Tại Sao Thụ Chính Không Đi Theo Nguyên Tác Vậy!
Chương 36
NThien
29/10/2024
Dù biết trước sẽ có chuyện này sảy ra, cơ mà cậu vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng mà!
' Yên tâm, anh sẽ nhẹ nhàng."
Giản Lê :"?". (1
Hoài Thanh thả vai Giản Lê ra, nhìn cậu nói :" Sao vậy!" ( 1
Giản Lê :"... Không phải cậu nên nằm dưới sao.
Dù đã chính thức hẹn hò cơ mà cách xưng hô của cậu vẫn không đổi, do Hoài Thanh toàn gọi cậu là em, nên nếu gọi khác thì cậu chỉ có thể gọi Hoài Thanh là anh, mà gọi vậy không nam tính chút nào cả. (T)
Hoài Thanh nghe vậy thì ôm chặt cậu cười nói :" Không ngờ em lại có sở thích biến thái như vậy." (2
Giản Lê ấp a ấp úng nói :" Không... Không phải ý như vậy."
Hắn cố hít hà mùi hương trên cơ thể cậu, ánh mắt tràn đầy dục vọng không thể che giấu :" Vậy chúng ta chơi một trò chơi đi, ai thua thì sẽ phải nằm dưới." (2
Giản Lê nghe hắn nói vậy cảm thấy cũng hợp lí mà gật đầu nhẹ một cái, nói thật thì cậu cũng rén cái kia của Hoài Thanh lắm. (7)
Hoài Thanh buông cậu ra đi đến đầu giường mở ngăn kéo tủ ra, bên trong là một đống bao cao su đủ loại, Giản Lê nhìn mà chói hết cả mắt, cậu không biết rốt cuộc là sao Hoài Thanh lại có nhiều như vậy, cơ mà Giản Lê cũng không muốn hỏi bởi cậu chỉ đơn giản nghĩ Hoài Thanh mua để dùng với cậu.
Hắn cầm một dây đi lại, xé lấy một cái rồi nắm gọn trong tay nói :" Nhắm mắt lại đi."
Giản Lê nghe lời mà nhắm mắt lại, đợi đến khi Hoài Thanh kêu cậu mở mắt ra thì Giản Lê mới mở mắt ta nhìn.
Hoài Thanh đưa cả hai tay ra trước mặt cậu cười nói :" Đoán xem tay nào có đi, đoán đúng thì em thắng anh thua còn đoán sai thì ngược lại." (2
Giản Lê nhìn chằm chằm hai tay của Hoài Thanh, cậu không nhận thấy nó khác nhau chỗ nào cả :" Cậu không có chơi đểu mà cả hai tay đều không có đấy nhé."
Hắn khựng lại khi nghe cậu nói vậy, nụ cười trên môi cứng đờ lại. Giản Lê thấy vậy cũng đoán được 90%, không ngờ cậu nói bừa vậy mà cũng đúng.
Đúng như cậu nói, trên cả hai tay Hoài Thanh đều không có cái nào khi hắn mở ra.
Hoài Thanh nhanh chóng lấy lại tinh thần, cười nói :" Lê Lê đoán đúng rồi, phải thưởng thôi." Nói rồi hắn nhanh chóng cởi quần áo cậu ra, động tác rất thuần thục như thể đã làm nhiều lần vậy.
Giản Lê :" Khoan, từ từ đã..." Cơ mà Hoài Thanh làm gì chịu nghe lời cậu nói, suốt cả quá trình hắn đều làm theo ý mình. Cậu cố gắng phản kháng nhưng vô ích.
Sáng sớm, tiếng hót của chim hoàng yến bị nhốt trong lồng ở ngoài ban công khiến Giản Lê tỉnh giấc. Cậu khó khăn mà nhúc nhích cơ thể, cơ mà vừa động đậy một tí thôi cơn đau từ hạ thân liền ập đến. (39
Đúng là hôm qua Hoài Thanh cho cậu nằm trên thật, suốt hơn 3 tiếng cậu đều được ngồi trên người Hoài Thanh, cái thứ kia của hắn to đến mức mà khó khắn lắm cơ thể cậu mới có thể tiếp nhận được.
Giản Lê cố gắng lết thân đi tắm rửa, hôm qua Hoài Thanh làm xong không có giúp cậu tắm rửa nên bây giờ cơ thể nhớt nhát khó chịu vô cùng. (1)
Giản Lê nhìn bản thân trong gương mà giật mình, trên người cậu toàn là dấu hôn cùng vết cắn chẳng chịt, cậu đợi cho đến khi bồn nước đã đầy thì ngồi vào.
