Tài Rơi Vào Bẫy Của Trò Chơi Tình Ái!
Chương 4: Nhờ Giúp Đỡ
Thanh tài
22/11/2023
Cậu vẫn là vẻ mặt đó vẻ mặt đắc ý kiêu căng cậu lên tiếng trả lời : "Được thôi cứ thử đi để xem bà làm được gì nào ?"
"Được rượu mời mày không uống mà thích uống rượu phạt thì tao mời mày cứ đợi đi con!"
Khoảng một lúc sau đã có một chiến xe đến chỗ bọn họ, bước xuống xe là ba người đàn ông cao to lực lưỡng một người tiến đến chỗ bà mà ngồi xuống đỡ bà dậy lên tiếng hỏi thăm :
"Mẹ có chuyện gì xảy ra với mẹ vậy ? Và tại sao mẹ lại gọi con đến đây ? Không lẽ ai bắt nạt mẹ à ?"
Bà giờ chỉ tay về phía trước mặt với vẻ run rẩy mà lên tiếng khóc nức nở : "Phải con nói đúng rồi! Chính là hắn ta hắn ta đã đánh mẹ và muốn lấy cắp đồ của mẹ..."
Trước những câu nói của mẹ mình, hắn ta tỏ vẻ vô cùng tức giận. Ngay lập tức hắn đã tiến đến chỗ Khanh, hắn lên tiếng quát : "Mày dám đánh mẹ tao sao ? Tao nghĩ mày chán sống rồi nhỉ ? Thằng chó chết"
Giờ đây hắn ta đã bắt đầu đưa tay lên với mục đích đấm vào mặt của cậu, thì cậu đã chụp lấy tay của hắn. Ngay lập tức cậu vung tay còn lại lên đấm vào mặt của hắn ta điều này khiến hắn ta ngã xuống dưới mặt đất cậu bậc cười thành tiếng :
"Hahaha tên vô dụng như mày mà cũng nghĩ rằng sẽ làm được gì tao à ? Hưa tao nghĩ mày mơ rồi đó!"
Hắn trong sự đau đớn và mất mặt bởi cú đấm kia, hắn đã hét lên với đám đàn em của hắn : "Bọn bây còn đứng đờ người ra đó làm gì nữa hả ? Mau...Mau giải quyết tên này cho tao nhanh coi!"
Bọn chúng nghe lời mà đã lần lượt lao vào tấn công cậu, bọn chúng vung tay đấm vào cậu, nhưng đã bị cậu đấm vào tay làm chúng đau tay, sau đó chúng mất phòng vệ mà bị đấm vào mặt tới tấp...
Tên còn lại vô cùng hoang mang không biết phải làm gì, bởi hắn ta biết mình không thể đánh lại được cậu, chốc lát hắn nhìn thấy một cây gậy gần đó ngay lập tức hắn đã cầm lấy cây gậy kia mà lao đến chỗ của cậu...
Thanh sắt kia đã đập vào đầu của cậu điều đó làm cậu trở tay không kịp. Cậu chốc lát liền ngã xuống dưới mặt đất trong sự đau đớn với tiếng hét đầy sợ hãi của Tài.
Khanh nhìn Tài mà cố gắng lên tiếng trong sự hoang mang : "Mày chạy đi ! Nếu ở đây thì mày sẽ gặp nguy hiểm đấy nghe rõ không ?"
Tài mặc dù rất lo lắng cho Khanh và không muốn rời đi, nhưng cậu lại vô cùng bất lực không biết phải làm gì nên đành bỏ chạy...
Cậu chạy đi khắp nơi mà lên tiếng gọi ai đó giúp đỡ mình, nhưng giờ chợ đã tan hết nên không còn ai để có thể giúp đỡ cậu. Tài bậc khóc trong sự bất lực thì đã có một người đàn ông xuất hiện ông ta nhìn cậu mà lên tiếng hỏi : "Sao cháu lại khóc ? Bộ có chuyện gì à ?"
Cậu giờ đây ấp úng mà kéo tay ông đi mà kể lại tất cả mọi chuyện cho ông nghe. Ông ngay lập tức vô cùng hoang mang và hốt hoảng, chốc lát ông nhìn xung quanh mà tìm thấy một cây gậy ông đã nhặt lấy nó để phòng thân.
