Quyển 1 - Chương 90: Kim liên thịnh thế quang mang vạn trượng
Vô Tình Bảo Bảo
08/08/2014
Phong Dật Hiên xoay người, muốn tới chỗ trọng tài. Thủy Văn Mặc nhanh chóng vọt tới, kéo Phong Dật Hiên, vội vàng nói: “Ngươi gấp cái rắm gì? Thắng bại còn chưa phân mà. Ngươi cảm thấy bây giờ ngươi can thiệp thì hữu dụng sao? Không được để mẹ ngươi làm khó. Còn nữa, nếu Hoa đầu heo muốn hạ độc thủ thì mẹ ngươi sẽ không đồng ý, sẽ ra tay ngăn cản thôi. Đừng quên chuyện ngươi đã đồng ý với mẹ mình!”
Phong Dật Hiên nghe lời Thủy Văn Mặc nói xong thì miễn cưỡng đi theo hắn xuống đài cao, trở về chỗ ngồi. Khi ngồi vào vị trí thì hắn nhìn Khắc Lôi Nhã đang từ từ đi lên đài cao đầy căng thẳng.
“Khắc Lôi Nhã cũng thật lớn mật. Dám lấy thân phận thật mà ghi danh. Hình như Hoàng Thái tử đã sớm biết. Chuyện này cũng không có gì đáng nói.” Thủy Văn Mặc vuốt cằm, thầm thì, “Nghe nói tỷ tỷ mà Khắc Lôi Nhã kết bái gần đây rất nổi danh ở đế đô. Nàng là một mỹ nhân tuyệt đại nhưng ta chưa thấy. Chờ tỷ thí xong thì gọi Khắc Lôi Nhã hỏi mới được, hắc hắc.”
Phong Dật Hiên không nghe lọt gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào bóng dáng Khắc Lôi Nhã.
“Ngươi có nghe ta nói gì không? Mẹ kiếp!” Thủy Văn Mặc khó chịu, gầm nhẹ với Phong Dật Hiên.
Phong Dật Hiên vươn tay đẩy mặt Thủy Văn Mặc ra, chuyên chú nhìn bóng dáng của Khắc Lôi Nhã. Thủy Văn Mặc giựt giựt khóe miệng, buồn bực không thôi.
Nhóm người Tẫn Diêm ngồi trên khán đài của bình dân ở gần nhất, ánh mắt dõi theo bóng dáng Khắc Lôi Nhã. Trên khán đài cao nhất, Lý Nguyệt Văn siết chặt nắm đấm. Nàng không ngờ rằng ngay lúc hỗn chiến Khắc Lôi Nhã lại gặp tên điên Hoa Nghệ Lâm này. Lý Minh Ngữ khẽ cau mày, nhìn chăm chú vào đài cao dùng để tỷ thí.
Hoa Tú Ninh bên ngoài đài cao nở nụ cười lãnh khốc. Hừ! Nàng đã dặn đệ đệ nhất định phải khiến Khắc Lôi Nhã bị thương nặng. Kết bái tỷ muội à? Hôm nay sẽ khiến ngươi biết kết bái với Lam Linh Nhi sẽ có hậu quả gì. Nhưng khi nhớ đến thái độ của đệ đệ thì Hoa Tú Ninh liền không thoải mái. Đệ đệ này hoàn toàn không coi trọng này. Khi nàng nói với Hoa Nghệ Lâm nếu gặp phải Khắc Lôi Nhã trong cuộc tỷ thí thì nhất địn phải dạy dỗ nàng thật tốt, Hoa Nghệ Lâm cư nhiên không nhịn được mà lạnh giọng nói rằng không cần nàng phải nói nhảm hắn cũng sẽ giết người của Lý gia. Hoa Tú Ninh nhìn bóng lưng Hoa Nghệ Lâm từ từ đi lên đài cao, siết chặt tay đang đặt trên đầu gối, cau mày. Hoa Nghệ Lâm này không để ai vào mắt, phụ thân và mẫu thân đều bó tay. Thật không biết rốt cuộc tính của hắn giống ai.
Khi bóng lưng Khắc Lôi Nhã hiện lên trong mắt Hoa Tú Ninh thì khóe miệng nàng hiện lên một đường cong. Hừ! Lam Linh Nhi không xuất hiện. Thật muốn để cho nàng ta xem muội muội hợp ý với nàng ta sẽ có kết quả thê thảm thế nào. Thủ đoạn của Hoa Nghệ Lâm nàng rất rõ ràng! Lần này Khắc Lôi Nhã không chết cũng tàn phế!
“Bắt đầu tỷ thí!” trọng tài ra lệnh một tiếng liền chạy như bay xuống đài cao, ra khỏi kết giới bởi vì trong trận hỗn chiến này có Hoa Nghệ Lâm!!!
Khắc Lôi Nhã trầm ngâm cảm nhận thực lực của những người xung quanh, thở nhẹ một hơi. Chỉ có một cường giả.
“Thủy gào!”
Bỗng nhiên một tiếng quát khẽ vang lên, giọng nói lạnh lùng không chứa tình cảm.
Khắc Lôi Nhã lấy lại tinh thần, một lực lượng cường đại chấn động lòng người nhào về phía nàng. Khắc Lôi Nhã tạo ra một tấm lá chắn bằng lửa trong nháy mắt. Tiếp theo tiếng nước gặp lửa vang lên xèo xèo. Khắc Lôi Nhã bị đánh lui mấy bước, trong lòng ngạc nhiên hiểu ra. Đây là kỹ xảo của Hoa Nghệ Lâm mà Phong Dật Hiên đã nói cho nàng, thao tác nước! Nếu không có tấm lá chắn bằng lửa màu trắng thì thật không thể tưởng tượng được hậu quả khi bị đánh trúng. Rất nhanh Khắc Lôi Nhã liền biết người bị bí pháp này đánh trúng sẽ bị như thế nào.
Ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai. Hơi nước biến mất, trên đài cao hỗn loạn. Không ít người nằm trên đài cao kêu lên thảm thiết, còn có người bị đánh bay đụng vào kết giới, chậm rãi trượt xuống. Máu tươi giàn giụa. Mùi máu tanh nồng tràn ngập trên đài cao trong nháy mắt. Có người bị đâm một lỗ trên người, có người gãy tay, đứt chân. Trong nhất thời tiếng rên rỉ đau đoán vang vọng trên bầu trời của quảng trường. Trên đài cao chỉ còn hai người đang đứng, một là Khắc Lôi Nhã, một là Hoa Nghệ Lâm.
Trên quảng trường tĩnh lặng, Hoàng đế khẽ cau mày, sắc mặt Hoàng Thái tử cũng trầm xuống. Hoa Nghệ Lâm này mạnh thì mạnh thật nhưng lại quá mức độc ác.
Khắc Lôi Nhã đứng lẳng lặng ở đó, nhìn thiếu niên trước mặt mình. Mái tóc màu xanh dương, đôi mắt màu đó, dung nhan anh tuấn nhưng lại có vẻ vô cùng dữ tợn, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã. Ánh mắt đó giống như là của thợ săn đang quan sát con mồi của mình.
“Kẻ giết người!”
“Quá tàn nhẫn!”
“Xuống đài!”
Khán giả phục hồi tinh thần lại, mãnh liệt khiển trách.
Hoa Nghệ Lâm không quay đầu, mặt không tỏ vẻ gì giơ tay phải lên.
Phịch một tiếng, một viên đạn bằng nước đánh lên kết giới, bọt nước văng khắp nơi, nhìn thấy mà ghê. Kết giới lay động khiến những người đứng xem cả kinh thất sắc. Tất cả im bặt.