Nước ấm làm cơ thể cậu dễ chịu đi nhiều, Giản Lê đưa tay thử xuống bên dưới, bên trong vẫn còn tinh d*ch của Hoài Thanh. Cậu cố gắng dùng tay cho nó chảy ra, Giản Lê cảm giác như còn có chút máu chảy ra cùng tinh d*ch.
Cũng đúng thôi, hôm qua lúc mới cho vào cậu thật sự cảm thấy như cơ thể mình muốn tách ra làm hai vậy, may là Hoài Thanh kĩ thuật tốt nên cơn đau nhanh chóng vơi đi sau đó chỉ còn là những cơn sung sướng khiến cậu không khỏi rên rỉ trên người Hoài Thanh.
Dù phải nằm dưới nhưng Giản Lê cảm thấy cũng không tệ lắm, có lẽ là do người đó là Hoài Thanh nên cậu thấy vậy.
Khi cậu còn đang cố gắng làm sạch bên trong thì cửa phòng tắm đột nhiên mở ra. Hoài Thanh khoả thân đi vào.
Hoài Thanh :" Sao lại dậy sớm vậy, có biết là anh vừa ngủ dậy không thấy em đâu liền đi tìm không." Nói rồi hắn tự nhiên ngồi vào ngâm bồn với cậu, Hoài Thanh còn rất tự nhiên mà bế cậu ngồi lên đùi mình :" Sao không gọi anh dậy
Hoài Thanh dụi đầu vào vai cậu như đang làm nũng, cái tay không yên phận mà cho xuống dưới, cậu cố đẩy tay hắn ra.
Hoài Thanh :" Yên nào, hay là em muốn để lại nòi giống của tôi ở trong người."
Cậu biết mình không làm gì được nên mặc cho Hoài Thanh giúp mình tắm rửa, rõ ràng là hôm qua lúc mới đầu hắn còn đeo bao, sau đó lại bỏ ra làm trần.
Hoài Thanh sau khi giúp cậu tắm rửa xong thì mặc áo bế cậu lên giường do Giản Lê bây giờ đã kiệt sức, nhấc chân lên còn không nổi nói gì đi.
Hoài Thanh chỉ mặc cho cậu một cái áo của hắn sau đó hôn nhẹ lên trán cậu nói :" Nằm im ở đây, anh đi nấu cháo.
Giản Lê được quan tâm nên vui vẻ gật đầu một cái, Hoài Thanh thấy cậu ngoan như vậy liền không nhịn được mà hôn cậu thêm vài cái nữa.
Vốn chỉ định chơi đùa với Giản Lê một chút, ai mà ngờ càng ngày hắn lại càng lấn sâu vào mối quan hệ này...
' Yên tâm, anh sẽ nhẹ nhàng."
Giản Lê :"?". (1
Hoài Thanh thả vai Giản Lê ra, nhìn cậu nói :" Sao vậy!" ( 1
Giản Lê :"... Không phải cậu nên nằm dưới sao.
Dù đã chính thức hẹn hò cơ mà cách xưng hô của cậu vẫn không đổi, do Hoài Thanh toàn gọi cậu là em, nên nếu gọi khác thì cậu chỉ có thể gọi Hoài Thanh là anh, mà gọi vậy không nam tính chút nào cả. (T)
Hoài Thanh nghe vậy thì ôm chặt cậu cười nói :" Không ngờ em lại có sở thích biến thái như vậy." (2
Giản Lê ấp a ấp úng nói :" Không... Không phải ý như vậy."
Hắn cố hít hà mùi hương trên cơ thể cậu, ánh mắt tràn đầy dục vọng không thể che giấu :" Vậy chúng ta chơi một trò chơi đi, ai thua thì sẽ phải nằm dưới." (2
Giản Lê nghe hắn nói vậy cảm thấy cũng hợp lí mà gật đầu nhẹ một cái, nói thật thì cậu cũng rén cái kia của Hoài Thanh lắm. (7)
Hoài Thanh buông cậu ra đi đến đầu giường mở ngăn kéo tủ ra, bên trong là một đống bao cao su đủ loại, Giản Lê nhìn mà chói hết cả mắt, cậu không biết rốt cuộc là sao Hoài Thanh lại có nhiều như vậy, cơ mà Giản Lê cũng không muốn hỏi bởi cậu chỉ đơn giản nghĩ Hoài Thanh mua để dùng với cậu.
Hắn cầm một dây đi lại, xé lấy một cái rồi nắm gọn trong tay nói :" Nhắm mắt lại đi."
Giản Lê nghe lời mà nhắm mắt lại, đợi đến khi Hoài Thanh kêu cậu mở mắt ra thì Giản Lê mới mở mắt ta nhìn.
Hoài Thanh đưa cả hai tay ra trước mặt cậu cười nói :" Đoán xem tay nào có đi, đoán đúng thì em thắng anh thua còn đoán sai thì ngược lại." (2
Giản Lê nhìn chằm chằm hai tay của Hoài Thanh, cậu không nhận thấy nó khác nhau chỗ nào cả :" Cậu không có chơi đểu mà cả hai tay đều không có đấy nhé."
