Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng
Chương 79: Ở hiện tại, ta bị nói là không não nhưng...
Hina Vamila
01/03/2022
Tôi để Chise chơi vài phút thì trận đấu cũng đi đến hồi kết khi mà ông chú kia bắt đầu ra chiêu thức kiếm mạnh hơn. Đến một lúc nhận ra mình không bằng với Chise, ông ta mới dừng lại với trạng thái phức tạp, thở hộc hơi nhìn cô.
- Ta không ngờ cô bé mạnh như vậy.
- Thế nào, bây giờ ông nói xem bọn tôi khám phá tầng này được chưa?
Chise thấy nó thì liền mỉm cười tự đắc, tra kiếm về lại bao một cách đẹp mắt mà hỏi.
- Được rồi. Tùy cô bé. Muốn làm gì thì làm đi.
Bị một đứa trẻ như Chise tỏ vẻ coi thường, ông chú coi bộ đã hơi khó chịu. Nhưng chắc biết đánh không lại Chise, nên chỉ thở dài nói mà rời đi về phía ngôi nhà, không thèm để ý đến chúng tôi nữa.
Ông chú canh gác rời đi, Chise liền mỉm cười mà vỗ tay vài phủi bụi rồi nhìn sang tôi.
- Xong rồi, Lilianna chúng ta đi thôi.
- Được rồi.
Lúc này tôi đang suy nghĩ, nên khi Chise vừa gọi, tôi đã trả lời chậm vài giây.
Chuyện tôi suy nghĩ không gì khác chính là hai cô bé vừa rồi. Dù chỉ là tình cờ gặp nhau, nhưng tôi có cảm giác hai cô bé đó không bình thường một chút nào cả. Trong ký ức của Chise, tôi chưa thấy được lịch sử có một đứa trẻ con người nào chỉ mới hơn mười tuổi đã có khả năng Ma thuật cao đến mức như vừa rồi. Tôi chỉ nhìn sơ qua Ma thuật của cô bé kia thôi, liền phát hiện nó gần như phức tạp ngang với lời nguyền mạnh nhất do Ma cà rồng Melissa tạo ra rồi.
Không chỉ vậy, cô bé quỷ tộc kia còn trông rất kì lạ, nhìn qua thì giống quỷ tộc nhưng ngẫm lại thì hoàn toàn không giống. Theo kiến thức từ Chise, quỷ tộc cũng chỉ có ba tộc duy nhất là, Runuin, Vioyn và Bargas.
Tộc Runuin là một tộc có tỉ lệ dân số 90% nhiều nhất quỷ tộc. Họ có màu da hơi xạm nâu, tóc trắng không khác biệt lắm với đa số quỷ tộc còn lại, đầu có độc một sừng như tê giác thẳng ra giữa tráng. Sức mạnh thiên bẩm là thể chất mạnh hơn con người gấp mười lần, còn tài năng Ma thuật thì rất thấp, so với tỉ lệ con người là pháp sư, kiếm một quỷ tộc Runuin biết Ma thuật còn hiếm hơn gấp trăm lần.
Tộc Vioyn là quỷ tộc chiếm gần như 10% còn lại. Họ có màu da trắng như con người, tóc trắng không có gì thay đổi, nhưng đặc biệt mắt của toàn bộ đều có một màu tím đậm, trên đầu sừng sẽ mọc theo kiểu cừu và trâu, sau lưng thì có cánh và đuôi. Sức mạnh thiên bẩm của tộc này là Ma năng nhiều hơn con người rất nhiều lần kể từ khi sinh ra, cơ thể cũng không yếu hơn so với tộc Runuin là bao nhiêu. Đa số quỷ tộc có xuất thân từ tộc này, đều sẽ là quý tộc của quỷ tộc, số còn lại sẽ là Quỷ vương.
