Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất
Quyển 6 - Chương 314: Cặp đôi kiếm sĩ, Belmond và Theobold
Nekoko
20/07/2022
Tôi khởi động 〖Hóa nhân thuật〗.
Cơ thể liền nóng ran rồi thu nhỏ lại.
Tôi đã quen với cơn đau nhiều rồi nên chẳng cần bận tâm nữa.
Chỉ ước gì mình không cảm thấy uể oải khi một nửa sinh lực bị mất đi.
Tôi khoác trang phục lên rồi tiến vào hang.
Không có nhiều thời gian.
Tôi phải nhanh chóng diệt bọn chúng rồi cứu lũ trẻ.
Thể chất hiện giờ vẫn có thể xử lý được.
Bình thường thôi, nhưng mà… trong hang tối thui.
Nó quá sâu nên ánh sáng không vào được.
May mà có 〖Cảm quan〗, nếu chúng muốn chiến đấu trong bóng tối thì anh mày chấp luôn.
Tôi mở to mắt và tập trung vào những điểm nóng.
Mắt có thể lờ mờ nhìn được.
Tôi dần thích nghi trong môi trường thiếu sáng.
Chỉ số Tấn công, Phòng thủ và HP bay mất phân nửa, thêm vài kỹ năng tôi không thể sử dụng… nhưng như thế đâu thể cản tôi nổi.
Tôi lao tới vung cánh tay về phía một mục tiêu.
“Hih! C- Có người đến!”
Có thứ bắn về phía tôi.
Tôi liền quay đầu qua một bên.
Một mũi tên sượt vào mặt.
Nếu có vảy rồng Ouroboros thì đòn tấn công này đã chẳng nhằm nhò gì…
Chỉ số phòng ngự bị giảm là một vấn đề, cũng như khả năng tiếp cận.
“Gabuah!?”
Tôi đánh trúng vào vai một gã trước mặt.
Cảm giác xương gãy truyền qua nắm đấm của tôi.
Hắn ngã đập xuống đất, làm cả khu vực rung rinh.
Xem ra cái hang này không được cứng cáp.
Tốt hơn nên cẩn thận…
【Đã nhận được 150 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 150 điểm kinh nghiệm】
...Tôi vẫn còn hăng dữ.
Mới một nháy mà đi rồi.
Dù sao cũng dính một cú trực diện mà.
Tôi chú ý tới mặt của tên bị đánh chết, rồi nhận ra có điều kỳ lạ…
Mắt hắn nhắm chặt lại?
Chẳng lẽ do sự va đập khi nãy?
“Mọi người thực hiện kế hoạch đi. 〖Chớp sáng〗!”
Tôi nghe thấy tiếng phụ nữ, liền lập tức tia sáng chói bừng lên.
Mẹ kiếp.
Nó làm lóa đôi mắt đã quen với bóng tối của tôi.
“Guh!”
Tôi lấy hai tay che mặt lại.
“Đây! 〖Tường lửa〗!”
Ngọn lửa bốc lên bên dưới bao trùm lấy tôi.
Loay hoay mãi chưa nhìn được, tôi vội lùi lại.
Ba mũi tên xuyên vào vai tôi.
“Anh trai, để phía bên kia cho anh đấy.”
“Được. Dễ một cách không ngờ.”
Tôi nghe thấy tiếng nói hai bên.
Chúng định dùng thế gọng kiềm khi tôi vẫn còn đang mất phương hướng.
Phối hợp tốt lắm.
Ngay từ đầu chúng đã có ý định dụ tôi vào đây để gϊếŧ chết.
Vậy là… chúng lập kế hoạch để tôi giải cứu con tin, hơn nữa phải sử dụng 〖Hóa nhân thuật〗 để vào hang.
Chúng bắt thót tôi rồi.
Bộ một người trong số chúng có 〖Kiểm tra trạng thái〗 sao?
Mà không… tuy không biết được chỉ số, chúng vẫn có thể nắm rõ những kỹ năng mà chủng loài tôi sở hữu.
Bị con người thu thập được một ít thông tin, tôi cần phải lo lắng hơn rồi.
“Bắt được ngươi nhé!”
Tôi đưa tay về phía thanh kiếm đang chém tới ở cạnh bên.
Là gã anh trai.
“Vô ích! Đừng tưởng dùng tay trần mà bắt được đường kiếm của ta!”
Tôi kẹp mũi kiếm của hắn giữa hai ngón tay, hất văng nó ra.
Mất đi vũ khí, hắn khụy gối.
“K- Không đời nào! Chẳng phải sức mạnh của nó sẽ chỉ giống con người thôi ư?!”
Tôi tập trung về phía còn lại.
Tên kia nhìn tôi lưỡng lự.
