Tái Sinh Duyên Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta
Chương 117: Chính là đồ chơi?
Mặc Vũ Bích Ca
03/06/2015
Tuyền ơ cười cười.
Trong thư phòng không có nhiều người. Chỉ có Hoàng đế cùng một nữ nhân.
Bọn họ ở đó kịch liệt hôn. Bất quá, chỉ thế mà thôi.
Hắn đối mặt với nàng, nàng có thể nhìn rõ ràng thần sắc trên mặt hắn, có lẽ, cũng nhìn xem không phải rõ ràng như vậy đi, trong mắt của nàng dang lên một tàng hơi nước, nên gương mặt hắn kỳ thật có chút mơ hồ.
Nàng kinh ngạc nhìn hắn ánh mắt không chút sợ hãi, chính là ánh mắt hơi hơi đau đớn, làm như không kiên nhẫn.
Lúc này, nữ nhân trong lòng hắn xoay người lại.
Tuyền Cơ muốn cười.
Là Cát Tường.
Rất hiều ngày trước hắn thản nhiên tìm tòi nội súc tích, có phải hay không tên là chiếm được chứng thật? Rõ ràng trong lòng đã có phòng bị, tận mắt nhìn thấy hóa ra là đáy lòng tan rã.
Cát Tường thật sự rất đẹp, Thậm chí so với mỹ nhân đệ nhất hậu cung – Hoa phi còn mơ hồ đẹp hơn một phần. Nếu, nàng cũng mặc cung phi hoa phục, đủ để làm mẫu nghi thiên hạ đi.
Giờ phút này nàng, cánh môi Liễm diễm, đã có chút sưng đỏ, đó là bị yêu thương mà trở nên kiều mị. Mặt nàng nếu ánh bình minh, thẹn thùng đã lui, thường ngày lãnh diễm liền giảm số phân, nàng cũng đang nhíu mi nhìn nàng.
Diễn lý tình chương đều là như thế nào mà diễn. Quấy rầy, các ngươi tiếp tục đi.
Hay là nên đi nhặt lên mảnh vụn đầy đất. sau đó hoa lệ lệ cái chăn mảnh tới xuất huyết.
Máu chó.
Nuốt nước miếng, hướng về Long Phi Ly vén áo thi lễ, nói: “ Nô tì phụng chỉ tới xem danh mục quà tặng, không nghĩ tới quấy nhiễu Hoàng thượng, nô tì có tội, nô tì đi gọi người tới dọn đồ rơi trên mặt đất đi.”
Long Phi Ly lạnh lùng không nói, lông mày nhíu lại ánh mắt sắc bén.
Chính là, Kia cùng nàng Chu Thất có thậm quan hệ.
Bước nhanh ra ngoài cửa, nghĩ nghĩ, đem của đóng lại gần kín, Tuyền cơ lại thản nhiên nói: “ Hoặc là Hoàng thượng cần Tuyền cơ ở bên ngoài coi chừng dùm?”
Long Phi Ly không có lên tiếng, nhìn chắm chằm nàng,ánh mắt sâu như dòng nước xoáy, dường như muốn nhấn chìm người nào đắc tội với hắn.
Tuyền Cơ cười khép cửa lại.
Cửa đóng có chút sát, vang lên một tiếng kẽo kẹt, một tiếng kia cũng đem suy nghĩ trong lòng nàng đóng chặt.
Nàng bước nhanhra khỏi trữ Tú điện, hoảng loạn tiến vào bóng đêm trong hoàng cung. Khắp nơi là cấm vệ, đều kinh ngạc nhìn nàng.
Nước mắt mơ hồ che lấp ánh sáng, tâm, giống như vừa bị cuống phong quét qua đứt từng khúc, tâm tư nhỏ bé lại cứ như nét bút nghiêng lợi.
Kỳ thật, có gì đáng khóc đâu.
Cho dù hôm nay không phải là Cát Tường, không phải là hắn còn nhiều tần phi khác sao?
Ở nơi nàng không nhìn thấy, bọn họ cũng thân thiết như vậy thôi.
Thương tâm cái rắm. Ngươi đã sớm nhận thức, còn nói gì mà muốn đem tình cảm thương nhớ của mình với hắn theo, nếu đã phải đi, vậy hiện tại khó chịu cái gì.
Chính là, Cát Tường chính là nguyên nhân sao?
A Thất, ngươi đang ở đây mà ghen tuông sao, ghen trong lòng hắn có người kia. Đối với hắn mà nói, ngươi rốt cuộc tính là cái gì. Là đồ chơi trong lúc nhàn rỗi sao?