“Tạm ngừng tranh tài!” Một Ma Pháp Sư cung đình bay tới, đứng giữa không trung, “Người không được tuyển chọn cần trị liệu.”
“Cho các ngươi năm phút.” Hoa Nghệ Lâm nhìn Ma Pháp Sư cung đình, lạnh lùng nói một câu, ánh mắt vẫn dừng lại trên mặt Khắc Lôi Nhã.
“Lần này Khắc Lôi Nhã gặp phải cường địch rồi.” Lãnh Lăng Vân nhìn Hoa Nghệ Lân đứng trên đài cao, nhàn nhạt nói một câu.
Tẫn Diêm cau mày, trong lòng nóng nảy. Bạch Đế và Hắc Vũ một trái một phải đứng trên vai Tẫn Diêm.
“Không nhất định Khắc Lôi Nhã sẽ thất bại!” Hạ Thiên hừ lạnh.
“Có muốn đánh cuộc hay không tiểu đạo tặc?” Hắc Long Bản nhíu mày. Hắn đã sớm nhìn rõ thực lực của hai người đứng trên đài cao. Tiểu tử tóc xanh đó có thực lực mạnh hơn Khắc Lôi Nhã. Lần này Khắc Lôi Nhã thật xui xẻo, ngay trận tỷ thí đầu tiên đã bị quét xuống.
“Đánh cuộc thì đánh cuộc. Ta mà sợ ngươi à!” Hạ Thiên cực kỳ khó chịu với giọng điệu của Hắc Long Bản, tức giận gầm nhẹ với hắn.
“Tốt. Ta cá là Khắc Lôi Nhã thất bại. Nếu ta thắng ngươi phải thỏa mãn ba yêu cầu của ta. Ta thua thì sẽ thỏa mãn ba yêu cầu của ngươi.” Hắc Long Bản nhếch môi cười.
“Một lời đã định! Khắc Lôi Nhã nhất định sẽ thắng!” Hạ Thiên hừ hừ.
Tạp Mễ Nhĩ híp mắt, tựa vào ghế, trầm mặt nhìn hai người trên đài cao.
Đông Phong Hầu đang cật lực ăn đồ ăn vặt Kiều Sở Tâm mua cho hắn.
Ngõa Nhĩ Đa kéo thấp mũ xuống, che giấu sự lo lắng trong lòng.
Năm phút trôi qua rất nhanh. Người bị thương trên đài cao rất nhanh được khiêng đi trị liệu.
“Tiếp tục tranh tài.” Trọng tài đứng ngoài kết giới, hô lên, sau đó lấy tốc độ chạy nước rút một trăm mét mà chạy đi. Hắn có dự cảm một lát nữa tầng kết giới vô cùng chắc chắn này sẽ hoàn toàn bị phá hủy.
“Ngươi rất yếu!” Hoa Nghệ Lâm hừ lạnh một tiếng, điểm mũi chân một cái, vọt lên nhanh như chớp. Trong tay hắn hiện ra một thanh kiếm lớn bằng nước.
Nước hóa hình?!
Lần này Khắc Lôi Nhã không nghênh kích trực tiếp mà lui nhanh về sau. Nàng cảm thấy mình không thể chống lại lực lượng của người trước mắt này. Sức chống đỡ mà lực lượng của người này vượt xa mình. Không thể chống chọi, chỉ có thể dùng trí.
Xôn xao.
Một tiếng động rất lớn vang lên, thanh kiếm lớn trong tay Hoa Nghệ Lâm chém vào chỗ Khắc Lôi Nhã vừa đứng. Sau tiếng nổ, đài cao nghiêng ngả như muốn đổ, sau đó một tiếng nổ lớn hơn vang lên, đài cao cứ như vậy mà đổ sụp xuống trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Bụi tung mù trời, kết giới bắt đầu yếu dần.
Phong Dật Hiên đứng bật dậy, Thủy Văn Mặc vội vàng kéo hắn lại, chỉ sợ hắn không nhịn được mà xông lên.
Bụi từ từ tản đi, hai bóng người xuất hiện trong kết giới.
Sau lưng Khắc Lôi Nhã hiện ra đôi cánh bằng lửa màu vàng, nhẹ nhàng vỗ cánh bay giữa không trung. Sau lưng Hoa Nghệ Lâm là một đôi cánh bằng nước trong suốt, cũng đứng giữa không trung. Phong Dật Hiên thấy thế thì nhẹ nhàng thở ra.
“Chậc chậc, Lạp Cách Tạp chúng ta thật đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp. Đầu tiên là Phong Dật Hiên đột phá có thể hóa hình gió, bây giờ Hoa Nghệ Lâm cũng đột phá có thể hóa hình nước.” Hoàng đế bệ hạ híp mắt cười nói.
Hoàng Thái tử trầm mặc, nhìn hai người đang giằng co trong kết giới, trong lòng có chút lo lắng. Nhưng vì sao lại như vậy thì hắn không giải thích được.
Lý Nguyệt Văn nắm chặt nắm đấm tràn đầy mồ hôi. Lông mày Lý Minh Ngữ vẫn cau chặt. Bọn họ cũng nhìn ra cận chiến rất bất lợi với Khắc Lôi Nhã!
Trong mắt Hoa Tú Ninh là ý cười lạnh lẽo.
“Khắc Lôi Nhã, cố lên!” Hạ Thiên nắm chặt nắm đấm, nóng nảy muốn chết.
Vẻ mặt Hắc Long Bản chắc thắng. Mặc dù hắn hy vọng mình thắng cược nhưng đã sớm có tính toán trong lòng. Nếu tiểu tử tóc xanh đó dám hạ độc thủ với Khắc Lôi Nhã thì cái gì hắn cũng không quản, trực tiếp hiện nguyên hình đánh cho tiểu tử này đến mẹ hắn cũng không nhận ra!
“Quan thiên!” Khắc Lôi Nhã đứng giữa không trung, mắt lạnh nhìn Hoa Nghệ Lâm, chậm rãi thốt ra lời khiến đoàn người Tẫn Diêm kinh ngạc. Mặt nàng lạnh lẽo. Nàng biết, Hoa Nghệ Lâm trước mắt mình không phải tỷ thí mà là muốn giết nàng! Đáy mắt hắn hiện ra sát khí nồng đậm! Nếu đối phương đã động sát cơ thì cần gì mình phải lưu tình?
Quan thiên?!
Là chiêu thức trưởng lão Hỏa Đường dùng? Kết giới bằng lửa không ai có thể phá được?
Hoa Nghệ Lâm hơi ngẩn ra, nhìn Khắc Lôi Nhã chắp tay trước ngực, rồi nhanh chóng tách ra, giữa hai tay hiện ra ngọn lửa màu trắng. Ngọn lửa giống như có sinh mạng, lan ra từ hai tay Khắc Lôi Nhã, vây Hoa Nghệ Lâm ở giữa, sau đó vòng trở lại, tạo thành hình tứ giác.
Hoa Nghệ Lâm hừ lạnh một tiếng đầy khinh thường: “Ngươi đang chơi trò gì vậy?”
Hoa Nghệ Lâm vừa dứt lời thì ngọn lửa màu trắng vốn là hình tứ giác liền lan ra trong nháy mắt, tạo thành thể tứ phương, ngọn lửa rừng rực bịt kín không gian, nhốt Hoa Nghệ Lâm ở giữa. Khí tức cực nóng xuyên thấu qua kết giới khiến người đứng ngoài cũng có thể cảm nhận được cảm giác lưỡi khô, người nóng ra khác thường.
