Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất
Quyển 7 - Chương 336: Di tích bên cây đại thụ
Nekoko
20/07/2022
Bên dưới thân cây đại thụ có lối vào của một công trình.
Cánh cửa bên phải còn nguyên vẹn nhưng bên trái đã đổ nát.
Những mảnh vụn nằm lẫn trong các gốc cây.
Tôi ngập ngừng một chút nhưng vẫn không kiềm được tính hiếu kỳ.
Khi đi lại gần, tôi cùng cô bạn cắn đứt vài rễ cây vướng víu trên đường.
Có những đường chạm khắc trên cánh cửa bị sập.
Tôi lấy chân trước chùi sạch bụi đất dính bên trên.
Nó trông như chữ tượng hình hơn là nét vẽ.
Vì chưa hoàn toàn sạch sẽ, lúc đầu tôi cũng không biết mình đang thấy gì nữa.
Nhưng khi nhìn kỹ hơn tôi nhận ra ký tự đầu tiên.
Ngay sau đó đầu tôi bỗng nóng bừng.
「あw/g/ntnzえ/ga」
Nó là sự kết hợp của hiragana và tiếng la-tinh.
Phần lớn chúng bị hư hại đến mức không đọc được, có một số trông giống chữ cái hiragana tuy hơi khác.
G- Gì thế này?
Có vẻ khá cổ xưa…
Chẳng lẽ từng có những người khác đến từ Trái đất như tôi?
Cách sắp xếp chữ cái lạ quá…
Chẳng biết tôi có hiểu được nếu tiếp tục suy luận.
Tôi có dự cảm công trình này sẽ có thứ làm sáng tỏ rằng tôi là ai.
Không mang theo bất kỳ ký ức nào từ khi trở thành rồng, vì vậy tôi không có nhiều thông tin về thế giới tiền kiếp.
Thậm chí khi nghĩ về chuyện này thì tôi vẫn chưa nhận được câu trả lời nào, nên tôi cũng chẳng thèm bận tâm việc tôi có mặt ở thế giới ở đây.
Nhưng khi thấy một thứ trông như thế, tôi sẽ không bỏ qua nữa.
Nói đơn giản là khơi dậy lại trí tò mò của tôi.
Đứng phía trước cánh cửa, cô bạn nhìn tôi e dè.
「...Đi vào ư? Tôi có cảm giác không ổn về nơi này」
...Tôi công nhận.
Nhưng không chừng tôi sẽ tìm được nguồn gốc của mình.
Thậm chí sẽ liều mạng để làm sáng tỏ bí ẩn.
Kéo theo Aro và những người khác sẽ rất phiền, kể cả cô bạn…
Tôi lại sợ để bọn họ lại sẽ bị quái thú trên đảo tấn công…
「Cứ thực hiện điều mà anh muốn. Tôi sẽ cùng đồng hành」
Cô ấy nói và nhìn cơ thể chúng tôi.
「Nhưng nhớ kiếm cái gì cho ngon miệng nhé? Dù sao chỉ có mỗi anh điều khiển bốn chân thôi」
Cô…!
Aro nhảy khỏi đầu tôi rồi dùng 〖Gió lốc〗 để hạ cánh, ưỡn ngực tỏ vẻ tự tin.
Petit Nightmare bước đến bên cạnh con bé.
M- Mọi người…!
Mộc quái chạy đến cánh cửa ngước lên…
Rất nguy hiểm, không khó để tìm thấy một cái cây khác ngoài kia, vậy nên mày hãy ở lại mà chờ đi được không?
Dù sao đi nữa, tôi không có lý do gì để mãi ở đây.
Vừa kỳ vọng vừa lo sợ, tôi dò xét khu vực phía sau cánh cửa.
Một công trình cổ đại, phần nóc có nhiều lỗ hổng để ánh sáng xuyên qua, cho nên bên trong không phải tối hoàn toàn.
Tôi bước đi và cảnh giác bằng 〖Cảm quan〗.
Rộng thật.
Cơ thể tôi có lớn thêm một chút vẫn đi lọt.
Những cột trụ điêu khắc khổng lồ đỡ dàn mái ra vẻ như một ngôi đền.
Phía sau hành lang rộng lớn, tôi thấy hai bóng người.
Bên trong khá tối nên tôi không thấy rõ mặt.
Nhưng có vẻ họ đã ở đây rất lâu chờ tôi đến.
Trông thấy tôi, họ từ từ tiến lại.
Có thứ nhảy theo bên cạnh.
Thú nuôi ư?
Tôi nuốt cổ.
Khi đi thêm một bước, tôi nhận ra họ không mặc quần áo.
Chẳng có đầu, mặt nằm ở trước ngực.