Trong lòng suy nghĩ hỗn độn, đụng phải người, nàng nghe được người nọ rầu rĩ hừ một tiếng. Nàng vừa định xin lỗi, đối phương đã đỡ cánh tay của nàng lại. “Niên tầ nương nương, ngươi không sao chứ?” Nàng ngẩn người ra nhìn lại, Người tới cầm theo đèn cung đình, hơi hơi nhăn mày nhíu mi tâm nhìn nàng, cũng là Như Ý. Nàng đứng bên cạnh nam nhân nữa, Long Tử Cẩm. “ Là Tuyền Cơ lỗ mãng, cô cô không có việc gì chứ?” Nàng nhanh chóng khẽ nhắm mắt lại, đem hơi nước đều giấu đi. Như Ý lắc đầu, lại rất sầu lo nhìn nàng. Tuyền Cơ cười khổ, xem ra Như Ý cùng Long Tử Cẩm, lại là đi hẹn hò, đêm nay thật đúng là đêm hẹn hò sao? Nàng không muốn ở lâu, chỉ nói còn có việc, vội vàng nói cáo từ, liền rời đi. Như Ý ánh mắt có chút phức tạp. Niên tần về nhà bố mẹ thăm bệnh, Thái hậu cũng chuẩn bị cho nàng chút lễ vật, nàng đến Trữ Tú điện là vì đem danh mục quà tặng tới trình Hoàng đế xem qua. Không nghĩ trên đường gặp Long Tử Cẩm, hắn nói cũng đang tới Trữ Tú điện, hai người liền cùng nhau đi. Mới đi chưa bao lâu, lại không cẩn thận đụng phải Tuyền Cơ. Nhìn bóng dáng Tuyền Cơ, nàng chính là hơi thất thần. Bên tai lại vang lên tiếng Long Tử Cẩm: “ Như ý, Bông rvuowng đoán khoogn ra, ngươi vì sao lại đối tốt với Niên tần như vậy?” Như ý thản nhiên nói: “ Như Ý chỉ công tâm làm việc.” “ Tâm?” Long Tử Cẩm đột nhiên cười lạnh, “ Bổn vương hoài nghi ngươi rất nhanh sx lên niết bàn thành tiên…” Hắn từ trước đến nay luôn ôn nhu, ý cười phóng khoáng, lúc này khuôn mặt lạnh lùng, có vài phần khí thế bức người. Như Ý lạnh lùng cười, đem đèn cung đình giơ cao một chút, phất tay áo rời đi. Long Tử Cẩm ánh mắt chợt lạnh, bàn tay to của hắn duỗi ra, đem Như Ý ôm vào lòng, lại nhanh chóng tiến sang một bên trong tiểu hoa viên, hoa cỏ hợp lại thành lùm, che bớt khuất tầm mắt nhìn nghiêng của cấm vệ quân. “ Vương gia, ngài muốn làm gì, thỉnh thả nô tỳ, nô tỳ còn phải đi trình hoàng thượng danh mục quà tặng.” Người đàn ông này bàn tay gắt gao đè nặng eo nàng, trên người hắn buộc chặt hơi thở chèn ép không chút nào kiêng kị bao phủ nàng, Như Ý cũng nổi giận. “ Ngươi muốn đi Trữ Tú điện đến thế! Bộ dáng Niên Tuyền Cơ ngươi không thấy được sao? Ngươi cũng nghĩ là bị Cửu ca khi dễ sao? Bổn vương bắt đầu từ Trữ Tú điện ra đây, Cửu ca đuổi cấm vệ quân đi, đem Từ Hi, Hạ Tang cũng đuổi đi.” Như Ý nghi hoặc nói: “ Vậy ngươi mới vừa nói, ngươi muốn tới Trữ Tú điện đi…” “ Bổn vương cũng không lừa ngươi. Bổn vương có việc trở về tìm Hoàng thượng, nên quay lại xem hắn đã xong việc chưa!” Long Tử Cẩm nhíu mày cười lạnh. “ Ta không rõ ngươi có ý tứ gì.” Như Ý ngước mắt nhìn về nam tử trước mắt, gằn từng chứ hỏi. Long Tử Cẩm lại chỉ cười. “ Ngươi hiểu rõ tính tình Cát Tường, nàng không muốn có người ở đó, nếu bổn vương nói, Cát Tường đi tìm Cửu ca thì sao? Nếu bổn vương nói, bọn họ đang làm chuyện đó thì sao?”