Kết giới bằng lửa màu trắng lớn như vậy khiến tất cả mọi người kinh hãi. Lần đầu tiên bọn họ thấy dị tượng như thế này. Có người lần đầu tiên thấy ngọn lửa như thế này.
Sắc mặt Hoa Tú Ninh thay đổi, vo khăn lụa trong tay thành một cục. Hoa Nghệ Lâm chưa từng thất bại chẳng lẽ lần này thua trên tay tiểu nha đầu kia sao?
Mặt Khắc Lôi Nhã sắc lạnh, lạnh lùng thốt ra một chữ: “Thu!”
Ngay lập tức, kết giới bằng lửa màu trắng thu hẹp lại, Hoa Nghệ Lâm bị vây trong kết giới tự nhiên cũng không khoanh tay chịu trói!
Tiếng nứt vỡ vang lên không ngừng trong kết giới. Hoa Nghệ Lâm đang công kích kết giới bằng lửa nhưng không ăn thua. Kết giới chỉ nứt một đường nhỏ rồi liền lại lập tức.
Hoa Tú Ninh như ngồi trên đống lửa, hai chân không ngừng đổi vị trí vắt chéo lên nhau. Hoa Nghệ Lâm chưa từng thua trận! Chẳng lẽ hôm nay sẽ bại trận thật sao?
Hạ Thiên kích động quơ múa nắm đấm nhỏ. Theo nàng, cuộc tỷ thí này Khắc Lôi Nhã thắng. Hắc Long Bản lại khoanh hai tay trước ngực, không nói gì.
Khắc Lôi Nhã tuyệt đối không dám khinh thường, nhìn chăm chú vào kết giới đang dần thu hẹp lại. Nàng biết chỉ như thế không thể trói được đối phương. Quan thiên là chiêu thức trưởng lão Hỏa đường sử dụng, nhưng uy lực của Khắc Lôi Nhã và trưởng lão kia chênh lệch rất lớn!
Kết giới đang dần thu hẹp lại chợt dừng lại, run lên. Có một cỗ lực lượng khổng lồ đang chống lại kết giới từ bên trong.
Kết giới run lên dữ dội, càng ngày càng mạnh hơn.
Ngay sau đó, vô số cột nước phun ra từ trong kết giới bằng lửa, bắn nát nó. Tiếng nước và lửa hòa vào nhau vang lên chói tai, dội khắp quảng trường. Tim mọi người nhảy lên cổ họng, có người không nhịn được mà đứng lên, nhìn kết giới kia đầy kích động.
Gương mặt Khắc Lôi Nhã lạnh nhạt, lẳng lặng đứng giữa không trung, chậm rãi nhắm mắt lại. Nàng muốn làm gì? Đây là nghi vấn trong lòng mọi người có mặt ở quảng trường. Hoa Nghệ Lâm sắp phá kết giới, mà lúc này Khắc Lôi Nhã lại dứt khoát nhắm mắt lại! Nàng điên rồi à? Chẳng lẽ muốn buông tay? Phong Dật Hiên nắm chặt nắm đấm, vô cùng lo lắng mà nhìn Khắc Lôi Nhã đứng giữa không trung. Sao Phong Dật Hiên không nhận ra tên hèn hạ Hoa Dật Lâm kia đã động sát cơ! Hắn muốn giết Khắc Lôi Nhã!
“Đừng xúc động, đừng xúc động, thắng bại còn chưa phân mà.” Thủy Văn Mặc nói như niệm kinh. Hắn sợ nhất là Phong Dật Hiên bất chấp tất cả mà xông lên, làm loạn quảng trường. Đến lúc đó thật phiền toái.
Chợt, ánh sáng tỏa ra, kết giới Khắc Lôi Nhã dùng để vây Hoa Dật Lâm bị phá vỡ, lửa và nước bắn ra, ánh sáng màu vàng và màu trắng lóe lên, vô cùng rực rỡ. Hoa Nghệ Lâm nắm chặt thanh kiếm lớn, đứng trên không trung, trong đôi mắt tràn đầy hưng phấn và thị sát.
Hoa Tú Ninh trên khán đài không kìm được, nở nụ cười tàn khốc. Hoa Nghệ Lâm rất nghiêm túc! Vậy thì hôm nay là ngày chết của Khắc Lôi Nhã.
Mà lúc này đây Khắc Lôi Nhã vẫn nhắm mắt như cũ. Hoa Nghệ Lâm chỉ kiếm vào Khắc Lôi Nhã, nở nụ cười thị huyết: “Được lắm. Ta rất vừa ý ngươi. Ta sẽ giết ngươi một cách nghiêm túc.”
Đôi mắt Khắc Lôi Nhã vẫn nhắm chặt như cũ, Hoa Nghệ Lâm cười lạnh, huy kiếm vọt lên.
“Tuyệt nhất nhất!” chợt Khắc Lôi Nhã mở mắt ra, người nàng tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ. Trong nháy mắt, một tầng kết giới mỏng màu vàng vây lấy Khắc Lôi Nhã và Hoa Nghệ Lâm ở bên trong.
Rốt cuộc Khắc Lôi Nhã đang làm gì?
“Lửa? Lại là kết giới bằng lửa?” Hình mẫu Bạo Long trên khán đài vuốt cằm, nghi ngờ. Tầng kết giới này rất mỏng nhưng được tạo thành từ ngọn lửa màu vàng. Đây là do đâu? Rất nhanh, những cao thủ có mặt đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tầng kết giới màu vàng thật mỏng này bền hơn bình thường, hơn nữa còn phát ra hơi nóng hừng hực…Hơi nóng hoàn toàn khác với ngọn lửa bình thường. Điều khiến bọn họ kinh hãi là thanh kiếm lớn hóa hình từ nước trên tay Hoa Nghệ Lâm đang chậm rãi nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất!
Tầng kết giới kia có thể ngăn nguyên tố Thủy bên ngoài!
Trong nhất thời, tiếng hô nhỏ vang lên. Ngọn lửa màu vàng có ảnh hưởng như vậy sao? Nhưng không chỉ như thế, Hoa Nghệ Lâm kinh ngạc phát hiện, hơi nước trong kết giới đang chậm rãi giảm xuống!
Người này điên rồi! Đáy mắt Hoa Nghệ Lâm lần đầu tiên lộ ra sự kinh ngạc. Người này còn điên cuồng hơn hắn nữa! Thiếu nữ này chẳng những ngăn nguyên tố Thủy bên ngoài mà còn từ từ thiêu đốt hết hơi nước trong không khí trong kết giới! Chẳng lẽ nàng không biết điều này sẽ khiến người ta không thể hô hấp sao? Kết giới bằng lửa sẽ từ từ thiêu đốt hết không khí đã bị phong bế!
“Được lắm. Lại một lần nữa khiến ta càng quyết tâm giết ngươi.” Đáy mắt Hoa Nghệ Lâm xuất hiện sự hưng phấn, điên cuồng, khát máu.
“Nhiều lời vô ích!!” rốt cuộc Khắc Lôi Nhã mở miệng, lần đầu tiên nói chuyện với Hoa Nghệ Lâm. Lời nàng nói ra khiến Hoa Nghệ Lâm điên lên!
Đánh thì đánh! Cần gì phải nói nhảm?
Trên tay trống không của Khắc Lôi Nhã xuất hiện một thanh kiếm bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa.
