Chương 25: Biến thái
Hạ Ngân Hoàng
09/12/2020
Ở phòng hoá trang, sau khi Hứa Uyển Ty rời đi tiểu Hinh lo lắng chạy
vào "chị..chị không sao chứ.." cô chỉ thở dài một cái "không sao, đi
thôi".
Sau khi Phương Bách Giao thoả thuận với Âu Duật Phong kí hợp đồng tình nhân với hắn, thì hầu như việc quay phim và các hợp đồng lớn đều liên tục tìm đến cô tất cả đều thuận lợi. Hắn ít ra cũng giữ lời một lần.
Buổi tối ở dinh thự Cảnh Hoàng Viên.
Cô về đến nhà thì gặp ngay Âu Duật Phong đang ngồi gác chéo chân ánh mắt lạnh buốt nhìn cô, hắn sao lại về sớm thế nhỉ. Cô cố tình không quan tâm hắn nhanh chóng để giầy vào kệ ngay ngắn rồi đi thẳng lên lầu.
Phương Bách Giao vẫn phòng hờ khoá cửa thật cẩn thận mới bắt đầu đi tắm.
Tiếng nước chảy róc rách bên trong phòng tắm truyền ra nghe có vẻ khá là thoải mái dễ chịu, dòng nước âm ấm có thể xoá tan sự mệt mõi cả một ngày của cô chưa dừng ở đó, cách cửa đột nhiên bị mở ra một cách nhẹ nhàng cô nhanh tay vơ đại tấm khăn tắm che người lại hét lên "aaaa...anh..biến thái.." Âu Duật Phong bị vẻ mặt hoảng loạn đỏ bừng của Phương Bách Giao không nhịn được bật cười, càng làm hắn nóng rang lên là cơ thể của cô được che bớt đi nhưng nước thấm lên làn da trắng nõn mỏng manh có thể thiêu rụi người khác ngay lập tức.
"Em sợ cái gì, đâu phải là tôi chưa từng thấy" hắn thản nhiên đứng dựa vào cửa phòng tắm ám mị nhìn cô, sự ngại ngùng làm đỏ hết cả mặt cô càng tăng thêm sự quyến rủ uỷ mị đến chết người.
"Anh...ra ngoài đi..tôi cần phải mặc quần áo đấy.."
"Được thôi...tôi giúp em" hắn tiến lại gần cô vừa định chạm vào thì chuông điện thoại đáng ghét reo lên cô mừng rỡ đến mức xúc cả mồ hôi. Hắn tối mặt đành phải ra ngoài, cô lập tức đóng chặt cửa mặc quần áo vào cực nhanh.
Sau khi cuộc gọi kết thúc, khuôn mặt hắn càng xuống sắc hơn lộ vẻ trầm lạnh. Đến hôm nay đã hơn một tháng kể từ khi cô ở cùng với Âu Duật Phong rồi chưa bao giờ cô thấy thần sắc hắn u ám như vậy, cuộc gọi đó hẳn là rất quan trọng.
Đột nhiên hắn xoay người lại nhìn cô khiến cô giật mình lùi lại "anh..anh..tôi hôm nay không được khoẻ" hắn ngồi xuống tay chóng lên giường giản mặt ra thở dài "ngày mai theo tôi về Âu gia" cô đang uống một ngụm nước để bớt căn thẳng cũng bị phun ra hết "xin.. lỗi..anh nói đùa à.." hắn lười biếng trả lời tự đứng dậy cởi áo đi vào phòng tắm. Phương Bách Giao ngẩn ra đó một lúc rồi cũng lắc lắc đầu tỉnh táo đem hết kịch bản ra ngồi đọc thật chăm chú. Chẳng cần quan tâm chuyện của hắn, dù sao thì cũng ba tháng trôi qua nhanh thôi không sao cả...không quan tâm.
Sau khi Phương Bách Giao thoả thuận với Âu Duật Phong kí hợp đồng tình nhân với hắn, thì hầu như việc quay phim và các hợp đồng lớn đều liên tục tìm đến cô tất cả đều thuận lợi. Hắn ít ra cũng giữ lời một lần.
Buổi tối ở dinh thự Cảnh Hoàng Viên.
Cô về đến nhà thì gặp ngay Âu Duật Phong đang ngồi gác chéo chân ánh mắt lạnh buốt nhìn cô, hắn sao lại về sớm thế nhỉ. Cô cố tình không quan tâm hắn nhanh chóng để giầy vào kệ ngay ngắn rồi đi thẳng lên lầu.
Phương Bách Giao vẫn phòng hờ khoá cửa thật cẩn thận mới bắt đầu đi tắm.
Tiếng nước chảy róc rách bên trong phòng tắm truyền ra nghe có vẻ khá là thoải mái dễ chịu, dòng nước âm ấm có thể xoá tan sự mệt mõi cả một ngày của cô chưa dừng ở đó, cách cửa đột nhiên bị mở ra một cách nhẹ nhàng cô nhanh tay vơ đại tấm khăn tắm che người lại hét lên "aaaa...anh..biến thái.." Âu Duật Phong bị vẻ mặt hoảng loạn đỏ bừng của Phương Bách Giao không nhịn được bật cười, càng làm hắn nóng rang lên là cơ thể của cô được che bớt đi nhưng nước thấm lên làn da trắng nõn mỏng manh có thể thiêu rụi người khác ngay lập tức.
"Em sợ cái gì, đâu phải là tôi chưa từng thấy" hắn thản nhiên đứng dựa vào cửa phòng tắm ám mị nhìn cô, sự ngại ngùng làm đỏ hết cả mặt cô càng tăng thêm sự quyến rủ uỷ mị đến chết người.
"Anh...ra ngoài đi..tôi cần phải mặc quần áo đấy.."
"Được thôi...tôi giúp em" hắn tiến lại gần cô vừa định chạm vào thì chuông điện thoại đáng ghét reo lên cô mừng rỡ đến mức xúc cả mồ hôi. Hắn tối mặt đành phải ra ngoài, cô lập tức đóng chặt cửa mặc quần áo vào cực nhanh.
Sau khi cuộc gọi kết thúc, khuôn mặt hắn càng xuống sắc hơn lộ vẻ trầm lạnh. Đến hôm nay đã hơn một tháng kể từ khi cô ở cùng với Âu Duật Phong rồi chưa bao giờ cô thấy thần sắc hắn u ám như vậy, cuộc gọi đó hẳn là rất quan trọng.
Đột nhiên hắn xoay người lại nhìn cô khiến cô giật mình lùi lại "anh..anh..tôi hôm nay không được khoẻ" hắn ngồi xuống tay chóng lên giường giản mặt ra thở dài "ngày mai theo tôi về Âu gia" cô đang uống một ngụm nước để bớt căn thẳng cũng bị phun ra hết "xin.. lỗi..anh nói đùa à.." hắn lười biếng trả lời tự đứng dậy cởi áo đi vào phòng tắm. Phương Bách Giao ngẩn ra đó một lúc rồi cũng lắc lắc đầu tỉnh táo đem hết kịch bản ra ngồi đọc thật chăm chú. Chẳng cần quan tâm chuyện của hắn, dù sao thì cũng ba tháng trôi qua nhanh thôi không sao cả...không quan tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.