Mặt cả hai y hệt nhau.
Chúng đúng là cặp anh em.
“Để xem ngươi đỡ được không!”
Lưỡi kiếm của tên kia mờ ảo tách ra thành ba.
Tôi lùi nửa bước lấy thăng bằng.
“Nhận lấy chiêu thức của ta!”
Hắn đâm tới.
Ba lưỡi kiếm nhắm về đầu, ngực và chân của tôi.
Tôi lộn vòng tung một cú đá ngược.
Tuy ra đòn sau nhưng lại nhanh hơn.
Mũi chân tôi lún sâu vào bụng hắn.
“Gofuh!”
Máu bắn ra khỏi miệng của hắn khi văng đi, trúng vào người anh trai.
【Đã nhận được 180 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 180 điểm kinh nghiệm】
Gã anh trai ngã nhào sau cú va chạm, mở to mắt nhìn tôi ho sặc sụa.
Máu cũng tuôn ra trong từng cơn ho.
Xem ra nội tạng của hắn đã bị tổn thương.
Hắn không thể di chuyển được nữa.
Tôi tạm bỏ qua.
Bỗng có tiếng những mũi tên lao tới trong không khí.
Ngọn lửa trước đó đã thắp sáng hang động nên tầm quan sát rất tốt.
Chắc cũng nằm trong kế hoạch của chúng.
Tôi mừng vì mắt đã nhìn thấy được bình thường.
Bắt lấy ba mũi tên bắn ra rồi tôi nghiền nát chúng.
Dù có nhiều hơn thì tôi vẫn đối phó được nhờ chỉ số Nhanh nhẹn vượt trội.
“H- hiiiic!”
Chứng kiến cảnh đó mà tên anh trai run rẩy.
“Tên khốn… Azalea nhầm rồi! Lại còn bảo chúng ta có thể đánh bại được nó?! Với loại quái vật này!”
Đánh bại?
Chúng không muốn gϊếŧ tôi sao?
“〖Tường lửa〗!”
Trước khi tôi kịp suy luận, ngọn lửa lại bùng lên lần nữa.
Tôi nhảy lên để tìm vị trí kẻ niệm chú.
Một người phụ nữ có mái tóc hồng buông xõa, mặc chiếc áo choàng có cùng màu quân phục.
Chính là ả đã phá rối tôi bằng 〖Chớp sáng〗 và 〖Tường lửa〗.
Còn rắc rối hơn cả những mũi tên.
Tốt nhất là nên tiễn ả đi trước.
Cơ thể liền nóng ran rồi thu nhỏ lại.
Tôi đã quen với cơn đau nhiều rồi nên chẳng cần bận tâm nữa.
Chỉ ước gì mình không cảm thấy uể oải khi một nửa sinh lực bị mất đi.
Tôi khoác trang phục lên rồi tiến vào hang.
Không có nhiều thời gian.
Tôi phải nhanh chóng diệt bọn chúng rồi cứu lũ trẻ.
Thể chất hiện giờ vẫn có thể xử lý được.
Bình thường thôi, nhưng mà… trong hang tối thui.
Nó quá sâu nên ánh sáng không vào được.
May mà có 〖Cảm quan〗, nếu chúng muốn chiến đấu trong bóng tối thì anh mày chấp luôn.
Tôi mở to mắt và tập trung vào những điểm nóng.
Mắt có thể lờ mờ nhìn được.
Tôi dần thích nghi trong môi trường thiếu sáng.
Chỉ số Tấn công, Phòng thủ và HP bay mất phân nửa, thêm vài kỹ năng tôi không thể sử dụng… nhưng như thế đâu thể cản tôi nổi.
Tôi lao tới vung cánh tay về phía một mục tiêu.
“Hih! C- Có người đến!”
Có thứ bắn về phía tôi.
Tôi liền quay đầu qua một bên.
Một mũi tên sượt vào mặt.
Nếu có vảy rồng Ouroboros thì đòn tấn công này đã chẳng nhằm nhò gì…
Chỉ số phòng ngự bị giảm là một vấn đề, cũng như khả năng tiếp cận.
“Gabuah!?”
Tôi đánh trúng vào vai một gã trước mặt.
Cảm giác xương gãy truyền qua nắm đấm của tôi.
Hắn ngã đập xuống đất, làm cả khu vực rung rinh.
Xem ra cái hang này không được cứng cáp.
Tốt hơn nên cẩn thận…
【Đã nhận được 150 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 150 điểm kinh nghiệm】
...Tôi vẫn còn hăng dữ.
Mới một nháy mà đi rồi.
Dù sao cũng dính một cú trực diện mà.
Tôi chú ý tới mặt của tên bị đánh chết, rồi nhận ra có điều kỳ lạ…
Mắt hắn nhắm chặt lại?
