Quyển 1 - Chương 13: Vong linh pháp sư
Thất Thập Nhị Biên
21/04/2013
La Y dừng lại bên cạnh thác nước. Truyện "Tài Quyết "
Từ dưới nhìn lên, trên một khối nham thạch nhô ra một gốc cây đại thụ tán cây như một cái ô lớn chắn lại nước từ trên thác chảy xuống làm bọt nước bắn ra trắng xóa... Tất cả tạo thành một bức tranh thiên nhiên hiện lên trong tầm mắt.
Nếu không phải dựa vào dấu vết Cuồng Bạo Hùng để lại thì chẳng ai nghĩ đến trên sườn núi ẩm ướt cao chót vót này lại có một tòa cổ bảo!
Khi thấy ngẫn nước (nước va vào làm đá mòn tạo thành vết tích) trên những mỏm đá xung quanh, La Y kinh ngạc phát hiện trên đỉnh núi này trước kia là một cái hồ.
Chẳng qua say này chỗ thách nước bị vỡ ra một cái lỗ hổng nên hồ mới biến mất. Mà dòng sông chảy vào hồ cũng vì thế mà đổi dòng tạo thành thác nước bây giờ.
Tòa cổ bảo này được xây dựng bên rìa hồ, cũng chính là bên cạnh khe núi. Dọc từ tòa thành cho đến sườn núi xuất hiện rất nhiều cột đá chứng tỏ năm đó nơi đây có một bến tàu nhỏ. Tường thành cao lớn, xung quanh có kênh đào bảo vệ cùng những tòa tháp canh cao vút có thể thấy tòa thành bảo này năm đó phồn vinh đến mức nào.
Hiện tại, gì mà Cuồng Bạo Hùng gì mà kim tệ đều bị La Y vứt ra sau ót.
Nếu có thể tìm được đồ vật có thể chữa được khuyết điểm trên người mình thì cuộc sống hạnh phúc của một kỵ sĩ đang hướng mình ngoắc tay vẫy gọi! (Thần khí tài quyết có thể chữa khuyết điểm không tu luyện đc đấu khí cyả LaY)
Hắn không thể chờ đợi thêm nữa, nhanh chóng chạy về phía thành bảo. Truyện "Tài Quyết "
Chó mập Áo Lợi Phất đang đắc ý khi phát hiện ra tân thế giới, bỗng nhiên tăng tốc, giống như vũ tiến bắn lên. Bồn chân ngắn chạy thật nhanh, vừa chạy vừa nhảy, hai cái lỗ tai bị gió cuốn ra sau, thoạt nhìn như môn con heo đang nổi điên vậy.
"Gâu Gâu!" Mặc dù xông qua cầu đá đến cổng lớn trước nhưng Áo Lợi Phất không dám đi vào, hướng cái cổng mục nát như ổ tò vò (giống ổ ong) nhe răng nhếc mép. Sau khi sủa hai tiếng cổ họng vẫn phát ra âm thanh ô ô hung dữ, sau đó lại sủa lên hai tiếng. Giống như bên trong có dã thú hung ác nào đó đã anh hùng dũng cảm
'chó mập đại nhân' làm cho sỡ hãi...
Mãi đến khi La Y lên đến nơi cho mập mới thôi 'ra oai', vênh váo tự đắc theo sát bên cạnh La Y.
La Y bước lên bậc thang xuyên qua cánh cửa mục nát đi vào quảng trường thành bảo.
Quảng trường được xây dựng như hình thang, trước rộng sau hẹp.
Bốn phía được tường thành bao quanh, đường chính chạy dài từ quảng tường đến cổng chính. Bốn phía là phòng của đầy tớ, thợ rèn, chuồng ngựa các loại vốn đã sụp đổ gần hết, chỉ còn lại một đống đổ nát thê lương...
Tận cùng bên trong quảng trường là chủ lâu thành bảo.
Chủ lâu được xây dựng trên một cái khe của một ngọn núi cao lớn hùng vĩ. Toàn lâu được dựng bằng một khối đá khổng lồ hình chữ nhật, dù trải qua mưa gió ăn mòn nhưng vẫn còn nguyên vẹn.
Khi nhìn thấy đồ án hoa văn trên pho tượng giữ phuối sun La Y chợt hiểu vì sao tòa thành bảo này lại bị bỏ hoang.
Đây dĩ nhiên là Ba Lạp Bối nhĩ thành, chỉ là chủ nhân tòa thành này không phải là quý tộc được hoàng thất đế quốc Tác Lan sắc phong mà là một vị thân vương của La Mạn đế quốc cách đây hơn trăm năm!
Bức tượng Khải Tát đại đế cùng hoa văn của thân vương hoàng thất đã chứng minh điểm này hoàn toàn đúng.
La Y chạy xuyên qua quảng trường, trong đầu nhanh chóng tìm tứ liệu về các vị thân vương của đế quốc La Mạn đã từng thống trị phía nam. Nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra rốt cuộc vị thân vương nào đã xây thành bảo ở địa phương này.
Cho đến khi hắn mở ra cổng chính, nhìn thấy hai hàng khô lâu đang cầm trường kiếm đứng giữa đại sảnh trống trài và u ám, trong đầu hắn chợt hiên lên một cái tên mà hắn hoàn toàn quên mất!
Đó chính là thân vương nổi danh nhất cách đây hai trăm năm của La Mạn đế quốc hoàng triều Khải Tát đời thứ năm, Phong Tử Thân Vương (thân vương điên cuồng) - Vong linh pháp sư - Áo Tư Đinh!
Đối với Áo Tư Đinh, La Y cũng không xa lạ gì.
Trong mười năm lưu lãng, truyền thuyết về Áo Tư Đinh hắn không chỉ được nghe một lần.
La Mạn thân vương Áo Tư Đinh là con riêng mà năm đó Khải Tát đời thứ năm đi xuống phía nam chinh phạt quý tộc làm phản, trên đường cùng bộ hạ tìm đến một kỹ nữ qua đêm lưu lại.
Lúc đó, đại quân dừng ở tòa thành nhỏ hai ngày sau liền đi về phía nam. Vì vậy từ lúc ra đời Áo Tư Đinh đã cùng mẫu thân lớn lên trong kỹ viện.
Đó là một niên đại cùng hỗn loạn, quý tộc phương nam làm phản kéo dài suốt ba mươi năm.
Thân là nhi tử của một kỹ nữ đê tiện, từ nhỏ Áo Tư Đinh chịu hết khi dễ cùng lăng nhục, mắt thấy những cảnh tượng bi thảm nhất, những hành vi phạm tội tàn nhẫn nhất của cuộc sống.
Sau khi mẹ hăn bị đám loạn binh cưỡng gian rồi giết chết, thiếu niên Áo Tư Đinh mang theo cực độ cừu hận dựa theo chỉ dẫn của mẫu thân, bước lên chặng đường đi đến thủ đô La Mạn đế quốc.
Trong chuyến lữ trình, ma lực của Áo Tư Đinh thức tỉnh!
Toan tính cứu sống mẫu thân cùng sự trả thù tàn khốc nhất cho kẻ thủ khiến hắn không do dự lựa chọn trở thành một vị vong linh pháp sư.
Thời đại này giống như là thiên đường của các vong linh pháp sư. Thi thể khắp nơi cùng linh hồn phiêu đãng nhiều vố số khiến cho trước khi tới thủ đô Áo Tư Đinh đã trở thành một gã Lãng Tinh Pháp Sư chân chính.
Chỉ là không ai biết ma pháp hắn tu luyện lại là Vong linh pháp thuật.
Tướng mạo của Áo Tư Đinh rất giống Khải Tát Ngũ Thế lại có cái đầu tóc đỏ rất đặc biệt cùng làn da trắng như vôi của hoàng thất, hắn gần như không vấp phải bất kì khó khăn nào liền cùng Khải Tát Ngũ Thế nhận nhau.
Hai năm sau, sau khi hắn được sắc phong làm thân vương liền nhốt mình vào Ma pháp tháp trong Hoàng Gia Ma Pháp Học Viện, ở đó trong mười năm.
Rốt cuộc, trong một sáng tinh mơ Áo Tư Đinh đi ra.
Cũng từ giờ phút đó, toàn bộ đại lục lầm vào một mảnh khủng bố.
Áo Tư Đinh chủ động yêu cầu đi xuống phía nam tham chiến, dẫn dắt quân đội gào thét xuôi nam.