“Kiếm Thương Lan, hôm nay cho ta thấy thực lực của ngươi. Nếu không, sau hôm nay ta sẽ biến ngươi thành đao đốn củi.” Khắc Lôi Nhã giơ kiếm, nở nụ cười lạnh lùng hờ hững, nhẹ nhàng nói một câu.
Ngay lập tức, kiếm Thương Lan run rẩy như đáp lại lời Khắc Lôi Nhã. Trên tay Hoa Nghệ Lâm lúc này cũng có một thanh kiếm. Hiển nhiên Hoa Nghệ Lâm cũng có vật trân quý trong Chiếc nhẫn không gian.
Mắt Khắc Lôi Nhã lóe lên sự âm lãnh, không khí trong kết giới sắp bị đốt hết, đối phương không thể sử dụng ma pháp hệ Thủy được. Vậy thì chỉ có thể sử dụng Đấu Khí. Mình không bằng hắn, Đấu Khí cũng thua hắn. Nhưng nếu trong hoàn cảnh hô hấp khó khăn thì sao đây? Đối phương còn có thể phát huy thực lực của mình một cách tự nhiên sao?
Nín thở, là một trong những khóa học cơ bản nhất của sát thủ!
Mặc dù thuật thích khách của Khắc Lôi Nhã không bằng Tạp Mễ Nhĩ, không bằng Lý Nguyệt Văn nhưng vượt xa Hoa Nghệ Lâm trước mắt!
“Khắc Lôi Nhã điên rồi! Chẳng lẽ muốn khó thở mà chết?!” răng Thủy Văn Mặc run lên, không nhịn được mà lên tiếng. Hắn nói xong câu này mới hối hận. Quên mất Phong Dật Hiên đang ở bên cạnh! Làm thế chẳng phải thêm dầu vào lửa à? Đây là cổ vũ Phong Dật Hiên xông lên còn gì?
Đang khi Thủy Văn Mặc chuẩn bị tinh thần để đón nhận hậu quả đáng sợ, Phong Dật Hiên lại không động đậy.
Phong Dật Hiên ngồi thẳng lưng, nhìn Khắc Lôi Nhã chằm chằm. Trong mắt là sự kiên định và trầm tĩnh.
Thủy Văn Mặc trợn mắt, sự nghi ngờ dâng lên trong lòng, vươn tay quơ quơ trước mặt Phong Dật Hiên. Không có phản ứng! Chẳng lẽ bị choáng váng?! Thủy Văn Mặc kinh sợ, tiếp tục quơ tay. Phanh! Phong Dật Hiên đánh một quyền rất chính xác vào mũi Thủy Văn Mặc, bình tĩnh mà thốt lên một câu: “Đừng ngăn cản tầm mắt của ta.”
“Mẹ nó!” Thủy Văn Mặc vuốt cái mũi, tức giận mắng, sau đó quay đầu nhìn về phía kết giới trong quảng trường. Vừa nhìn thấy cảnh tượng ở đó thì liền há hốc miệng, ngây ngốc mở to mắt mà nhìn, không thể dời tầm mắt.
Trong kết giới, Khắc Lôi Nhã nhạy bén như một con báo săn, huơ thanh kiếm tầm thường trong tay, công kích Hoa Nghệ Lâm từng chiêu sắc bén. Động tác của Hoa Nghệ Lâm chậm hơn rất nhiều. Mặc dù màu Đấu Khí hắn phát ra cho thấy thực lực của hắn hơn Khắc Lôi Nhã nhưng hắn lại không thể phát huy thực lực vốn có của mình. Hắn chỉ có thể chống đỡ công kích sắc bén của Khắc Lôi Nhã chứ không thể đánh trả.
Tình hình đảo ngược một lần nữa, người trong hội trường đều phấn chấn. Hoa Nghệ Lâm đánh bại các tuyển thủ khác một cách độc ác và tàn nhẫn đã khiến mọi người phẫn nộ. Lúc này bình dân trên khán đài đều cổ vũ cho Khắc Lôi Nhã.
Cuộc chiến này, chỉ có cao thủ mới biết được tình cảnh của hai người trong kết giới giờ phút này.
Hình mẫu Bạo Long cau mày nhìn chăm chú vào Khắc Lôi Nhã đang chiếm thượng phong trong kết giới, đáy mắt hiện lên tia tán thưởng không dễ dàng phát giác. Thiếu nữ này lại dùng cách điên cuồng như thế để giành thắng lợi.
Lúc này trong lòng Hoa Nghệ Lâm vô cùng bực bội. Không khí càng ngày càng ít, hô hấp càng ngày càng khó khăn, đầu cũng bắt đầu choáng váng. Mà công kích của thiếu nữ kia lại không hề yếu đi mà càng ngày càng hung mãnh hơn. Mỗi khi Hoa Nghệ Lâm muốn phá kết giới liền bị Khắc Lôi Nhã nhanh nhẹn lắc mình chặn lại! Hoa Nghệ Lâm không thể biết được kỹ xảo nín thở của thích khách. Động tác ngăn chặn công kích của Khắc Lôi Nhã của Hoa Nghệ Lâm càng ngày càng chậm.
“Kiếm Thương Lan!” Khắc Lôi Nhã đột nhiên quát khẽ, vừa như cảnh cáo vừa như kêu gọi.
Vụt!
Một tiếng du dương trong trẻo cất lên.
Trong nháy mắt, kiếm Thương Lan tỏa ra ánh sáng bảy màu vô cùng rực rỡ, kiếm khí khổng lồ hung mãnh theo đó mà ra, đánh về phía Hoa Nghệ Lâm.
Mắt Hoa Nghệ Lâm mở to, hét lớn một tiếng, bắn ra Đấu Khí, dùng toàn lực mà huơ một kiếm nghênh đón chiêu này của Khắc Lôi Nhã. Hắn biết một kiếm này tuyệt đối không tầm thường!
Đấu Khí của Hoa Nghệ Lâm trong nháy mắt bị đánh tan, biến mất.
Phốc!
Hoa Nghệ Lâm trào máu, thân thể bị đánh bay, đập vào kết giới bằng lửa. Ngay lập tức mùi khét tỏa ra. Hoa Nghệ Lâm chậm rãi trượt xuống đất, không nhịn được khí huyết sôi trào mà phun ra một ngụm máu nữa. Kiếm của hắn cắm trên mặt đất, nỗ lực chống đỡ thân thể của mình. Thế nhưng do hô hấp khó khăn và thương tích nghiêm trọng nên không thể đứng lên được.
Tất cả mọi người trong hội trường bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh hãi, ngừng thở nhìn chằm chằm vào trong kết giới, không hề chớp mắt, chỉ sợ nháy mắt một cái sẽ bỏ lỡ. Lòng của Lý Nguyệt Văn, Lý Minh Ngữ và người trên dưới của Lý gia sôi trào. Đó chính là uy lực của kiếm Thương Lan sao? Đó chính là lực lượng do kiếm Thương Lan của Lý gia phát ra sao?
Thắng rồi à?
Khắc Lôi Nhã thắng rồi à?
Hạ Thiên vui mừng xông tới chỗ Hắc Long Bản, quơ múa nắm đấm nhỏ: “Sao? Ta đã nói Khắc Lôi Nhã sẽ thắng mà!”
Hắc Long Bản giựt giựt khóe miệng. Sao hắn đoán được Khắc Lôi Nhã lại dùng phương thức điên cuồng gần như là tự sát để giành thắng lợi cơ chứ?
Tạp Mễ Nhí híp mắt, không nói gì.
Tẫn Diêm thở phào. Lúc này hắn mới phát hiện lòng bàn tay mình đầy mồ hôi lạnh.