Bọn Adam chứ đâu.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Adam
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 60/100
HP: 729/729
MP: 374/374
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Adam
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 67/100
HP: 785/785
MP: 423/423
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Hai anh chàng đẹp trai bước tới chỗ tôi với gương mặt lạnh lùng.
Tôi lùi lại, họ liền tăng tốc điên cuồng đuổi theo.
Thứ đang nhảy theo là một con quái kỳ cục.
Nó chỉ có mỗi một chân từ đầu trở xuống.
Mái tóc dài, môi và mắt có chút nữ tính, nhưng nó khiến tôi diễn tả sao đây.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Eve
Trạng thái: Bình thường
Lv: 70/100
HP: 476/476
MP: 598/660
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đéo đéo đéo nghỉ giỡn!
Anh mày out game!
Thế quái nào mà phục vụ chúng nổi chứ!
Cả ba đứa có cấp độ thấp hơn một chút so với tên mà tôi đã săn được, nhưng kiểu gangbang thì xin kiếu.
Ba hạng A- là thấy cười hết nổi rồi.
Cả Adam và Eve dáng vẻ gì mà phá hoại bộ phận cảm biến quang học của người khác dữ dzậy?
Đặt tên trá hình vãi mà!
Không được, không đời nào.
Tôi nghĩ sẽ tự mình giải quyết, nhưng bị đè quyết thì thôi.
Cả đám mà nhào lên một lượt thì lỗ nào còn nguyên vẹn chứ.
Chẳng lẽ chỗ này là chỗ trú ẩn của lũ Adam?
Chúng quả nhiên không phải là quái thú xuất hiện tùy tiện mà.
Nếu ở lại chiến đấu, tất nhiên tôi sẽ bị ȶɦασ toe toét.
Tôi quay ngược lại, đón Aro vào miệng và tóm lấy Mộc quái lao ra cửa.
Con nhện cũng đã nằm trên đầu cô bạn rồi.
Tôi tung người khỏi lối ra, bay lên không trung.
Nhưng nếu cứ bay bên trên tôi sẽ là mục tiêu của 〖Trọng trường〗.
Cho nên tôi lướt vòng qua cây đại thụ.
Nếu khiến chúng nhắm trượt thì tốt.
D- Dù tôi có mạnh hơn một chút thì việc đi vào di tích vẫn khó khăn.
Hoặc, Aro và mọi người cùng phối hợp hạ gục một tên, may ra còn thành công…
Cánh cửa bên phải còn nguyên vẹn nhưng bên trái đã đổ nát.
Những mảnh vụn nằm lẫn trong các gốc cây.
Tôi ngập ngừng một chút nhưng vẫn không kiềm được tính hiếu kỳ.
Khi đi lại gần, tôi cùng cô bạn cắn đứt vài rễ cây vướng víu trên đường.
Có những đường chạm khắc trên cánh cửa bị sập.
Tôi lấy chân trước chùi sạch bụi đất dính bên trên.
Nó trông như chữ tượng hình hơn là nét vẽ.
Vì chưa hoàn toàn sạch sẽ, lúc đầu tôi cũng không biết mình đang thấy gì nữa.
Nhưng khi nhìn kỹ hơn tôi nhận ra ký tự đầu tiên.
Ngay sau đó đầu tôi bỗng nóng bừng.
「あw/g/ntnzえ/ga」
Nó là sự kết hợp của hiragana và tiếng la-tinh.
Phần lớn chúng bị hư hại đến mức không đọc được, có một số trông giống chữ cái hiragana tuy hơi khác.
G- Gì thế này?
Có vẻ khá cổ xưa…
Chẳng lẽ từng có những người khác đến từ Trái đất như tôi?
Cách sắp xếp chữ cái lạ quá…
Chẳng biết tôi có hiểu được nếu tiếp tục suy luận.
Tôi có dự cảm công trình này sẽ có thứ làm sáng tỏ rằng tôi là ai.
Không mang theo bất kỳ ký ức nào từ khi trở thành rồng, vì vậy tôi không có nhiều thông tin về thế giới tiền kiếp.
Thậm chí khi nghĩ về chuyện này thì tôi vẫn chưa nhận được câu trả lời nào, nên tôi cũng chẳng thèm bận tâm việc tôi có mặt ở thế giới ở đây.
Nhưng khi thấy một thứ trông như thế, tôi sẽ không bỏ qua nữa.
Nói đơn giản là khơi dậy lại trí tò mò của tôi.
Đứng phía trước cánh cửa, cô bạn nhìn tôi e dè.
「...Đi vào ư? Tôi có cảm giác không ổn về nơi này」
...Tôi công nhận.
Nhưng không chừng tôi sẽ tìm được nguồn gốc của mình.