Khi hắn tới chiến trường cùng quý tộc phương nam giao chiến, xuất hiện trước mắt quý tộc phương nam không phải là mấu chục vạn khô lâu binh như người đời sau tưởng tượng ra mà là hơn một ngàn thây ma tỏa ra ôn dịch!
Sau lần đó, toàn bộ phí nam đế quốc xác chết khắp nơi, sinh linh đồ thán. Tựa như địa ngục trần gian, mà cũng từ đó Áo Tư Đinh được mệnh danh là 'khủng bố chi vương' (vị vương khủng bố).
Sau khi chiến tranh kết thúc, Khải Tát Ngũ Thế sợ tình trạng giữa hoàng thất và giai tầng quý tộc càng thêm khủng hoảng nên không cho Áo Tư Đinh trở về đế đô nữa. Hắn ban mảnh đất phương nam cho Áo Tư Đinh làm đất phong để cho hắn vĩnh viễn lưu lại ở phương nam.
Từ đó phụ tử hai người không có gặp lại.
Nghĩ đến Áo Tư Đinh, La Y liền hiểu được tại sao tòa cổ bảo này lại được xây ở chỗ bí ẩn thế này.
La Y đi vòng quanh đại sảnh nhìn những bộ xương khô cùng những thanh trường kiếm đã rỉ hoặc đứ gãy một lượt rồi xoay người đi lên tầng thượng.
Lầu một lầu hai, lầu ba. Mỗi gian phòng, mỗi một lối đi nhỏ La Y đều đi qua một lần, đương nhiên dọc đường đi cũng không quên đào ba tấc đất (ý tìm rất kĩ).
Thời gian đã phá hủy gần hết những trang sức cùng đồ đạc nơi đây.
Cả tòa lầu lớn thế mà không có lấy một cái đèn treo cùng giá cắm nến nào hoàn chỉnh, thảm rách tung tóe, giường cũng được một tầng tro bụi phủ kín. Lan can cầu thang làm bằng gỗ cùng những hoa văn kim loại chỉ cần chạm nhẹ một cái liền biến thành bụi rơi xuống. Mở ra một cánh cửa, bên trong còn có một cái giường, chăn nệm cùng tấm rèm cửa sổ nhưng hình giáng cũng không còn hoàn chỉnh.
Mạ nhà hắn, một kim tệ cũng không có!
Mang bộ mặt tức giận đi tới chỗ sâu nhất trong chủ lâu, La Y đứng lại.
Mặc dù nhìn từ bên ngoài, hăn biết cả tòa chủ lâu dựa vào vách núi để xây dựng, nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ ra, đi tới chỗ sâu nhất rồi mà vẫn không có vách tường. Một tảng nham thạch lớn bị rêu xanh phủ kín (coi nhừ là tường), cứ như vậy trải qua trăm năm vẫn có thể thấy được sự xa xỉ hoa lệ của tòa lầu. Truyện "Tài Quyết "
Càng làm cho hắn khó có thể tin là ở giữa tẫm nham thạch có một hình chữ 'v', thậm chí còn có một tòa ma pháp tháp màu đen lặng yên đứng đó.
Nhất định là Áo Tư Đinh!
Chỉ có Áo Tư Đinh mới có thể xây dựng cổ bảo cùng ma pháp tháp ở chỗ như thế này. Cũng chỉ có cổ bảo của kẻ điên đã rải ra ôn dịch này mới bị người đời bỏ hoang.
Đứng trước ma pháp tháp đã bị dây leo quấn đầy, tựa hồ cả sơn cốc đều có thể nghe thấy tiếng trái tim La Y đập 'thình thịch, thình thịch'.
Trên thế giới này, từng được thần ban cho nhiều bảo vật nhất chẳng ai khác chính là hoàng thất đế quốc La Mạn.
Mà rất có thể Ba Lạp Bối Nhĩ thành chính là nơi cất giấu thần khí "Tài Quyết''.
Không chỗ nào ngoài chỗ này!
La Y vươn tay mở cổng ma pháp tháp.
Hắn không biết bên trong có gì. Nhưng lại phát hiện mấy con hỏa diễn nga đuổi theo ánh sáng đang dập dờn bay vào tòa ma pháp tháp đã yên lặng hơn hai trăm năm, chẳng qua vừa vào liền bị tán thành các đốm lửa nhỏ sau đó lại ngưng tụ thân hình ở ngoài ma pháp tháp.