Cuối cùng là tộc Bargas. Nói tộc này của quỷ tộc cũng không hẳn là vậy, khi chỉ có một kẻ duy nhất là sinh ra đã sở hữu cơ thể này, chính là Ma vương, kẻ trong sử sách nêu lên danh hiệu bậc đế vương duy nhất của quỷ tộc. Hắn có ngoại hình không khác mấy so với tộc Vioyn, đều có sừng và đuôi. Thế nhưng, tóc của hắn lại có màu xám bạc, còn mắt tròng trắng thì lại có màu đen, con ngươi là màu xám bạc như tóc.
Và khi đem cả ba tộc này để so sánh với cô bé kia, sẽ liền nhận ra tất cả đều không hề giống.
Mà nói cô bé kia là Hỗn huyết tộc thì chắc chắn sẽ không phải, bởi vì đa số các Hỗn huyết nhân đều chỉ có đôi mắt pha màu vàng tím lam hỗn loạn, như một lời nguyền nổi tiếng từ ngàn năm trước của chủng tộc này rồi, còn cô bé kia chỉ có duy nhất một màu đơn sắc duy nhất.
- Cô đang suy nghĩ gì à?
Dù tôi không biểu hiện rõ ràng, Chise đã phát hiện ra được bằng một cách nào đấy.
- Không có gì. Chỉ là tôi đang nghĩ một số chuyện kì lạ mà thôi.
Với nó tôi chỉ lắc đầu nhẹ, rồi bước đi về phía trước.
Hai cô bé đó đi vào trong, vậy nhất định mình sẽ còn gặp.
Trong đầu tôi, vẫn chưa dứt hẳn sự tồn tại của hai cô bé kia. Vì sự kì lạ của hai cô bé, dù không hỏi được, tôi vẫn nghĩ sẽ dùng cách quan sát để đạt được thông tin mình muốn nếu như gặp lại.
Nhưng chỉ là...với hành động của hai bên vừa rồi. Tôi mong là cả hai sẽ không cảm thấy sợ hãi khi gặp nhau lần nữa. Hay là tôi nên tháo áo choàng ra nhỉ? Dùng gương mặt mình để kéo thiện cảm cũng là một suy nghĩ không tồi với tôi hiện tại.
- Chuyện kì lạ?
Chise bước theo tôi, với vẻ nghi hoặc. Hẳn là cô ấy nghĩ điều kì lạ mà một Ma cà rồng như tôi nói, không phải chuyện gì đó không đáng để tâm rồi.
- Không có gì đâu. Chúng ta đi thôi.
Nghĩ là làm, tôi vừa nói với Chise cũng không ngần ngại tháo chiếc áo choàng ra khỏi người, độ lộ mình ra dưới đôi mắt kinh ngạc của Chise. Tầng này dù sao cũng khá là sâu, ít người đến nên tôi nghĩ sẽ không có thêm bất cứ người lạ mặt nào thấy được mình đâu.
- ... Thật?
Điều đó làm cho vẻ mặt của Chise càng thêm nghiêm trọng.
Thế nhưng tôi cũng không quan tâm lắm.
- Ừm, cô thấy tôi có đẹp không?
Tôi gật đầu rồi nhìn lên Chise hỏi.
- ... Thấy...tôi thấy được điều kì lạ mà cô nói rồi.
Cô ấy đã chết lặng khoảng vài giây, nghiêm trọng nhìn tôi như đang xem một đứa bệnh não.
- Cô thấy gương mặt tôi thế nào? Có thân thiện không? Trẻ con nhìn tôi sẽ không đột ngột bỏ chạy đúng không?
Và lại lần nữa, tôi hề để tâm đến chuyện đó, chỉ đưa hai tay lên nắn nắn mặt mình hỏi.
Với hành động này, Chise bỗng đưng đỏ mặt rồi dùng tay che lấy mũi của mình.
- Dù tôi không hiểu lắm...nhưng rất dễ thương!
Đôi mắt của Chise đã trở nên long lanh hạnh phúc ít nhiều khi đưa một ngón tay cái khẳng định.
- Được rồi. Tôi sẽ hiểu rằng nó là câu trả lời là ổn. Chúng ta đi thôi.
- Ấy, đợi tôi! Cô làm gì mà gấp gáp thế?
Biểu hiện của Chise nói thẳng ra cho tôi biết mặt của mình không có vấn đề, nên tôi cũng không nán lại nữa, liền tăng tốc lên chạy vào sâu trong tầng 71 để tìm kiếm hai cô bé kia. Nghĩ thì, chúng cũng thật đáng yêu, nhất là cô bé quỷ tộc, tôi muốn làm quen với em ấy!
===
Đi theo mùi hương vẫn còn lưu lại trên không khí của hai cô bé kia, tôi và Chise cứ thế tiến sâu vào bên trong hang động. Không như các tầng trước đó, chúng tôi gần như không hề gặp quái vật nào trong cả quãng đường đi của mình. Đến một lúc, Chise đang chạy theo tôi cũng bắt đầu biểu hiện vẻ mặt khó hiểu.
- Chuyện gì thế này? Sao lại không có quái vật?
Chise ngó nghiên qua lại giữa con đường như một cái hang động to lớn mà thắc mắc.
Chise thắc mắc, còn tôi thì lại cảm thấy kinh ngạc hơn nhiều. Nếu không phải do vẫn còn mùi hương lưu lại từ không khí, chắc tôi cũng không nghĩ hai cô bé ấy đã đi qua nơi này. Bởi vì dù có dùng đến kiến thức xác định dấu vết bằng mắt của Chise, tôi vẫn không thể nhìn ra được chút dấu vết nào hai cô bé kia để lại, tôi dám chắc Chise cũng đang ở tình trạng như vậy nên mới không nhận thấy chuyện dang điễn ra.
- Lilianna không lẽ đây là kì lạ mà cô đang nói sao?
Sau một lúc, Chise cũng nhận ra điều mà tôi nói, đó gần như đúng, nhưng tôi cũng không có nghĩ đến chuyện này xảy ra.
- Cũng không hẳn.
Tôi liếc nhẹ Chise một cái rồi quay lại nhìn về phía trước và cảm thấy thắc mắc.
Tôi không biết hai cô bé kia mạnh đến mức nào, nhưng tôi rõ đã chạy đến tốc độ nhanh nhất Chise có thể chạy rồi, ấy vậy mà vẫn không đuổi kịp cả hai. Không chỉ vậy, tôi không biết có phải do hai cô bé đã làm gì hay không, ngoài mùi hương lưu lại trên không khí, tai tôi đã không nghe thấy được bất cứ tiếng động gì ở phía trước cả. Cứ thể như, hai cô bé vừa rồi chạy đi và biến mất luôn rồi vậy.
- Là sao chứ?
Nghe rồi.
Lúc Chise tiếp tục hỏi, tôi cũng đã nghe thấy được tiếng động ở phía trước. Phải nói nó thật sự rất là nhỏ, nhưng với thính giác của mình, tôi đã nghe ra được tiếng chạy và đánh nhau. Theo sau nó, là những câu nói trò chuyện.
- Lina tại sao chúng ta phải giết hết quái vật như thế này? Mình nghĩ nếu như không muốn để cô ta đuổi theo thì cậu nên chừa lại đám quái vật này mới đúng chứ?
- Không không, cậu sai rồi. Nhìn cô gái vừa rồi liền biết là một người cẩn thận. Nếu như chúng ta điệt thật nhanh bọn quái vật này, cô ta nhất định sẽ tưởng rằng tầng này có vấn đề, sau đó sẽ xin ra đề phòng. Mình nghĩ có như vậy, cô ta mới đi chậm hơn chúng ta với sức mạnh của mình.
- ... Cẩn thận, cậu chắc không?
- Chắc chắn. Mình cá cô ta sẽ giống như chị Lily vậy. Đều sẽ thích trùm áo trùm đi khắp nơi, và nhất định sẽ rất cẩn trọng trong những việc mình làm.
- C-Có sao?
- Tất nhiên. Trước khi gặp cậu, chị ấy đã có một thời gian làm trong quán trọ của nhà mình. Trong khoảng thời gian đó chị ấy đã lừa được tiền của rất nhiều người đó cậu có biết không?
- Vậy nó liên quan...
- Đợi mình nói hết. Trước khi lừa ai đó, chị ấy sẽ luôn suy nghĩ trong một thoáng và thường sẽ nói chuyện với mẹ mình để sắp đặc kế hoạch. Cho nên mình đoán chắc cô ta cũng sẽ như vậy. Và với một thoáng suy nghĩ đó, cô ta sẽ không dám đuổi theo chúng mình ngay đâu.
- Lina...
- Cậu tin mình đi.
- Không... Cậu có nghĩ rằng cô ta sẽ chạy thẳng đến chúng ta luôn không?
- Không, làm sao có chuyện đó, ít nhất cô ta cũng phải nghĩ chúng ta tàng hình để vượt qua lũ quái vật trước, sau đó sẽ đi hết con đường trong vài phút, tiếp mới nhận ra không đúng và đuổi theo chúng ta nếu có ý định đó. Mà cũng chỉ có 40% là cô ta sẽ đuổi theo tôi. Đến lúc đó...
Theo giọng nói đang tranh luận của hai cô bé, tôi với Chise ở trạng thái không hề che dấu đã tiếp cận một khoảng nhất định với hai cô bé. Đến lúc này, giọng nói của hai cô bé cũng dừng lại và phút chóc tôi liền cảm nhận thấy được luồng Ma năng khổng lồ đe doạ lan toả ngập tràng về phía mình lẫn Chise.
- Không phải chứ. Cô ta là loại không não à!?
- Lina mình không biết chị Lily trong mắt cậu thế nào. Nhưng từ khi mình cùng chị ấy tu luyện ở thế giới Hoả Thiên Lam. Chị ấy chỉ toàn thích gì làm nấy thôi, chưa bao giờ cẩn trọng việc gì cả. Theo mình thấy, chị ấy mặc áo choàng chỉ chẳng qua ngại bị người khác theo đuổi mà thôi.
- ...
Tôi càng tiến lại gần, giọng nói giữa hai cô bé càng nhỏ lại. Đến lúc thấy được, cả hai cô bé đã không còn nói nữa mà chỉ im lặng đưa mắt nhìn về phía lối ra của tôi với bộ dạng đề phòng.
Nơi hai cô bé đứng là một khoảng lớn giữa hang động, tựa như cái một cái phòng, trong khi nơi tôi đi đến là một cái lối vào căn phòng đó.
Tôi vừa cùng Chise chạy đến nơi, đã thấy được hai cô bé, một với một thanh đoản kiếm một lưỡi cong trong tay đứng ở thế hạ thấp người, cầm kiếm ngược đưa ngang người chuẩn bị của sát thủ. Trong khi đó, cô bé con người còn lại thì thi triển ra hàng loạt các Ma thuật dạng phóng đi, bay lơ lửng phía sau lưng mình với đầy đủ các hình dạng lẫn thuộc tính của thế giới này.
Còn chưa đứng lại ở đó, lúc tôi vừa bước vào căn phòng. Cô bé con người còn đặt tay xuống mắt đất và triệu hồi lên một thanh kiếm hai lưỡi rất kì lạ, khi nó gần như liên kết với cô bé cứ như là một thể với nhau vậy. (Bản mệnh phi kiếm :v)
- Đ-Đây...
Thấy nó, tôi không mở lời trước mà chính là Chise khi cô ấy ngớ người nhìn đến hai cô bé, bằng đôi mắt trợn tròn vì kinh ngạc.
Roẹt!
Nhưng giây sau, Chise đó liền bình tĩnh mà nhanh chóng rút kiếm ra thủ thế ngược lại.
Còn với tôi thì chỉ đứng yên ở đó nhìn một vòng những Ma thuật rồi để ý đến cô bé quỷ tộc một cái, trước khi nhìn sang cô bé con người vừa nói xấu mình.
- Thật ra, chỉ có đứa không não mới nghĩ cái hang động quái vật hạng C có thể nguy hiểm hơn chính sức mạnh vượt xa như vậy của mình thôi, cô bé biết chứ?
===
- Ta không ngờ cô bé mạnh như vậy.
- Thế nào, bây giờ ông nói xem bọn tôi khám phá tầng này được chưa?
Chise thấy nó thì liền mỉm cười tự đắc, tra kiếm về lại bao một cách đẹp mắt mà hỏi.
- Được rồi. Tùy cô bé. Muốn làm gì thì làm đi.
Bị một đứa trẻ như Chise tỏ vẻ coi thường, ông chú coi bộ đã hơi khó chịu. Nhưng chắc biết đánh không lại Chise, nên chỉ thở dài nói mà rời đi về phía ngôi nhà, không thèm để ý đến chúng tôi nữa.
Ông chú canh gác rời đi, Chise liền mỉm cười mà vỗ tay vài phủi bụi rồi nhìn sang tôi.
- Xong rồi, Lilianna chúng ta đi thôi.
- Được rồi.
Lúc này tôi đang suy nghĩ, nên khi Chise vừa gọi, tôi đã trả lời chậm vài giây.
Chuyện tôi suy nghĩ không gì khác chính là hai cô bé vừa rồi. Dù chỉ là tình cờ gặp nhau, nhưng tôi có cảm giác hai cô bé đó không bình thường một chút nào cả. Trong ký ức của Chise, tôi chưa thấy được lịch sử có một đứa trẻ con người nào chỉ mới hơn mười tuổi đã có khả năng Ma thuật cao đến mức như vừa rồi. Tôi chỉ nhìn sơ qua Ma thuật của cô bé kia thôi, liền phát hiện nó gần như phức tạp ngang với lời nguyền mạnh nhất do Ma cà rồng Melissa tạo ra rồi.
Không chỉ vậy, cô bé quỷ tộc kia còn trông rất kì lạ, nhìn qua thì giống quỷ tộc nhưng ngẫm lại thì hoàn toàn không giống. Theo kiến thức từ Chise, quỷ tộc cũng chỉ có ba tộc duy nhất là, Runuin, Vioyn và Bargas.
Tộc Runuin là một tộc có tỉ lệ dân số 90% nhiều nhất quỷ tộc. Họ có màu da hơi xạm nâu, tóc trắng không khác biệt lắm với đa số quỷ tộc còn lại, đầu có độc một sừng như tê giác thẳng ra giữa tráng. Sức mạnh thiên bẩm là thể chất mạnh hơn con người gấp mười lần, còn tài năng Ma thuật thì rất thấp, so với tỉ lệ con người là pháp sư, kiếm một quỷ tộc Runuin biết Ma thuật còn hiếm hơn gấp trăm lần.
Tộc Vioyn là quỷ tộc chiếm gần như 10% còn lại. Họ có màu da trắng như con người, tóc trắng không có gì thay đổi, nhưng đặc biệt mắt của toàn bộ đều có một màu tím đậm, trên đầu sừng sẽ mọc theo kiểu cừu và trâu, sau lưng thì có cánh và đuôi. Sức mạnh thiên bẩm của tộc này là Ma năng nhiều hơn con người rất nhiều lần kể từ khi sinh ra, cơ thể cũng không yếu hơn so với tộc Runuin là bao nhiêu. Đa số quỷ tộc có xuất thân từ tộc này, đều sẽ là quý tộc của quỷ tộc, số còn lại sẽ là Quỷ vương.
Cuối cùng là tộc Bargas. Nói tộc này của quỷ tộc cũng không hẳn là vậy, khi chỉ có một kẻ duy nhất là sinh ra đã sở hữu cơ thể này, chính là Ma vương, kẻ trong sử sách nêu lên danh hiệu bậc đế vương duy nhất của quỷ tộc. Hắn có ngoại hình không khác mấy so với tộc Vioyn, đều có sừng và đuôi. Thế nhưng, tóc của hắn lại có màu xám bạc, còn mắt tròng trắng thì lại có màu đen, con ngươi là màu xám bạc như tóc.
Và khi đem cả ba tộc này để so sánh với cô bé kia, sẽ liền nhận ra tất cả đều không hề giống.
Mà nói cô bé kia là Hỗn huyết tộc thì chắc chắn sẽ không phải, bởi vì đa số các Hỗn huyết nhân đều chỉ có đôi mắt pha màu vàng tím lam hỗn loạn, như một lời nguyền nổi tiếng từ ngàn năm trước của chủng tộc này rồi, còn cô bé kia chỉ có duy nhất một màu đơn sắc duy nhất.
- Cô đang suy nghĩ gì à?
Dù tôi không biểu hiện rõ ràng, Chise đã phát hiện ra được bằng một cách nào đấy.
- Không có gì. Chỉ là tôi đang nghĩ một số chuyện kì lạ mà thôi.
Với nó tôi chỉ lắc đầu nhẹ, rồi bước đi về phía trước.
Hai cô bé đó đi vào trong, vậy nhất định mình sẽ còn gặp.
Trong đầu tôi, vẫn chưa dứt hẳn sự tồn tại của hai cô bé kia. Vì sự kì lạ của hai cô bé, dù không hỏi được, tôi vẫn nghĩ sẽ dùng cách quan sát để đạt được thông tin mình muốn nếu như gặp lại.
Nhưng chỉ là...với hành động của hai bên vừa rồi. Tôi mong là cả hai sẽ không cảm thấy sợ hãi khi gặp nhau lần nữa. Hay là tôi nên tháo áo choàng ra nhỉ? Dùng gương mặt mình để kéo thiện cảm cũng là một suy nghĩ không tồi với tôi hiện tại.
- Chuyện kì lạ?
Chise bước theo tôi, với vẻ nghi hoặc. Hẳn là cô ấy nghĩ điều kì lạ mà một Ma cà rồng như tôi nói, không phải chuyện gì đó không đáng để tâm rồi.
- Không có gì đâu. Chúng ta đi thôi.
Nghĩ là làm, tôi vừa nói với Chise cũng không ngần ngại tháo chiếc áo choàng ra khỏi người, độ lộ mình ra dưới đôi mắt kinh ngạc của Chise. Tầng này dù sao cũng khá là sâu, ít người đến nên tôi nghĩ sẽ không có thêm bất cứ người lạ mặt nào thấy được mình đâu.
- ... Thật?
Điều đó làm cho vẻ mặt của Chise càng thêm nghiêm trọng.
Thế nhưng tôi cũng không quan tâm lắm.
- Ừm, cô thấy tôi có đẹp không?
Tôi gật đầu rồi nhìn lên Chise hỏi.
- ... Thấy...tôi thấy được điều kì lạ mà cô nói rồi.
Cô ấy đã chết lặng khoảng vài giây, nghiêm trọng nhìn tôi như đang xem một đứa bệnh não.
- Cô thấy gương mặt tôi thế nào? Có thân thiện không? Trẻ con nhìn tôi sẽ không đột ngột bỏ chạy đúng không?
Và lại lần nữa, tôi hề để tâm đến chuyện đó, chỉ đưa hai tay lên nắn nắn mặt mình hỏi.
Với hành động này, Chise bỗng đưng đỏ mặt rồi dùng tay che lấy mũi của mình.
- Dù tôi không hiểu lắm...nhưng rất dễ thương!
Đôi mắt của Chise đã trở nên long lanh hạnh phúc ít nhiều khi đưa một ngón tay cái khẳng định.
- Được rồi. Tôi sẽ hiểu rằng nó là câu trả lời là ổn. Chúng ta đi thôi.
- Ấy, đợi tôi! Cô làm gì mà gấp gáp thế?
Biểu hiện của Chise nói thẳng ra cho tôi biết mặt của mình không có vấn đề, nên tôi cũng không nán lại nữa, liền tăng tốc lên chạy vào sâu trong tầng 71 để tìm kiếm hai cô bé kia. Nghĩ thì, chúng cũng thật đáng yêu, nhất là cô bé quỷ tộc, tôi muốn làm quen với em ấy!
===
Đi theo mùi hương vẫn còn lưu lại trên không khí của hai cô bé kia, tôi và Chise cứ thế tiến sâu vào bên trong hang động. Không như các tầng trước đó, chúng tôi gần như không hề gặp quái vật nào trong cả quãng đường đi của mình. Đến một lúc, Chise đang chạy theo tôi cũng bắt đầu biểu hiện vẻ mặt khó hiểu.
- Chuyện gì thế này? Sao lại không có quái vật?
Chise ngó nghiên qua lại giữa con đường như một cái hang động to lớn mà thắc mắc.
Chise thắc mắc, còn tôi thì lại cảm thấy kinh ngạc hơn nhiều. Nếu không phải do vẫn còn mùi hương lưu lại từ không khí, chắc tôi cũng không nghĩ hai cô bé ấy đã đi qua nơi này. Bởi vì dù có dùng đến kiến thức xác định dấu vết bằng mắt của Chise, tôi vẫn không thể nhìn ra được chút dấu vết nào hai cô bé kia để lại, tôi dám chắc Chise cũng đang ở tình trạng như vậy nên mới không nhận thấy chuyện dang điễn ra.
- Lilianna không lẽ đây là kì lạ mà cô đang nói sao?
Sau một lúc, Chise cũng nhận ra điều mà tôi nói, đó gần như đúng, nhưng tôi cũng không có nghĩ đến chuyện này xảy ra.
- Cũng không hẳn.
Tôi liếc nhẹ Chise một cái rồi quay lại nhìn về phía trước và cảm thấy thắc mắc.
Tôi không biết hai cô bé kia mạnh đến mức nào, nhưng tôi rõ đã chạy đến tốc độ nhanh nhất Chise có thể chạy rồi, ấy vậy mà vẫn không đuổi kịp cả hai. Không chỉ vậy, tôi không biết có phải do hai cô bé đã làm gì hay không, ngoài mùi hương lưu lại trên không khí, tai tôi đã không nghe thấy được bất cứ tiếng động gì ở phía trước cả. Cứ thể như, hai cô bé vừa rồi chạy đi và biến mất luôn rồi vậy.
- Là sao chứ?
Nghe rồi.
Lúc Chise tiếp tục hỏi, tôi cũng đã nghe thấy được tiếng động ở phía trước. Phải nói nó thật sự rất là nhỏ, nhưng với thính giác của mình, tôi đã nghe ra được tiếng chạy và đánh nhau. Theo sau nó, là những câu nói trò chuyện.
- Lina tại sao chúng ta phải giết hết quái vật như thế này? Mình nghĩ nếu như không muốn để cô ta đuổi theo thì cậu nên chừa lại đám quái vật này mới đúng chứ?
- Không không, cậu sai rồi. Nhìn cô gái vừa rồi liền biết là một người cẩn thận. Nếu như chúng ta điệt thật nhanh bọn quái vật này, cô ta nhất định sẽ tưởng rằng tầng này có vấn đề, sau đó sẽ xin ra đề phòng. Mình nghĩ có như vậy, cô ta mới đi chậm hơn chúng ta với sức mạnh của mình.
- ... Cẩn thận, cậu chắc không?
- Chắc chắn. Mình cá cô ta sẽ giống như chị Lily vậy. Đều sẽ thích trùm áo trùm đi khắp nơi, và nhất định sẽ rất cẩn trọng trong những việc mình làm.
- C-Có sao?
- Tất nhiên. Trước khi gặp cậu, chị ấy đã có một thời gian làm trong quán trọ của nhà mình. Trong khoảng thời gian đó chị ấy đã lừa được tiền của rất nhiều người đó cậu có biết không?
- Vậy nó liên quan...
