Chương 47:
Bán Tiệt Bạch Thái
01/07/2023
Ứng Hạo tiếp nhận hương, lui về phía sau một bước, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, thanh âm rất thấp, “Mẹ, chúc mừng năm mới, con đã 21, mẹ xem con như vậy, có vừa lòng không?”
Bà ngoại ở một bên cười nói: “Có thể không hài lòng sao? Cao lớn đẹp trai, có phong phạm đàn ông.”
Ứng Hạo khóe môi cong một cái, lại thật sâu mà quỳ sát đất.
Nặng nề mà quỳ.
Bà ngoại nhìn anh, lại nhìn ảnh chụp con gái, nói: “May mắn thời điểm mẹ con đi cái gì cũng không biết, nó mang theo tình yêu đi qua bên kia, nhất định có thể vui vẻ, không biết cũng là một loại phúc khí.”
Ứng Hạo “Dạ” một tiếng.
Sau khi hương cắm xuống, anh giơ tay sờ sờ mặt mẹ mình. Ông ngoại ở nhà bếp bên kia hô, “Ăn cơm.”
“Tới đây.” Ứng Hạo đỡ bà ngoại, đi hướng nhà bếp. Một nhà ba người ngồi xuống ăn cơm tất niên, bà ngoại mở TV muốn xem xuân vãn, cảm thấy như vậy náo nhiệt.
Ăn xong cơm tất niên.
Ứng Hạo lại đi dâng hương cho mẹ.
Bà ngoại ngồi ở trên sô pha, nắm điều khiển từ xa, hỏi: “Khi cao trung có nữ sinh thường xuyên cùng cháu ở bên nhau, con bé hiện tại thế nào.”
“Cô ấy.. rất tốt.” Ứng Hạo hoàn hồn, tiếng nói trầm thấp, dựa vào ngăn tủ. Lúc này di động tích tích vang lên, anh từ túi quần lấy ra xem.
Đường Tuyển lập WeChat, tên là 【 Năm mới vui vẻ】, tổng cộng bảy người, Thường Tuệ Tuệ ở trong nhóm trước đã phát một cái meme, thuyết minh bốn người khác là ký túc xá Mạnh Thiển Thiển.
Diệp Lam: Năm mới vui vẻ.
Chu Phương: Đoàn viên, cho chút tiền!
Đường Tuyển: Vừa tiến đến liền muốn tiền, tục khí.
Chu Ngạn: Ha ha.
Tiếp theo, Mạnh Thiển Thiển thăm dò nhỏ giọng hỏi: Cái kia, các cậu còn có lộc không? Mình còn chưa có gom đủ.
Nhìn cô hỏi vấn đề này, Ứng Hạo đột nhiên dâng lên xúc động, anh vào Alipay lật xem một lát, hắn căn bản không tham gia hoạt động như vậy, trống rỗng.
Cuối cùng anh quay trở về vòng bạn bè WeChat, đã phát một cái trạng thái.
YING: Có dư lộc không?
Bạn tốt A: Nha, đại lão anh cũng gom lộc?
Bạn tốt B: Ha ha ha, tôi chỉ có một cái, đã dùng.
Bạn tốt C: Tôi còn không có đâu.
Học muội A: Học trưởng, em có, bất quá anh có thể phát giọng nói cho em, em liền cho anh được hay không.
Học tỷ A: Khụ, anh dùng chính anh tới đổi đi.
Bạn tốt E: Huynh đệ, tôi có.
Được lộc, Ứng Hạo quay trở về trong nhóm, tag Mạnh Thiển Thiển, theo sau: Có... Alipay của em có bao nhiêu.... cần thêm hay không.
Mạnh Thiển Thiển đã phát một cái biểu tình cảm ơn ra tới: @ Chu Ngạn, cảm ơn ~
Ứng Hạo ngón tay hơi dừng.
Đem chữ đánh ra xóa bỏ.
Anh rũ mắt không có hé răng.