Thậm chí sẽ liều mạng để làm sáng tỏ bí ẩn.
Kéo theo Aro và những người khác sẽ rất phiền, kể cả cô bạn…
Tôi lại sợ để bọn họ lại sẽ bị quái thú trên đảo tấn công…
「Cứ thực hiện điều mà anh muốn. Tôi sẽ cùng đồng hành」
Cô ấy nói và nhìn cơ thể chúng tôi.
「Nhưng nhớ kiếm cái gì cho ngon miệng nhé? Dù sao chỉ có mỗi anh điều khiển bốn chân thôi」
Cô…!
Aro nhảy khỏi đầu tôi rồi dùng 〖Gió lốc〗 để hạ cánh, ưỡn ngực tỏ vẻ tự tin.
Petit Nightmare bước đến bên cạnh con bé.
M- Mọi người…!
Mộc quái chạy đến cánh cửa ngước lên…
Rất nguy hiểm, không khó để tìm thấy một cái cây khác ngoài kia, vậy nên mày hãy ở lại mà chờ đi được không?
Dù sao đi nữa, tôi không có lý do gì để mãi ở đây.
Vừa kỳ vọng vừa lo sợ, tôi dò xét khu vực phía sau cánh cửa.
Một công trình cổ đại, phần nóc có nhiều lỗ hổng để ánh sáng xuyên qua, cho nên bên trong không phải tối hoàn toàn.
Tôi bước đi và cảnh giác bằng 〖Cảm quan〗.
Rộng thật.
Cơ thể tôi có lớn thêm một chút vẫn đi lọt.
Những cột trụ điêu khắc khổng lồ đỡ dàn mái ra vẻ như một ngôi đền.
Phía sau hành lang rộng lớn, tôi thấy hai bóng người.
Bên trong khá tối nên tôi không thấy rõ mặt.
Nhưng có vẻ họ đã ở đây rất lâu chờ tôi đến.
Trông thấy tôi, họ từ từ tiến lại.
Có thứ nhảy theo bên cạnh.
Thú nuôi ư?
Tôi nuốt cổ.
Khi đi thêm một bước, tôi nhận ra họ không mặc quần áo.
Chẳng có đầu, mặt nằm ở trước ngực.
Bọn Adam chứ đâu.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Adam
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 60/100
HP: 729/729
MP: 374/374
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Adam
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 67/100
HP: 785/785
MP: 423/423
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Hai anh chàng đẹp trai bước tới chỗ tôi với gương mặt lạnh lùng.
Tôi lùi lại, họ liền tăng tốc điên cuồng đuổi theo.
Thứ đang nhảy theo là một con quái kỳ cục.
Nó chỉ có mỗi một chân từ đầu trở xuống.
Mái tóc dài, môi và mắt có chút nữ tính, nhưng nó khiến tôi diễn tả sao đây.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Eve
Trạng thái: Bình thường
Lv: 70/100
HP: 476/476
MP: 598/660
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đéo đéo đéo nghỉ giỡn!
Anh mày out game!
Thế quái nào mà phục vụ chúng nổi chứ!
Cả ba đứa có cấp độ thấp hơn một chút so với tên mà tôi đã săn được, nhưng kiểu gangbang thì xin kiếu.
Ba hạng A- là thấy cười hết nổi rồi.
Cả Adam và Eve dáng vẻ gì mà phá hoại bộ phận cảm biến quang học của người khác dữ dzậy?
Đặt tên trá hình vãi mà!
Không được, không đời nào.
Tôi nghĩ sẽ tự mình giải quyết, nhưng bị đè quyết thì thôi.
Cả đám mà nhào lên một lượt thì lỗ nào còn nguyên vẹn chứ.
Chẳng lẽ chỗ này là chỗ trú ẩn của lũ Adam?
Chúng quả nhiên không phải là quái thú xuất hiện tùy tiện mà.
Nếu ở lại chiến đấu, tất nhiên tôi sẽ bị ȶɦασ toe toét.
Tôi quay ngược lại, đón Aro vào miệng và tóm lấy Mộc quái lao ra cửa.
Con nhện cũng đã nằm trên đầu cô bạn rồi.
Tôi tung người khỏi lối ra, bay lên không trung.
Nhưng nếu cứ bay bên trên tôi sẽ là mục tiêu của 〖Trọng trường〗.
Cho nên tôi lướt vòng qua cây đại thụ.
Nếu khiến chúng nhắm trượt thì tốt.
D- Dù tôi có mạnh hơn một chút thì việc đi vào di tích vẫn khó khăn.
Hoặc, Aro và mọi người cùng phối hợp hạ gục một tên, may ra còn thành công…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.