Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất
Quyển 7 - Chương 364: Bố
Nekoko
20/07/2022
Tôi chỉ có thể nghĩ rằng cuộc xung đột giữa quái thú và con người là một trò tiêu khiển.
Dám chắc tên Thần ngôn cố tình dắt mũi những cá nhân sở hữu Kỹ năng linh thiêng, Quỷ vương và Anh hùng để họ tự tàn sát lẫn nhau.
Giống như tôi, tên dũng giả cũng có Thần ngôn.
Nếu là cùng một người đứng sau cả hai chúng tôi thì hắn đang lừa gạt cả phe quái thú lẫn con người.
Bất luận tôi cho rằng thế nào, hắn nhất định phải khiến những người nắm giữ Kỹ năng linh thiêng chiến đấu với nhau.
Giờ tôi biết đã từng có Lục Đại hiền triết, rất có khả năng còn kẻ chống lưng cho Thần ngôn và Anh hùng.
Đại hiền triết Nhân loại và Đại hiền triết Quái vật có thể thao túng cá nhân kế thừa sức mạnh của họ để tổ chức một cuộc chiến tranh…
Giả thuyết đó phù hợp nhất với những gì tôi đã được nghe.
Tuy nhiên khi nhớ lại tên anh hùng tỏ ra hoang mang trong thời khắc cuối cùng không thể không khiến tôi nghi ngờ.
Hắn đã bị mất đi Thần ngôn.
Ngay sau đó thì 〖Cõi phàm nhân〗 truyền qua cho tôi.
Theo tôi, tình huống khi đó giống như là hai con cờ giao chiến để tìm ra kẻ được chọn.
Thậm chí tôi không chắc chắn Thần ngôn có mưu đồ gì hay vai trò mà tôi đảm nhận trong đó.
Sẽ là chuyện khác nếu tôi được ứng cử làm Quỷ vương ngay từ đầu, nhưng chưa chắc khi đó tôi đã nhận được Kỹ năng linh thiêng.
Người bố của tôi, Long vương Eldia cũng sở hữu 〖Thần ngôn〗, hay hắn chỉ đơn giản là lựa chọn mọi quái thú trông có vẻ mạnh…?
Có quá ít thông tin, truy vấn nhiều cũng vô ích.
Nếu tên anh hùng là người biết lý lẽ thì đã tốt, chúng tôi có thể cùng thảo luận.
Tôi hoàn hồn trở về thế giới hiện tại thì nhận ra cô bạn nhìn chằm chằm.
Cô ta dí sát vô mặt làm tôi giật mình lui ra.
...Áiii, xin lỗi vì tôi hơi chìm trong mơ mộng.
“Gaah?”
「Anh đang lo lắng cái gì vậy?」
Là… có vẻ tôi đã chú tâm tới mấy thứ không liên quan mà quên mất mình ở đâu.
Nếu còn xao lãng sẽ khiến Eldia cảm thấy không vui.
Ngoài ra lỡ bị 〖Thần giao cách cảm〗 bắt được thì chỉ càng phức tạp.
Tôi sẽ tiếp tục tìm hiểu khi đã yên lòng.
Cũng cần nên quyết định sẽ làm gì kể từ bây giờ.
Cho tới khi thời điểm quan trọng đến, tôi không thể hành động lỗ mãng.
「Ngươi đang cân nhắc điều gì? Muốn trò chuyện cùng người bạn của ngươi cũng chẳng sao. Nhưng nếu ngươi có chuyện cần hỏi thì hãy nói đi chứ」
Eldia hạ chân xuống phát ra tiếng thụp.
Chuyện cần hỏi à… tất nhiên là có.
「Ồh?」
Chỉ là… tôi thắc mắc, bên ngoài hòn đảo này, ngài có đứa con trai nào không?
Eldia mở to mắt.