Thanh âm bà ngoại ở cách đó không xa truyền đến, “Cháu cùng cô bé kia còn có liên hệ hay không?.....”
Bà ngoại ở một bên cười nói: “Có thể không hài lòng sao? Cao lớn đẹp trai, có phong phạm đàn ông.”
Ứng Hạo khóe môi cong một cái, lại thật sâu mà quỳ sát đất.
Nặng nề mà quỳ.
Bà ngoại nhìn anh, lại nhìn ảnh chụp con gái, nói: “May mắn thời điểm mẹ con đi cái gì cũng không biết, nó mang theo tình yêu đi qua bên kia, nhất định có thể vui vẻ, không biết cũng là một loại phúc khí.”
Ứng Hạo “Dạ” một tiếng.
Sau khi hương cắm xuống, anh giơ tay sờ sờ mặt mẹ mình. Ông ngoại ở nhà bếp bên kia hô, “Ăn cơm.”
“Tới đây.” Ứng Hạo đỡ bà ngoại, đi hướng nhà bếp. Một nhà ba người ngồi xuống ăn cơm tất niên, bà ngoại mở TV muốn xem xuân vãn, cảm thấy như vậy náo nhiệt.
Ăn xong cơm tất niên.
Ứng Hạo lại đi dâng hương cho mẹ.
Bà ngoại ngồi ở trên sô pha, nắm điều khiển từ xa, hỏi: “Khi cao trung có nữ sinh thường xuyên cùng cháu ở bên nhau, con bé hiện tại thế nào.”
“Cô ấy.. rất tốt.” Ứng Hạo hoàn hồn, tiếng nói trầm thấp, dựa vào ngăn tủ. Lúc này di động tích tích vang lên, anh từ túi quần lấy ra xem.
Đường Tuyển lập WeChat, tên là 【 Năm mới vui vẻ】, tổng cộng bảy người, Thường Tuệ Tuệ ở trong nhóm trước đã phát một cái meme, thuyết minh bốn người khác là ký túc xá Mạnh Thiển Thiển.
Diệp Lam: Năm mới vui vẻ.
Chu Phương: Đoàn viên, cho chút tiền!
Đường Tuyển: Vừa tiến đến liền muốn tiền, tục khí.
Chu Ngạn: Ha ha.
Tiếp theo, Mạnh Thiển Thiển thăm dò nhỏ giọng hỏi: Cái kia, các cậu còn có lộc không? Mình còn chưa có gom đủ.
Nhìn cô hỏi vấn đề này, Ứng Hạo đột nhiên dâng lên xúc động, anh vào Alipay lật xem một lát, hắn căn bản không tham gia hoạt động như vậy, trống rỗng.
Cuối cùng anh quay trở về vòng bạn bè WeChat, đã phát một cái trạng thái.
YING: Có dư lộc không?
Bạn tốt A: Nha, đại lão anh cũng gom lộc?
Bạn tốt B: Ha ha ha, tôi chỉ có một cái, đã dùng.
Bạn tốt C: Tôi còn không có đâu.
Học muội A: Học trưởng, em có, bất quá anh có thể phát giọng nói cho em, em liền cho anh được hay không.
Học tỷ A: Khụ, anh dùng chính anh tới đổi đi.
Bạn tốt E: Huynh đệ, tôi có.
Được lộc, Ứng Hạo quay trở về trong nhóm, tag Mạnh Thiển Thiển, theo sau: Có... Alipay của em có bao nhiêu.... cần thêm hay không.
Mạnh Thiển Thiển đã phát một cái biểu tình cảm ơn ra tới: @ Chu Ngạn, cảm ơn ~
Ứng Hạo ngón tay hơi dừng.
Đem chữ đánh ra xóa bỏ.
Anh rũ mắt không có hé răng.
Thanh âm bà ngoại ở cách đó không xa truyền đến, “Cháu cùng cô bé kia còn có liên hệ hay không?.....”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.