Lãnh Lăng Vân trầm mặc nhìn kết giới, đáy mắt hiện lên tia khó hiểu.
Thắng sao? Trọng tài ở phía xa run run rẩy rẩy nhìn bên này, đang suy nghĩ xem có nên tới tuyên bố Khắc Lôi Nhã thắng rồi không.
Lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra! Tình thế lại thay đổi.
Phong Dật Hiên nghe lời Thủy Văn Mặc nói xong thì miễn cưỡng đi theo hắn xuống đài cao, trở về chỗ ngồi. Khi ngồi vào vị trí thì hắn nhìn Khắc Lôi Nhã đang từ từ đi lên đài cao đầy căng thẳng.
“Khắc Lôi Nhã cũng thật lớn mật. Dám lấy thân phận thật mà ghi danh. Hình như Hoàng Thái tử đã sớm biết. Chuyện này cũng không có gì đáng nói.” Thủy Văn Mặc vuốt cằm, thầm thì, “Nghe nói tỷ tỷ mà Khắc Lôi Nhã kết bái gần đây rất nổi danh ở đế đô. Nàng là một mỹ nhân tuyệt đại nhưng ta chưa thấy. Chờ tỷ thí xong thì gọi Khắc Lôi Nhã hỏi mới được, hắc hắc.”
Phong Dật Hiên không nghe lọt gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào bóng dáng Khắc Lôi Nhã.
“Ngươi có nghe ta nói gì không? Mẹ kiếp!” Thủy Văn Mặc khó chịu, gầm nhẹ với Phong Dật Hiên.
Phong Dật Hiên vươn tay đẩy mặt Thủy Văn Mặc ra, chuyên chú nhìn bóng dáng của Khắc Lôi Nhã. Thủy Văn Mặc giựt giựt khóe miệng, buồn bực không thôi.
Nhóm người Tẫn Diêm ngồi trên khán đài của bình dân ở gần nhất, ánh mắt dõi theo bóng dáng Khắc Lôi Nhã. Trên khán đài cao nhất, Lý Nguyệt Văn siết chặt nắm đấm. Nàng không ngờ rằng ngay lúc hỗn chiến Khắc Lôi Nhã lại gặp tên điên Hoa Nghệ Lâm này. Lý Minh Ngữ khẽ cau mày, nhìn chăm chú vào đài cao dùng để tỷ thí.
Hoa Tú Ninh bên ngoài đài cao nở nụ cười lãnh khốc. Hừ! Nàng đã dặn đệ đệ nhất định phải khiến Khắc Lôi Nhã bị thương nặng. Kết bái tỷ muội à? Hôm nay sẽ khiến ngươi biết kết bái với Lam Linh Nhi sẽ có hậu quả gì. Nhưng khi nhớ đến thái độ của đệ đệ thì Hoa Tú Ninh liền không thoải mái. Đệ đệ này hoàn toàn không coi trọng này. Khi nàng nói với Hoa Nghệ Lâm nếu gặp phải Khắc Lôi Nhã trong cuộc tỷ thí thì nhất địn phải dạy dỗ nàng thật tốt, Hoa Nghệ Lâm cư nhiên không nhịn được mà lạnh giọng nói rằng không cần nàng phải nói nhảm hắn cũng sẽ giết người của Lý gia. Hoa Tú Ninh nhìn bóng lưng Hoa Nghệ Lâm từ từ đi lên đài cao, siết chặt tay đang đặt trên đầu gối, cau mày. Hoa Nghệ Lâm này không để ai vào mắt, phụ thân và mẫu thân đều bó tay. Thật không biết rốt cuộc tính của hắn giống ai.
Khi bóng lưng Khắc Lôi Nhã hiện lên trong mắt Hoa Tú Ninh thì khóe miệng nàng hiện lên một đường cong. Hừ! Lam Linh Nhi không xuất hiện. Thật muốn để cho nàng ta xem muội muội hợp ý với nàng ta sẽ có kết quả thê thảm thế nào. Thủ đoạn của Hoa Nghệ Lâm nàng rất rõ ràng! Lần này Khắc Lôi Nhã không chết cũng tàn phế!
“Bắt đầu tỷ thí!” trọng tài ra lệnh một tiếng liền chạy như bay xuống đài cao, ra khỏi kết giới bởi vì trong trận hỗn chiến này có Hoa Nghệ Lâm!!!
Khắc Lôi Nhã trầm ngâm cảm nhận thực lực của những người xung quanh, thở nhẹ một hơi. Chỉ có một cường giả.
“Thủy gào!”
Bỗng nhiên một tiếng quát khẽ vang lên, giọng nói lạnh lùng không chứa tình cảm.
Khắc Lôi Nhã lấy lại tinh thần, một lực lượng cường đại chấn động lòng người nhào về phía nàng. Khắc Lôi Nhã tạo ra một tấm lá chắn bằng lửa trong nháy mắt. Tiếp theo tiếng nước gặp lửa vang lên xèo xèo. Khắc Lôi Nhã bị đánh lui mấy bước, trong lòng ngạc nhiên hiểu ra. Đây là kỹ xảo của Hoa Nghệ Lâm mà Phong Dật Hiên đã nói cho nàng, thao tác nước! Nếu không có tấm lá chắn bằng lửa màu trắng thì thật không thể tưởng tượng được hậu quả khi bị đánh trúng. Rất nhanh Khắc Lôi Nhã liền biết người bị bí pháp này đánh trúng sẽ bị như thế nào.
Ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai. Hơi nước biến mất, trên đài cao hỗn loạn. Không ít người nằm trên đài cao kêu lên thảm thiết, còn có người bị đánh bay đụng vào kết giới, chậm rãi trượt xuống. Máu tươi giàn giụa. Mùi máu tanh nồng tràn ngập trên đài cao trong nháy mắt. Có người bị đâm một lỗ trên người, có người gãy tay, đứt chân. Trong nhất thời tiếng rên rỉ đau đoán vang vọng trên bầu trời của quảng trường. Trên đài cao chỉ còn hai người đang đứng, một là Khắc Lôi Nhã, một là Hoa Nghệ Lâm.
Trên quảng trường tĩnh lặng, Hoàng đế khẽ cau mày, sắc mặt Hoàng Thái tử cũng trầm xuống. Hoa Nghệ Lâm này mạnh thì mạnh thật nhưng lại quá mức độc ác.
Khắc Lôi Nhã đứng lẳng lặng ở đó, nhìn thiếu niên trước mặt mình. Mái tóc màu xanh dương, đôi mắt màu đó, dung nhan anh tuấn nhưng lại có vẻ vô cùng dữ tợn, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã. Ánh mắt đó giống như là của thợ săn đang quan sát con mồi của mình.
“Kẻ giết người!”
“Quá tàn nhẫn!”
“Xuống đài!”
Khán giả phục hồi tinh thần lại, mãnh liệt khiển trách.
Hoa Nghệ Lâm không quay đầu, mặt không tỏ vẻ gì giơ tay phải lên.
Phịch một tiếng, một viên đạn bằng nước đánh lên kết giới, bọt nước văng khắp nơi, nhìn thấy mà ghê. Kết giới lay động khiến những người đứng xem cả kinh thất sắc. Tất cả im bặt.
“Tạm ngừng tranh tài!” Một Ma Pháp Sư cung đình bay tới, đứng giữa không trung, “Người không được tuyển chọn cần trị liệu.”
“Cho các ngươi năm phút.” Hoa Nghệ Lâm nhìn Ma Pháp Sư cung đình, lạnh lùng nói một câu, ánh mắt vẫn dừng lại trên mặt Khắc Lôi Nhã.
