Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất
Quyển 3 - Chương 154: Nếu hôm nay là ngày cuối
Nekoko
20/07/2022
“Guuuooo”
Lúc tôi ngáp một tiếng thật to, thỏ banh chui ra khỏi đụn cát.
“Pefu…”
Sau khi dụi mắt còn ngáy ngủ bằng đôi tai nó lại tiếp tục che miệng lại để ngáp.
Cặp tai đó đa dụng ghê.
Nhiều khả năng nó là đôi tay chăng?
Nếu nó thích thì còn cầm kiếm múa lửa được luôn.
Hết giờ ngủ rồi đó nghen.
Tôi vẫn phải lên đường đến thành phố cảng.
Mặc dù Nina nói nơi đó khá là gần, tôi vẫn chưa thấy bóng dáng nó đâu cả…
Tôi lại chẳng muốn phí thời gian, cần phải nắm rõ vị trí nơi thành phố.
Nếu bay lên cao rồi xác định chính xác chỗ ấy.
À còn nữa, Nina vẫn còn bên trong miệng thỏ banh.
Chúng tôi đã cùng thống nhất đó là chỗ an toàn nhất để ngủ.
Sẽ là một thảm kịch kinh dị nếu tôi vô tình nuốt phải trong lúc ngon giấc.
Mà dù sao, bản thân tôi cũng đã đầy tội lỗi, sẽ chẳng thành vấn đề khi tôi cắn nhẹ một phát nhỉ.
Đừng tưởng bở, làm thật đó.
Nhờ vào kỹ năng 〖Không gian lưu trữ〗 của thỏ banh mà không bị ướt phải nước bọt, ngay cả khi nhét Nina vào bên trong.
Ờ thì cũng dính phải một ít, nhưng không nhiều.
Rõ ràng có một chiều không gian khác bên trong bụng thỏ banh hoạt động như một kho chứa.
Bản thân thỏ banh nói rằng nơi đó chẳng thấy được bất cứ thứ gì.
Riêng Nina lại bảo nó rất “ấm cúng và thoải mái”.
Thỏ banh cực kỳ hữu dụng luôn.
Mày nên đồng hành bên cạnh con người thay vì ở nơi hoang mạc đầy rẫy quái thú, làm tao phải phát ghen đấy.
“Pepu”
Nina xuất hiện bên trong miệng thỏ banh.
Nó dùng tai nâng cô ấy ra và nhẹ nhàng đặt xuống mặt đất.
Trước tia nắng sáng cô chậm rãi thức dậy.
Vẫn còn mê mẫn say giấc nồng mà thỏ banh phải giúp đỡ cô ấy đứng dậy.
“Ah, cám ơn bóng xù-chan”
Nina xoa đầu thỏ banh.
Họ thật sự đã trở thành đôi bạn vô cùng thân thiết.
Nhưng vẫn còn rất xa vời đối với người còn lại.
“Guru”
Nina ơi, thành phố cảng nằm ở chỗ nào?
Còn bao xa nữa thì chúng ta tới nơi?
“......”
Chẳng có lấy một lời hồi đáp.
Sao vậy, có chuyện gì?
“Pefu…”
Thỏ banh nhắm chặt mắt lại khi phát lên một tiếng kêu lớn.
Không thấy cô ấy trả lời chẳng lẽ vì thỏ banh không phiên dịch ý nghĩ của tôi?
Nó luôn luôn truyền đạt giúp tôi mà, có thể vì tôi đã quá lời với nó suốt thời gian qua.
Ê nè thỏ banh, dịch cho anh mày nhanh.
Mày vẫn còn mơ ngủ hả?
「Nhức bụng, buồn ngủ」
Hôm qua nó đã ăn nhiều hơn thông thường…
Rất mừng khi việc này kiềm chế cái miệng của nó lại một chút.
Nếu cứ tiếp tục để nó ăn tự do như hiện tại, tôi dám tin tự bản thân nó sẽ trở nên vô dụng trong môi trường hoang dã này.
