Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi
Chương 76: Vòng cổ
25 Như Quỳnh
06/03/2023
Nhìn ông chủ nắm tay cô ấy như vậy, chắc chắn là bà chủ rồi a. Tôi thất
tình thiệt rồi. Nhưng mà hai người họ nhìn rất xứng đôi a
Mọi người đều đứng lên:” Ông chủ, bà chủ hảo”
Diệp Tử Yên nghe thấy mọi người đều gọi mình như vậy liền ngại ngùng, cô còn chưa gả cho anh, bà chủ gì chứ
Sở Viêm nghe thấy như vậy thì rất hài lòng, gọi không tồi, cuối tháng có thưởng:” Mọi người vất vả rồi, hôm nay có thể về nghỉ ngơi sớm một chút”. Nói rồi anh kéo cô rời đi, Tử Yên vẫy tay tạm biệt mọi người
Cả phòng im lặng trước câu nói của anh, một người lên tiếng:” tôi bỗng cảm thấy có bà chủ rất tốt a”
“Tôi cũng nghĩ như vậy, chúng ta bây giờ đi về sao?”
“Bỗng nhiên được về sớm, tôi cảm thấy không quen a”
Bọn họ làm việc cho công ty đều rất tận lực, tăng ca thường xuyên nhưng đãi ngộ công ty thật sự cao hơn nơi khác rất nhiều. Hôm nay ông chủ cho về sớm có chút không quen
“Hay chúng ta tổ chức party nho nhỏ, mừng công ty có bà chủ, chúc hai người họ tình như keo sơn mãi không chia lìa”
“Mọi người mau nhìn này” Tiểu San đưa một bài báo cho mọi người nhìn xem
“Tôi lúc đầu thấy cô ấy rất quen, không ngờ lại là tiến sĩ trẻ tuổi còn tốt nghiệp Harvard a”
Lượng tin tức hôm nay quá nhiều a, thật sự để bọn họ no của tuần rồi.
“Nhân viên công ty anh thật vui tính”
Sở Viêm cười vui tính nhưng cũng rất nhiều chuyện:” chuyện em đồng ý với anh không được nuốt lời”
“A, em đồng ý gì a?”
Hừ, mới đây đã quên rồi:” Mai theo anh về nhà, bé con em chạy không thoát”
Diệp Tử Yên mơ hồ nhớ ra:” Sở Viêm, sao anh có thể lợi dụng lúc người ta phân tâm như vậy chứ”
“Tại sao em lại phân tâm a” Sở Viêm biết còn cô hỏi cô
Diệp Tử Yên thẹn thùng, né ánh mắt nóng bỏng của anh, cô sợ sẽ bị đè ra hôn tiếp:” hừ, Không thèm nói với anh”
…
Hôm nay, Sở Viêm đã đến đón cô về Sở gia. Diệp Tử Yên thật sự rất căng thẳng, dù sao cô cũng lần đầu tiên về ra mắt ba anh a
“Anh nhìn xem em hôm nay như thế nào?” Diệp Tử Yên hỏi anh
Sở Viêm ním môi nhịn cười:” Rất đẹp”
Diệp Tử Yên thấy anh cười liền trách:” Đều tại anh, gấp gáp như vậy, em còn chưa chuẩn bị kịp. Không biết quà em mua ba anh có thích không”
“Được đều trách anh, nhưng anh phải lấy em về mới yên tâm được”
Xe dừng trước biệt thự Sở gia, đây là lần thứ hai cô đến nhưng với hai cương vị khác nhau a. Có chút chùng bước rồi
Sở Viêm nắm tay cô dắt đi:” Ba anh đang đợi, em định mọc rể ở đây sao?”
Sở Viễn Hằng đang ngồi phòng khách, thấy hai người họ liền nói:” Đến rồi sao. Tiểu Yên mau vào nhà đi cháu”
“Vâng”
Sở Viễn Hằng nhìn ra sự lo lắng của cô:” Đừng căng thẳng, mau lại đây ngồi với bác”
Diệp Tử Yên ngồi xuống, Sở Viễn Hằng liên tục hỏi chuyện cô khiến không khí trở nên hài hòa hơn:” Chú có thứ này muốn đưa cho cháu, đi theo bác”
Diệp Tử Yên khẽ nhìn qua Sở Viêm thấy anh gật đầu cô mới đi theo Sở Viễn Hằng
Sở Viễn Hằng lấy trong ngăn kéo ra một chiếc vòng cổ:” Đây là vòng cổ truyền cho con dâu nhà họ Sở, cháu mau nhận lấy”
Diệp Tử Yên nhìn sợi dây mỉm cười, cô biết đây là công nhận thân phận con dâu của cô. Diệp Tử Yên đưa tay nhận lấy nói cảm ơn với ông
Sở Viễn Hằng tiếp tục kể chuyện:” Trước đây ta cứ tưởng tờ hôn ước này phải bị hủy bỏ a, năm đó ta không cho Sở Viêm theo cháu ra nước ngoài cũng vì nội bộ công ty buộc phải đào tạo Sở Viêm”
Diệp Tử Yên yên lặng nghe ông nói
Mọi người đều đứng lên:” Ông chủ, bà chủ hảo”
Diệp Tử Yên nghe thấy mọi người đều gọi mình như vậy liền ngại ngùng, cô còn chưa gả cho anh, bà chủ gì chứ
Sở Viêm nghe thấy như vậy thì rất hài lòng, gọi không tồi, cuối tháng có thưởng:” Mọi người vất vả rồi, hôm nay có thể về nghỉ ngơi sớm một chút”. Nói rồi anh kéo cô rời đi, Tử Yên vẫy tay tạm biệt mọi người
Cả phòng im lặng trước câu nói của anh, một người lên tiếng:” tôi bỗng cảm thấy có bà chủ rất tốt a”
“Tôi cũng nghĩ như vậy, chúng ta bây giờ đi về sao?”