Trong lòng suy nghĩ hỗn độn, đụng phải người, nàng nghe được người nọ rầu rĩ hừ một tiếng. Nàng vừa định xin lỗi, đối phương đã đỡ cánh tay của nàng lại. “Niên tầ nương nương, ngươi không sao chứ?” Nàng ngẩn người ra nhìn lại, Người tới cầm theo đèn cung đình, hơi hơi nhăn mày nhíu mi tâm nhìn nàng, cũng là Như Ý. Nàng đứng bên cạnh nam nhân nữa, Long Tử Cẩm. “ Là Tuyền Cơ lỗ mãng, cô cô không có việc gì chứ?” Nàng nhanh chóng khẽ nhắm mắt lại, đem hơi nước đều giấu đi. Như Ý lắc đầu, lại rất sầu lo nhìn nàng. Tuyền Cơ cười khổ, xem ra Như Ý cùng Long Tử Cẩm, lại là đi hẹn hò, đêm nay thật đúng là đêm hẹn hò sao? Nàng không muốn ở lâu, chỉ nói còn có việc, vội vàng nói cáo từ, liền rời đi. Như Ý ánh mắt có chút phức tạp. Niên tần về nhà bố mẹ thăm bệnh, Thái hậu cũng chuẩn bị cho nàng chút lễ vật, nàng đến Trữ Tú điện là vì đem danh mục quà tặng tới trình Hoàng đế xem qua. Không nghĩ trên đường gặp Long Tử Cẩm, hắn nói cũng đang tới Trữ Tú điện, hai người liền cùng nhau đi. Mới đi chưa bao lâu, lại không cẩn thận đụng phải Tuyền Cơ. Nhìn bóng dáng Tuyền Cơ, nàng chính là hơi thất thần. Bên tai lại vang lên tiếng Long Tử Cẩm: “ Như ý, Bông rvuowng đoán khoogn ra, ngươi vì sao lại đối tốt với Niên tần như vậy?” Như ý thản nhiên nói: “ Như Ý chỉ công tâm làm việc.” “ Tâm?” Long Tử Cẩm đột nhiên cười lạnh, “ Bổn vương hoài nghi ngươi rất nhanh sx lên niết bàn thành tiên…” Hắn từ trước đến nay luôn ôn nhu, ý cười phóng khoáng, lúc này khuôn mặt lạnh lùng, có vài phần khí thế bức người. Như Ý lạnh lùng cười, đem đèn cung đình giơ cao một chút, phất tay áo rời đi. Long Tử Cẩm ánh mắt chợt lạnh, bàn tay to của hắn duỗi ra, đem Như Ý ôm vào lòng, lại nhanh chóng tiến sang một bên trong tiểu hoa viên, hoa cỏ hợp lại thành lùm, che bớt khuất tầm mắt nhìn nghiêng của cấm vệ quân. “ Vương gia, ngài muốn làm gì, thỉnh thả nô tỳ, nô tỳ còn phải đi trình hoàng thượng danh mục quà tặng.” Người đàn ông này bàn tay gắt gao đè nặng eo nàng, trên người hắn buộc chặt hơi thở chèn ép không chút nào kiêng kị bao phủ nàng, Như Ý cũng nổi giận. “ Ngươi muốn đi Trữ Tú điện đến thế! Bộ dáng Niên Tuyền Cơ ngươi không thấy được sao? Ngươi cũng nghĩ là bị Cửu ca khi dễ sao? Bổn vương bắt đầu từ Trữ Tú điện ra đây, Cửu ca đuổi cấm vệ quân đi, đem Từ Hi, Hạ Tang cũng đuổi đi.” Như Ý nghi hoặc nói: “ Vậy ngươi mới vừa nói, ngươi muốn tới Trữ Tú điện đi…” “ Bổn vương cũng không lừa ngươi. Bổn vương có việc trở về tìm Hoàng thượng, nên quay lại xem hắn đã xong việc chưa!” Long Tử Cẩm nhíu mày cười lạnh. “ Ta không rõ ngươi có ý tứ gì.” Như Ý ngước mắt nhìn về nam tử trước mắt, gằn từng chứ hỏi. Long Tử Cẩm lại chỉ cười. “ Ngươi hiểu rõ tính tình Cát Tường, nàng không muốn có người ở đó, nếu bổn vương nói, Cát Tường đi tìm Cửu ca thì sao? Nếu bổn vương nói, bọn họ đang làm chuyện đó thì sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.