“Lần này Khắc Lôi Nhã gặp phải cường địch rồi.” Lãnh Lăng Vân nhìn Hoa Nghệ Lân đứng trên đài cao, nhàn nhạt nói một câu.
Tẫn Diêm cau mày, trong lòng nóng nảy. Bạch Đế và Hắc Vũ một trái một phải đứng trên vai Tẫn Diêm.
“Không nhất định Khắc Lôi Nhã sẽ thất bại!” Hạ Thiên hừ lạnh.
“Có muốn đánh cuộc hay không tiểu đạo tặc?” Hắc Long Bản nhíu mày. Hắn đã sớm nhìn rõ thực lực của hai người đứng trên đài cao. Tiểu tử tóc xanh đó có thực lực mạnh hơn Khắc Lôi Nhã. Lần này Khắc Lôi Nhã thật xui xẻo, ngay trận tỷ thí đầu tiên đã bị quét xuống.
“Đánh cuộc thì đánh cuộc. Ta mà sợ ngươi à!” Hạ Thiên cực kỳ khó chịu với giọng điệu của Hắc Long Bản, tức giận gầm nhẹ với hắn.
“Tốt. Ta cá là Khắc Lôi Nhã thất bại. Nếu ta thắng ngươi phải thỏa mãn ba yêu cầu của ta. Ta thua thì sẽ thỏa mãn ba yêu cầu của ngươi.” Hắc Long Bản nhếch môi cười.
“Một lời đã định! Khắc Lôi Nhã nhất định sẽ thắng!” Hạ Thiên hừ hừ.
Tạp Mễ Nhĩ híp mắt, tựa vào ghế, trầm mặt nhìn hai người trên đài cao.
Đông Phong Hầu đang cật lực ăn đồ ăn vặt Kiều Sở Tâm mua cho hắn.
Ngõa Nhĩ Đa kéo thấp mũ xuống, che giấu sự lo lắng trong lòng.
Năm phút trôi qua rất nhanh. Người bị thương trên đài cao rất nhanh được khiêng đi trị liệu.
“Tiếp tục tranh tài.” Trọng tài đứng ngoài kết giới, hô lên, sau đó lấy tốc độ chạy nước rút một trăm mét mà chạy đi. Hắn có dự cảm một lát nữa tầng kết giới vô cùng chắc chắn này sẽ hoàn toàn bị phá hủy.
“Ngươi rất yếu!” Hoa Nghệ Lâm hừ lạnh một tiếng, điểm mũi chân một cái, vọt lên nhanh như chớp. Trong tay hắn hiện ra một thanh kiếm lớn bằng nước.
Nước hóa hình?!
Lần này Khắc Lôi Nhã không nghênh kích trực tiếp mà lui nhanh về sau. Nàng cảm thấy mình không thể chống lại lực lượng của người trước mắt này. Sức chống đỡ mà lực lượng của người này vượt xa mình. Không thể chống chọi, chỉ có thể dùng trí.
Xôn xao.
Một tiếng động rất lớn vang lên, thanh kiếm lớn trong tay Hoa Nghệ Lâm chém vào chỗ Khắc Lôi Nhã vừa đứng. Sau tiếng nổ, đài cao nghiêng ngả như muốn đổ, sau đó một tiếng nổ lớn hơn vang lên, đài cao cứ như vậy mà đổ sụp xuống trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Bụi tung mù trời, kết giới bắt đầu yếu dần.
Phong Dật Hiên đứng bật dậy, Thủy Văn Mặc vội vàng kéo hắn lại, chỉ sợ hắn không nhịn được mà xông lên.
Bụi từ từ tản đi, hai bóng người xuất hiện trong kết giới.
Sau lưng Khắc Lôi Nhã hiện ra đôi cánh bằng lửa màu vàng, nhẹ nhàng vỗ cánh bay giữa không trung. Sau lưng Hoa Nghệ Lâm là một đôi cánh bằng nước trong suốt, cũng đứng giữa không trung. Phong Dật Hiên thấy thế thì nhẹ nhàng thở ra.
“Chậc chậc, Lạp Cách Tạp chúng ta thật đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp. Đầu tiên là Phong Dật Hiên đột phá có thể hóa hình gió, bây giờ Hoa Nghệ Lâm cũng đột phá có thể hóa hình nước.” Hoàng đế bệ hạ híp mắt cười nói.
Hoàng Thái tử trầm mặc, nhìn hai người đang giằng co trong kết giới, trong lòng có chút lo lắng. Nhưng vì sao lại như vậy thì hắn không giải thích được.
Lý Nguyệt Văn nắm chặt nắm đấm tràn đầy mồ hôi. Lông mày Lý Minh Ngữ vẫn cau chặt. Bọn họ cũng nhìn ra cận chiến rất bất lợi với Khắc Lôi Nhã!
Trong mắt Hoa Tú Ninh là ý cười lạnh lẽo.
“Khắc Lôi Nhã, cố lên!” Hạ Thiên nắm chặt nắm đấm, nóng nảy muốn chết.
Vẻ mặt Hắc Long Bản chắc thắng. Mặc dù hắn hy vọng mình thắng cược nhưng đã sớm có tính toán trong lòng. Nếu tiểu tử tóc xanh đó dám hạ độc thủ với Khắc Lôi Nhã thì cái gì hắn cũng không quản, trực tiếp hiện nguyên hình đánh cho tiểu tử này đến mẹ hắn cũng không nhận ra!
“Quan thiên!” Khắc Lôi Nhã đứng giữa không trung, mắt lạnh nhìn Hoa Nghệ Lâm, chậm rãi thốt ra lời khiến đoàn người Tẫn Diêm kinh ngạc. Mặt nàng lạnh lẽo. Nàng biết, Hoa Nghệ Lâm trước mắt mình không phải tỷ thí mà là muốn giết nàng! Đáy mắt hắn hiện ra sát khí nồng đậm! Nếu đối phương đã động sát cơ thì cần gì mình phải lưu tình?
Quan thiên?!
Là chiêu thức trưởng lão Hỏa Đường dùng? Kết giới bằng lửa không ai có thể phá được?
Hoa Nghệ Lâm hơi ngẩn ra, nhìn Khắc Lôi Nhã chắp tay trước ngực, rồi nhanh chóng tách ra, giữa hai tay hiện ra ngọn lửa màu trắng. Ngọn lửa giống như có sinh mạng, lan ra từ hai tay Khắc Lôi Nhã, vây Hoa Nghệ Lâm ở giữa, sau đó vòng trở lại, tạo thành hình tứ giác.
Hoa Nghệ Lâm hừ lạnh một tiếng đầy khinh thường: “Ngươi đang chơi trò gì vậy?”
Hoa Nghệ Lâm vừa dứt lời thì ngọn lửa màu trắng vốn là hình tứ giác liền lan ra trong nháy mắt, tạo thành thể tứ phương, ngọn lửa rừng rực bịt kín không gian, nhốt Hoa Nghệ Lâm ở giữa. Khí tức cực nóng xuyên thấu qua kết giới khiến người đứng ngoài cũng có thể cảm nhận được cảm giác lưỡi khô, người nóng ra khác thường.
Kết giới bằng lửa màu trắng lớn như vậy khiến tất cả mọi người kinh hãi. Lần đầu tiên bọn họ thấy dị tượng như thế này. Có người lần đầu tiên thấy ngọn lửa như thế này.