Hắn khựng lại khi nghe cậu nói vậy, nụ cười trên môi cứng đờ lại. Giản Lê thấy vậy cũng đoán được 90%, không ngờ cậu nói bừa vậy mà cũng đúng.
Đúng như cậu nói, trên cả hai tay Hoài Thanh đều không có cái nào khi hắn mở ra.
Hoài Thanh nhanh chóng lấy lại tinh thần, cười nói :" Lê Lê đoán đúng rồi, phải thưởng thôi." Nói rồi hắn nhanh chóng cởi quần áo cậu ra, động tác rất thuần thục như thể đã làm nhiều lần vậy.
Giản Lê :" Khoan, từ từ đã..." Cơ mà Hoài Thanh làm gì chịu nghe lời cậu nói, suốt cả quá trình hắn đều làm theo ý mình. Cậu cố gắng phản kháng nhưng vô ích.
Sáng sớm, tiếng hót của chim hoàng yến bị nhốt trong lồng ở ngoài ban công khiến Giản Lê tỉnh giấc. Cậu khó khăn mà nhúc nhích cơ thể, cơ mà vừa động đậy một tí thôi cơn đau từ hạ thân liền ập đến. (39
Đúng là hôm qua Hoài Thanh cho cậu nằm trên thật, suốt hơn 3 tiếng cậu đều được ngồi trên người Hoài Thanh, cái thứ kia của hắn to đến mức mà khó khắn lắm cơ thể cậu mới có thể tiếp nhận được.
Giản Lê cố gắng lết thân đi tắm rửa, hôm qua Hoài Thanh làm xong không có giúp cậu tắm rửa nên bây giờ cơ thể nhớt nhát khó chịu vô cùng. (1)
Giản Lê nhìn bản thân trong gương mà giật mình, trên người cậu toàn là dấu hôn cùng vết cắn chẳng chịt, cậu đợi cho đến khi bồn nước đã đầy thì ngồi vào.
Nước ấm làm cơ thể cậu dễ chịu đi nhiều, Giản Lê đưa tay thử xuống bên dưới, bên trong vẫn còn tinh d*ch của Hoài Thanh. Cậu cố gắng dùng tay cho nó chảy ra, Giản Lê cảm giác như còn có chút máu chảy ra cùng tinh d*ch.
Cũng đúng thôi, hôm qua lúc mới cho vào cậu thật sự cảm thấy như cơ thể mình muốn tách ra làm hai vậy, may là Hoài Thanh kĩ thuật tốt nên cơn đau nhanh chóng vơi đi sau đó chỉ còn là những cơn sung sướng khiến cậu không khỏi rên rỉ trên người Hoài Thanh.
Dù phải nằm dưới nhưng Giản Lê cảm thấy cũng không tệ lắm, có lẽ là do người đó là Hoài Thanh nên cậu thấy vậy.
Khi cậu còn đang cố gắng làm sạch bên trong thì cửa phòng tắm đột nhiên mở ra. Hoài Thanh khoả thân đi vào.
Hoài Thanh :" Sao lại dậy sớm vậy, có biết là anh vừa ngủ dậy không thấy em đâu liền đi tìm không." Nói rồi hắn tự nhiên ngồi vào ngâm bồn với cậu, Hoài Thanh còn rất tự nhiên mà bế cậu ngồi lên đùi mình :" Sao không gọi anh dậy
Hoài Thanh dụi đầu vào vai cậu như đang làm nũng, cái tay không yên phận mà cho xuống dưới, cậu cố đẩy tay hắn ra.
Hoài Thanh :" Yên nào, hay là em muốn để lại nòi giống của tôi ở trong người."
Cậu biết mình không làm gì được nên mặc cho Hoài Thanh giúp mình tắm rửa, rõ ràng là hôm qua lúc mới đầu hắn còn đeo bao, sau đó lại bỏ ra làm trần.
Hoài Thanh sau khi giúp cậu tắm rửa xong thì mặc áo bế cậu lên giường do Giản Lê bây giờ đã kiệt sức, nhấc chân lên còn không nổi nói gì đi.
Hoài Thanh chỉ mặc cho cậu một cái áo của hắn sau đó hôn nhẹ lên trán cậu nói :" Nằm im ở đây, anh đi nấu cháo.
Giản Lê được quan tâm nên vui vẻ gật đầu một cái, Hoài Thanh thấy cậu ngoan như vậy liền không nhịn được mà hôn cậu thêm vài cái nữa.
Vốn chỉ định chơi đùa với Giản Lê một chút, ai mà ngờ càng ngày hắn lại càng lấn sâu vào mối quan hệ này...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.