Chương 26: giận ngược lại
Mai Thảo Cát Tiên
01/04/2021
Cô vừa nghe Trợ lý Lý tìm thì biết ngay là Diệp Ngôn tìm cô vì vụ tạp chí... Bảo Thiên thật sự lúc này cũng muốn bóc hỏa chẳng khác gì ai kia đâu. Tính ra người bị hại là cô mới đúng mà.
Cô vội lên tầng Tổng Giám Đốc, vừa lên tới cô đã nhìn thấy trợ lý Lý đi ra. Anh nói với cô với giọng thở gấp gáp :
" Phu nhân cứu mạng, người đã làm gì mà lên tới bìa tạp chí thế này .... Diệp Tổng nhà ta đang nổi trận lôi đình bên trong kìa .... "
" Tôi biết rồi..."
"..."
----
Cô hít một hơi mới bước vào trong, giờ cô mới hiểu cảm giác của trợ lý Lý mỗi lần vô như tập Yoga vậy... Chắc Bảo Thiên cũng nên đăng ký một khóa là vừa.... Để khi giải quyết xong êm đẹp vụ này thì cô sẽ đi học Yoga, dù ai đó có cản trở cũng mặc kệ.
-----
Bảo Thiên vừa mở cửa bước vào thì tài liệu bị ai đó ném lung tung trên trên sàn nhà . Cô cũng đoán được là Diệp Ngôn sẽ nổi giận nhưng không nghĩ là phát tiết đến mức này ....
Một sắp tài liệu bay thẳng đến cô,cô lách người kịp né qua bên . Cô đứng ngẩn ra một tí, tự nghĩ chắc bản thân mình trước đây có học loại võ công nào đó né đòn mà. May thật...
Âm Thanh phát lên rất uy lực từ vị tổng tài cao ngạo nào đó trước mặt cô :
" Cút ra hết cho tôi ....."
" Ờ..."
----
Bảo Thiên cúi người nhặt từng trang tài liệu sắp xếp lại từ từ tiến lại bàn làm việc đặt lên vị trí của nó ...
Diệp Ngôn đang ngồi trên ghế quay lưng về cửa sổ bỗng hắn nhìn phản chiếu thấy bóng dáng cô phía sau. Hắn nhíu mày một cái, không ngay lập tức quay lại mà dửng dưng ngồi đó hỏi :
" Tên đó đầy scandal. em không biết xấu hổ lại dính dáng tới hắn, Em còn ngồi uống cà phê vui đùa nữa hả . Bả Thiên..!!! Anh có hiểu đạo lý cơ bản là mình là người đã có gia đình không.."
" ...." Nghe những lời này thốt ra từ Diệp Ngôn thật rất khó chịu. Cô cũng nổi giận vậy, nhưng lúc này phải kiềm chế vuốt giận ông chồng của cô trước đã.
----
Cô biết trừ khi chuyện đó xảy ra ở hành tinh khác ngoài trái đất thì họa may Diệp Ngôn không biết được thôi.
Cô đứng cạnh nhưng không chạm vào hắn, vừa chỉnh tài liệu lại vừa nói :
" Người ta dù gì cũng là ân nhân giúp đỡ em, không lẻ ngồi uống cà phê chung thì lại từ chối..."
" Em còn dám nói ..." Diệp Ngôn nghe mà tức giận thêm.
----
Hắn lại nói tiếp nhưng vẫn không quay lại nhìn cô , tiếp tục hướng ra cửa sổ tranh luận nói :
" Anh nghe không lầm thì hắn còn đòi cướp em trong tay anh . Có đúng không ? ....."
"!!!!!! "
Cô hết nói nổi cái tính ghen tuông mà đến mức ngang ngược không nói lý lẽ của Diệp Ngôn rồi...
( ủa...!!ghen thì làm gì có lý được trời..hihi ...)
----
Cô mới thoát khỏi cái tên dai như đĩa kia thì lên đây lại bị chồng mình hết quát mắng đến tra hỏi kiểu như tội phạm. Bảo Thiên phát hỏa sẵn sàng công kích lại anh luôn.... Chết thì chết, sợ ai.
" Vậy anh có nghe em nói với hắn gì không hả Diệp Ngôn... hay anh chỉ nghe được hắn nói.... Em không muốn tranh cãi với cái lưng của một người .... Em đi làm việc đây...."