Chẳng lẽ do sự va đập khi nãy?
“Mọi người thực hiện kế hoạch đi. 〖Chớp sáng〗!”
Tôi nghe thấy tiếng phụ nữ, liền lập tức tia sáng chói bừng lên.
Mẹ kiếp.
Nó làm lóa đôi mắt đã quen với bóng tối của tôi.
“Guh!”
Tôi lấy hai tay che mặt lại.
“Đây! 〖Tường lửa〗!”
Ngọn lửa bốc lên bên dưới bao trùm lấy tôi.
Loay hoay mãi chưa nhìn được, tôi vội lùi lại.
Ba mũi tên xuyên vào vai tôi.
“Anh trai, để phía bên kia cho anh đấy.”
“Được. Dễ một cách không ngờ.”
Tôi nghe thấy tiếng nói hai bên.
Chúng định dùng thế gọng kiềm khi tôi vẫn còn đang mất phương hướng.
Phối hợp tốt lắm.
Ngay từ đầu chúng đã có ý định dụ tôi vào đây để gϊếŧ chết.
Vậy là… chúng lập kế hoạch để tôi giải cứu con tin, hơn nữa phải sử dụng 〖Hóa nhân thuật〗 để vào hang.
Chúng bắt thót tôi rồi.
Bộ một người trong số chúng có 〖Kiểm tra trạng thái〗 sao?
Mà không… tuy không biết được chỉ số, chúng vẫn có thể nắm rõ những kỹ năng mà chủng loài tôi sở hữu.
Bị con người thu thập được một ít thông tin, tôi cần phải lo lắng hơn rồi.
“Bắt được ngươi nhé!”
Tôi đưa tay về phía thanh kiếm đang chém tới ở cạnh bên.
Là gã anh trai.
“Vô ích! Đừng tưởng dùng tay trần mà bắt được đường kiếm của ta!”
Tôi kẹp mũi kiếm của hắn giữa hai ngón tay, hất văng nó ra.
Mất đi vũ khí, hắn khụy gối.
“K- Không đời nào! Chẳng phải sức mạnh của nó sẽ chỉ giống con người thôi ư?!”
Tôi tập trung về phía còn lại.
Tên kia nhìn tôi lưỡng lự.
Mặt cả hai y hệt nhau.
Chúng đúng là cặp anh em.
“Để xem ngươi đỡ được không!”
Lưỡi kiếm của tên kia mờ ảo tách ra thành ba.
Tôi lùi nửa bước lấy thăng bằng.
“Nhận lấy chiêu thức của ta!”
Hắn đâm tới.
Ba lưỡi kiếm nhắm về đầu, ngực và chân của tôi.
Tôi lộn vòng tung một cú đá ngược.
Tuy ra đòn sau nhưng lại nhanh hơn.
Mũi chân tôi lún sâu vào bụng hắn.
“Gofuh!”
Máu bắn ra khỏi miệng của hắn khi văng đi, trúng vào người anh trai.
【Đã nhận được 180 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 180 điểm kinh nghiệm】
Gã anh trai ngã nhào sau cú va chạm, mở to mắt nhìn tôi ho sặc sụa.
Máu cũng tuôn ra trong từng cơn ho.
Xem ra nội tạng của hắn đã bị tổn thương.
Hắn không thể di chuyển được nữa.
Tôi tạm bỏ qua.
Bỗng có tiếng những mũi tên lao tới trong không khí.
Ngọn lửa trước đó đã thắp sáng hang động nên tầm quan sát rất tốt.
Chắc cũng nằm trong kế hoạch của chúng.
Tôi mừng vì mắt đã nhìn thấy được bình thường.
Bắt lấy ba mũi tên bắn ra rồi tôi nghiền nát chúng.
Dù có nhiều hơn thì tôi vẫn đối phó được nhờ chỉ số Nhanh nhẹn vượt trội.
“H- hiiiic!”
Chứng kiến cảnh đó mà tên anh trai run rẩy.
“Tên khốn… Azalea nhầm rồi! Lại còn bảo chúng ta có thể đánh bại được nó?! Với loại quái vật này!”
Đánh bại?
Chúng không muốn gϊếŧ tôi sao?
“〖Tường lửa〗!”
Trước khi tôi kịp suy luận, ngọn lửa lại bùng lên lần nữa.
Tôi nhảy lên để tìm vị trí kẻ niệm chú.
Một người phụ nữ có mái tóc hồng buông xõa, mặc chiếc áo choàng có cùng màu quân phục.
Chính là ả đã phá rối tôi bằng 〖Chớp sáng〗 và 〖Tường lửa〗.
Còn rắc rối hơn cả những mũi tên.
Tốt nhất là nên tiễn ả đi trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.