Từ dưới nhìn lên, trên một khối nham thạch nhô ra một gốc cây đại thụ tán cây như một cái ô lớn chắn lại nước từ trên thác chảy xuống làm bọt nước bắn ra trắng xóa... Tất cả tạo thành một bức tranh thiên nhiên hiện lên trong tầm mắt.
Nếu không phải dựa vào dấu vết Cuồng Bạo Hùng để lại thì chẳng ai nghĩ đến trên sườn núi ẩm ướt cao chót vót này lại có một tòa cổ bảo!
Khi thấy ngẫn nước (nước va vào làm đá mòn tạo thành vết tích) trên những mỏm đá xung quanh, La Y kinh ngạc phát hiện trên đỉnh núi này trước kia là một cái hồ.
Chẳng qua say này chỗ thách nước bị vỡ ra một cái lỗ hổng nên hồ mới biến mất. Mà dòng sông chảy vào hồ cũng vì thế mà đổi dòng tạo thành thác nước bây giờ.
Tòa cổ bảo này được xây dựng bên rìa hồ, cũng chính là bên cạnh khe núi. Dọc từ tòa thành cho đến sườn núi xuất hiện rất nhiều cột đá chứng tỏ năm đó nơi đây có một bến tàu nhỏ. Tường thành cao lớn, xung quanh có kênh đào bảo vệ cùng những tòa tháp canh cao vút có thể thấy tòa thành bảo này năm đó phồn vinh đến mức nào.
Hiện tại, gì mà Cuồng Bạo Hùng gì mà kim tệ đều bị La Y vứt ra sau ót.
Nếu có thể tìm được đồ vật có thể chữa được khuyết điểm trên người mình thì cuộc sống hạnh phúc của một kỵ sĩ đang hướng mình ngoắc tay vẫy gọi! (Thần khí tài quyết có thể chữa khuyết điểm không tu luyện đc đấu khí cyả LaY)
Hắn không thể chờ đợi thêm nữa, nhanh chóng chạy về phía thành bảo. Truyện "Tài Quyết "
Chó mập Áo Lợi Phất đang đắc ý khi phát hiện ra tân thế giới, bỗng nhiên tăng tốc, giống như vũ tiến bắn lên. Bồn chân ngắn chạy thật nhanh, vừa chạy vừa nhảy, hai cái lỗ tai bị gió cuốn ra sau, thoạt nhìn như môn con heo đang nổi điên vậy.
"Gâu Gâu!" Mặc dù xông qua cầu đá đến cổng lớn trước nhưng Áo Lợi Phất không dám đi vào, hướng cái cổng mục nát như ổ tò vò (giống ổ ong) nhe răng nhếc mép. Sau khi sủa hai tiếng cổ họng vẫn phát ra âm thanh ô ô hung dữ, sau đó lại sủa lên hai tiếng. Giống như bên trong có dã thú hung ác nào đó đã anh hùng dũng cảm
'chó mập đại nhân' làm cho sỡ hãi...
Mãi đến khi La Y lên đến nơi cho mập mới thôi 'ra oai', vênh váo tự đắc theo sát bên cạnh La Y.
La Y bước lên bậc thang xuyên qua cánh cửa mục nát đi vào quảng trường thành bảo.
Quảng trường được xây dựng như hình thang, trước rộng sau hẹp.
Bốn phía được tường thành bao quanh, đường chính chạy dài từ quảng tường đến cổng chính. Bốn phía là phòng của đầy tớ, thợ rèn, chuồng ngựa các loại vốn đã sụp đổ gần hết, chỉ còn lại một đống đổ nát thê lương...
Tận cùng bên trong quảng trường là chủ lâu thành bảo.
Chủ lâu được xây dựng trên một cái khe của một ngọn núi cao lớn hùng vĩ. Toàn lâu được dựng bằng một khối đá khổng lồ hình chữ nhật, dù trải qua mưa gió ăn mòn nhưng vẫn còn nguyên vẹn.
Khi nhìn thấy đồ án hoa văn trên pho tượng giữ phuối sun La Y chợt hiểu vì sao tòa thành bảo này lại bị bỏ hoang.