Sắc mặt Hoa Tú Ninh thay đổi, vo khăn lụa trong tay thành một cục. Hoa Nghệ Lâm chưa từng thất bại chẳng lẽ lần này thua trên tay tiểu nha đầu kia sao?
Mặt Khắc Lôi Nhã sắc lạnh, lạnh lùng thốt ra một chữ: “Thu!”
Ngay lập tức, kết giới bằng lửa màu trắng thu hẹp lại, Hoa Nghệ Lâm bị vây trong kết giới tự nhiên cũng không khoanh tay chịu trói!
Tiếng nứt vỡ vang lên không ngừng trong kết giới. Hoa Nghệ Lâm đang công kích kết giới bằng lửa nhưng không ăn thua. Kết giới chỉ nứt một đường nhỏ rồi liền lại lập tức.
Hoa Tú Ninh như ngồi trên đống lửa, hai chân không ngừng đổi vị trí vắt chéo lên nhau. Hoa Nghệ Lâm chưa từng thua trận! Chẳng lẽ hôm nay sẽ bại trận thật sao?
Hạ Thiên kích động quơ múa nắm đấm nhỏ. Theo nàng, cuộc tỷ thí này Khắc Lôi Nhã thắng. Hắc Long Bản lại khoanh hai tay trước ngực, không nói gì.
Khắc Lôi Nhã tuyệt đối không dám khinh thường, nhìn chăm chú vào kết giới đang dần thu hẹp lại. Nàng biết chỉ như thế không thể trói được đối phương. Quan thiên là chiêu thức trưởng lão Hỏa đường sử dụng, nhưng uy lực của Khắc Lôi Nhã và trưởng lão kia chênh lệch rất lớn!
Kết giới đang dần thu hẹp lại chợt dừng lại, run lên. Có một cỗ lực lượng khổng lồ đang chống lại kết giới từ bên trong.
Kết giới run lên dữ dội, càng ngày càng mạnh hơn.
Ngay sau đó, vô số cột nước phun ra từ trong kết giới bằng lửa, bắn nát nó. Tiếng nước và lửa hòa vào nhau vang lên chói tai, dội khắp quảng trường. Tim mọi người nhảy lên cổ họng, có người không nhịn được mà đứng lên, nhìn kết giới kia đầy kích động.
Gương mặt Khắc Lôi Nhã lạnh nhạt, lẳng lặng đứng giữa không trung, chậm rãi nhắm mắt lại. Nàng muốn làm gì? Đây là nghi vấn trong lòng mọi người có mặt ở quảng trường. Hoa Nghệ Lâm sắp phá kết giới, mà lúc này Khắc Lôi Nhã lại dứt khoát nhắm mắt lại! Nàng điên rồi à? Chẳng lẽ muốn buông tay? Phong Dật Hiên nắm chặt nắm đấm, vô cùng lo lắng mà nhìn Khắc Lôi Nhã đứng giữa không trung. Sao Phong Dật Hiên không nhận ra tên hèn hạ Hoa Dật Lâm kia đã động sát cơ! Hắn muốn giết Khắc Lôi Nhã!
“Đừng xúc động, đừng xúc động, thắng bại còn chưa phân mà.” Thủy Văn Mặc nói như niệm kinh. Hắn sợ nhất là Phong Dật Hiên bất chấp tất cả mà xông lên, làm loạn quảng trường. Đến lúc đó thật phiền toái.
Chợt, ánh sáng tỏa ra, kết giới Khắc Lôi Nhã dùng để vây Hoa Dật Lâm bị phá vỡ, lửa và nước bắn ra, ánh sáng màu vàng và màu trắng lóe lên, vô cùng rực rỡ. Hoa Nghệ Lâm nắm chặt thanh kiếm lớn, đứng trên không trung, trong đôi mắt tràn đầy hưng phấn và thị sát.
Hoa Tú Ninh trên khán đài không kìm được, nở nụ cười tàn khốc. Hoa Nghệ Lâm rất nghiêm túc! Vậy thì hôm nay là ngày chết của Khắc Lôi Nhã.
Mà lúc này đây Khắc Lôi Nhã vẫn nhắm mắt như cũ. Hoa Nghệ Lâm chỉ kiếm vào Khắc Lôi Nhã, nở nụ cười thị huyết: “Được lắm. Ta rất vừa ý ngươi. Ta sẽ giết ngươi một cách nghiêm túc.”
Đôi mắt Khắc Lôi Nhã vẫn nhắm chặt như cũ, Hoa Nghệ Lâm cười lạnh, huy kiếm vọt lên.
“Tuyệt nhất nhất!” chợt Khắc Lôi Nhã mở mắt ra, người nàng tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ. Trong nháy mắt, một tầng kết giới mỏng màu vàng vây lấy Khắc Lôi Nhã và Hoa Nghệ Lâm ở bên trong.
Rốt cuộc Khắc Lôi Nhã đang làm gì?
“Lửa? Lại là kết giới bằng lửa?” Hình mẫu Bạo Long trên khán đài vuốt cằm, nghi ngờ. Tầng kết giới này rất mỏng nhưng được tạo thành từ ngọn lửa màu vàng. Đây là do đâu? Rất nhanh, những cao thủ có mặt đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tầng kết giới màu vàng thật mỏng này bền hơn bình thường, hơn nữa còn phát ra hơi nóng hừng hực…Hơi nóng hoàn toàn khác với ngọn lửa bình thường. Điều khiến bọn họ kinh hãi là thanh kiếm lớn hóa hình từ nước trên tay Hoa Nghệ Lâm đang chậm rãi nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất!
Tầng kết giới kia có thể ngăn nguyên tố Thủy bên ngoài!
Trong nhất thời, tiếng hô nhỏ vang lên. Ngọn lửa màu vàng có ảnh hưởng như vậy sao? Nhưng không chỉ như thế, Hoa Nghệ Lâm kinh ngạc phát hiện, hơi nước trong kết giới đang chậm rãi giảm xuống!
Người này điên rồi! Đáy mắt Hoa Nghệ Lâm lần đầu tiên lộ ra sự kinh ngạc. Người này còn điên cuồng hơn hắn nữa! Thiếu nữ này chẳng những ngăn nguyên tố Thủy bên ngoài mà còn từ từ thiêu đốt hết hơi nước trong không khí trong kết giới! Chẳng lẽ nàng không biết điều này sẽ khiến người ta không thể hô hấp sao? Kết giới bằng lửa sẽ từ từ thiêu đốt hết không khí đã bị phong bế!
“Được lắm. Lại một lần nữa khiến ta càng quyết tâm giết ngươi.” Đáy mắt Hoa Nghệ Lâm xuất hiện sự hưng phấn, điên cuồng, khát máu.
“Nhiều lời vô ích!!” rốt cuộc Khắc Lôi Nhã mở miệng, lần đầu tiên nói chuyện với Hoa Nghệ Lâm. Lời nàng nói ra khiến Hoa Nghệ Lâm điên lên!
Đánh thì đánh! Cần gì phải nói nhảm?
Trên tay trống không của Khắc Lôi Nhã xuất hiện một thanh kiếm bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa.
“Kiếm Thương Lan, hôm nay cho ta thấy thực lực của ngươi. Nếu không, sau hôm nay ta sẽ biến ngươi thành đao đốn củi.” Khắc Lôi Nhã giơ kiếm, nở nụ cười lạnh lùng hờ hững, nhẹ nhàng nói một câu.
Ngay lập tức, kiếm Thương Lan run rẩy như đáp lại lời Khắc Lôi Nhã. Trên tay Hoa Nghệ Lâm lúc này cũng có một thanh kiếm. Hiển nhiên Hoa Nghệ Lâm cũng có vật trân quý trong Chiếc nhẫn không gian.
