Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất
Quyển 4 - Chương 208: Câu chuyện về một dũng giả 9 (góc nhìn từ Irushia)
Nekoko
20/07/2022
“Ngày này đã đến rồi, đức cha. Đáng buồn thay cho những người vô tội sẽ
bị tử hình trong hôm nay, nhưng đó là luật, không thể phá vỡ. Chỉ có thể cầu mong linh hồn của họ có thể được cứu rỗi.”
“.........”
Lão mục sư giữ thái độ im lặng khó chịu trước tôi.
Gương mặt hậm hực gì thế hả?
Những đối tượng chịu xử phạt là những kẻ đồng lõa trong vụ bỏ trốn; thân nhân của Adofu là nhóm cần phải loại bỏ thứ hai.
Việc này thích hợp với giáo hội hơn.
Sau khi tôi lan truyền tin đồn thất thiệt về những hành động khả nghi từ gia đình hắn, gã mục sư chắc chắn đã có kế hoạch cho tình huống đó.
Chỉ cần khơi mào nhẹ là xong.
“Cậu cần biết rằng chúng ta đã phải chịu áp lực rất lớn đến từ việc yêu cầu thả tự do cho đứa nô ɭệ nhân thú bên phía Ardezia! Xử tử công khai một giống loài gớm ghiếc như thế có khác gì vùi danh tiếng của giáo hội xuống vũng lầy chứ! Cậu đang nghĩ gì thế hả!?”
Nóng nảy nữa rồi.
Cứ lãi nhãi miết.
“Sẽ không sao ạ. Chúng ta không cần phải nghe theo những gì mà Ardezia lên tiếng. Và hơn nữa, chừng nào thần còn ở đây, chúng sẽ không thể gây hại được đến Harenae. Sẽ là một tiền lệ xấu nếu để bọn tội phạm lộng hành trong chính thành phố của chúng ta. Hãy vững vàng lên, thưa đức cha.”
Cô gái nhân thú kia.
Nó là đứa sẽ chết cùng với đám người thân của Adofu.
Tôi đã che chở khi cô ả kiệt quệ trong hoang mạc lúc tôi đang trên đường tiêu diệt con hắc long.
Cô ta nhận ra nếu trở về Harenae sẽ lại biến thành nô ɭệ nên đã thông đồng với Adofu.
Cả hai tên đều khước từ lòng tốt của tôi, đầu độc và làm tôi suy yếu, sau đó là cố gắng gϊếŧ hại tôi.
Tôi đã có nguy cơ bị hạ gục trong cuộc đấu với Adofu.
Dù đã bị thương nặng nề, hắn vẫn có cơ hội bỏ chạy.
Thiệt hại mà tôi nhận phải cũng kinh khủng không kém, thế nên đã từ bỏ nhiệm vụ chinh phạt con hắc long.
Tôi chỉ có thể bắt giữ cô gái nhân thú và mang về Harenae.
Với lòng nhiệt thành và trái tim nhân hậu, tôi đã năn nỉ giáo hội thả tự do cho cô ta.
Tuy nhiên, tội danh cho việc chống lại vị anh hùng là không thể dung thứ được.
Yêu cầu của tôi bị từ chối và án tử đã được quyết định.
Bị ràng buộc với giáo mục vì hòa bình và trật tự của Harenae, tôi đành phải chấp nhận, cảm động biết mấy.
Dĩ nhiên câu chuyện thật sự thì hoàn toàn khác, chỉ là xu hướng thời đại thôi mà.
Tuy có chút gì đó hơi lãng, nhưng cũng đủ tốt rồi.
Tôi trở thành vị anh hùng có lòng tốt cao đẹp với tinh thần chính nghĩa mạnh mẽ.
Dừng lại cạnh ô cửa sổ nhỏ khi lão mục sư vừa đi qua, tôi nhìn xuống con phố.
Một đám đông đã tập trung sẵn ở nơi hành quyết để giành chỗ.
“Trông kìa. Không còn lâu nữa, đã đến lúc phải thực hiện.”
Lão nhìn tôi với không khí bực dọc quanh những nét nhăn trên trán.
Chứng tỏ lão không mấy ưa gì tình hình này.
Ngươi là tên bảo thủ và ích kỷ lão già ạ.
Thật mát dạ khi bôi xấu mặt hắn và phải xoay xở để tìm cách sống thêm từng chút.
Nói thẳng ra là ta sẽ không giúp đỡ ngươi đâu.
Dù như thế, tôi vẫn ổn khi để mắt đến vấn đề nhỏ nhặt này.
Nếu mọi thứ đúng kế hoạch, có khả năng con hắc long sẽ tiến vào Harenae trong hôm nay.
Tôi sẽ lấy lý do bản thân không thể hành động vì rắc rối xuất hiện trong giáo hội.
