Tái Sinh Năm 1999: Thời Điểm Bắt Đầu Gia Đình Ly Tán, 3 Cô Em Dì Tiếc Nuối Và Khóc Lóc

Chương 13:

Cây Liễu Mọc Dưới Trăng

15/11/2024

Ngày đầu tiên đi học buổi tối, sự chú ý của các học sinh khác đều đổ dồn vào giáo viên mới Ôn Ninh Hàn, rất nhiều người trong số họ vẫn rất tự hào.

Chỉ có Hạ Dương là cực kỳ nghiêm túc nghe, chăm chú ghi chép, trân trọng thời gian học tập ngắn ngủi như vậy.

“Các em, buổi học hôm nay thế là kết thúc.” Ôn Ninh Hàn cất tài liệu giảng dạy lên bục.

Khi ánh mắt của những học sinh khác đổ dồn vào cô, chỉ có Hạ Dương vẫn đang ghi chép.

"Bạn cùng lớp Hạ Dương, xin hãy ở lại một lúc trong khi những người khác giải tán."

Các bạn nam trong lớp liếc nhìn Hạ Dương một cách ghen tị.

Tại sao ông già này có thể được ở lại một mình để trò chuyện với cô giáo mới xinh đẹp?

Tôn Quần khinh thường nhìn Hạ Dương, nói với các bạn cùng lớp xung quanh: “Giáo viên mới chắc là sợ tên này không theo kịp việc học, các cậu có thấy hắn xuất hiện đến trường học buổi tối là chuyện buồn cười không?”

Những người xung quanh bật cười và tản ra mọi hướng.

Ôn Ninh Hàn và Hạ Dương là những người duy nhất còn lại trong phòng học.

"Bạn học Hạ Dương, bạn có thể theo kịp việc học của mình không? Nếu có gì không hiểu, bạn có thể hỏi tôi bất cứ lúc nào."



Ôn Ninh Hàn cảm thấy, ở tuổi này mới có thể đến trường học buổi tối cần rất nhiều dũng khí.

Và cô chân thành ngưỡng mộ tinh thần hiếu học và cầu tiến của Hạ Dương.

Hạ Dương cố ý tránh đi đôi mắt đẹp của Ôn Ninh Hàn, cất sách vở trên bàn, bình tĩnh nói: “Học có chút khó khăn, nhưng tôi có thể sớm khắc phục được.”

"Hay là tôi để lại cho bạn thông tin liên lạc nhé? Nếu bạn gặp khó khăn gì trong học tập, bạn có thể đến gặp tôi để giải đáp thắc mắc."

Hạ Dương chậm rãi đứng lên hỏi: "Cô Ôn, tôi có giống như những học sinh khác trong lớp không? Cô cho rằng tuổi già như vậy của tôi thì học ở đây là lãng phí thời gian nên cô muốn tôi thấy khó khăn mà bỏ học?”

Tôn Quần khinh thường nhìn Hạ Dương, nói với các bạn cùng lớp xung quanh: “Giáo viên mới chắc là sợ tên này không theo kịp việc học, các cậu có thấy hắn đến trường học buổi tối là chuyện buồn cười không? tuổi già như vậy không ở nhà mà nghỉ ngơi đi?"

Những người xung quanh bật cười và tản ra mọi hướng.

Ôn Ninh Hàn và Hạ Dương là những người duy nhất còn lại trong phòng học.

"Bạn học Hạ Dương, bạn có thể theo kịp việc học của mình không? Nếu có gì không hiểu, bạn có thể hỏi tôi bất cứ lúc nào."

Ôn Ninh Hàn cảm thấy, ở tuổi này mới có thể đến trường học buổi tối cần rất nhiều dũng khí.

Và cô chân thành ngưỡng mộ tinh thần hiếu học và cầu tiến của Hạ Dương.



Hạ Dương cố ý tránh đi đôi mắt đẹp của Ôn Ninh Hàn, cất sách vở trên bàn, bình tĩnh nói: “Học có chút khó khăn, nhưng tôi có thể sớm khắc phục được.”

"Hay là tôi để lại cho bạn thông tin liên lạc nhé? Nếu bạn gặp khó khăn gì trong học tập, bạn có thể đến gặp tôi để giải đáp thắc mắc."

Hạ Dương chậm rãi đứng lên hỏi: "Cô Ôn, cô có giống như những học sinh khác trong lớp không? Cô cho rằng tôi lớn tuổi như vậy mà còn học ở đây là lãng phí thời gian nên cô muốn tôi cảm thấy khó khăn và bỏ học à?”

Ôn Ninh Hàn hơi giật mình, vội vàng giải thích: "Không, tôi nghĩ ở tuổi này anh chịu khó kiên trì học tập là rất hiếm thấy, học tập không có giới hạn, nên sẽ gây ấn tượng với giáo viên, vì vậy tôi muốn giúp anh nhiều hơn."

“Tôi có thể tự mình lo việc học tốt được mà, cô không cần phải giúp đỡ tôi đâu, cô Ôn.”

Hạ Dương rời khỏi phòng học.

Dù là kiếp trước hay kiếp này.

Đứng trước mặt Ôn Ninh Hàn, Hạ Dương luôn cảm thấy mình là một người thấp bé.

Dù là hoàn cảnh gia đình hay trình độ học vấn, họ đều có những điểm khác xa với nhau.

Trong trường hợp này, tại sao phải bận tâm đến việc tương tác với bên kia?

Nhìn bóng dáng Hạ Dương rời đi, đôi mắt đẹp của Ôn Ninh Hàn không giấu được sự mất mát và thất vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tái Sinh Năm 1999: Thời Điểm Bắt Đầu Gia Đình Ly Tán, 3 Cô Em Dì Tiếc Nuối Và Khóc Lóc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook