Tái Sinh (Vampire Và Ma Pháp)
Chương 19
DongYu
10/03/2015
Tái sinh
Tôi nhanh chóng xác định được căn phòng của lớp mình. 10C1.
Khu trường học là khu duy nhất không phân biệt giữa các cấp bậc ma cà rồng. Tạm thời cho dòng thuần là cấp A, dòng ma cà rồng quý tộc có những khả năng thừa hưởng một phần từ dòng thuần là cấp B, còn ma cà rồng thường và con lai được đưa vào cấp C. Tuy nói là không phân biệt, nhưng học viện phân tầng rõ rệt như thế này cũng không hẳn là công tư phân minh.
Phần lớn tầng một là lớp C, tầng hai là lớp B. Lớp B và lớp C đều có thể qua lại với nhau như bình thường, riêng chỉ có cấp A mới duy nhất được ra vào tầng sâu nhất của trường học, hơn nữa lại có khả năng di chuyển đến bất cứ nơi nào mình muốn.
Cho nên mới nói, cho dù xã hội ma cà rồng có tiến bộ đến thế nào đi chăng nữa, cũng không thoát khỏi tầm khống chế và chi phối của quyền lực, từ đó xây dựng nên xã hội ma cà rồng phong kiến giai cấp.
“E hèm, toàn bộ giữ trật tự.” Qua cánh cửa, tôi có thể nghe thấy tiếng bà cô đứng lớp hắng giọng lớn tiếng “Hôm nay lớp ta có một học sinh mới chuyển vào. Vì vài lí do nên học sinh này nhập học muộn. Em mau vào đây.”
Tôi mở cửa bước vào, xung quanh rộ lên những lời bàn tán.
…
“Oa, xinh thật…”
“Năm nay Reine của học viện sẽ có sự thay đổi.”
“Chị Elenoir đẹp thế mà…không biết có phải rơi xuống Vicereine không??”
“Còn phải xem địa vị cái đã. Dù sao chị Elenoir cũng là thuần huyết Bonaparte mà…”
…
“Cả lớp im lặng.” Tiếng bà cô gõ chiếc thước xuống bàn gỗ, cao giọng, sau đó đẩy cao giọng kính nhìn tôi, nói
“Em có thể bắt đầu giới thiệu.”
“À vâng.” Tôi kính lễ cúi thấp đầu, sau đó quay sang đối mặt với những ma cà rồng bên dưới “Tôi là Celine Royalt. Hân hạnh được làm quen.”
…
“Nhà Royalt?? Là nhà nào vậy? Sao tao chưa từng nghe đến?”
“Tao cũng đâu có biết…”
“Ê, hình như họ của cô hiệu trưởng là Royalt…thì phải?”
“Cô hiệu trưởng là thuần huyết mà!!”
“Không lẽ…cháu gái của búp bê bất tử??”
…
“Im lặng.” Bà cô vẫn gõ thước xuống mặt bàn để ổn định đám ma cà rồng đang nhốn nháo bên dưới, thái độ cũng vẫn giống như cũ có điều lại cung kính nói chuyện với tôi “Tiểu thư, cô có thể ngồi bất cứ đâu.”
“Ể?? Ah, ah vâng.” Tôi đảo mắt quanh lớp, chỉ tay về phía cuối lớp, sát bên cửa sổ “Em có thể ngồi đó hay không, thưa cô?”
“Vâng.” Bà cô lại lần nữa cung kính gật đầu
Tôi nhanh chóng xác định được căn phòng của lớp mình. 10C1.
Khu trường học là khu duy nhất không phân biệt giữa các cấp bậc ma cà rồng. Tạm thời cho dòng thuần là cấp A, dòng ma cà rồng quý tộc có những khả năng thừa hưởng một phần từ dòng thuần là cấp B, còn ma cà rồng thường và con lai được đưa vào cấp C. Tuy nói là không phân biệt, nhưng học viện phân tầng rõ rệt như thế này cũng không hẳn là công tư phân minh.
Phần lớn tầng một là lớp C, tầng hai là lớp B. Lớp B và lớp C đều có thể qua lại với nhau như bình thường, riêng chỉ có cấp A mới duy nhất được ra vào tầng sâu nhất của trường học, hơn nữa lại có khả năng di chuyển đến bất cứ nơi nào mình muốn.
Cho nên mới nói, cho dù xã hội ma cà rồng có tiến bộ đến thế nào đi chăng nữa, cũng không thoát khỏi tầm khống chế và chi phối của quyền lực, từ đó xây dựng nên xã hội ma cà rồng phong kiến giai cấp.
“E hèm, toàn bộ giữ trật tự.” Qua cánh cửa, tôi có thể nghe thấy tiếng bà cô đứng lớp hắng giọng lớn tiếng “Hôm nay lớp ta có một học sinh mới chuyển vào. Vì vài lí do nên học sinh này nhập học muộn. Em mau vào đây.”
Tôi mở cửa bước vào, xung quanh rộ lên những lời bàn tán.
…
“Oa, xinh thật…”
“Năm nay Reine của học viện sẽ có sự thay đổi.”
“Chị Elenoir đẹp thế mà…không biết có phải rơi xuống Vicereine không??”
“Còn phải xem địa vị cái đã. Dù sao chị Elenoir cũng là thuần huyết Bonaparte mà…”
…
“Cả lớp im lặng.” Tiếng bà cô gõ chiếc thước xuống bàn gỗ, cao giọng, sau đó đẩy cao giọng kính nhìn tôi, nói
“Em có thể bắt đầu giới thiệu.”
“À vâng.” Tôi kính lễ cúi thấp đầu, sau đó quay sang đối mặt với những ma cà rồng bên dưới “Tôi là Celine Royalt. Hân hạnh được làm quen.”
…
“Nhà Royalt?? Là nhà nào vậy? Sao tao chưa từng nghe đến?”
“Tao cũng đâu có biết…”
“Ê, hình như họ của cô hiệu trưởng là Royalt…thì phải?”
“Cô hiệu trưởng là thuần huyết mà!!”
“Không lẽ…cháu gái của búp bê bất tử??”
…
“Im lặng.” Bà cô vẫn gõ thước xuống mặt bàn để ổn định đám ma cà rồng đang nhốn nháo bên dưới, thái độ cũng vẫn giống như cũ có điều lại cung kính nói chuyện với tôi “Tiểu thư, cô có thể ngồi bất cứ đâu.”
“Ể?? Ah, ah vâng.” Tôi đảo mắt quanh lớp, chỉ tay về phía cuối lớp, sát bên cửa sổ “Em có thể ngồi đó hay không, thưa cô?”
“Vâng.” Bà cô lại lần nữa cung kính gật đầu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.