Khi con hắc long nổi cơn thịnh nộ trong thành phố, giáo hội sẽ chịu trách nhiệm cho sự lộn xộn do trì hoãn cuộc chống trả dù vị anh hùng muốn nhất quyết ra mặt.
Tôi sẽ không làm gì ngoài quan sát cái gương mặt khốn khổ từ cô ả suốt đời làm nô ɭệ thấp kém của bọn chúng.
Vòng đời ngắn ngủi của lũ lính gác hay vây quanh tôi với gương mặt điềm tĩnh nghiêm trang và cả lão mục sư ngu xuẩn kia…
Sắc đỏ sẽ đổ đầy lên gương mặt chúng.
Cho dù sẽ có vài kẻ chết, nhưng tôi phi tang nhanh gọn là sẽ không sao.
Quả thật là hiếm khi tôi gặp trở ngại với bọn quái thú hạng B, vẫn ổn thôi nếu ít nhiều biến nó thành vụ náo loạn.
Để phần nào tôi còn có thể góp thêm ít nhân mạng vào đó.
Sẽ là màn trình diễn xuất sắc nếu ra vẻ tôi chiến đấu bằng cả sinh mạng của mình.
Ta hy vọng ngươi sẽ tới, hắc long ạ.
Dù lo lắng khi nó cũng có 〖Thần ngôn〗 và 〖Kiểm tra trạng thái〗.
Nếu đã nhìn qua chỉ số của tôi, có khả năng nó biết sẽ không thể nào giành phần thắng nên run sợ và bỏ đi từ lâu rồi.
Mà đáng nói, nó đã ném cả mạng sống để bảo vệ đứa nô ɭệ, điều đó sẽ diễn ra lần nữa thôi.
Nhưng tính ra nó không có ngốc để dành thời gian suy nghĩ, không làm những chuyện ngớ ngẩn như thế.
Chà, nếu nó không đến thì cuộc hành quyết cuối cùng sẽ diễn ra.
Tôi sẽ khiêu khích nó bằng cách treo cái xác ở nơi có thể trông thấy từ xa.
Nếu con rồng nó mà tiến hóa rồi vươn lên được hạng A thì sẽ có thêm rắc rối.
Tuy vậy hiện vẫn có một khoảng cách khá lớn giữa cấp độ hiện tại và tối đa của nó.
Cực kỳ khó tin đến việc nó có thể đạt tới giai đoạn tiến hóa tiếp theo chỉ trong chưa tới một tuần.
Nó không thể nào thành công nâng trình lên được mức đó lẫn liên tục được.
Tôi cũng đã từng làm những điều dại đột đó, đến mức vô số những người đi theo tôi chết oan mạng.
Không, đó điều là những sai lầm.
Tôi vẫn còn non kinh nghiệm lắm.
“Nếu cậu hành xử quá mức cho phép thì ta sẽ phải cân nhắc. Đừng nghĩ rằng giáo hội có thể bao che cậu mãi mãi.”
Ngươi nói với ta mấy câu đó suốt.
Không có anh hùng, giáo hội Harenae chẳng là cái thá gì cả.
Vì vậy ngươi sẽ không thể nào bài trừ ta được.
“Thật khủng khϊếp khi nói về điều đó, ngài biết mà. Nhân tiện, khởi nguồn của vấn đề, Adofu không thể lần ra dựa vào Ấn dấu tù nhân sao? Quan trọng hơn cả thần nữa, chuyện của giáo hội chẳng lẽ không cần được giữ kín sao? À phải, Adofu sẽ chẳng dám manh động gì nếu ông ta thật sự đã bị đóng dấu nhỉ? Thần cảm thấy vô cùng cảm thông với ngài…”
“Không đời nào ta tin mấy chuyện vớ vẩn như vậy! Chính ta là người đã xác nhận rồi!”
“Sao ngài phải làm ồn lên như thế? Nếu bất cứ lời nào trong đó lọt ra khỏi bức tường này, thì ngài, đức cha ạ, sẽ phải lãnh thêm trách nhiệm cho rắc rối phía sau đấy.”
Giáo hội đã đặt Ấn dấu tù nhân sau lưng Adofu.
Nó có khả năng kiểm soát hành động của đối tượng.
Tôi tích cực nhấn mạnh và cáo buộc giáo hội với lý do gì đó mà không đóng đấu hắn ta lại.
Nếu không câu chuyện về việc Adofu chống trả tôi sẽ không đủ sức thuyết phục.
“Thế ngài đã xác định ai là thủ phạm trong việc đó chưa ạ? Hơn nữa, ngài đã phân loại ra người nào có ý định sử dụng Adofu để ám hại thần? Chỉ vì vậy mà thần suýt đi đến suối vàng rồi.”
Lão mục sư tỏ ra nghiêm mặt hơn.
