Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng
Chương 72: Ở tương lai, ta đối mặt với một Ma cà rồng xa lạ
Hina Vamila
01/03/2022
Với sức mạnh khống chế Ma năng của mình, Lilianna trong một giây ngắn ngủi, dễ dàng phá hủy nhiều điểm yếu của Ma thuật nguyền rủa được ếm lên Ma cụ của Rerlyn ngay lập tức. Nhưng thứ Ma thuật này cũng không phải là Ma thuật thông thường do các sinh vật bình thường trên thế giới này tạo ra, mà là do một Ma cà rồng, sinh vật tối cao đứng đầu toà tháp xếp hạng sức mạnh trên thế giới này tự tay ếm vào. Cho nên, dù bị phá hủy đi nhiều cấu trúc bên trong vòng tròn, Ma thuật không chỉ không phá hủy, ngoan cường tồn tại chống đối lại Ma năng của Lilianna mà còn mặc kệ sự tàn phá, dần khôi phục lại với một tốc độ không chậm hơn việc Lilianna phá hủy nó là bao nhiêu.
Không chỉ dừng lại ở đó, cứ giống như cái cây đã cắm rễ ở thân thanh kiếm quá lâu, nên trong quá trình tái tạo lại cấu trúc của mình, nó rõ ràng đã không ngừng hấp thu lấy sức mạnh từ thanh kiếm. Khiến cho việc phá hủy trở nên khó khăn hơn khi nó càng bị phá hủy nhiều, thanh kiếm cũng sẽ cùng ở tình trạng tương tự.
- ...
Nhìn thấy việc này, Lilianna trong lòng cũng không khỏi cảm thấy khó chịu. Chỉ mới một thoáng kể từ lúc cô cố giải trừ Ma thuật nguyền rủa từ thanh kiếm Ma cụ, thân kiếm đã xuất hiện kha khá số vết rạng rất nhỏ, chỉ có cô mới thấy. Tuy nhiên, với tình trạng này cứ kéo dài, đừng nói là giải trừ xong lời nguyền cho thanh kiếm, chỉ chóc nữa có khi sẽ còn biến thành từng mảnh vụn vì những vết rạng kia trở nên tồi tệ hơn.
Thứ này còn mạnh mẽ hơn những gì mình đã tưởng tượng. Làm sao để bảo vệ cấu trúc của thanh kiếm mà không khiến nó bị phá hủy đây?
Lilianna thử qua một lần liền biết trạng thái của thanh kiếm sẽ chịu không nổi quá hai lần cô thử nghiệm giải trừ lời nguyền nữa mà dừng lại để suy nghĩ. Trạng thái không chịu nổi nữa của thanh kiếm sau hai lần nữa cũng không phải là nguyên dạng như lúc này, mà có thể sẽ biến thành những khối vụn kim loại sau khi lời nguyền được giải trừ. Cho nên nói chuẩn ra, Lilianna lúc này cũng chỉ còn có thể thử được thêm một lần trong tình trạng hiện tại và chắc chắn là phải thành công. Nếu không, Ma thuật kia sẽ lại tái tạo và tàn phá lấy thanh kiếm khiến nó còn tệ hơn cả trước. Đến lúc trao trả lại, xem như có giải được lời nguyền ở lần thứ ba, thanh kiếm này cũng sẽ coi như không dùng được nữa.
Đúng rồi! Mình còn có nó mà!
Suy nghĩ không lâu, cứ như bản năng dẫn dắt, cô liền nhớ lại chiếc áo khoác và chiếc nhẫn của mình, hai món được tạo ra từ máu và kỹ năng của cô, có trạng thái như kim loại và vải, nhưng lại bền chắc hơn gấp trăm triệu lần, gần như bất tử bất diệt nếu ở trạng thái tốt nhất. Không chỉ vậy, nó còn là một thứ mà cô có thể khống chế nó biến ảo thành bất cứ thứ gì mình muốn, một kỹ năng đem lại cho cô sự sáng tạo, mô phỏng mọi vật chất ở trạng thái tốt nhất của nó trên thế giới này.
Lúc này đây, không ai nói cho cô biết điều đó, hay cho cô biết kỹ năng của mình nó mạnh mẽ như thế nào. Thế nhưng, bản năng của Lilianna, hay cô của quá khứ mách bảo, cho cô biết rằng đây là một kỹ năng vô cùng đa dụng, kể cả trong việc có thể dùng như một loại keo dán nguyên tử, để đem mọi trúc cấp độ nguyên tử của thanh kiếm gắn liền lại với nhau bảo vệ nó khỏi sự phá hủy từ lời nguyền.
Nghĩ đến chuyện đó, Lilianna liền làm ngay mà không có một chút do dự hậu quả nó sẽ đem lại phía sau.
Thứ được Lilianna sử dụng như một loại keo dán chính là chiếc áo khoác của cô.
Cứ như một dòng nước vậy. Chiếc áo khoác Lilianna nhanh chóng theo sự khống chế của cô, chảy theo cơ thể cô đến thanh kiếm qua tay cô rồi thu nhỏ kích thước nguyên tử của mình lại, xâm nhập vào cấu trúc của thanh kiếm thông qua các đường nứt và lổ hỏng trong quá trình chế tạo mà mắt thường không thể nào thấy được trên thân kiếm. Sau đó, chúng giống như những con virus có súc tu, ra sức dùng các súc tu của mình bắt lấy từng nguyên tử một của thanh kiếm, kéo sát nó lại với nhau và cố định lại ở trạng thái hoàn mĩ nhất. Không chỉ không khiến cho thanh kiếm to lên khi chúng xâm nhập vào, mà còn khiến cho những khiếm khuyết về mặt cấu trúc trong quá trình chế tạo thanh kiếm cũng bị đem triệt tiêu.
Nhưng sự khác biệt khi giọt máu của Lilianna xâm nhập vào thanh kiếm là không thể nào là không có. Cũng giống như việc giọt máu của cô như những con virus, còn thanh kiếm là một sinh vật bị nhiễm loại virus đó, thanh kiếm trước đó còn màu trắng đã nhanh chóng bị đổi sang một màu đỏ nhạt khác biệt ban đầu. Không chỉ vậy, thanh kiếm còn bị chính việc này biến đổi còn trở nên cứng chắc hơn ban đầu không biết bao nhiêu lần với kích thương của mình, có lẽ nếu nói ra thì chỉ thua bất tử bất diệt một chút.
Ngoài ra, sự bất tử bất diệt này cũng phát sinh ra một hậu quả mà trước đó Lilianna không biết được cho đến lúc này.
Giống như một chiếc bình hơi nứt ở đâu đó, nhưng ta cảm thấy ngứa mắt và rảnh rỗi muốn biến nó thành tác phẩm nghệ thuật, nên đã đem nó đập bễ rồi đem keo đến dán lại, xong lại đánh bóng nó qua một lần bằng men để tạo ra lớp hoa văn nứt vỡ đẹp mắt vậy. Số keo đã được sử dụng trong chiếc bình đó không thể tháo ra được nữa, vì nếu làm thế, ta cần phải phá nát chiếc bình kia ra và còn đòi hỏi thêm một kỹ thuật tiên tiến đến mức có thể thu hồi lại được số keo đã dán vào chiếc bình kia. Mà ở tình trạng của Lilianna không khác thế bao nhiêu, khi chính là nếu như đem thu hồi lại giọt máu trong thanh kiếm, thanh kiếm sẽ ngay lập tức bị số virus cô thả vào bên trong làm việc cố định cấu trúc của thanh kiếm, đồng thời cũng làm biến dạng cấu trúc bên trong phá hủy thành một đống bụi vì mất đi các các mối liên kết do chúng tạo ra.
Cái này...
Nhận ra điều này, Lilianna chỉ có thể nhăn nhở trong đầu mình. Nói ra thì cô cũng không tiếc một giọt máu của mình vì không nghĩ nó quá quý giá. Nhưng việc làm khiến cho thanh kiếm bị biến đổi, Lilianna lại cảm thấy sẽ rất khó xử với Rerlyn khi giải xong lời nguyên và giải thích.
Và vào ngay lúc đó, trong khi Lilianna đang tìm kiếm lời giải thích trước khi trở lại giải lời nguyền trên thanh kiếm, thanh kiếm trên tay cô đột nhiên rung lên và thoát khỏi tay cô bay về phía giữa căn phòng, toả ra một uy áp cực kì khủng bố về xung quanh rồi lên tiếng.
- Là kẻ nào dám cả gan có ý định với lời nguyền của ta!?
Dù không chịu thừa nhận mình là người thân của Viluna, hay các Ma cà rồng khác, Melissa vẫn tự biết bản thân mình được Viluna biến thành một chủng loại tôn quý nhất thế giới. Cho nên ngay khi vừa chuyển dời ý thức đến Ma cụ mình ếm lời nguyền, cô không quan tâm đến người có ý định giải lời nguyền là ai đã liền tỏ ra giận dữ xen lẫn uy nghiêm lên tiếng như một đấng toàn năng.
Với một khả năng có thể phá giải được lời nguyền của cô trong thời gian ngắn và đem đến sự de doạ cho mình, Melissa biết chắc rằng sẽ không đời nào không có kẻ nào trả lời mình chỉ vì đã mở ra sức mạnh lớn nhất của uy áp cô có, thứ có chức bóp nghẹn bất cứ sinh vật nào có bất kì kỹ năng cấp quá thấp hơn so với cấp của nó, một kỹ năng không phải để chiến đấu mà chỉ dùng thăm dò đối với kẻ yếu hơn và kiềm chế kẻ có sức mạnh ngang ngửa mình. Mà cô là một Ma cà rồng, nên sẽ không có bất cứ sinh vật nào thấp hơn có kỹ năng cao hơn cô, nên chuyện cô dùng nó mà không có ai bị ảnh hưởng trừ các Ma cà rồng khác có thể kháng lại, không thể xảy ra.
Đúng vậy, là Ma cà rồng.
Thấy thanh kiếm bỗng sống lại và phát ra một giọng nói, Lilianna đã bị kinh ngạc trong thoáng chóc. Nhưng kỹ năng chiến đấu của cô lại không như vậy, vì ngay vào giây phút thanh kiếm phóng ra một luồng uy áp khủng khiếp, nó liền khiến Lilianna cũng dùng đến kỹ năng Uy áp của mình để đè ép ngược lại thanh kiếm và đồng thời cũng toả ra xung quanh căn phòng, tạo một kết giới ngăn chặn luồng uy áp mà thanh kiếm có thể thoát ra để làm hại người bên ngoài mật thất.
- ...
- ...