Sau đó lấy điện thoại ra để gọi cho cảnh sát đến. Cảnh sát bảo rằng hơn 20 phút nữa bọn họ mới đến được vậy nên ông buộc lòng phải cố gắng để giúp đỡ Khanh.
Bọn họ giờ đây đã đến nơi. Hai người nhìn lũ người kia không ngừng vung tay đấm vào bụng của Khanh như đang đấm một bao cát vậy. Với những lời nói nhục mạ trêu đùa...
Ông trong sự tức giận ngay lập tức đã lao đến với cái cây trên tay mà không ngừng đánh vào bọn chúng, giờ đây ông đưa cây ra trước mặt và đứng phía trước người của Khanh đang nằm dưới mặt đất mà lên tiếng :
"Bọn bây đúng là cầm thú mà! Chả khác gì con thú cả ! Khi lại tấn công một người vô tội như thế này! Và bọn bây nhất định sẽ nhận lại nghiệp báo mà thôi!".
Bọn chúng bậc cười thật lớn trong sự đắc ý nói : "Nghiệp báo à ? Vậy thì nghiệp báo đâu chứ ? Và bây giờ thì bọn tôi nhất định cũng sẽ dạy cho lão già như ông một bài học khi ông dám xen vào chuyện của tôi..."
Một tên trong số bọn họ cầm cây gậy trên tay mà lão đến tấn công lão, lão giờ đây chả khác gì một người ràng bộ môn về kiếm vậy...
Ngay lập tức đã đánh tên kia không đỡ được, và rồi đánh một đòn khác làm hắn bay luôn cả thanh gỗ...
Tên còn lại nhìn cảnh tượng này mà có chút lo lắng, nhưng rồi hắn đã cầm lấy cây gỗ kia và lao vào tấn công lão. Lão cố gắng đỡ nhưng vì tuổi đã cao nên không còn sức chống chọi lại lâu. Ngay lập tức cái cây đã bay ra vài mét. Bọn chúng nhanh cơ hội này đã đánh vào đầu và sau lưng ông ngay lập tức ông ngã xuống dưới mặt đất bọn chúng cười hả hê như bắt được con mồi vậy...
"Hahaha lão già không phải bọn ta đã nói rồi sao ? Nhưng không chịu nghe lời thì thôi. Còn đây là kết cục khi dám cải lệnh của bọn ta hahaha...Đồ ngu à!"
"Được rượu mời mày không uống mà thích uống rượu phạt thì tao mời mày cứ đợi đi con!"
Khoảng một lúc sau đã có một chiến xe đến chỗ bọn họ, bước xuống xe là ba người đàn ông cao to lực lưỡng một người tiến đến chỗ bà mà ngồi xuống đỡ bà dậy lên tiếng hỏi thăm :
"Mẹ có chuyện gì xảy ra với mẹ vậy ? Và tại sao mẹ lại gọi con đến đây ? Không lẽ ai bắt nạt mẹ à ?"
Bà giờ chỉ tay về phía trước mặt với vẻ run rẩy mà lên tiếng khóc nức nở : "Phải con nói đúng rồi! Chính là hắn ta hắn ta đã đánh mẹ và muốn lấy cắp đồ của mẹ..."
Trước những câu nói của mẹ mình, hắn ta tỏ vẻ vô cùng tức giận. Ngay lập tức hắn đã tiến đến chỗ Khanh, hắn lên tiếng quát : "Mày dám đánh mẹ tao sao ? Tao nghĩ mày chán sống rồi nhỉ ? Thằng chó chết"
Giờ đây hắn ta đã bắt đầu đưa tay lên với mục đích đấm vào mặt của cậu, thì cậu đã chụp lấy tay của hắn. Ngay lập tức cậu vung tay còn lại lên đấm vào mặt của hắn ta điều này khiến hắn ta ngã xuống dưới mặt đất cậu bậc cười thành tiếng :
"Hahaha tên vô dụng như mày mà cũng nghĩ rằng sẽ làm được gì tao à ? Hưa tao nghĩ mày mơ rồi đó!"
Hắn trong sự đau đớn và mất mặt bởi cú đấm kia, hắn đã hét lên với đám đàn em của hắn : "Bọn bây còn đứng đờ người ra đó làm gì nữa hả ? Mau...Mau giải quyết tên này cho tao nhanh coi!"