「Tỉnh dậy! Thức rồi! Bắt đầu phiên dịch!」
Oh hố!...
Nó không muốn phần ăn của mình bị giảm lại.
“Pefu”
「Thành phố, bao xa」
“...Nếu lên đường sớm, tôi nghĩ chúng ta sẽ đến nơi ngay trong hôm nay. Theo trí nhớ, trên đường đi gặp phải một cái xương sọ khổng lồ nghĩa là chúng ta đã đến rất gần”
Nhìn theo hướng Nina chỉ tay, có một thứ trông như bộ xương khủng long bị chôn vùi ở đấy.
Có thể là của một con rồng.
Tôi không có đủ trí tưởng tượng phong phú để hình dung ra loài khủng long đi loanh quanh nơi hoang mạc này đâu.
Kích cỡ của nó cũng khá giống tôi đấy chứ.
Tôi chẳng muốn nghĩ đến việc có những loài quái thú to tướng như vậy tồn tại quanh nơi đây.
Nó trông tương đối lâu đời và gần như hòa nhập với cát, nên tôi cũng thấy an tâm khi không gặp phải lũ kinh khủng như thế.
Cách tôi dùng để đối phó với con rết khổng lồ và lũ kiến có đến tận 36 kế luôn nhé, nên tôi mong đợi đừng gặp phải thứ nào đó ngộ nghĩnh chui ra nữa. (Trans: tẩu là thượng sách :v)
Để xem… ngay trong hôm nay hử?
Thay vì cuốc bộ, tôi có thể dzọt thẳng tới thành phố cảng khi 〖Lăn〗 liền tù tỳ như tốc độ dịch truyện thần thánh.
Đành gắng gượng vậy, tất cả vì dành cho Nina.
Ngoài ra, danh hiệu 〖Tinh thần quả cảm〗 cũng đã lên Lv.7, sau này sẽ dễ dàng đạt được bạch ma pháp hơn.
(Trans: nhắc lại tý, tiếng anh là ‘Spirit Relief’, được trans cũ lấy tên là ‘Anh hùng bé nhỏ’, còn trans mới này đéo care mấy bạn nhớ hay không, mình còn định đặt là ‘Bản tính liều mạng’ nữa kìa :v)
Tôi có dự định thu nhận 〖Hồi sức〗 vào lúc sắp tới.
Ngay cả thỏ banh cũng đã sử dụng được nó.
Liệu tôi có làm được không, và với Nina nữa?
Nếu thành thạo ma thuật hồi phục, cuộc sống của Nina trong thành phố sẽ có sự chuyển biến.
Tôi không dám chắc bản thân sẽ học được trong ngày hôm nay, nhưng đã từng sử dụng được thành công, thời còn trẻ trâu. (Trans: rồng con ý w)
Có lẽ loại ma thuật đơn giản đó khá dễ đạt tới, bởi nó cũng thực sự không được công nhận thuộc hàng kỹ năng.
Hơn nữa, nó cũng rất có ích vì chữa lành được những vết thương nhẹ.
“Gurua”
Tôi cần thực hành liền mới được.
Thỏ banh, dạy anh mày và Nina ma pháp hồi phục đi.
“Pefu?”
「Cả Nina?」
“Gau”
Đúng vậy, tôi nghĩ cũng thật tiện lợi khi tranh thủ học ma pháp trước lúc Nina đi đến thành phố cảng.
Điều này sẽ khiến vị thế của cô ấy khá hơn, và tôi cũng đang đòi hỏi khả năng ấy.
Thỏ banh đọc suy nghĩ của tôi và quay sang Nina.
“Pefu”
「Trước khi chia tay, học bạch ma thuật」
“......Nhưng mà…..”
Hmm, sao lại có cái cảm giác làm tôi không mong đợi vậy…
Tôi đã tin đó là ý tưởng hay.
Chắc là không dễ để ghi nhớ được khả năng ấy.
Nếu lấy được 〖Hồi sức〗 đơn giản thế, thì mọi người đã được trang bị nó từ lâu rồi.