Lúc Melissa tỏ ra giận dữ xong, thì đã liền tập trung ánh mắt của mình về phía Lilianna, người đang ở trạng thái không che chắn bởi áo choàng và liên tục toả ra khắp người sự hoàn mĩ của cái đẹp không hề có một chút vấn đề gì đối với uy áp của mình. Đồng thời lúc đó, Lilianna cũng dừng việc kinh ngạc lại mà dùng ánh mắt của mình đánh giá thanh kiếm, suy đoán xem tại sao nó lại biết nói và bay, cũng như câu nói kia là có ý nghĩa gì. Cùng lúc Lilianna bắt đầu đánh giá thanh kiếm, ý thức Melissa tập trung vào Lilianna thì liền được một phen ngỡ ngàn vì sự xinh đẹp không tưởng, sau đó kinh hãi vì hình dáng đẹp đẽ của Lilianna làm cô nhớ đến những bức ảnh được tạo ra bởi Ma thuật của Viluna được trưng bày ở những nơi quan trọng trong toà tháp Hồng Ngọc, được Viluna, Nữ hoàng đương nhiệm kính trọng bằng cả con tim mình và gọi bằng hai tiếng Hoàng tỷ, cũng như các truyền thuyết khó tưởng về cô gái Ma cà rồng đầu tiên, sinh ra trước cả Viluna kia.
Không giống với thế giới bên ngoài, tại toà tháp Hồng Ngọc, sử sách về Ma cà rồng đầu tiên hoàn toàn được lưu trữ lại một cách nguyên vẹn. Và vì cũng là một Ma cà rồng, nên Melissa cũng biết được ít nhiều về Ma cà rồng đầu tiên trong hàng trăm năm ra vào toà tháp Hồng Ngọc, khi bị Viluna triệu tập, hoặc đơn thuần chỉ là đến thăm quan và phá phách.
- Ngươi là ai?
- Ngươi là ai?
Thời gian nhanh chóng trôi qua một giây, với tốc độ suy nghĩ của Ma cà rồng, cả hai đồng loạt nói ra câu hỏi của mình về phía đối phương, một đầy nghi ngờ, một lạnh nhạt.
Bằng những gì mình được biết, Melissa không tin người kia thật sự là nhân vật trong truyền thuyết của thế giới này vì quá nhiều thứ đã chứng tỏ cô ta đã chết rồi. Đã thế, cô còn bị vấn đề này làm cho quên đi sự kì lạ của xung quanh vào lúc này.
Trong khi đó, đối diện Lilianna thì chỉ muốn biết người đã nhập vào thanh kiếm là ai. Nhưng khi hỏi rồi, cô mới nhận ra mình hỏi thừa, vì đã xác định được đó là ai rồi. Không sai, ngoài Melissa ra, Lilianna cũng không thể xác định được ai tốt hơn.
- Vì sao ngươi lại giống bà ta đến vậy?
Tiếp đó, Melissa quyết định cũng cố cho câu hỏi của mình. Tất nhiên người có thể dạy ra hai Mà cà rồng đáng sợ như Viluna và Alisia dù có xinh đẹp thế nào, trong mắt của cô cũng không có một chút sự kính nể nào khi đã dạy ra hai người đó, hay thậm chí, còn không muốn xác định Lilianna có phải Ma cà rồng hay là không. Bởi, khác với Chise hay những người khác nhìn Ma cà rồng còn cần dùng vài cách thức đặc biệt bằng mắt và cảm nhận, Mà cà rồng với nhau sẽ có bản tính cảm nhận về giống loài của nhau, chỉ cần nhìn sơ qua một lần, không cần dùng đến khả năng của đôi mắt cũng sẽ lập tức sát định được đối phương có phải là Ma cà rồng hay là không.
Trong Melissa đang nghi ngờ về sự hiện hữu của Lilianna. Lilianna thì lại chỉ nhận ra vấn đề câu hỏi trước là thừa thải, nên quyết định hỏi lại lần nữa.
- Vì sao ngươi lại ếm lời nguyền lên thanh kiếm này?
Bà ta?
Chỉ là, sau khi cô hỏi xong thì đã bị câu hỏi của Melissa làm cho kinh ngạc, bởi nghe như Melissa quen biết một người giống như cô. Mà một người để Ma cà rồng xưng bằng "bà ta" mà không dùng "cô" hay "thứ đó", nhất định sẽ không phải là một sinh vật quá bình thường. Hơn nữa, giọng Melissa xưng hô cũng không phải đang nói về một kẻ ngang hàng với mình, mà là một sự hiện diện lớn hơn, cao hơn, đáng sợ hơn cô nhiều, đây mới là mấu chốt để Lilianna cảm thấy kinh ngạc.
- Hừ, ngu ngốc, tất nhiên thanh kiếm này là Ma cụ của ta, Melissa Virter, Ma cà rồng, kẻ sẽ gieo rắc mọi thảm hoạ trên thế giới này. Còn ngươi? Trả lời câu hỏi của ta đi, tại sao ngươi lại giống bà ta đến như vậy?
Nghe Lilianna hỏi ra một thừa thải như vậy, Melissa khó chịu lên tiếng giới thiệu mình và hỏi ngược lại. Chỉ là, vào lúc hỏi, Melissa mới để ý không gian xung quanh mình và thanh kiếm mình chuyển dời ý thức đến.
C-Cái quái gì đây? Uy áp của mình đều bị đè nén lại bởi uy áp của cô ta!? Đây không phải là kỹ thuật mà chỉ hai bà già kia mới biết dùng sao!? Không đúng, không đúng...hai bà già kia biết chưa chắc bà già đầu tiên kia cũng biết...mà cái quái gì đây!? Thanh kiếm này bị gì thế!? Cấu trúc sao lại chắc đến như thế này!? So với kỹ năng [Cường Hoá Vũ Khí Máu] của mình còn tốt hơn nữa!???? M-Mình không nhớ là từng có một vũ khí như thế này? Không lẽ là cô ta làm ra vì muốn bảo vệ nó khỏi lời nguyền của mình sao!??? Còn nữa, thế quái nào mụ Eslisa vẫn còn ở thành phố của mình mà không đi báo tin đến bà già kia để bắt cô ta!????