Có vài người được thẩm quyển xử lý Ấn dấu tù nhân.
Với sự quản lý còn non yếu, lão không thể tống cổ bọn cấp dưới được.
Để tôi xem ai sẽ là người bị lão gạch tên đây…
“.........”
Lão mục sư giữ thái độ im lặng khó chịu trước tôi.
Gương mặt hậm hực gì thế hả?
Những đối tượng chịu xử phạt là những kẻ đồng lõa trong vụ bỏ trốn; thân nhân của Adofu là nhóm cần phải loại bỏ thứ hai.
Việc này thích hợp với giáo hội hơn.
Sau khi tôi lan truyền tin đồn thất thiệt về những hành động khả nghi từ gia đình hắn, gã mục sư chắc chắn đã có kế hoạch cho tình huống đó.
Chỉ cần khơi mào nhẹ là xong.
“Cậu cần biết rằng chúng ta đã phải chịu áp lực rất lớn đến từ việc yêu cầu thả tự do cho đứa nô ɭệ nhân thú bên phía Ardezia! Xử tử công khai một giống loài gớm ghiếc như thế có khác gì vùi danh tiếng của giáo hội xuống vũng lầy chứ! Cậu đang nghĩ gì thế hả!?”
Nóng nảy nữa rồi.
Cứ lãi nhãi miết.
“Sẽ không sao ạ. Chúng ta không cần phải nghe theo những gì mà Ardezia lên tiếng. Và hơn nữa, chừng nào thần còn ở đây, chúng sẽ không thể gây hại được đến Harenae. Sẽ là một tiền lệ xấu nếu để bọn tội phạm lộng hành trong chính thành phố của chúng ta. Hãy vững vàng lên, thưa đức cha.”
Cô gái nhân thú kia.
Nó là đứa sẽ chết cùng với đám người thân của Adofu.
Tôi đã che chở khi cô ả kiệt quệ trong hoang mạc lúc tôi đang trên đường tiêu diệt con hắc long.
Cô ta nhận ra nếu trở về Harenae sẽ lại biến thành nô ɭệ nên đã thông đồng với Adofu.
Cả hai tên đều khước từ lòng tốt của tôi, đầu độc và làm tôi suy yếu, sau đó là cố gắng gϊếŧ hại tôi.
Tôi đã có nguy cơ bị hạ gục trong cuộc đấu với Adofu.
Dù đã bị thương nặng nề, hắn vẫn có cơ hội bỏ chạy.
Thiệt hại mà tôi nhận phải cũng kinh khủng không kém, thế nên đã từ bỏ nhiệm vụ chinh phạt con hắc long.
Tôi chỉ có thể bắt giữ cô gái nhân thú và mang về Harenae.
Với lòng nhiệt thành và trái tim nhân hậu, tôi đã năn nỉ giáo hội thả tự do cho cô ta.
Tuy nhiên, tội danh cho việc chống lại vị anh hùng là không thể dung thứ được.
Yêu cầu của tôi bị từ chối và án tử đã được quyết định.
Bị ràng buộc với giáo mục vì hòa bình và trật tự của Harenae, tôi đành phải chấp nhận, cảm động biết mấy.
Dĩ nhiên câu chuyện thật sự thì hoàn toàn khác, chỉ là xu hướng thời đại thôi mà.
Tuy có chút gì đó hơi lãng, nhưng cũng đủ tốt rồi.
Tôi trở thành vị anh hùng có lòng tốt cao đẹp với tinh thần chính nghĩa mạnh mẽ.
Dừng lại cạnh ô cửa sổ nhỏ khi lão mục sư vừa đi qua, tôi nhìn xuống con phố.
Một đám đông đã tập trung sẵn ở nơi hành quyết để giành chỗ.
“Trông kìa. Không còn lâu nữa, đã đến lúc phải thực hiện.”
Lão nhìn tôi với không khí bực dọc quanh những nét nhăn trên trán.
Chứng tỏ lão không mấy ưa gì tình hình này.
Ngươi là tên bảo thủ và ích kỷ lão già ạ.
Thật mát dạ khi bôi xấu mặt hắn và phải xoay xở để tìm cách sống thêm từng chút.
Nói thẳng ra là ta sẽ không giúp đỡ ngươi đâu.
Dù như thế, tôi vẫn ổn khi để mắt đến vấn đề nhỏ nhặt này.
Nếu mọi thứ đúng kế hoạch, có khả năng con hắc long sẽ tiến vào Harenae trong hôm nay.
Tôi sẽ lấy lý do bản thân không thể hành động vì rắc rối xuất hiện trong giáo hội.
Khi con hắc long nổi cơn thịnh nộ trong thành phố, giáo hội sẽ chịu trách nhiệm cho sự lộn xộn do trì hoãn cuộc chống trả dù vị anh hùng muốn nhất quyết ra mặt.