Tôi không có nhiều hiểu biết về cách thế giới này vận động, có thể còn có sự khác biệt trong năng lực của mỗi người học.
Và rõ ràng luôn, kiến thức của tôi hạn hẹp.
Tôi cực kỳ thông thái nhưng đó là khi còn ở thế bên kia kìa, còn ở cái chốn này thì ngu như con cóc. (Trans: ngốc như…)
Tôi có thể bồi đắp kinh nghiệm bằng 〖Kiểm tra trạng thái〗... nhưng với loài người tại nơi đây đâu có cái thứ bá đạo như thế.
Tôi không hề thấy nó xuất hiện với Milia hay ai đó khác.
Với chiều hướng như vậy, khả năng tôi học hỏi được những kỹ năng sẽ tốt hơn so với cư dân tại thế giới này.
Mà trước đó, bộ cách nói của tôi lạ lắm sao?
“Ni-Nina, thì… umm…”
Cô ấy lắp bắp và dần nhỏ tiếng lại.
Có thể thấy rõ cô ấy chuẩn bị khóc.
Gì chứ?
Chẳng lẽ khả năng học ma thuật hồi phục của cô ấy rất tệ?
“Pefu”
Thỏ banh lầm bầm khi cọ vào mặt Nina.
Mày đang dùng 〖Thần giao cách cảm〗 với cô ấy đúng chứ?
Hay chỉ là sự an ủi?
Nghe thấy lời của thỏ banh, Nina bặm môi lại như thể đã có một quyết định chắc chắn.
“Tôi sẽ- nhất định cùng ngài thực hiện!”
Nina nhanh chóng cúi đầu trước tôi.
Ớ, tôi đéo biết cô muốn mong đợi chuyện gì ở tôi cả.
Hình như có sự hiểu lầm tai hại trong việc truyền đạt cuộc trò chuyện vừa rồi, tôi chỉ hi vọng cả hai chúng ta sẽ học được 〖Hồi sức〗 từ thỏ banh thôi mà.
Lúc tôi ngáp một tiếng thật to, thỏ banh chui ra khỏi đụn cát.
“Pefu…”
Sau khi dụi mắt còn ngáy ngủ bằng đôi tai nó lại tiếp tục che miệng lại để ngáp.
Cặp tai đó đa dụng ghê.
Nhiều khả năng nó là đôi tay chăng?
Nếu nó thích thì còn cầm kiếm múa lửa được luôn.
Hết giờ ngủ rồi đó nghen.
Tôi vẫn phải lên đường đến thành phố cảng.
Mặc dù Nina nói nơi đó khá là gần, tôi vẫn chưa thấy bóng dáng nó đâu cả…
Tôi lại chẳng muốn phí thời gian, cần phải nắm rõ vị trí nơi thành phố.
Nếu bay lên cao rồi xác định chính xác chỗ ấy.
À còn nữa, Nina vẫn còn bên trong miệng thỏ banh.
Chúng tôi đã cùng thống nhất đó là chỗ an toàn nhất để ngủ.
Sẽ là một thảm kịch kinh dị nếu tôi vô tình nuốt phải trong lúc ngon giấc.
Mà dù sao, bản thân tôi cũng đã đầy tội lỗi, sẽ chẳng thành vấn đề khi tôi cắn nhẹ một phát nhỉ.
Đừng tưởng bở, làm thật đó.
Nhờ vào kỹ năng 〖Không gian lưu trữ〗 của thỏ banh mà không bị ướt phải nước bọt, ngay cả khi nhét Nina vào bên trong.
Ờ thì cũng dính phải một ít, nhưng không nhiều.
Rõ ràng có một chiều không gian khác bên trong bụng thỏ banh hoạt động như một kho chứa.
Bản thân thỏ banh nói rằng nơi đó chẳng thấy được bất cứ thứ gì.
Riêng Nina lại bảo nó rất “ấm cúng và thoải mái”.