Với tất cả những chuyện đang diễn ra, dù cho không xác định Lilianna đúng là người cô đang nghĩ, Melissa vẫn cảm thấy sợ, sợ khả năng của Lilianna hơn mình một cách rõ ràng thông qua mọi việc xung quanh. Không chỉ thế, thông qua việc mình đang quan sát Eslisa mấy ngày hôm nay, Melissa có thể dễ dàng khẳng định được, Eslisa không hề biết được sự hiện diện của Lilianna trên thế giới này thông qua [Chiêm Tinh Nhãn] của mình.
- Ta không biết bà ta của ngươi là ai. Nhưng thanh kiếm này bây giờ không còn là của ngươi nữa. Cho nên, cùng là Ma cà rồng, ta không muốn gây chiến với ngươi. Ta mong ngươi có thể xoá bỏ lời nguyền trên thanh kiếm và buông tha cho thanh kiếm này ngay đi.
Trong khi Melissa đang bị mọi thứ xung quanh và suy nghĩ của mình làm cho sợ sệt vì sự bất thường, Lilianna đã lên tiếng. Lời lẽ của cô không hề giống như đang đàm phán hay có ý nói chuyện bình thường mà thẳng thắng de doạ.
Lilianna không biết được giữa mình và Ma cà rồng đối diện kia có sự cách biệt như thế nào. Nhưng với lời lẽ và việc làm của mình trong quá khứ đến hiện tại, Melissa đã bị cô xác định là một Ma cà rồng xấu, nên không có lý do nào cô phải khép nép mà nói chuyện cả. Ngoài ra, bản năng của Lilianna cũng tự khiến cho cô cảm nhận mình là tồn tại cao hơn đối phương một cách vô thức khi đối diện. Nên chuyện nói chuyện như ngang hàng hay thấp hơn là không thể với Lilianna lúc này.
- Ngươi... Ngươi dám ra lệnh cho ta!?
Nghe và cảm nhận ra được lời Lilianna chính thức là de doạ, Melissa liền bất giác phản ứng lại bằng một sự tức giận qua giọng nói trong khi thân thanh kiếm thì run lên. Nói thì Viluna và Alisia ra lệnh và de doạ cũng thôi đi, bây giờ lại còn thêm một đứa mọc đâu ra không biết nữa, Melissa hiện đã chẳng khác nào một quả bom nổ chậm đã bị kích hoạt bao nhiêu.
Không biết lời lẽ của mình có ý nghĩa như thế nào, Lilianna chỉ biết rằng nó khiến Melissa tức giận, nhưng cô cũng không có ý định dừng lại mà tiếp tục, vì trong lòng của cô có một niềm tin mãnh liệt thôi thúc cho cô biết tốt nhất không nên nói chuyện bình thường với cô gái Ma cà rồng này.
- Ta không ra lệnh cho ngươi. Ta chỉ muốn nói rằng ngươi bây giờ không còn là chủ của thanh kiếm này nữa, nên cũng đã lúc buông tha cho nó rồi.
- Ngươi!!! Cho dù ngươi có giống bà ta thì đừng có nghĩ ta sợ ngươi!
Phừm!
Bị Lilianna hoàn toàn chọc giận, Melissa như muốn điên lên, dù biết chỉ có một món Ma cụ duy nhất sẽ không đánh trực diện lại nổi một Ma cà rồng, vẫn cố chấp kích hoạt kỹ năng bên trong thanh kiếm, thiêu đốt lên một ngọn lửa vàng kim muốn lao về phía Lilianna.
Ầm!
Nhưng ngay vào lúc đó, Lilianna thậm chí còn nhanh hơn, dùng chiếc găng đã biến ra, chạy đến bắt lấy thanh kiếm và đem nó đập thẳng vào mặt đất. Biến cả sàng căn phòng thành một cái hố nhỏ, trong khi bề mặt vách tường xung quanh đã xuất hiện nhiều vết rạng nức như sắp sụp đổ.
Thế nhưng mặc vậy, phía bên ngoài căn phòng, Chise và những người khác hoàn toàn không cảm thấy bất cứ điều gì bất thường, vì mọi thứ đều bị Lilinna khống chế lại tại căn phòng này.
Sau đó, khi đã nện thanh kiếm xuống mặt đất, Lilianna liền nhảy xuống, đưa chân mình giẫm lên thanh kiếm để cố định nó lại, gương mặt đau đớn đưa mắt nhìn nó, hay đúng hơn chính là ý thức phía bên trong, còn tay trái thì vịnh nhẹ bên tráng trái mà dùng một giọng khó chịu rõ ràng để nói.
- Ta nói ta không biết bà ta của ngươi là ai. Nên ngươi có thể thôi nhắc đến chuyện đó được hay không?
Lilianna lúc này hoàn toàn không thèm quan tâm đến chuyện thanh kiếm nay có nguyền hay không nữa, mà chỉ để ý đến lời lẽ "bà ta" trong lời Melissa và muốn Melissa dừng lại vì đã khiến cho đầu của cô cảm thấy đau đớn.
- Ngươi! Ta cứ nói đấy! Ta nói ngươi giống bà ta đấy! Ngươi rất giống Ali...
- Câm miệng!!!! [Thời Không Truy Tung!]
Lilianna thay đổi một cách chóng mặt và bỗng toả ra một khí thế áp đảo, Melissa cũng bị hoảng hốt, nhưng thay vì sợ hãi, cô còn tức giận hơn mà gào lên. Nhưng, Melissa còn chưa gào hết tất cả những gì mình muốn nói, Lilianna đã quát lên thật lớn cắt ngang trong đau đớn, rồi đưa tay phải nắm thành quyền mà đấm mạnh xuống thanh kiếm đi kém theo là một Ma thuật lẫn một lượng uy áp khổng lồ như thể muốn đem cả không gian trước mặt phá hủy.
