Tại Sao Vai Chính Công Lại Dùng Ánh Mắt Này Nhìn Tôi
Chương 42:
Công Tử Vu Ca
06/08/2024
Vì ngày đầu vào đoàn phim đã phải livestream, Kỳ Hồng tự bỏ tiền túi, dẫn Hạ Húc đi mua sắm trang phục.
"Đừng cảm ơn tôi vội, khi nào tiền thù lao đóng phim của cậu về tài khoản thì vẫn phải trả lại cho tôi. Mà cát-xê lần này của cậu vẫn phải chuyển về nhà à?"
Hạ Húc sửng sốt một chút: "Em sẽ giữ lại một phần cho chị mà."
"Tôi không có ý đó," Kỳ Hồng nói: "Sau này, độ nổi tiếng của cậu sẽ càng ngày càng cao, ăn mặc cũng phải chú ý, phải chừa lại chút tiền cho mình dùng, sau này sẽ còn nhiều chỗ cần đến tiền. Tổng giám đốc Lâm còn định cho cậu thêm vài trợ lý nữa đấy, tất cả đều phải dựa vào cậu nuôi."
Hạ Húc gật gật đầu.
"Nhưng cậu cũng đừng lo, sau này nổi tiếng rồi, khó khăn gì cũng giải quyết được. Cho nên, bây giờ cậu đã hiểu tầm quan trọng của việc nổi tiếng rồi chứ, cố gắng nắm bắt cơ hội này cho tôi!"
Lần này Hạ Húc gật đầu rất mạnh.
Kỳ Hồng nói: “Được rồi, đi mua đồ thôi.”
Lần này, bọn họ đi đến trung tâm thương mại Hoa Giang. Vừa bước vào trung tâm thương mại, họ đã nhìn thấy biển quảng cáo của Nam Thanh Yến.
Quảng cáo của Nam Thanh Yến nhiều đến đáng sợ, chỉ trong vòng nửa năm, quảng cáo của hắn đã tràn ngập khắp đường lớn ngõ nhỏ, xét trong lịch sử giới giải trí nội địa thì người có tốc độ nổi tiếng và mức độ bùng nổ như thế này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hình tượng của hắn có chất lượng tốt, trẻ trung thời thượng, là ngôi sao nam được các nhà quảng cáo yêu thích nhất.
Kỳ Hồng biết rõ khúc mắc trong lòng Hạ Húc nhưng cô giả vờ như không thấy.
Chỉ là, Hạ Húc lại dừng lại, ngẩng đầu nhìn một lúc rồi nói: “Chị Hồng, chị nói xem, sẽ có một ngày em cũng sẽ trở thành người như vậy chứ?”
Kỳ Hồng sững người rồi kiên định nói: “Sẽ mà.”
Kỳ Hồng nói: “Chắc chắn cậu sẽ làm được.”
Hai người tiếp tục đi vào trong, Kỳ Hồng hỏi: “Bây giờ nhìn thấy Nam Thanh Yến mà không xù lông nữa à?”
Hạ Húc nói: “Dần dần thì cũng quen thôi chị.”
Không biết có phải do gần đây vận may tốt hay không, cô cảm thấy Hạ Húc dường như đã có chút tự do và thoải mái như lúc mới vào nghề.
“Đúng vậy, anh ta nổi tiếng như thế, ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu gặp, không thể tránh được, cậu cứ tránh mãi cũng không phải cách hay. Thực ra quen rồi thì cũng không thấy là chuyện gì to tát nữa, chẳng qua chỉ là người yêu cũ thôi chứ gì, giới giải trí là một vòng tròn, thứ không thiếu nhất chính là người yêu cũ. Cậu đã không bị ảnh hưởng thì tôi cũng không giấu diếm nữa.”
"Đừng cảm ơn tôi vội, khi nào tiền thù lao đóng phim của cậu về tài khoản thì vẫn phải trả lại cho tôi. Mà cát-xê lần này của cậu vẫn phải chuyển về nhà à?"
Hạ Húc sửng sốt một chút: "Em sẽ giữ lại một phần cho chị mà."
"Tôi không có ý đó," Kỳ Hồng nói: "Sau này, độ nổi tiếng của cậu sẽ càng ngày càng cao, ăn mặc cũng phải chú ý, phải chừa lại chút tiền cho mình dùng, sau này sẽ còn nhiều chỗ cần đến tiền. Tổng giám đốc Lâm còn định cho cậu thêm vài trợ lý nữa đấy, tất cả đều phải dựa vào cậu nuôi."
Hạ Húc gật gật đầu.
"Nhưng cậu cũng đừng lo, sau này nổi tiếng rồi, khó khăn gì cũng giải quyết được. Cho nên, bây giờ cậu đã hiểu tầm quan trọng của việc nổi tiếng rồi chứ, cố gắng nắm bắt cơ hội này cho tôi!"
Lần này Hạ Húc gật đầu rất mạnh.
Kỳ Hồng nói: “Được rồi, đi mua đồ thôi.”
Lần này, bọn họ đi đến trung tâm thương mại Hoa Giang. Vừa bước vào trung tâm thương mại, họ đã nhìn thấy biển quảng cáo của Nam Thanh Yến.
Quảng cáo của Nam Thanh Yến nhiều đến đáng sợ, chỉ trong vòng nửa năm, quảng cáo của hắn đã tràn ngập khắp đường lớn ngõ nhỏ, xét trong lịch sử giới giải trí nội địa thì người có tốc độ nổi tiếng và mức độ bùng nổ như thế này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hình tượng của hắn có chất lượng tốt, trẻ trung thời thượng, là ngôi sao nam được các nhà quảng cáo yêu thích nhất.
Kỳ Hồng biết rõ khúc mắc trong lòng Hạ Húc nhưng cô giả vờ như không thấy.
Chỉ là, Hạ Húc lại dừng lại, ngẩng đầu nhìn một lúc rồi nói: “Chị Hồng, chị nói xem, sẽ có một ngày em cũng sẽ trở thành người như vậy chứ?”
Kỳ Hồng sững người rồi kiên định nói: “Sẽ mà.”
Kỳ Hồng nói: “Chắc chắn cậu sẽ làm được.”
Hai người tiếp tục đi vào trong, Kỳ Hồng hỏi: “Bây giờ nhìn thấy Nam Thanh Yến mà không xù lông nữa à?”
Hạ Húc nói: “Dần dần thì cũng quen thôi chị.”
Không biết có phải do gần đây vận may tốt hay không, cô cảm thấy Hạ Húc dường như đã có chút tự do và thoải mái như lúc mới vào nghề.
“Đúng vậy, anh ta nổi tiếng như thế, ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu gặp, không thể tránh được, cậu cứ tránh mãi cũng không phải cách hay. Thực ra quen rồi thì cũng không thấy là chuyện gì to tát nữa, chẳng qua chỉ là người yêu cũ thôi chứ gì, giới giải trí là một vòng tròn, thứ không thiếu nhất chính là người yêu cũ. Cậu đã không bị ảnh hưởng thì tôi cũng không giấu diếm nữa.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.