Thỏ banh cực kỳ hữu dụng luôn.
Mày nên đồng hành bên cạnh con người thay vì ở nơi hoang mạc đầy rẫy quái thú, làm tao phải phát ghen đấy.
“Pepu”
Nina xuất hiện bên trong miệng thỏ banh.
Nó dùng tai nâng cô ấy ra và nhẹ nhàng đặt xuống mặt đất.
Trước tia nắng sáng cô chậm rãi thức dậy.
Vẫn còn mê mẫn say giấc nồng mà thỏ banh phải giúp đỡ cô ấy đứng dậy.
“Ah, cám ơn bóng xù-chan”
Nina xoa đầu thỏ banh.
Họ thật sự đã trở thành đôi bạn vô cùng thân thiết.
Nhưng vẫn còn rất xa vời đối với người còn lại.
“Guru”
Nina ơi, thành phố cảng nằm ở chỗ nào?
Còn bao xa nữa thì chúng ta tới nơi?
“......”
Chẳng có lấy một lời hồi đáp.
Sao vậy, có chuyện gì?
“Pefu…”
Thỏ banh nhắm chặt mắt lại khi phát lên một tiếng kêu lớn.
Không thấy cô ấy trả lời chẳng lẽ vì thỏ banh không phiên dịch ý nghĩ của tôi?
Nó luôn luôn truyền đạt giúp tôi mà, có thể vì tôi đã quá lời với nó suốt thời gian qua.
Ê nè thỏ banh, dịch cho anh mày nhanh.
Mày vẫn còn mơ ngủ hả?
「Nhức bụng, buồn ngủ」
Hôm qua nó đã ăn nhiều hơn thông thường…
Rất mừng khi việc này kiềm chế cái miệng của nó lại một chút.
Nếu cứ tiếp tục để nó ăn tự do như hiện tại, tôi dám tin tự bản thân nó sẽ trở nên vô dụng trong môi trường hoang dã này.
「Tỉnh dậy! Thức rồi! Bắt đầu phiên dịch!」
Oh hố!...
Nó không muốn phần ăn của mình bị giảm lại.
“Pefu”
「Thành phố, bao xa」
“...Nếu lên đường sớm, tôi nghĩ chúng ta sẽ đến nơi ngay trong hôm nay. Theo trí nhớ, trên đường đi gặp phải một cái xương sọ khổng lồ nghĩa là chúng ta đã đến rất gần”
Nhìn theo hướng Nina chỉ tay, có một thứ trông như bộ xương khủng long bị chôn vùi ở đấy.
Có thể là của một con rồng.
Tôi không có đủ trí tưởng tượng phong phú để hình dung ra loài khủng long đi loanh quanh nơi hoang mạc này đâu.
Kích cỡ của nó cũng khá giống tôi đấy chứ.
Tôi chẳng muốn nghĩ đến việc có những loài quái thú to tướng như vậy tồn tại quanh nơi đây.
Nó trông tương đối lâu đời và gần như hòa nhập với cát, nên tôi cũng thấy an tâm khi không gặp phải lũ kinh khủng như thế.
Cách tôi dùng để đối phó với con rết khổng lồ và lũ kiến có đến tận 36 kế luôn nhé, nên tôi mong đợi đừng gặp phải thứ nào đó ngộ nghĩnh chui ra nữa. (Trans: tẩu là thượng sách :v)
Để xem… ngay trong hôm nay hử?
Thay vì cuốc bộ, tôi có thể dzọt thẳng tới thành phố cảng khi 〖Lăn〗 liền tù tỳ như tốc độ dịch truyện thần thánh.
Đành gắng gượng vậy, tất cả vì dành cho Nina.
Ngoài ra, danh hiệu 〖Tinh thần quả cảm〗 cũng đã lên Lv.7, sau này sẽ dễ dàng đạt được bạch ma pháp hơn.