===
Main:
Lilianna
Phụ:
Chise, Viluna, Alissia, Eslisa, Melissa, Nguyệt, Long, Rerlyn...
Qua đường:
Juliet, Venlla, Better, Maria, Bonie, Ganrd, Dina, Fear, Gamer...
===
Không chỉ dừng lại ở đó, cứ giống như cái cây đã cắm rễ ở thân thanh kiếm quá lâu, nên trong quá trình tái tạo lại cấu trúc của mình, nó rõ ràng đã không ngừng hấp thu lấy sức mạnh từ thanh kiếm. Khiến cho việc phá hủy trở nên khó khăn hơn khi nó càng bị phá hủy nhiều, thanh kiếm cũng sẽ cùng ở tình trạng tương tự.
- ...
Nhìn thấy việc này, Lilianna trong lòng cũng không khỏi cảm thấy khó chịu. Chỉ mới một thoáng kể từ lúc cô cố giải trừ Ma thuật nguyền rủa từ thanh kiếm Ma cụ, thân kiếm đã xuất hiện kha khá số vết rạng rất nhỏ, chỉ có cô mới thấy. Tuy nhiên, với tình trạng này cứ kéo dài, đừng nói là giải trừ xong lời nguyền cho thanh kiếm, chỉ chóc nữa có khi sẽ còn biến thành từng mảnh vụn vì những vết rạng kia trở nên tồi tệ hơn.
Thứ này còn mạnh mẽ hơn những gì mình đã tưởng tượng. Làm sao để bảo vệ cấu trúc của thanh kiếm mà không khiến nó bị phá hủy đây?
Lilianna thử qua một lần liền biết trạng thái của thanh kiếm sẽ chịu không nổi quá hai lần cô thử nghiệm giải trừ lời nguyền nữa mà dừng lại để suy nghĩ. Trạng thái không chịu nổi nữa của thanh kiếm sau hai lần nữa cũng không phải là nguyên dạng như lúc này, mà có thể sẽ biến thành những khối vụn kim loại sau khi lời nguyền được giải trừ. Cho nên nói chuẩn ra, Lilianna lúc này cũng chỉ còn có thể thử được thêm một lần trong tình trạng hiện tại và chắc chắn là phải thành công. Nếu không, Ma thuật kia sẽ lại tái tạo và tàn phá lấy thanh kiếm khiến nó còn tệ hơn cả trước. Đến lúc trao trả lại, xem như có giải được lời nguyền ở lần thứ ba, thanh kiếm này cũng sẽ coi như không dùng được nữa.
Đúng rồi! Mình còn có nó mà!
Suy nghĩ không lâu, cứ như bản năng dẫn dắt, cô liền nhớ lại chiếc áo khoác và chiếc nhẫn của mình, hai món được tạo ra từ máu và kỹ năng của cô, có trạng thái như kim loại và vải, nhưng lại bền chắc hơn gấp trăm triệu lần, gần như bất tử bất diệt nếu ở trạng thái tốt nhất. Không chỉ vậy, nó còn là một thứ mà cô có thể khống chế nó biến ảo thành bất cứ thứ gì mình muốn, một kỹ năng đem lại cho cô sự sáng tạo, mô phỏng mọi vật chất ở trạng thái tốt nhất của nó trên thế giới này.
Lúc này đây, không ai nói cho cô biết điều đó, hay cho cô biết kỹ năng của mình nó mạnh mẽ như thế nào. Thế nhưng, bản năng của Lilianna, hay cô của quá khứ mách bảo, cho cô biết rằng đây là một kỹ năng vô cùng đa dụng, kể cả trong việc có thể dùng như một loại keo dán nguyên tử, để đem mọi trúc cấp độ nguyên tử của thanh kiếm gắn liền lại với nhau bảo vệ nó khỏi sự phá hủy từ lời nguyền.
Nghĩ đến chuyện đó, Lilianna liền làm ngay mà không có một chút do dự hậu quả nó sẽ đem lại phía sau.
Thứ được Lilianna sử dụng như một loại keo dán chính là chiếc áo khoác của cô.
Cứ như một dòng nước vậy. Chiếc áo khoác Lilianna nhanh chóng theo sự khống chế của cô, chảy theo cơ thể cô đến thanh kiếm qua tay cô rồi thu nhỏ kích thước nguyên tử của mình lại, xâm nhập vào cấu trúc của thanh kiếm thông qua các đường nứt và lổ hỏng trong quá trình chế tạo mà mắt thường không thể nào thấy được trên thân kiếm. Sau đó, chúng giống như những con virus có súc tu, ra sức dùng các súc tu của mình bắt lấy từng nguyên tử một của thanh kiếm, kéo sát nó lại với nhau và cố định lại ở trạng thái hoàn mĩ nhất. Không chỉ không khiến cho thanh kiếm to lên khi chúng xâm nhập vào, mà còn khiến cho những khiếm khuyết về mặt cấu trúc trong quá trình chế tạo thanh kiếm cũng bị đem triệt tiêu.
Nhưng sự khác biệt khi giọt máu của Lilianna xâm nhập vào thanh kiếm là không thể nào là không có. Cũng giống như việc giọt máu của cô như những con virus, còn thanh kiếm là một sinh vật bị nhiễm loại virus đó, thanh kiếm trước đó còn màu trắng đã nhanh chóng bị đổi sang một màu đỏ nhạt khác biệt ban đầu. Không chỉ vậy, thanh kiếm còn bị chính việc này biến đổi còn trở nên cứng chắc hơn ban đầu không biết bao nhiêu lần với kích thương của mình, có lẽ nếu nói ra thì chỉ thua bất tử bất diệt một chút.
