Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi
Chương 7: Gặp Gỡ
25 Như Quỳnh
12/02/2023
Ngày đầu tiên của tháng mới
Giờ giải lao, trước phòng học lớp 12F hôm nay đông lạ thường
Lưu Phi bỗng lao vào lớp “ Yên Tỷ có người tìm chị”
“ ai vậy?”
“ là Sở Viêm a, chính là giáo bá đó”
“ Sở Viêm!?”
Sao nam chính lại chạy tới đây tìm cô, tính từ khi cô xuyên đến đây đã không gặp hắn hơn 1 tháng rồi a. nói rồi cô đi ra
sở Viêm đúng là nam chính, đứng giữa bầy người vẫn nổi bật như vậy. Nhưng mà nam chính chỉ có thể ngắm a
thấy cô hắn liền bước tới: “ lịch ôn luyện lão Lục nhờ tôi đưa cho cậu, nhớ đến đúng giờ”
Không nói thêm câu nào, hắn quay lưng rời đi
“ hừ, kiêu ngạo cái gì chứ, sao nam chính lại là tên mặt lạnh đáng ghét như vậy”
Mà khoan đã, cậu ta đội trưởng luyện olympic sao
Chuyện gì đang xảy ra vậy. rõ ràng trong cốt truyện không hề đề cập đến a.
Nghĩ đến đây cô liền muốn trốn. nhưng nhớ lại Lục Lão Sư ấu trĩ đành thở dài. Cô mà trốn có khi ông ta tới trói cô đi mất. Thôi vậy, tận lực tránh xa. Cô xoay người vào lớp.
ở một góc hành lang, Nhạc Dung nắm chặt tay: “con nhỏ Tử Yên thế nhưng lại dám quyến rũ Sở Viêm lấy danh ngạch tham gia đội olympic, nó còn chưa đủ tư cách”.
Giải phân cách
Nửa đêm
Khi Diệp Tử Yên đang ngủ say
Diễn đàn trường lại hiện lên thông tin” Diệp A nào đó nhờ cậy các mối quan hệ mà có thể lấy tư cách tham gia đội plympic của trường. Không công bằng cho những bạn phải thi tuyển. hot hot hot”
….” Diệp A chính là Diệp Tử Yên đúng không chủ tus”
….” +1 cho lầu trên”
….” Con Diệp Tử Yên đó là học tra chính hiệu a”
….” Lão Lục điên rồi sao, lại đi bồi dưỡng con nhỏ đó”
….”yêu cầu trả lại công bằng cho học sinh trong trường”
….”+1090”
………..
Hôm sau, cô đến trường như bình thường. Cảm nhận được khác thường xung quanh
Mọi người tụ tập nói chuyện, thầm liếc mắt nhìn cô. Cô khó hiểu
“ Lão đại hay là anh nói đi” Lưu Phi cười lấy lòng nói
“ Không liên quan đến tao, mày muốn nói gì tự đi mà nói”
Lưu Phi đứng rối rắm một hồi: “ Yên Tỷ, chị đã xem diễn đàn trường chưa!?”
Thấy cô ngơ ra, hắn liền đem điện thoại tới mở lên cho cô xem
“ Tối qua có người đăng lên diễn đàn nói chị, ờ… nhớ mối quan hệ mà được tham gia đội olympic trường. Còn đặc biệt chụp 1 tấm ảnh danh sách chính thức đăng lên”.
Cô cười lạnh lùng, có người muốn hãm hại cô. Rõ ràng là Lão Lục đặc cách vì bài kiểm tra hôm trước lại nói cô đi cửa sau
Nhưng dạo gần đây cô không gây thù với ai. Rốt cuộc là ai muốn hãm hại cô
Thấy cô không nói gì, nghĩ cô đang tức giận Lưu Phi lên tiếng: “ Yên Tỷ yên tâm bên nhà trường sẽ giải quyết việc này”
“ tôi biết”
Cô bỗng ra khỏi lớp hướng lên văn phòng thầy Lục
Không phải nói cô không có năng lực sao, không công bằng?
Cô sẽ cho họ biết không công bằng là như thế nào
“ Lục lão sư, thầy có trong đó không?”
“ Là tiểu Yên sao, mau vào đi”
“ Chuyện trên diễn đàn chắc thầy cũng thấy rồi. Em sẽ tham gia thi sát hạch”
“ Được rồi. Em được định là thành viên chính thức cho nên thi hay không cũng chẳng sao. Nhưng lần này lại xảy ra chuyện lớn như vậy, em mà không thi thầy cũng không biết giải thích sao”
“ bài thi này chỉ 100 điểm là qua, em có nắm chắc không”
“ Chuyện Diệp Tử Yên em muốn làm còn chưa ai ngăn cản được đâu”
Thầy Lục cười tươi: “ con nhóc kiêu ngạo này”
Mặc dù là nói vậy nhưng ông cũng rất có lòng tin. Có thể thắng Sở Viêm nhà ông sao có thể kém được.