“Bỗng nhiên được về sớm, tôi cảm thấy không quen a”
Bọn họ làm việc cho công ty đều rất tận lực, tăng ca thường xuyên nhưng đãi ngộ công ty thật sự cao hơn nơi khác rất nhiều. Hôm nay ông chủ cho về sớm có chút không quen
“Hay chúng ta tổ chức party nho nhỏ, mừng công ty có bà chủ, chúc hai người họ tình như keo sơn mãi không chia lìa”
“Mọi người mau nhìn này” Tiểu San đưa một bài báo cho mọi người nhìn xem
“Tôi lúc đầu thấy cô ấy rất quen, không ngờ lại là tiến sĩ trẻ tuổi còn tốt nghiệp Harvard a”
Lượng tin tức hôm nay quá nhiều a, thật sự để bọn họ no của tuần rồi.
“Nhân viên công ty anh thật vui tính”
Sở Viêm cười vui tính nhưng cũng rất nhiều chuyện:” chuyện em đồng ý với anh không được nuốt lời”
“A, em đồng ý gì a?”
Hừ, mới đây đã quên rồi:” Mai theo anh về nhà, bé con em chạy không thoát”
Diệp Tử Yên mơ hồ nhớ ra:” Sở Viêm, sao anh có thể lợi dụng lúc người ta phân tâm như vậy chứ”
“Tại sao em lại phân tâm a” Sở Viêm biết còn cô hỏi cô
Diệp Tử Yên thẹn thùng, né ánh mắt nóng bỏng của anh, cô sợ sẽ bị đè ra hôn tiếp:” hừ, Không thèm nói với anh”
…
Hôm nay, Sở Viêm đã đến đón cô về Sở gia. Diệp Tử Yên thật sự rất căng thẳng, dù sao cô cũng lần đầu tiên về ra mắt ba anh a
“Anh nhìn xem em hôm nay như thế nào?” Diệp Tử Yên hỏi anh
Sở Viêm ním môi nhịn cười:” Rất đẹp”
Diệp Tử Yên thấy anh cười liền trách:” Đều tại anh, gấp gáp như vậy, em còn chưa chuẩn bị kịp. Không biết quà em mua ba anh có thích không”
“Được đều trách anh, nhưng anh phải lấy em về mới yên tâm được”
Xe dừng trước biệt thự Sở gia, đây là lần thứ hai cô đến nhưng với hai cương vị khác nhau a. Có chút chùng bước rồi
Sở Viêm nắm tay cô dắt đi:” Ba anh đang đợi, em định mọc rể ở đây sao?”
Sở Viễn Hằng đang ngồi phòng khách, thấy hai người họ liền nói:” Đến rồi sao. Tiểu Yên mau vào nhà đi cháu”
“Vâng”
Sở Viễn Hằng nhìn ra sự lo lắng của cô:” Đừng căng thẳng, mau lại đây ngồi với bác”
Diệp Tử Yên ngồi xuống, Sở Viễn Hằng liên tục hỏi chuyện cô khiến không khí trở nên hài hòa hơn:” Chú có thứ này muốn đưa cho cháu, đi theo bác”
Diệp Tử Yên khẽ nhìn qua Sở Viêm thấy anh gật đầu cô mới đi theo Sở Viễn Hằng
Sở Viễn Hằng lấy trong ngăn kéo ra một chiếc vòng cổ:” Đây là vòng cổ truyền cho con dâu nhà họ Sở, cháu mau nhận lấy”
Diệp Tử Yên nhìn sợi dây mỉm cười, cô biết đây là công nhận thân phận con dâu của cô. Diệp Tử Yên đưa tay nhận lấy nói cảm ơn với ông
Sở Viễn Hằng tiếp tục kể chuyện:” Trước đây ta cứ tưởng tờ hôn ước này phải bị hủy bỏ a, năm đó ta không cho Sở Viêm theo cháu ra nước ngoài cũng vì nội bộ công ty buộc phải đào tạo Sở Viêm”
Diệp Tử Yên yên lặng nghe ông nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.