Ngoài ra, sự bất tử bất diệt này cũng phát sinh ra một hậu quả mà trước đó Lilianna không biết được cho đến lúc này.
Giống như một chiếc bình hơi nứt ở đâu đó, nhưng ta cảm thấy ngứa mắt và rảnh rỗi muốn biến nó thành tác phẩm nghệ thuật, nên đã đem nó đập bễ rồi đem keo đến dán lại, xong lại đánh bóng nó qua một lần bằng men để tạo ra lớp hoa văn nứt vỡ đẹp mắt vậy. Số keo đã được sử dụng trong chiếc bình đó không thể tháo ra được nữa, vì nếu làm thế, ta cần phải phá nát chiếc bình kia ra và còn đòi hỏi thêm một kỹ thuật tiên tiến đến mức có thể thu hồi lại được số keo đã dán vào chiếc bình kia. Mà ở tình trạng của Lilianna không khác thế bao nhiêu, khi chính là nếu như đem thu hồi lại giọt máu trong thanh kiếm, thanh kiếm sẽ ngay lập tức bị số virus cô thả vào bên trong làm việc cố định cấu trúc của thanh kiếm, đồng thời cũng làm biến dạng cấu trúc bên trong phá hủy thành một đống bụi vì mất đi các các mối liên kết do chúng tạo ra.
Cái này...
Nhận ra điều này, Lilianna chỉ có thể nhăn nhở trong đầu mình. Nói ra thì cô cũng không tiếc một giọt máu của mình vì không nghĩ nó quá quý giá. Nhưng việc làm khiến cho thanh kiếm bị biến đổi, Lilianna lại cảm thấy sẽ rất khó xử với Rerlyn khi giải xong lời nguyên và giải thích.
Và vào ngay lúc đó, trong khi Lilianna đang tìm kiếm lời giải thích trước khi trở lại giải lời nguyền trên thanh kiếm, thanh kiếm trên tay cô đột nhiên rung lên và thoát khỏi tay cô bay về phía giữa căn phòng, toả ra một uy áp cực kì khủng bố về xung quanh rồi lên tiếng.
- Là kẻ nào dám cả gan có ý định với lời nguyền của ta!?
Dù không chịu thừa nhận mình là người thân của Viluna, hay các Ma cà rồng khác, Melissa vẫn tự biết bản thân mình được Viluna biến thành một chủng loại tôn quý nhất thế giới. Cho nên ngay khi vừa chuyển dời ý thức đến Ma cụ mình ếm lời nguyền, cô không quan tâm đến người có ý định giải lời nguyền là ai đã liền tỏ ra giận dữ xen lẫn uy nghiêm lên tiếng như một đấng toàn năng.
Với một khả năng có thể phá giải được lời nguyền của cô trong thời gian ngắn và đem đến sự de doạ cho mình, Melissa biết chắc rằng sẽ không đời nào không có kẻ nào trả lời mình chỉ vì đã mở ra sức mạnh lớn nhất của uy áp cô có, thứ có chức bóp nghẹn bất cứ sinh vật nào có bất kì kỹ năng cấp quá thấp hơn so với cấp của nó, một kỹ năng không phải để chiến đấu mà chỉ dùng thăm dò đối với kẻ yếu hơn và kiềm chế kẻ có sức mạnh ngang ngửa mình. Mà cô là một Ma cà rồng, nên sẽ không có bất cứ sinh vật nào thấp hơn có kỹ năng cao hơn cô, nên chuyện cô dùng nó mà không có ai bị ảnh hưởng trừ các Ma cà rồng khác có thể kháng lại, không thể xảy ra.
Đúng vậy, là Ma cà rồng.
Thấy thanh kiếm bỗng sống lại và phát ra một giọng nói, Lilianna đã bị kinh ngạc trong thoáng chóc. Nhưng kỹ năng chiến đấu của cô lại không như vậy, vì ngay vào giây phút thanh kiếm phóng ra một luồng uy áp khủng khiếp, nó liền khiến Lilianna cũng dùng đến kỹ năng Uy áp của mình để đè ép ngược lại thanh kiếm và đồng thời cũng toả ra xung quanh căn phòng, tạo một kết giới ngăn chặn luồng uy áp mà thanh kiếm có thể thoát ra để làm hại người bên ngoài mật thất.
- ...
- ...
Lúc Melissa tỏ ra giận dữ xong, thì đã liền tập trung ánh mắt của mình về phía Lilianna, người đang ở trạng thái không che chắn bởi áo choàng và liên tục toả ra khắp người sự hoàn mĩ của cái đẹp không hề có một chút vấn đề gì đối với uy áp của mình. Đồng thời lúc đó, Lilianna cũng dừng việc kinh ngạc lại mà dùng ánh mắt của mình đánh giá thanh kiếm, suy đoán xem tại sao nó lại biết nói và bay, cũng như câu nói kia là có ý nghĩa gì. Cùng lúc Lilianna bắt đầu đánh giá thanh kiếm, ý thức Melissa tập trung vào Lilianna thì liền được một phen ngỡ ngàn vì sự xinh đẹp không tưởng, sau đó kinh hãi vì hình dáng đẹp đẽ của Lilianna làm cô nhớ đến những bức ảnh được tạo ra bởi Ma thuật của Viluna được trưng bày ở những nơi quan trọng trong toà tháp Hồng Ngọc, được Viluna, Nữ hoàng đương nhiệm kính trọng bằng cả con tim mình và gọi bằng hai tiếng Hoàng tỷ, cũng như các truyền thuyết khó tưởng về cô gái Ma cà rồng đầu tiên, sinh ra trước cả Viluna kia.