Mắt Khắc Lôi Nhã lóe lên sự âm lãnh, không khí trong kết giới sắp bị đốt hết, đối phương không thể sử dụng ma pháp hệ Thủy được. Vậy thì chỉ có thể sử dụng Đấu Khí. Mình không bằng hắn, Đấu Khí cũng thua hắn. Nhưng nếu trong hoàn cảnh hô hấp khó khăn thì sao đây? Đối phương còn có thể phát huy thực lực của mình một cách tự nhiên sao?
Nín thở, là một trong những khóa học cơ bản nhất của sát thủ!
Mặc dù thuật thích khách của Khắc Lôi Nhã không bằng Tạp Mễ Nhĩ, không bằng Lý Nguyệt Văn nhưng vượt xa Hoa Nghệ Lâm trước mắt!
“Khắc Lôi Nhã điên rồi! Chẳng lẽ muốn khó thở mà chết?!” răng Thủy Văn Mặc run lên, không nhịn được mà lên tiếng. Hắn nói xong câu này mới hối hận. Quên mất Phong Dật Hiên đang ở bên cạnh! Làm thế chẳng phải thêm dầu vào lửa à? Đây là cổ vũ Phong Dật Hiên xông lên còn gì?
Đang khi Thủy Văn Mặc chuẩn bị tinh thần để đón nhận hậu quả đáng sợ, Phong Dật Hiên lại không động đậy.
Phong Dật Hiên ngồi thẳng lưng, nhìn Khắc Lôi Nhã chằm chằm. Trong mắt là sự kiên định và trầm tĩnh.
Thủy Văn Mặc trợn mắt, sự nghi ngờ dâng lên trong lòng, vươn tay quơ quơ trước mặt Phong Dật Hiên. Không có phản ứng! Chẳng lẽ bị choáng váng?! Thủy Văn Mặc kinh sợ, tiếp tục quơ tay. Phanh! Phong Dật Hiên đánh một quyền rất chính xác vào mũi Thủy Văn Mặc, bình tĩnh mà thốt lên một câu: “Đừng ngăn cản tầm mắt của ta.”
“Mẹ nó!” Thủy Văn Mặc vuốt cái mũi, tức giận mắng, sau đó quay đầu nhìn về phía kết giới trong quảng trường. Vừa nhìn thấy cảnh tượng ở đó thì liền há hốc miệng, ngây ngốc mở to mắt mà nhìn, không thể dời tầm mắt.
Trong kết giới, Khắc Lôi Nhã nhạy bén như một con báo săn, huơ thanh kiếm tầm thường trong tay, công kích Hoa Nghệ Lâm từng chiêu sắc bén. Động tác của Hoa Nghệ Lâm chậm hơn rất nhiều. Mặc dù màu Đấu Khí hắn phát ra cho thấy thực lực của hắn hơn Khắc Lôi Nhã nhưng hắn lại không thể phát huy thực lực vốn có của mình. Hắn chỉ có thể chống đỡ công kích sắc bén của Khắc Lôi Nhã chứ không thể đánh trả.
Tình hình đảo ngược một lần nữa, người trong hội trường đều phấn chấn. Hoa Nghệ Lâm đánh bại các tuyển thủ khác một cách độc ác và tàn nhẫn đã khiến mọi người phẫn nộ. Lúc này bình dân trên khán đài đều cổ vũ cho Khắc Lôi Nhã.
Cuộc chiến này, chỉ có cao thủ mới biết được tình cảnh của hai người trong kết giới giờ phút này.
Hình mẫu Bạo Long cau mày nhìn chăm chú vào Khắc Lôi Nhã đang chiếm thượng phong trong kết giới, đáy mắt hiện lên tia tán thưởng không dễ dàng phát giác. Thiếu nữ này lại dùng cách điên cuồng như thế để giành thắng lợi.
Lúc này trong lòng Hoa Nghệ Lâm vô cùng bực bội. Không khí càng ngày càng ít, hô hấp càng ngày càng khó khăn, đầu cũng bắt đầu choáng váng. Mà công kích của thiếu nữ kia lại không hề yếu đi mà càng ngày càng hung mãnh hơn. Mỗi khi Hoa Nghệ Lâm muốn phá kết giới liền bị Khắc Lôi Nhã nhanh nhẹn lắc mình chặn lại! Hoa Nghệ Lâm không thể biết được kỹ xảo nín thở của thích khách. Động tác ngăn chặn công kích của Khắc Lôi Nhã của Hoa Nghệ Lâm càng ngày càng chậm.
“Kiếm Thương Lan!” Khắc Lôi Nhã đột nhiên quát khẽ, vừa như cảnh cáo vừa như kêu gọi.
Vụt!
Một tiếng du dương trong trẻo cất lên.
Trong nháy mắt, kiếm Thương Lan tỏa ra ánh sáng bảy màu vô cùng rực rỡ, kiếm khí khổng lồ hung mãnh theo đó mà ra, đánh về phía Hoa Nghệ Lâm.
Mắt Hoa Nghệ Lâm mở to, hét lớn một tiếng, bắn ra Đấu Khí, dùng toàn lực mà huơ một kiếm nghênh đón chiêu này của Khắc Lôi Nhã. Hắn biết một kiếm này tuyệt đối không tầm thường!
Đấu Khí của Hoa Nghệ Lâm trong nháy mắt bị đánh tan, biến mất.
Phốc!
Hoa Nghệ Lâm trào máu, thân thể bị đánh bay, đập vào kết giới bằng lửa. Ngay lập tức mùi khét tỏa ra. Hoa Nghệ Lâm chậm rãi trượt xuống đất, không nhịn được khí huyết sôi trào mà phun ra một ngụm máu nữa. Kiếm của hắn cắm trên mặt đất, nỗ lực chống đỡ thân thể của mình. Thế nhưng do hô hấp khó khăn và thương tích nghiêm trọng nên không thể đứng lên được.
Tất cả mọi người trong hội trường bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh hãi, ngừng thở nhìn chằm chằm vào trong kết giới, không hề chớp mắt, chỉ sợ nháy mắt một cái sẽ bỏ lỡ. Lòng của Lý Nguyệt Văn, Lý Minh Ngữ và người trên dưới của Lý gia sôi trào. Đó chính là uy lực của kiếm Thương Lan sao? Đó chính là lực lượng do kiếm Thương Lan của Lý gia phát ra sao?
Thắng rồi à?
Khắc Lôi Nhã thắng rồi à?
Hạ Thiên vui mừng xông tới chỗ Hắc Long Bản, quơ múa nắm đấm nhỏ: “Sao? Ta đã nói Khắc Lôi Nhã sẽ thắng mà!”
Hắc Long Bản giựt giựt khóe miệng. Sao hắn đoán được Khắc Lôi Nhã lại dùng phương thức điên cuồng gần như là tự sát để giành thắng lợi cơ chứ?
Tạp Mễ Nhí híp mắt, không nói gì.
Tẫn Diêm thở phào. Lúc này hắn mới phát hiện lòng bàn tay mình đầy mồ hôi lạnh.
Lãnh Lăng Vân trầm mặc nhìn kết giới, đáy mắt hiện lên tia khó hiểu.
Thắng sao? Trọng tài ở phía xa run run rẩy rẩy nhìn bên này, đang suy nghĩ xem có nên tới tuyên bố Khắc Lôi Nhã thắng rồi không.
Lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra! Tình thế lại thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.