Đây dĩ nhiên là Ba Lạp Bối nhĩ thành, chỉ là chủ nhân tòa thành này không phải là quý tộc được hoàng thất đế quốc Tác Lan sắc phong mà là một vị thân vương của La Mạn đế quốc cách đây hơn trăm năm!
Bức tượng Khải Tát đại đế cùng hoa văn của thân vương hoàng thất đã chứng minh điểm này hoàn toàn đúng.
La Y chạy xuyên qua quảng trường, trong đầu nhanh chóng tìm tứ liệu về các vị thân vương của đế quốc La Mạn đã từng thống trị phía nam. Nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra rốt cuộc vị thân vương nào đã xây thành bảo ở địa phương này.
Cho đến khi hắn mở ra cổng chính, nhìn thấy hai hàng khô lâu đang cầm trường kiếm đứng giữa đại sảnh trống trài và u ám, trong đầu hắn chợt hiên lên một cái tên mà hắn hoàn toàn quên mất!
Đó chính là thân vương nổi danh nhất cách đây hai trăm năm của La Mạn đế quốc hoàng triều Khải Tát đời thứ năm, Phong Tử Thân Vương (thân vương điên cuồng) - Vong linh pháp sư - Áo Tư Đinh!
Đối với Áo Tư Đinh, La Y cũng không xa lạ gì.
Trong mười năm lưu lãng, truyền thuyết về Áo Tư Đinh hắn không chỉ được nghe một lần.
La Mạn thân vương Áo Tư Đinh là con riêng mà năm đó Khải Tát đời thứ năm đi xuống phía nam chinh phạt quý tộc làm phản, trên đường cùng bộ hạ tìm đến một kỹ nữ qua đêm lưu lại.
Lúc đó, đại quân dừng ở tòa thành nhỏ hai ngày sau liền đi về phía nam. Vì vậy từ lúc ra đời Áo Tư Đinh đã cùng mẫu thân lớn lên trong kỹ viện.
Đó là một niên đại cùng hỗn loạn, quý tộc phương nam làm phản kéo dài suốt ba mươi năm.
Thân là nhi tử của một kỹ nữ đê tiện, từ nhỏ Áo Tư Đinh chịu hết khi dễ cùng lăng nhục, mắt thấy những cảnh tượng bi thảm nhất, những hành vi phạm tội tàn nhẫn nhất của cuộc sống.
Sau khi mẹ hăn bị đám loạn binh cưỡng gian rồi giết chết, thiếu niên Áo Tư Đinh mang theo cực độ cừu hận dựa theo chỉ dẫn của mẫu thân, bước lên chặng đường đi đến thủ đô La Mạn đế quốc.
Trong chuyến lữ trình, ma lực của Áo Tư Đinh thức tỉnh!
Toan tính cứu sống mẫu thân cùng sự trả thù tàn khốc nhất cho kẻ thủ khiến hắn không do dự lựa chọn trở thành một vị vong linh pháp sư.
Thời đại này giống như là thiên đường của các vong linh pháp sư. Thi thể khắp nơi cùng linh hồn phiêu đãng nhiều vố số khiến cho trước khi tới thủ đô Áo Tư Đinh đã trở thành một gã Lãng Tinh Pháp Sư chân chính.
Chỉ là không ai biết ma pháp hắn tu luyện lại là Vong linh pháp thuật.
Tướng mạo của Áo Tư Đinh rất giống Khải Tát Ngũ Thế lại có cái đầu tóc đỏ rất đặc biệt cùng làn da trắng như vôi của hoàng thất, hắn gần như không vấp phải bất kì khó khăn nào liền cùng Khải Tát Ngũ Thế nhận nhau.
Hai năm sau, sau khi hắn được sắc phong làm thân vương liền nhốt mình vào Ma pháp tháp trong Hoàng Gia Ma Pháp Học Viện, ở đó trong mười năm.
Rốt cuộc, trong một sáng tinh mơ Áo Tư Đinh đi ra.
Cũng từ giờ phút đó, toàn bộ đại lục lầm vào một mảnh khủng bố.
Áo Tư Đinh chủ động yêu cầu đi xuống phía nam tham chiến, dẫn dắt quân đội gào thét xuôi nam.