Không giống với thế giới bên ngoài, tại toà tháp Hồng Ngọc, sử sách về Ma cà rồng đầu tiên hoàn toàn được lưu trữ lại một cách nguyên vẹn. Và vì cũng là một Ma cà rồng, nên Melissa cũng biết được ít nhiều về Ma cà rồng đầu tiên trong hàng trăm năm ra vào toà tháp Hồng Ngọc, khi bị Viluna triệu tập, hoặc đơn thuần chỉ là đến thăm quan và phá phách.
- Ngươi là ai?
- Ngươi là ai?
Thời gian nhanh chóng trôi qua một giây, với tốc độ suy nghĩ của Ma cà rồng, cả hai đồng loạt nói ra câu hỏi của mình về phía đối phương, một đầy nghi ngờ, một lạnh nhạt.
Bằng những gì mình được biết, Melissa không tin người kia thật sự là nhân vật trong truyền thuyết của thế giới này vì quá nhiều thứ đã chứng tỏ cô ta đã chết rồi. Đã thế, cô còn bị vấn đề này làm cho quên đi sự kì lạ của xung quanh vào lúc này.
Trong khi đó, đối diện Lilianna thì chỉ muốn biết người đã nhập vào thanh kiếm là ai. Nhưng khi hỏi rồi, cô mới nhận ra mình hỏi thừa, vì đã xác định được đó là ai rồi. Không sai, ngoài Melissa ra, Lilianna cũng không thể xác định được ai tốt hơn.
- Vì sao ngươi lại giống bà ta đến vậy?
Tiếp đó, Melissa quyết định cũng cố cho câu hỏi của mình. Tất nhiên người có thể dạy ra hai Mà cà rồng đáng sợ như Viluna và Alisia dù có xinh đẹp thế nào, trong mắt của cô cũng không có một chút sự kính nể nào khi đã dạy ra hai người đó, hay thậm chí, còn không muốn xác định Lilianna có phải Ma cà rồng hay là không. Bởi, khác với Chise hay những người khác nhìn Ma cà rồng còn cần dùng vài cách thức đặc biệt bằng mắt và cảm nhận, Mà cà rồng với nhau sẽ có bản tính cảm nhận về giống loài của nhau, chỉ cần nhìn sơ qua một lần, không cần dùng đến khả năng của đôi mắt cũng sẽ lập tức sát định được đối phương có phải là Ma cà rồng hay là không.
Trong Melissa đang nghi ngờ về sự hiện hữu của Lilianna. Lilianna thì lại chỉ nhận ra vấn đề câu hỏi trước là thừa thải, nên quyết định hỏi lại lần nữa.
- Vì sao ngươi lại ếm lời nguyền lên thanh kiếm này?
Bà ta?
Chỉ là, sau khi cô hỏi xong thì đã bị câu hỏi của Melissa làm cho kinh ngạc, bởi nghe như Melissa quen biết một người giống như cô. Mà một người để Ma cà rồng xưng bằng "bà ta" mà không dùng "cô" hay "thứ đó", nhất định sẽ không phải là một sinh vật quá bình thường. Hơn nữa, giọng Melissa xưng hô cũng không phải đang nói về một kẻ ngang hàng với mình, mà là một sự hiện diện lớn hơn, cao hơn, đáng sợ hơn cô nhiều, đây mới là mấu chốt để Lilianna cảm thấy kinh ngạc.
- Hừ, ngu ngốc, tất nhiên thanh kiếm này là Ma cụ của ta, Melissa Virter, Ma cà rồng, kẻ sẽ gieo rắc mọi thảm hoạ trên thế giới này. Còn ngươi? Trả lời câu hỏi của ta đi, tại sao ngươi lại giống bà ta đến như vậy?
Nghe Lilianna hỏi ra một thừa thải như vậy, Melissa khó chịu lên tiếng giới thiệu mình và hỏi ngược lại. Chỉ là, vào lúc hỏi, Melissa mới để ý không gian xung quanh mình và thanh kiếm mình chuyển dời ý thức đến.
C-Cái quái gì đây? Uy áp của mình đều bị đè nén lại bởi uy áp của cô ta!? Đây không phải là kỹ thuật mà chỉ hai bà già kia mới biết dùng sao!? Không đúng, không đúng...hai bà già kia biết chưa chắc bà già đầu tiên kia cũng biết...mà cái quái gì đây!? Thanh kiếm này bị gì thế!? Cấu trúc sao lại chắc đến như thế này!? So với kỹ năng [Cường Hoá Vũ Khí Máu] của mình còn tốt hơn nữa!???? M-Mình không nhớ là từng có một vũ khí như thế này? Không lẽ là cô ta làm ra vì muốn bảo vệ nó khỏi lời nguyền của mình sao!??? Còn nữa, thế quái nào mụ Eslisa vẫn còn ở thành phố của mình mà không đi báo tin đến bà già kia để bắt cô ta!????
Với tất cả những chuyện đang diễn ra, dù cho không xác định Lilianna đúng là người cô đang nghĩ, Melissa vẫn cảm thấy sợ, sợ khả năng của Lilianna hơn mình một cách rõ ràng thông qua mọi việc xung quanh. Không chỉ thế, thông qua việc mình đang quan sát Eslisa mấy ngày hôm nay, Melissa có thể dễ dàng khẳng định được, Eslisa không hề biết được sự hiện diện của Lilianna trên thế giới này thông qua [Chiêm Tinh Nhãn] của mình.
