản ứng đều không có, đừng nói huyền khí gợn sóng, liền ngay cả tiến hóa khung máy móc siêu cấp thính giác bắt lấy như có như không nhịp điệu hô hấp cũng không thấy bất kỳ biến hóa nào.
Có thể vị lão giả này đã sớm quen với cảnh một ít người không phục tùng Sở nữ tướng mà làm xằng làm bậy, chớ nói chi là giờ khắc này lão mụ tử cùng Ngô Minh cãi nhau ầm ĩ.
Thậm chí Ngô Minh hoài nghi, đảm nhiệm hộ vệ nguyệt giai ông lão có hay không căn bản là không đi chú ý nghe âm thanh trong lều.
Sở nữ tướng thấy lão mụ tử đều truy đến mệt mỏi, nữ hài vóc người uyển chuyển này còn không chịu thỏa hiệp, thẳng thắn dự định tự mình ra tay hàng phục: “Thôi bỏ đi, không nên xuống tay độc ác.”
Bởi động tác truy đuổi quá mau, lão mụ tử đỡ đầu gối mệt đến thở dốc: “Phù phù —— ngươi nha đầu này vận khí hảo, nữ tướng nói bỏ qua cho ngươi, bằng không tất nhiên đánh cho ngươi da tróc thịt bong!”
“Ngươi đánh ta nhiều như vậy, ta nhưng là kính ngươi nhiều tuổi, một cái cũng đều không có hoàn thủ!” Ngô Minh xoa chỗ đau kêu lên.
Kỳ thực nàng lén lút đóng cảm giác đau, lúc này mới khôi phục như cũ. Hơn nữa tiến hóa khung máy móc có năng lực hồi phục, mấy cái vết hồng ngân này chính đang nhanh chóng biến mất.
Sở nữ tướng nhìn Ngô Minh, càng nhìn càng là cảm thấy vừa mắt, rất nhanh phất phất tay: “Được rồi được rồi, các ngươi đều lui ra đi. Nha đầu này ngươi lưu lại.”
“Cố gắng nghe nữ tướng, bằng không ngươi sẽ biết tay!” Lão mụ tử gọi người đi vào, trợ giúp các nữ hài khác cởi quần áo ra thu dọn xong nhấc cái rương đi, trước khi đi còn muốn đối với Ngô Minh uy hiếp một câu.
Cô bé này là có thể trở thành bồi nữ sao? Mười một thiếu nữ phần nhiều lấy ánh mắt ước ao ghen tị nhìn Ngô Minh, không thể làm gì dồn dập làm lễ lui ra.
“Ngươi tới.” Sở nữ tướng tiếp tục ngồi ở trên ghế vị trí cao nhất trong lều, khẽ cười để Ngô Minh đến gần.
Ngô Minh cầu cũng không được, nhưng trên mặt vẫn là bày ra một bộ biểu tình không muốn.
“Ha ha, ngươi nha đầu này a.” Sở nữ tướng đột nhiên đưa tay phải ra, ở một chỗ trước ngực Ngô Minh họa tròn giống như nhào nặn vài vòng: “Ồ? Dáng mật đào?”
Ngô Minh chính đang ngưng thần nghe động tĩnh hộ vệ lão đầu ngoài trướng, chuẩn bị tùy thời động thủ bắt giữ người. Kết quả bị tay của nàng như vậy kéo tới, nhất thời đều không phản ứng lại kịp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.