(Trans: nhắc lại tý, tiếng anh là ‘Spirit Relief’, được trans cũ lấy tên là ‘Anh hùng bé nhỏ’, còn trans mới này đéo care mấy bạn nhớ hay không, mình còn định đặt là ‘Bản tính liều mạng’ nữa kìa :v)
Tôi có dự định thu nhận 〖Hồi sức〗 vào lúc sắp tới.
Ngay cả thỏ banh cũng đã sử dụng được nó.
Liệu tôi có làm được không, và với Nina nữa?
Nếu thành thạo ma thuật hồi phục, cuộc sống của Nina trong thành phố sẽ có sự chuyển biến.
Tôi không dám chắc bản thân sẽ học được trong ngày hôm nay, nhưng đã từng sử dụng được thành công, thời còn trẻ trâu. (Trans: rồng con ý w)
Có lẽ loại ma thuật đơn giản đó khá dễ đạt tới, bởi nó cũng thực sự không được công nhận thuộc hàng kỹ năng.
Hơn nữa, nó cũng rất có ích vì chữa lành được những vết thương nhẹ.
“Gurua”
Tôi cần thực hành liền mới được.
Thỏ banh, dạy anh mày và Nina ma pháp hồi phục đi.
“Pefu?”
「Cả Nina?」
“Gau”
Đúng vậy, tôi nghĩ cũng thật tiện lợi khi tranh thủ học ma pháp trước lúc Nina đi đến thành phố cảng.
Điều này sẽ khiến vị thế của cô ấy khá hơn, và tôi cũng đang đòi hỏi khả năng ấy.
Thỏ banh đọc suy nghĩ của tôi và quay sang Nina.
“Pefu”
「Trước khi chia tay, học bạch ma thuật」
“......Nhưng mà…..”
Hmm, sao lại có cái cảm giác làm tôi không mong đợi vậy…
Tôi đã tin đó là ý tưởng hay.
Chắc là không dễ để ghi nhớ được khả năng ấy.
Nếu lấy được 〖Hồi sức〗 đơn giản thế, thì mọi người đã được trang bị nó từ lâu rồi.
Tôi không có nhiều hiểu biết về cách thế giới này vận động, có thể còn có sự khác biệt trong năng lực của mỗi người học.
Và rõ ràng luôn, kiến thức của tôi hạn hẹp.
Tôi cực kỳ thông thái nhưng đó là khi còn ở thế bên kia kìa, còn ở cái chốn này thì ngu như con cóc. (Trans: ngốc như…)
Tôi có thể bồi đắp kinh nghiệm bằng 〖Kiểm tra trạng thái〗... nhưng với loài người tại nơi đây đâu có cái thứ bá đạo như thế.
Tôi không hề thấy nó xuất hiện với Milia hay ai đó khác.
Với chiều hướng như vậy, khả năng tôi học hỏi được những kỹ năng sẽ tốt hơn so với cư dân tại thế giới này.
Mà trước đó, bộ cách nói của tôi lạ lắm sao?
“Ni-Nina, thì… umm…”
Cô ấy lắp bắp và dần nhỏ tiếng lại.
Có thể thấy rõ cô ấy chuẩn bị khóc.
Gì chứ?
Chẳng lẽ khả năng học ma thuật hồi phục của cô ấy rất tệ?
“Pefu”
Thỏ banh lầm bầm khi cọ vào mặt Nina.
Mày đang dùng 〖Thần giao cách cảm〗 với cô ấy đúng chứ?
Hay chỉ là sự an ủi?
Nghe thấy lời của thỏ banh, Nina bặm môi lại như thể đã có một quyết định chắc chắn.
“Tôi sẽ- nhất định cùng ngài thực hiện!”
Nina nhanh chóng cúi đầu trước tôi.
Ớ, tôi đéo biết cô muốn mong đợi chuyện gì ở tôi cả.
Hình như có sự hiểu lầm tai hại trong việc truyền đạt cuộc trò chuyện vừa rồi, tôi chỉ hi vọng cả hai chúng ta sẽ học được 〖Hồi sức〗 từ thỏ banh thôi mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.