「Con trai ta? Bất hạnh thay, cả bảy đứa đều đã chết dưới lưỡi kiếm của tên anh hùng Miia năm trăm năm trước」
Tiếng ông ta nghiến răng như thể thèm gϊếŧ chóc.
Đ- Đây là chủ đề nhạy cảm…
Tôi đoán đó là một vết thương lòng.
Có nghĩa Miia đã lên kế hoạch chinh phạt Long vương cùng bảy người con của ông...?
Đó có phải tên của phụ nữ?
Vậy thì đó là một người khá năng động đấy.
...Chẳng lẽ tôi không hề có quan hệ máu mủ gì với ông ấy…?
Hừm, nếu điều ông nói là đúng thì nghĩa là Long vương đã ở trên hòn đảo này kể từ khi nhận được lời khải huyền thiêng liêng, khó mà tin làm gì có sự liên kết với một quả trứng nở ra ở trong khu rừng xa lạ được.
Cuối cùng chỉ là trùng tên Danh hiệu mà thôi.
「Gần đây, ta từng giao phối với một cô rồng lưu lạc qua các hòn đảo, không biết là có sinh con hay không. Thì sao nào?」
L- Lưu lạc qua các hòn đảo…?
「Đó là loài không bao giờ định cư ở một chỗ. Bản tính thất thường và thích độc lập. Cô ấy bất ngờ xuất hiện rồi lại thoáng mất. Từ cái ngày cô ta bảo sẽ rời khỏi hòn đảo này thì không còn tung tích nào nữa. Vì ta đã thề sẽ ẩn náu cho tới khi Quỷ vương đời sau xuất hiện, cô ấy không phải là mẫu người phù hợp. Nhưng loài rồng thứ hạng thấp như thế cũng hơi đáng tiếc」
Eldia bày tỏ với chút vẻ buồn.
Ông ấy khá cô đơn.
Bỗng nhiên hình ảnh ông đi tìm người mình thương khắp hòn đảo hiện lên trong tâm trí tôi.
Tôi vội quay mặt đi…
Quả nhiên, ông ta, Long vương Eldia, chính là bố của tôi.
Nhưng đó là điều tôi không nên nói.
Nếu Quỷ vương tái xuất, Eldia sẽ theo phục vụ người đó.
Ông ấy có thể trở thành kẻ thù của tôi.
Là người tôi không nên dính líu quá sâu.
Sự thật thì tốt nhất nên tìm cách gϊếŧ ông ta khi còn chưa phòng bị.
Thế nhưng tôi không thể thực hiện hành vi nhẫn tâm như vậy.
Liệu có cơ may cái ngày mà cả hai trở thành thù địch không bao giờ tới và ông ấy sẽ ở mãi trên hòn đảo này không thời hạn.
Tôi tập trung nghĩ tới việc trở về tổ để Eldia nhận được.
Đồng thời nhắc Aro và mọi người là chúng tôi sẽ rời đi.
Con bé nhìn tôi lo lắng, trong khi Nightmare đã biến vụt ra chỗ cầu thang.
Eldia sửng sốt…
Mộc quái giữ thận trọng ở bên phía cầu thang cũng bắt đầu nhích rễ.
「Ơ? Ngươi muốn đi à? Ta còn biết nhiều chuyện lắm… Hơn nữa ta còn chưa biết gì về ngươi mà?」
Vẫn đang cúi người trong khu di tích, ông ấy vươn đầu ra.
Thông cảm, tôi vẫn còn kiệt sức sau trận chiến với ba thủ vệ ở đây…
Tôi định trở về tổ của mình để nghỉ ngơi một chút.
「Hrmm… Phải rồi, ta đoán ngươi chưa có tên nhỉ. Rồi một ngày ngươi sẽ phục vụ Quỷ vương bên cạnh ta, vì thế vô danh thì không hay. Ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên phù hợp. Thế nào?」
...Xin lỗi, nhưng tôi đã có rồi.
「Ơ- Ế… Thế tại sao không nói ra...」
Eldia rụt đầu lại.