Bọn chúng nghe lời mà đã lần lượt lao vào tấn công cậu, bọn chúng vung tay đấm vào cậu, nhưng đã bị cậu đấm vào tay làm chúng đau tay, sau đó chúng mất phòng vệ mà bị đấm vào mặt tới tấp...
Tên còn lại vô cùng hoang mang không biết phải làm gì, bởi hắn ta biết mình không thể đánh lại được cậu, chốc lát hắn nhìn thấy một cây gậy gần đó ngay lập tức hắn đã cầm lấy cây gậy kia mà lao đến chỗ của cậu...
Thanh sắt kia đã đập vào đầu của cậu điều đó làm cậu trở tay không kịp. Cậu chốc lát liền ngã xuống dưới mặt đất trong sự đau đớn với tiếng hét đầy sợ hãi của Tài.
Khanh nhìn Tài mà cố gắng lên tiếng trong sự hoang mang : "Mày chạy đi ! Nếu ở đây thì mày sẽ gặp nguy hiểm đấy nghe rõ không ?"
Tài mặc dù rất lo lắng cho Khanh và không muốn rời đi, nhưng cậu lại vô cùng bất lực không biết phải làm gì nên đành bỏ chạy...
Cậu chạy đi khắp nơi mà lên tiếng gọi ai đó giúp đỡ mình, nhưng giờ chợ đã tan hết nên không còn ai để có thể giúp đỡ cậu. Tài bậc khóc trong sự bất lực thì đã có một người đàn ông xuất hiện ông ta nhìn cậu mà lên tiếng hỏi : "Sao cháu lại khóc ? Bộ có chuyện gì à ?"
Cậu giờ đây ấp úng mà kéo tay ông đi mà kể lại tất cả mọi chuyện cho ông nghe. Ông ngay lập tức vô cùng hoang mang và hốt hoảng, chốc lát ông nhìn xung quanh mà tìm thấy một cây gậy ông đã nhặt lấy nó để phòng thân.
Sau đó lấy điện thoại ra để gọi cho cảnh sát đến. Cảnh sát bảo rằng hơn 20 phút nữa bọn họ mới đến được vậy nên ông buộc lòng phải cố gắng để giúp đỡ Khanh.
Bọn họ giờ đây đã đến nơi. Hai người nhìn lũ người kia không ngừng vung tay đấm vào bụng của Khanh như đang đấm một bao cát vậy. Với những lời nói nhục mạ trêu đùa...
Ông trong sự tức giận ngay lập tức đã lao đến với cái cây trên tay mà không ngừng đánh vào bọn chúng, giờ đây ông đưa cây ra trước mặt và đứng phía trước người của Khanh đang nằm dưới mặt đất mà lên tiếng :
"Bọn bây đúng là cầm thú mà! Chả khác gì con thú cả ! Khi lại tấn công một người vô tội như thế này! Và bọn bây nhất định sẽ nhận lại nghiệp báo mà thôi!".
Bọn chúng bậc cười thật lớn trong sự đắc ý nói : "Nghiệp báo à ? Vậy thì nghiệp báo đâu chứ ? Và bây giờ thì bọn tôi nhất định cũng sẽ dạy cho lão già như ông một bài học khi ông dám xen vào chuyện của tôi..."
Một tên trong số bọn họ cầm cây gậy trên tay mà lão đến tấn công lão, lão giờ đây chả khác gì một người ràng bộ môn về kiếm vậy...
Ngay lập tức đã đánh tên kia không đỡ được, và rồi đánh một đòn khác làm hắn bay luôn cả thanh gỗ...
Tên còn lại nhìn cảnh tượng này mà có chút lo lắng, nhưng rồi hắn đã cầm lấy cây gỗ kia và lao vào tấn công lão. Lão cố gắng đỡ nhưng vì tuổi đã cao nên không còn sức chống chọi lại lâu. Ngay lập tức cái cây đã bay ra vài mét. Bọn chúng nhanh cơ hội này đã đánh vào đầu và sau lưng ông ngay lập tức ông ngã xuống dưới mặt đất bọn chúng cười hả hê như bắt được con mồi vậy...
"Hahaha lão già không phải bọn ta đã nói rồi sao ? Nhưng không chịu nghe lời thì thôi. Còn đây là kết cục khi dám cải lệnh của bọn ta hahaha...Đồ ngu à!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.