Chương 35:
Bán Tiệt Bạch Thái
01/07/2023
Mạnh Thiển Thiển tiếp nhận hành lý, nói: “Cảm ơn.”
Ứng Hạo liếc nhìn cô một cái, nói: “Em hôm nay cùng anh nói rất nhiều câu cảm ơn.”
Mạnh Thiển Thiển hơi ngừng, cô nhìn anh cười cười, nhưng không biết trả lời cái gì. Giữa bọn họ tựa hồ cũng chỉ dư lại mấy lời khách sáo này, Ứng Hạo thấy cô tươi cười lễ phép, dời mắt, cầm túi hành lý đi hướng cửa ra.
Mạnh Thiển Thiển đẩy vali hướng một cửa ra khác đi đến.
Ứng Hạo quay đầu lại nhìn một cái.
Bóng dáng nữ sinh lẫn vào biển người, cằm anh căng chặt, quay đầu tiếp tục đi phía trước.
*
Ra khỏi ga tàu cao tốc, bên ngoài sắc trời đã tối, giao thông Liên thành không có phát triển như ở Hải Thành, bên này cùng ngồi xe buýt, xe taxi về đến nhà rất đắt.
Mạnh Thiển Thiển đương nhiên là lựa chọn ngồi xe buýt.
Cô kéo vali đi đến trạm xe buýt, nhìn đèn nê ông Liên thành, cho dù là nơi này là ga tàu cao tốc, xuống chút nữa kiến trúc như cũ đều là nhà cũ.
Đây là quê của cô.
Một chiếc xe taxi màu vàng đi đến trước mặt cô dừng lại, trên ghế phụ Ứng Hạo quay đầu nhìn lại đây, “Lên xe, cùng anh đi chung xe, giờ này em chờ tới khi nào? Không cần ăn cơm sao?”
Mạnh Thiển Thiển nhìn đôi mắt nam sinh lạnh lùng, sau đó ngẩng đầu nhìn hàng thật dài phía trước, đều là đang đợi xe buýt. Cô mím môi, xác nhận lại, “Chung xe?”
“Chung xe.” Ứng Hạo gật đầu, “Nhanh lên.”
“Lên xe đi bạn học, nơi này không thể dừng xe.” Tài xế cũng hô một tiếng. Mạnh Thiển Thiển không hề do dự, kéo rương hành lý đi đến sau cốp xe.
Tài xế xuống dưới, đem hành lý cô bỏ vào.
“Cảm ơn bác tài.”
Mạnh Thiển Thiển đi tới kéo cửa ra, trên ghế sau, cửa xe đóng lại, xe liền khởi động. Tài xế thủ sẵn đai an toàn nói: “Hai người đều là đồng học nên trước tiên thương lượng một chút chứ, hại tôi đi một vòng lớn....”
Mạnh Thiển Thiển nhấp môi, “Ngại quá a, bác tài.”
Ứng Hạo tiếng nói trầm thấp: “Tôi nhất thời nghĩ đến.”
Tài xế lại nói tiếp: “Bạn học nữ, bạn học nam này đối với cô thật tốt đó, xe đều sắp lên cầu vượt rồi....”
“Bác tài, chú chuyên tâm lái xe được không?” Ứng Hạo ngữ điệu lạnh lùng mà đánh gãy tài xế nói, tài xế đột nhiên im miệng, quay đầu nhìn nam sinh không dễ chọc này một cái.
Ứng Hạo liếc nhìn cô một cái, nói: “Em hôm nay cùng anh nói rất nhiều câu cảm ơn.”
Mạnh Thiển Thiển hơi ngừng, cô nhìn anh cười cười, nhưng không biết trả lời cái gì. Giữa bọn họ tựa hồ cũng chỉ dư lại mấy lời khách sáo này, Ứng Hạo thấy cô tươi cười lễ phép, dời mắt, cầm túi hành lý đi hướng cửa ra.
Mạnh Thiển Thiển đẩy vali hướng một cửa ra khác đi đến.
Ứng Hạo quay đầu lại nhìn một cái.
Bóng dáng nữ sinh lẫn vào biển người, cằm anh căng chặt, quay đầu tiếp tục đi phía trước.
*
Ra khỏi ga tàu cao tốc, bên ngoài sắc trời đã tối, giao thông Liên thành không có phát triển như ở Hải Thành, bên này cùng ngồi xe buýt, xe taxi về đến nhà rất đắt.
Mạnh Thiển Thiển đương nhiên là lựa chọn ngồi xe buýt.
Cô kéo vali đi đến trạm xe buýt, nhìn đèn nê ông Liên thành, cho dù là nơi này là ga tàu cao tốc, xuống chút nữa kiến trúc như cũ đều là nhà cũ.
Đây là quê của cô.
Một chiếc xe taxi màu vàng đi đến trước mặt cô dừng lại, trên ghế phụ Ứng Hạo quay đầu nhìn lại đây, “Lên xe, cùng anh đi chung xe, giờ này em chờ tới khi nào? Không cần ăn cơm sao?”
Mạnh Thiển Thiển nhìn đôi mắt nam sinh lạnh lùng, sau đó ngẩng đầu nhìn hàng thật dài phía trước, đều là đang đợi xe buýt. Cô mím môi, xác nhận lại, “Chung xe?”
“Chung xe.” Ứng Hạo gật đầu, “Nhanh lên.”
“Lên xe đi bạn học, nơi này không thể dừng xe.” Tài xế cũng hô một tiếng. Mạnh Thiển Thiển không hề do dự, kéo rương hành lý đi đến sau cốp xe.
Tài xế xuống dưới, đem hành lý cô bỏ vào.
“Cảm ơn bác tài.”
Mạnh Thiển Thiển đi tới kéo cửa ra, trên ghế sau, cửa xe đóng lại, xe liền khởi động. Tài xế thủ sẵn đai an toàn nói: “Hai người đều là đồng học nên trước tiên thương lượng một chút chứ, hại tôi đi một vòng lớn....”
Mạnh Thiển Thiển nhấp môi, “Ngại quá a, bác tài.”
Ứng Hạo tiếng nói trầm thấp: “Tôi nhất thời nghĩ đến.”
Tài xế lại nói tiếp: “Bạn học nữ, bạn học nam này đối với cô thật tốt đó, xe đều sắp lên cầu vượt rồi....”
“Bác tài, chú chuyên tâm lái xe được không?” Ứng Hạo ngữ điệu lạnh lùng mà đánh gãy tài xế nói, tài xế đột nhiên im miệng, quay đầu nhìn nam sinh không dễ chọc này một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.