Khi hắn tới chiến trường cùng quý tộc phương nam giao chiến, xuất hiện trước mắt quý tộc phương nam không phải là mấu chục vạn khô lâu binh như người đời sau tưởng tượng ra mà là hơn một ngàn thây ma tỏa ra ôn dịch!
Sau lần đó, toàn bộ phí nam đế quốc xác chết khắp nơi, sinh linh đồ thán. Tựa như địa ngục trần gian, mà cũng từ đó Áo Tư Đinh được mệnh danh là 'khủng bố chi vương' (vị vương khủng bố).
Sau khi chiến tranh kết thúc, Khải Tát Ngũ Thế sợ tình trạng giữa hoàng thất và giai tầng quý tộc càng thêm khủng hoảng nên không cho Áo Tư Đinh trở về đế đô nữa. Hắn ban mảnh đất phương nam cho Áo Tư Đinh làm đất phong để cho hắn vĩnh viễn lưu lại ở phương nam.
Từ đó phụ tử hai người không có gặp lại.
Nghĩ đến Áo Tư Đinh, La Y liền hiểu được tại sao tòa cổ bảo này lại được xây ở chỗ bí ẩn thế này.
La Y đi vòng quanh đại sảnh nhìn những bộ xương khô cùng những thanh trường kiếm đã rỉ hoặc đứ gãy một lượt rồi xoay người đi lên tầng thượng.
Lầu một lầu hai, lầu ba. Mỗi gian phòng, mỗi một lối đi nhỏ La Y đều đi qua một lần, đương nhiên dọc đường đi cũng không quên đào ba tấc đất (ý tìm rất kĩ).
Thời gian đã phá hủy gần hết những trang sức cùng đồ đạc nơi đây.
Cả tòa lầu lớn thế mà không có lấy một cái đèn treo cùng giá cắm nến nào hoàn chỉnh, thảm rách tung tóe, giường cũng được một tầng tro bụi phủ kín. Lan can cầu thang làm bằng gỗ cùng những hoa văn kim loại chỉ cần chạm nhẹ một cái liền biến thành bụi rơi xuống. Mở ra một cánh cửa, bên trong còn có một cái giường, chăn nệm cùng tấm rèm cửa sổ nhưng hình giáng cũng không còn hoàn chỉnh.
Mạ nhà hắn, một kim tệ cũng không có!
Mang bộ mặt tức giận đi tới chỗ sâu nhất trong chủ lâu, La Y đứng lại.
Mặc dù nhìn từ bên ngoài, hăn biết cả tòa chủ lâu dựa vào vách núi để xây dựng, nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ ra, đi tới chỗ sâu nhất rồi mà vẫn không có vách tường. Một tảng nham thạch lớn bị rêu xanh phủ kín (coi nhừ là tường), cứ như vậy trải qua trăm năm vẫn có thể thấy được sự xa xỉ hoa lệ của tòa lầu. Truyện "Tài Quyết "
Càng làm cho hắn khó có thể tin là ở giữa tẫm nham thạch có một hình chữ 'v', thậm chí còn có một tòa ma pháp tháp màu đen lặng yên đứng đó.
Nhất định là Áo Tư Đinh!
Chỉ có Áo Tư Đinh mới có thể xây dựng cổ bảo cùng ma pháp tháp ở chỗ như thế này. Cũng chỉ có cổ bảo của kẻ điên đã rải ra ôn dịch này mới bị người đời bỏ hoang.
Đứng trước ma pháp tháp đã bị dây leo quấn đầy, tựa hồ cả sơn cốc đều có thể nghe thấy tiếng trái tim La Y đập 'thình thịch, thình thịch'.
Trên thế giới này, từng được thần ban cho nhiều bảo vật nhất chẳng ai khác chính là hoàng thất đế quốc La Mạn.
Mà rất có thể Ba Lạp Bối Nhĩ thành chính là nơi cất giấu thần khí "Tài Quyết''.
Không chỗ nào ngoài chỗ này!
La Y vươn tay mở cổng ma pháp tháp.
Hắn không biết bên trong có gì. Nhưng lại phát hiện mấy con hỏa diễn nga đuổi theo ánh sáng đang dập dờn bay vào tòa ma pháp tháp đã yên lặng hơn hai trăm năm, chẳng qua vừa vào liền bị tán thành các đốm lửa nhỏ sau đó lại ngưng tụ thân hình ở ngoài ma pháp tháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.