Giờ giải lao, trước phòng học lớp 12F hôm nay đông lạ thường
Lưu Phi bỗng lao vào lớp “ Yên Tỷ có người tìm chị”
“ ai vậy?”
“ là Sở Viêm a, chính là giáo bá đó”
“ Sở Viêm!?”
Sao nam chính lại chạy tới đây tìm cô, tính từ khi cô xuyên đến đây đã không gặp hắn hơn 1 tháng rồi a. nói rồi cô đi ra
sở Viêm đúng là nam chính, đứng giữa bầy người vẫn nổi bật như vậy. Nhưng mà nam chính chỉ có thể ngắm a
thấy cô hắn liền bước tới: “ lịch ôn luyện lão Lục nhờ tôi đưa cho cậu, nhớ đến đúng giờ”
Không nói thêm câu nào, hắn quay lưng rời đi
“ hừ, kiêu ngạo cái gì chứ, sao nam chính lại là tên mặt lạnh đáng ghét như vậy”
Mà khoan đã, cậu ta đội trưởng luyện olympic sao
Chuyện gì đang xảy ra vậy. rõ ràng trong cốt truyện không hề đề cập đến a.
Nghĩ đến đây cô liền muốn trốn. nhưng nhớ lại Lục Lão Sư ấu trĩ đành thở dài. Cô mà trốn có khi ông ta tới trói cô đi mất. Thôi vậy, tận lực tránh xa. Cô xoay người vào lớp.
ở một góc hành lang, Nhạc Dung nắm chặt tay: “con nhỏ Tử Yên thế nhưng lại dám quyến rũ Sở Viêm lấy danh ngạch tham gia đội olympic, nó còn chưa đủ tư cách”.
Giải phân cách
Nửa đêm
Khi Diệp Tử Yên đang ngủ say
Diễn đàn trường lại hiện lên thông tin” Diệp A nào đó nhờ cậy các mối quan hệ mà có thể lấy tư cách tham gia đội plympic của trường. Không công bằng cho những bạn phải thi tuyển. hot hot hot”
….” Diệp A chính là Diệp Tử Yên đúng không chủ tus”
….” +1 cho lầu trên”
….” Con Diệp Tử Yên đó là học tra chính hiệu a”
….” Lão Lục điên rồi sao, lại đi bồi dưỡng con nhỏ đó”
….”yêu cầu trả lại công bằng cho học sinh trong trường”
….”+1090”
………..
Hôm sau, cô đến trường như bình thường. Cảm nhận được khác thường xung quanh
Mọi người tụ tập nói chuyện, thầm liếc mắt nhìn cô. Cô khó hiểu
“ Lão đại hay là anh nói đi” Lưu Phi cười lấy lòng nói
“ Không liên quan đến tao, mày muốn nói gì tự đi mà nói”
Lưu Phi đứng rối rắm một hồi: “ Yên Tỷ, chị đã xem diễn đàn trường chưa!?”
Thấy cô ngơ ra, hắn liền đem điện thoại tới mở lên cho cô xem
“ Tối qua có người đăng lên diễn đàn nói chị, ờ… nhớ mối quan hệ mà được tham gia đội olympic trường. Còn đặc biệt chụp 1 tấm ảnh danh sách chính thức đăng lên”.
Cô cười lạnh lùng, có người muốn hãm hại cô. Rõ ràng là Lão Lục đặc cách vì bài kiểm tra hôm trước lại nói cô đi cửa sau
Nhưng dạo gần đây cô không gây thù với ai. Rốt cuộc là ai muốn hãm hại cô
Thấy cô không nói gì, nghĩ cô đang tức giận Lưu Phi lên tiếng: “ Yên Tỷ yên tâm bên nhà trường sẽ giải quyết việc này”
“ tôi biết”
Cô bỗng ra khỏi lớp hướng lên văn phòng thầy Lục
Không phải nói cô không có năng lực sao, không công bằng?
Cô sẽ cho họ biết không công bằng là như thế nào
“ Lục lão sư, thầy có trong đó không?”
“ Là tiểu Yên sao, mau vào đi”
“ Chuyện trên diễn đàn chắc thầy cũng thấy rồi. Em sẽ tham gia thi sát hạch”
“ Được rồi. Em được định là thành viên chính thức cho nên thi hay không cũng chẳng sao. Nhưng lần này lại xảy ra chuyện lớn như vậy, em mà không thi thầy cũng không biết giải thích sao”
“ bài thi này chỉ 100 điểm là qua, em có nắm chắc không”
“ Chuyện Diệp Tử Yên em muốn làm còn chưa ai ngăn cản được đâu”
Thầy Lục cười tươi: “ con nhóc kiêu ngạo này”
Mặc dù là nói vậy nhưng ông cũng rất có lòng tin. Có thể thắng Sở Viêm nhà ông sao có thể kém được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.