Tôi quay lại cúi chào tạm biệt rồi rời đi.
Dám chắc tên Thần ngôn cố tình dắt mũi những cá nhân sở hữu Kỹ năng linh thiêng, Quỷ vương và Anh hùng để họ tự tàn sát lẫn nhau.
Giống như tôi, tên dũng giả cũng có Thần ngôn.
Nếu là cùng một người đứng sau cả hai chúng tôi thì hắn đang lừa gạt cả phe quái thú lẫn con người.
Bất luận tôi cho rằng thế nào, hắn nhất định phải khiến những người nắm giữ Kỹ năng linh thiêng chiến đấu với nhau.
Giờ tôi biết đã từng có Lục Đại hiền triết, rất có khả năng còn kẻ chống lưng cho Thần ngôn và Anh hùng.
Đại hiền triết Nhân loại và Đại hiền triết Quái vật có thể thao túng cá nhân kế thừa sức mạnh của họ để tổ chức một cuộc chiến tranh…
Giả thuyết đó phù hợp nhất với những gì tôi đã được nghe.
Tuy nhiên khi nhớ lại tên anh hùng tỏ ra hoang mang trong thời khắc cuối cùng không thể không khiến tôi nghi ngờ.
Hắn đã bị mất đi Thần ngôn.
Ngay sau đó thì 〖Cõi phàm nhân〗 truyền qua cho tôi.
Theo tôi, tình huống khi đó giống như là hai con cờ giao chiến để tìm ra kẻ được chọn.
Thậm chí tôi không chắc chắn Thần ngôn có mưu đồ gì hay vai trò mà tôi đảm nhận trong đó.
Sẽ là chuyện khác nếu tôi được ứng cử làm Quỷ vương ngay từ đầu, nhưng chưa chắc khi đó tôi đã nhận được Kỹ năng linh thiêng.
Người bố của tôi, Long vương Eldia cũng sở hữu 〖Thần ngôn〗, hay hắn chỉ đơn giản là lựa chọn mọi quái thú trông có vẻ mạnh…?
Có quá ít thông tin, truy vấn nhiều cũng vô ích.
Nếu tên anh hùng là người biết lý lẽ thì đã tốt, chúng tôi có thể cùng thảo luận.
Tôi hoàn hồn trở về thế giới hiện tại thì nhận ra cô bạn nhìn chằm chằm.
Cô ta dí sát vô mặt làm tôi giật mình lui ra.
...Áiii, xin lỗi vì tôi hơi chìm trong mơ mộng.
“Gaah?”
「Anh đang lo lắng cái gì vậy?」
Là… có vẻ tôi đã chú tâm tới mấy thứ không liên quan mà quên mất mình ở đâu.
Nếu còn xao lãng sẽ khiến Eldia cảm thấy không vui.
Ngoài ra lỡ bị 〖Thần giao cách cảm〗 bắt được thì chỉ càng phức tạp.
Tôi sẽ tiếp tục tìm hiểu khi đã yên lòng.
Cũng cần nên quyết định sẽ làm gì kể từ bây giờ.
Cho tới khi thời điểm quan trọng đến, tôi không thể hành động lỗ mãng.
「Ngươi đang cân nhắc điều gì? Muốn trò chuyện cùng người bạn của ngươi cũng chẳng sao. Nhưng nếu ngươi có chuyện cần hỏi thì hãy nói đi chứ」
Eldia hạ chân xuống phát ra tiếng thụp.
Chuyện cần hỏi à… tất nhiên là có.
「Ồh?」
Chỉ là… tôi thắc mắc, bên ngoài hòn đảo này, ngài có đứa con trai nào không?
Eldia mở to mắt.
「Con trai ta? Bất hạnh thay, cả bảy đứa đều đã chết dưới lưỡi kiếm của tên anh hùng Miia năm trăm năm trước」
Tiếng ông ta nghiến răng như thể thèm gϊếŧ chóc.