Tôi sẽ không làm gì ngoài quan sát cái gương mặt khốn khổ từ cô ả suốt đời làm nô ɭệ thấp kém của bọn chúng.
Vòng đời ngắn ngủi của lũ lính gác hay vây quanh tôi với gương mặt điềm tĩnh nghiêm trang và cả lão mục sư ngu xuẩn kia…
Sắc đỏ sẽ đổ đầy lên gương mặt chúng.
Cho dù sẽ có vài kẻ chết, nhưng tôi phi tang nhanh gọn là sẽ không sao.
Quả thật là hiếm khi tôi gặp trở ngại với bọn quái thú hạng B, vẫn ổn thôi nếu ít nhiều biến nó thành vụ náo loạn.
Để phần nào tôi còn có thể góp thêm ít nhân mạng vào đó.
Sẽ là màn trình diễn xuất sắc nếu ra vẻ tôi chiến đấu bằng cả sinh mạng của mình.
Ta hy vọng ngươi sẽ tới, hắc long ạ.
Dù lo lắng khi nó cũng có 〖Thần ngôn〗 và 〖Kiểm tra trạng thái〗.
Nếu đã nhìn qua chỉ số của tôi, có khả năng nó biết sẽ không thể nào giành phần thắng nên run sợ và bỏ đi từ lâu rồi.
Mà đáng nói, nó đã ném cả mạng sống để bảo vệ đứa nô ɭệ, điều đó sẽ diễn ra lần nữa thôi.
Nhưng tính ra nó không có ngốc để dành thời gian suy nghĩ, không làm những chuyện ngớ ngẩn như thế.
Chà, nếu nó không đến thì cuộc hành quyết cuối cùng sẽ diễn ra.
Tôi sẽ khiêu khích nó bằng cách treo cái xác ở nơi có thể trông thấy từ xa.
Nếu con rồng nó mà tiến hóa rồi vươn lên được hạng A thì sẽ có thêm rắc rối.
Tuy vậy hiện vẫn có một khoảng cách khá lớn giữa cấp độ hiện tại và tối đa của nó.
Cực kỳ khó tin đến việc nó có thể đạt tới giai đoạn tiến hóa tiếp theo chỉ trong chưa tới một tuần.
Nó không thể nào thành công nâng trình lên được mức đó lẫn liên tục được.
Tôi cũng đã từng làm những điều dại đột đó, đến mức vô số những người đi theo tôi chết oan mạng.
Không, đó điều là những sai lầm.
Tôi vẫn còn non kinh nghiệm lắm.
“Nếu cậu hành xử quá mức cho phép thì ta sẽ phải cân nhắc. Đừng nghĩ rằng giáo hội có thể bao che cậu mãi mãi.”
Ngươi nói với ta mấy câu đó suốt.
Không có anh hùng, giáo hội Harenae chẳng là cái thá gì cả.
Vì vậy ngươi sẽ không thể nào bài trừ ta được.
“Thật khủng khϊếp khi nói về điều đó, ngài biết mà. Nhân tiện, khởi nguồn của vấn đề, Adofu không thể lần ra dựa vào Ấn dấu tù nhân sao? Quan trọng hơn cả thần nữa, chuyện của giáo hội chẳng lẽ không cần được giữ kín sao? À phải, Adofu sẽ chẳng dám manh động gì nếu ông ta thật sự đã bị đóng dấu nhỉ? Thần cảm thấy vô cùng cảm thông với ngài…”
“Không đời nào ta tin mấy chuyện vớ vẩn như vậy! Chính ta là người đã xác nhận rồi!”
“Sao ngài phải làm ồn lên như thế? Nếu bất cứ lời nào trong đó lọt ra khỏi bức tường này, thì ngài, đức cha ạ, sẽ phải lãnh thêm trách nhiệm cho rắc rối phía sau đấy.”
Giáo hội đã đặt Ấn dấu tù nhân sau lưng Adofu.
Nó có khả năng kiểm soát hành động của đối tượng.
Tôi tích cực nhấn mạnh và cáo buộc giáo hội với lý do gì đó mà không đóng đấu hắn ta lại.
Nếu không câu chuyện về việc Adofu chống trả tôi sẽ không đủ sức thuyết phục.
“Thế ngài đã xác định ai là thủ phạm trong việc đó chưa ạ? Hơn nữa, ngài đã phân loại ra người nào có ý định sử dụng Adofu để ám hại thần? Chỉ vì vậy mà thần suýt đi đến suối vàng rồi.”
Lão mục sư tỏ ra nghiêm mặt hơn.
Có vài người được thẩm quyển xử lý Ấn dấu tù nhân.
Với sự quản lý còn non yếu, lão không thể tống cổ bọn cấp dưới được.
Để tôi xem ai sẽ là người bị lão gạch tên đây…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.