- Ta không biết bà ta của ngươi là ai. Nhưng thanh kiếm này bây giờ không còn là của ngươi nữa. Cho nên, cùng là Ma cà rồng, ta không muốn gây chiến với ngươi. Ta mong ngươi có thể xoá bỏ lời nguyền trên thanh kiếm và buông tha cho thanh kiếm này ngay đi.
Trong khi Melissa đang bị mọi thứ xung quanh và suy nghĩ của mình làm cho sợ sệt vì sự bất thường, Lilianna đã lên tiếng. Lời lẽ của cô không hề giống như đang đàm phán hay có ý nói chuyện bình thường mà thẳng thắng de doạ.
Lilianna không biết được giữa mình và Ma cà rồng đối diện kia có sự cách biệt như thế nào. Nhưng với lời lẽ và việc làm của mình trong quá khứ đến hiện tại, Melissa đã bị cô xác định là một Ma cà rồng xấu, nên không có lý do nào cô phải khép nép mà nói chuyện cả. Ngoài ra, bản năng của Lilianna cũng tự khiến cho cô cảm nhận mình là tồn tại cao hơn đối phương một cách vô thức khi đối diện. Nên chuyện nói chuyện như ngang hàng hay thấp hơn là không thể với Lilianna lúc này.
- Ngươi... Ngươi dám ra lệnh cho ta!?
Nghe và cảm nhận ra được lời Lilianna chính thức là de doạ, Melissa liền bất giác phản ứng lại bằng một sự tức giận qua giọng nói trong khi thân thanh kiếm thì run lên. Nói thì Viluna và Alisia ra lệnh và de doạ cũng thôi đi, bây giờ lại còn thêm một đứa mọc đâu ra không biết nữa, Melissa hiện đã chẳng khác nào một quả bom nổ chậm đã bị kích hoạt bao nhiêu.
Không biết lời lẽ của mình có ý nghĩa như thế nào, Lilianna chỉ biết rằng nó khiến Melissa tức giận, nhưng cô cũng không có ý định dừng lại mà tiếp tục, vì trong lòng của cô có một niềm tin mãnh liệt thôi thúc cho cô biết tốt nhất không nên nói chuyện bình thường với cô gái Ma cà rồng này.
- Ta không ra lệnh cho ngươi. Ta chỉ muốn nói rằng ngươi bây giờ không còn là chủ của thanh kiếm này nữa, nên cũng đã lúc buông tha cho nó rồi.
- Ngươi!!! Cho dù ngươi có giống bà ta thì đừng có nghĩ ta sợ ngươi!
Phừm!
Bị Lilianna hoàn toàn chọc giận, Melissa như muốn điên lên, dù biết chỉ có một món Ma cụ duy nhất sẽ không đánh trực diện lại nổi một Ma cà rồng, vẫn cố chấp kích hoạt kỹ năng bên trong thanh kiếm, thiêu đốt lên một ngọn lửa vàng kim muốn lao về phía Lilianna.
Ầm!
Nhưng ngay vào lúc đó, Lilianna thậm chí còn nhanh hơn, dùng chiếc găng đã biến ra, chạy đến bắt lấy thanh kiếm và đem nó đập thẳng vào mặt đất. Biến cả sàng căn phòng thành một cái hố nhỏ, trong khi bề mặt vách tường xung quanh đã xuất hiện nhiều vết rạng nức như sắp sụp đổ.
Thế nhưng mặc vậy, phía bên ngoài căn phòng, Chise và những người khác hoàn toàn không cảm thấy bất cứ điều gì bất thường, vì mọi thứ đều bị Lilinna khống chế lại tại căn phòng này.
Sau đó, khi đã nện thanh kiếm xuống mặt đất, Lilianna liền nhảy xuống, đưa chân mình giẫm lên thanh kiếm để cố định nó lại, gương mặt đau đớn đưa mắt nhìn nó, hay đúng hơn chính là ý thức phía bên trong, còn tay trái thì vịnh nhẹ bên tráng trái mà dùng một giọng khó chịu rõ ràng để nói.
- Ta nói ta không biết bà ta của ngươi là ai. Nên ngươi có thể thôi nhắc đến chuyện đó được hay không?
Lilianna lúc này hoàn toàn không thèm quan tâm đến chuyện thanh kiếm nay có nguyền hay không nữa, mà chỉ để ý đến lời lẽ "bà ta" trong lời Melissa và muốn Melissa dừng lại vì đã khiến cho đầu của cô cảm thấy đau đớn.
- Ngươi! Ta cứ nói đấy! Ta nói ngươi giống bà ta đấy! Ngươi rất giống Ali...
- Câm miệng!!!! [Thời Không Truy Tung!]
Lilianna thay đổi một cách chóng mặt và bỗng toả ra một khí thế áp đảo, Melissa cũng bị hoảng hốt, nhưng thay vì sợ hãi, cô còn tức giận hơn mà gào lên. Nhưng, Melissa còn chưa gào hết tất cả những gì mình muốn nói, Lilianna đã quát lên thật lớn cắt ngang trong đau đớn, rồi đưa tay phải nắm thành quyền mà đấm mạnh xuống thanh kiếm đi kém theo là một Ma thuật lẫn một lượng uy áp khổng lồ như thể muốn đem cả không gian trước mặt phá hủy.
===
Main:
Lilianna
Phụ:
Chise, Viluna, Alissia, Eslisa, Melissa, Nguyệt, Long, Rerlyn...
Qua đường:
Juliet, Venlla, Better, Maria, Bonie, Ganrd, Dina, Fear, Gamer...
===
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.