Đ- Đây là chủ đề nhạy cảm…
Tôi đoán đó là một vết thương lòng.
Có nghĩa Miia đã lên kế hoạch chinh phạt Long vương cùng bảy người con của ông...?
Đó có phải tên của phụ nữ?
Vậy thì đó là một người khá năng động đấy.
...Chẳng lẽ tôi không hề có quan hệ máu mủ gì với ông ấy…?
Hừm, nếu điều ông nói là đúng thì nghĩa là Long vương đã ở trên hòn đảo này kể từ khi nhận được lời khải huyền thiêng liêng, khó mà tin làm gì có sự liên kết với một quả trứng nở ra ở trong khu rừng xa lạ được.
Cuối cùng chỉ là trùng tên Danh hiệu mà thôi.
「Gần đây, ta từng giao phối với một cô rồng lưu lạc qua các hòn đảo, không biết là có sinh con hay không. Thì sao nào?」
L- Lưu lạc qua các hòn đảo…?
「Đó là loài không bao giờ định cư ở một chỗ. Bản tính thất thường và thích độc lập. Cô ấy bất ngờ xuất hiện rồi lại thoáng mất. Từ cái ngày cô ta bảo sẽ rời khỏi hòn đảo này thì không còn tung tích nào nữa. Vì ta đã thề sẽ ẩn náu cho tới khi Quỷ vương đời sau xuất hiện, cô ấy không phải là mẫu người phù hợp. Nhưng loài rồng thứ hạng thấp như thế cũng hơi đáng tiếc」
Eldia bày tỏ với chút vẻ buồn.
Ông ấy khá cô đơn.
Bỗng nhiên hình ảnh ông đi tìm người mình thương khắp hòn đảo hiện lên trong tâm trí tôi.
Tôi vội quay mặt đi…
Quả nhiên, ông ta, Long vương Eldia, chính là bố của tôi.
Nhưng đó là điều tôi không nên nói.
Nếu Quỷ vương tái xuất, Eldia sẽ theo phục vụ người đó.
Ông ấy có thể trở thành kẻ thù của tôi.
Là người tôi không nên dính líu quá sâu.
Sự thật thì tốt nhất nên tìm cách gϊếŧ ông ta khi còn chưa phòng bị.
Thế nhưng tôi không thể thực hiện hành vi nhẫn tâm như vậy.
Liệu có cơ may cái ngày mà cả hai trở thành thù địch không bao giờ tới và ông ấy sẽ ở mãi trên hòn đảo này không thời hạn.
Tôi tập trung nghĩ tới việc trở về tổ để Eldia nhận được.
Đồng thời nhắc Aro và mọi người là chúng tôi sẽ rời đi.
Con bé nhìn tôi lo lắng, trong khi Nightmare đã biến vụt ra chỗ cầu thang.
Eldia sửng sốt…
Mộc quái giữ thận trọng ở bên phía cầu thang cũng bắt đầu nhích rễ.
「Ơ? Ngươi muốn đi à? Ta còn biết nhiều chuyện lắm… Hơn nữa ta còn chưa biết gì về ngươi mà?」
Vẫn đang cúi người trong khu di tích, ông ấy vươn đầu ra.
Thông cảm, tôi vẫn còn kiệt sức sau trận chiến với ba thủ vệ ở đây…
Tôi định trở về tổ của mình để nghỉ ngơi một chút.
「Hrmm… Phải rồi, ta đoán ngươi chưa có tên nhỉ. Rồi một ngày ngươi sẽ phục vụ Quỷ vương bên cạnh ta, vì thế vô danh thì không hay. Ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên phù hợp. Thế nào?」
...Xin lỗi, nhưng tôi đã có rồi.
「Ơ- Ế… Thế tại sao không nói ra...」
Eldia rụt đầu lại.
Tôi quay lại cúi chào tạm biệt rồi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.