- Đợi mình nói hết. Trước khi lừa ai đó, chị ấy sẽ luôn suy nghĩ trong một thoáng và thường sẽ nói chuyện với mẹ mình để sắp đặc kế hoạch. Cho nên mình đoán chắc cô ta cũng sẽ như vậy. Và với một thoáng suy nghĩ đó, cô ta sẽ không dám đuổi theo chúng mình ngay đâu.
- Lina...
- Cậu tin mình đi.
- Không... Cậu có nghĩ rằng cô ta sẽ chạy thẳng đến chúng ta luôn không?
- Không, làm sao có chuyện đó, ít nhất cô ta cũng phải nghĩ chúng ta tàng hình để vượt qua lũ quái vật trước, sau đó sẽ đi hết con đường trong vài phút, tiếp mới nhận ra không đúng và đuổi theo chúng ta nếu có ý định đó. Mà cũng chỉ có 40% là cô ta sẽ đuổi theo tôi. Đến lúc đó...
Theo giọng nói đang tranh luận của hai cô bé, tôi với Chise ở trạng thái không hề che dấu đã tiếp cận một khoảng nhất định với hai cô bé. Đến lúc này, giọng nói của hai cô bé cũng dừng lại và phút chóc tôi liền cảm nhận thấy được luồng Ma năng khổng lồ đe doạ lan toả ngập tràng về phía mình lẫn Chise.
- Không phải chứ. Cô ta là loại không não à!?
- Lina mình không biết chị Lily trong mắt cậu thế nào. Nhưng từ khi mình cùng chị ấy tu luyện ở thế giới Hoả Thiên Lam. Chị ấy chỉ toàn thích gì làm nấy thôi, chưa bao giờ cẩn trọng việc gì cả. Theo mình thấy, chị ấy mặc áo choàng chỉ chẳng qua ngại bị người khác theo đuổi mà thôi.
- ...
Tôi càng tiến lại gần, giọng nói giữa hai cô bé càng nhỏ lại. Đến lúc thấy được, cả hai cô bé đã không còn nói nữa mà chỉ im lặng đưa mắt nhìn về phía lối ra của tôi với bộ dạng đề phòng.
Nơi hai cô bé đứng là một khoảng lớn giữa hang động, tựa như cái một cái phòng, trong khi nơi tôi đi đến là một cái lối vào căn phòng đó.
Tôi vừa cùng Chise chạy đến nơi, đã thấy được hai cô bé, một với một thanh đoản kiếm một lưỡi cong trong tay đứng ở thế hạ thấp người, cầm kiếm ngược đưa ngang người chuẩn bị của sát thủ. Trong khi đó, cô bé con người còn lại thì thi triển ra hàng loạt các Ma thuật dạng phóng đi, bay lơ lửng phía sau lưng mình với đầy đủ các hình dạng lẫn thuộc tính của thế giới này.
Còn chưa đứng lại ở đó, lúc tôi vừa bước vào căn phòng. Cô bé con người còn đặt tay xuống mắt đất và triệu hồi lên một thanh kiếm hai lưỡi rất kì lạ, khi nó gần như liên kết với cô bé cứ như là một thể với nhau vậy. (Bản mệnh phi kiếm :v)
- Đ-Đây...
Thấy nó, tôi không mở lời trước mà chính là Chise khi cô ấy ngớ người nhìn đến hai cô bé, bằng đôi mắt trợn tròn vì kinh ngạc.
Roẹt!
Nhưng giây sau, Chise đó liền bình tĩnh mà nhanh chóng rút kiếm ra thủ thế ngược lại.
Còn với tôi thì chỉ đứng yên ở đó nhìn một vòng những Ma thuật rồi để ý đến cô bé quỷ tộc một cái, trước khi nhìn sang cô bé con người vừa nói xấu mình.
- Thật ra, chỉ có đứa không não mới nghĩ cái hang động quái vật hạng C có thể nguy hiểm hơn chính sức mạnh vượt xa như vậy của mình thôi, cô bé biết chứ?
===
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.