-----
Diệp Ngôn không ngờ rằng cô vợ mình lại to gan lớn mật, kêu cả tên họ mình đã đành , còn quay lưng bỏ đi một nước khi hắn chưa cho phép cô rời khỏi. Hắn quay lại ngay sau lời của cô nhưng Bảo Thiên đã đi ra tới phía cửa....
Hắn vốn dĩ tính khí ngang tàn, có chút nóng tính, giờ thêm bệnh ghen tuông và mới bị vợ nạt lại nên có phần điên người gấp đôi lên....
Hắn quát to :
" Đứng lại ngay cho tôi....!!! "
Thái độ ra lệnh này tức nhiên cô tiểu Bảo Bối kia đâu dễ dàng phục tùng....
Cánh cửa đóng lại " Ầm .... " một tiếng thật mạnh như đập vào mặt hắn....
( Trong phòng hắn đang xảy ra chuyện gì thì cũng chắc là chuyện khủng khiếp thôi.... Tốt nhất tác giả nên về phe Bảo Thiên ....)..
----
Bảo Thiên vừa bước ra bên ngoài thì gặp ngay ánh mắt của trợ lý Lý.... Anh hỏi cô :
" Sao rồi phu nhân, người đã dỗ ngọt được Diệp Tổng nhà ta chưa.....!!!"
" Anh ta...hứ..." Cô giang tay chỉ về hướng cửa phòng đầy giận giữ.
Cô thấy được ánh mắt mong đợi sự bình yên từ Lý An... Bảo Thiên thở dài thật dài một hơi, chóng hai tay lên nói :
" Tôi chưa từng thấy người nào vô lý bắt lỗi dù đã nghe hết toàn bộ sự việc, sao có thể vô lý như thế được.... Tôi chọc cho anh ta điên lên thêm rồi, thật xin lỗi anh Trợ lý Lý ..."
"........."
----
Lý An lùi lại mấy bước té xuống một chiếc ghế sau đó gục đầu xuống :
" Ai chả biết anh ta là người không nói lý lẽ, phu nhân hôm nay cũng khá là nóng tính rồi.... "
Bảo Thiên nhìn thấy quản lý Lý cũng có chút ngại nhưng thật dù là chồng cô đi nữa, thương cỡ nào đi, mà việc không tin cô cứ đi ghen tuông như thế không dạy cho một trận ra hồn thì cô không phải Hạ Bảo Thiên ( khắc tinh của hắn ...)
Cô vội lên tầng Tổng Giám Đốc, vừa lên tới cô đã nhìn thấy trợ lý Lý đi ra. Anh nói với cô với giọng thở gấp gáp :
" Phu nhân cứu mạng, người đã làm gì mà lên tới bìa tạp chí thế này .... Diệp Tổng nhà ta đang nổi trận lôi đình bên trong kìa .... "
" Tôi biết rồi..."
"..."
----
Cô hít một hơi mới bước vào trong, giờ cô mới hiểu cảm giác của trợ lý Lý mỗi lần vô như tập Yoga vậy... Chắc Bảo Thiên cũng nên đăng ký một khóa là vừa.... Để khi giải quyết xong êm đẹp vụ này thì cô sẽ đi học Yoga, dù ai đó có cản trở cũng mặc kệ.
-----
Bảo Thiên vừa mở cửa bước vào thì tài liệu bị ai đó ném lung tung trên trên sàn nhà . Cô cũng đoán được là Diệp Ngôn sẽ nổi giận nhưng không nghĩ là phát tiết đến mức này ....
Một sắp tài liệu bay thẳng đến cô,cô lách người kịp né qua bên . Cô đứng ngẩn ra một tí, tự nghĩ chắc bản thân mình trước đây có học loại võ công nào đó né đòn mà. May thật...
Âm Thanh phát lên rất uy lực từ vị tổng tài cao ngạo nào đó trước mặt cô :
" Cút ra hết cho tôi ....."
" Ờ..."
----
Bảo Thiên cúi người nhặt từng trang tài liệu sắp xếp lại từ từ tiến lại bàn làm việc đặt lên vị trí của nó ...
Diệp Ngôn đang ngồi trên ghế quay lưng về cửa sổ bỗng hắn nhìn phản chiếu thấy bóng dáng cô phía sau. Hắn nhíu mày một cái, không ngay lập tức quay lại mà dửng dưng ngồi đó hỏi :
" Tên đó đầy scandal. em không biết xấu hổ lại dính dáng tới hắn, Em còn ngồi uống cà phê vui đùa nữa hả . Bả Thiên..!!! Anh có hiểu đạo lý cơ bản là mình là người đã có gia đình không.."
" ...." Nghe những lời này thốt ra từ Diệp Ngôn thật rất khó chịu. Cô cũng nổi giận vậy, nhưng lúc này phải kiềm chế vuốt giận ông chồng của cô trước đã.
----
Cô biết trừ khi chuyện đó xảy ra ở hành tinh khác ngoài trái đất thì họa may Diệp Ngôn không biết được thôi.
Cô đứng cạnh nhưng không chạm vào hắn, vừa chỉnh tài liệu lại vừa nói :
" Người ta dù gì cũng là ân nhân giúp đỡ em, không lẻ ngồi uống cà phê chung thì lại từ chối..."
" Em còn dám nói ..." Diệp Ngôn nghe mà tức giận thêm.
----
Hắn lại nói tiếp nhưng vẫn không quay lại nhìn cô , tiếp tục hướng ra cửa sổ tranh luận nói :
" Anh nghe không lầm thì hắn còn đòi cướp em trong tay anh . Có đúng không ? ....."
"!!!!!! "
Cô hết nói nổi cái tính ghen tuông mà đến mức ngang ngược không nói lý lẽ của Diệp Ngôn rồi...
( ủa...!!ghen thì làm gì có lý được trời..hihi ...)
----
Cô mới thoát khỏi cái tên dai như đĩa kia thì lên đây lại bị chồng mình hết quát mắng đến tra hỏi kiểu như tội phạm. Bảo Thiên phát hỏa sẵn sàng công kích lại anh luôn.... Chết thì chết, sợ ai.
" Vậy anh có nghe em nói với hắn gì không hả Diệp Ngôn... hay anh chỉ nghe được hắn nói.... Em không muốn tranh cãi với cái lưng của một người .... Em đi làm việc đây...."
-----
Diệp Ngôn không ngờ rằng cô vợ mình lại to gan lớn mật, kêu cả tên họ mình đã đành , còn quay lưng bỏ đi một nước khi hắn chưa cho phép cô rời khỏi. Hắn quay lại ngay sau lời của cô nhưng Bảo Thiên đã đi ra tới phía cửa....
Hắn vốn dĩ tính khí ngang tàn, có chút nóng tính, giờ thêm bệnh ghen tuông và mới bị vợ nạt lại nên có phần điên người gấp đôi lên....
Hắn quát to :
" Đứng lại ngay cho tôi....!!! "
Thái độ ra lệnh này tức nhiên cô tiểu Bảo Bối kia đâu dễ dàng phục tùng....
Cánh cửa đóng lại " Ầm .... " một tiếng thật mạnh như đập vào mặt hắn....
( Trong phòng hắn đang xảy ra chuyện gì thì cũng chắc là chuyện khủng khiếp thôi.... Tốt nhất tác giả nên về phe Bảo Thiên ....)..
----
Bảo Thiên vừa bước ra bên ngoài thì gặp ngay ánh mắt của trợ lý Lý.... Anh hỏi cô :
" Sao rồi phu nhân, người đã dỗ ngọt được Diệp Tổng nhà ta chưa.....!!!"
" Anh ta...hứ..." Cô giang tay chỉ về hướng cửa phòng đầy giận giữ.
Cô thấy được ánh mắt mong đợi sự bình yên từ Lý An... Bảo Thiên thở dài thật dài một hơi, chóng hai tay lên nói :
" Tôi chưa từng thấy người nào vô lý bắt lỗi dù đã nghe hết toàn bộ sự việc, sao có thể vô lý như thế được.... Tôi chọc cho anh ta điên lên thêm rồi, thật xin lỗi anh Trợ lý Lý ..."
"........."
----
Lý An lùi lại mấy bước té xuống một chiếc ghế sau đó gục đầu xuống :
" Ai chả biết anh ta là người không nói lý lẽ, phu nhân hôm nay cũng khá là nóng tính rồi.... "
Bảo Thiên nhìn thấy quản lý Lý cũng có chút ngại nhưng thật dù là chồng cô đi nữa, thương cỡ nào đi, mà việc không tin cô cứ đi ghen tuông như thế không dạy cho một trận ra hồn thì cô không phải Hạ Bảo Thiên ( khắc tinh của hắn ...)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.