Chương 1: Sự khởi đầu
Hạ Ngân Hoàng
09/12/2020
Buổi tối ở nơi này thật vui làm sao xung quanh đều là những gia đình hạnh phúc người người yêu thương nhau.
Quán bar ánh đèn mờ ảo cùng với hương rượu men giúp chúng ta giải toả áp lực của một ngày làm việc mệt mõi.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi của Phương Bách Giao, cô còn nhớ hai năm trước ít nhất cô cũng có người chúc mừng sinh nhật nhưng tiếc là bây giờ đã không còn nữa...
Cô uống rất nhiều rượu đến nỗi trước mắt cô đã thấy mờ mờ ảo ảo, người nhân viên quầy rượu hỏi
"cô à cô chắc là không sao ấy chứ...cô đã say lắm rồi đấy"
Lời nói của người nhân viên đó dường như không lọt vào tai cô nỗi, cô không quan tâm, im lặng uống nốt ly rượu đang cầm trên tay rồi đứng dậy, cô không đứng vững suýt nữa thì ngã.
"tôi.. thanh toán.."
người nhân viên lắc lắc đầu rồi nhanh chóng đưa hoá đơn thanh toán cho cô.
"Reng...reng..."
tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên, khi nhìn vào dãy số trên đó cô mới có tỉnh tỉnh nghe máy
"alo..".
"Bách Giao ... em uống rượu sao, ngày mai là bắt đầu quay phim rồi em có chắc ngày mai ổn không thế, chị đã cố gắn để lấy được vai diễn này cho em đấy".
Đầu giây bên kia trách mắng nhưng bên trong cũng có chút lo lắng. Cô mỉm cười chắc chắn.
"chị Lâm yên tâm... em chắc với chị ngày mai sẽ ổn".
Cúp máy cô đi ra khỏi quán bar, bước chân chao đảo đi loạn xạ. Cuối cùng cô cũng bắt được taxi và về đến nhà an toàn, cô cứ như thế mà nằm xuống giường ngủ thiếp đi.
Hôm sau, chị Lâm đi đi lại lại ... gọi điện cho Phương Bách Giao muốn cháy máy dù còn hơn nữa tiếng nữa mới đến lượt cô quay, chị Lâm biết cô đêm qua uống rượu nên càng thấy lo hơn cho cô tinh thần không tốt sẽ ảnh hưởng đến công việc, đây là bộ phim và là vai diễn đầu tiên ra hồn nhất của Phương Bách Giao.
Phương Bách Giao cuối cùng cũng đến, chị Lâm mừng đến mức muốn ôm lấy cô luôn, đạo diễn hô to
"Phương Bách Giao đến cảnh của cô, mau đi chuẩn bị đi"
chị Lâm nhanh chóng gọi Tiểu Hinh trợ lí của Phương Bách Giao đến chuẩn bị cho cô, Tiểu Hinh nhanh nhẹn chưa đầy hai mươi phút đã xong makeup lẫn trang phục.
Trời mờ tối buổi quay phim tạm kết thúc mọi người quay về nghĩ ngơi riêng cô thì đạo diễn lại nói nhỏ
"cô Phương, thật ra tôi được mời tham dự tiệc rượu thay cho giám đốc đoàn phim này nhưng tự nhiên tôi lại thấy đau bụng nhưng nếu không đi thì ông ta sẽ băm tôi ra mất..tôi muốn nhờ cô"
nét mặt của đạo diễn có thể thấy ông ta đang đau biết nhường nào, mọi người ở đây đều là những người vào nghề lâu năm, nên người dễ dàng có thể nhờ giúp được chỉ có Phương Bách Giao cô thấy cũng không có gì quá đáng chỉ là một bữa tiệc đi cũng không sao nên gật đồng đồng ý giúp ông ta.
Sau khi cô kể lại cho chị Lâm nghe suýt nữa chị ấy ngất xỉu vì vui
"Bách Giao... em may mắn lắm đấy, buổi tiệc này là do tập đoàn Âu Hoàng - Âu thị tổ chức có rất nhiều nhân vật tiếng tăm em nhất định phải tạo nhiều mối quan hệ càng lớn càng tốt đấy...chị sẽ giúp em chọn trang phục ngay bây giờ"
Phương Bách Giao thở dài cười khổ rồi cùng với tiểu Hinh theo sau chị Lâm.
Tiểu Hinh nhìn thấy sự mệt mõi của cô , cậu lo lắng hỏi
"chị Bách Giao chị có ổn thật không..."
Phương Bách Giao mỉm cười
"không sao ... chị đi cho có mặt thôi mà".
________________________________________
Khách sạn Hoàng Vương nơi được xem là khách sạn cao cấp hạng A của Đế Đô này, tất cả những người có tiếng tăm địa vị hầu như họ đều lựa chọn ở đây để mở tiệc hoặc nghỉ ngơi.
Âu Hoàng - Âu thị tập đoàn tài chính lớn mạnh đứng đầu nhất nhì ở thế giới, là gia tộc giàu có khiến ai ai cũng phải kiên nễ dè đặt trước thế lực của họ. Hiện tại chủ tịch đương nhiệm của Âu Hoàng là con trai duy nhất của Âu gia - Âu Duật Phong, người đàn ông được mệnh danh là ông hoàng tài chính chưa có bất cứ ai có thể qua mặt được hắn, đối đầu với hắn chỉ có thể thua hoặc chết. Một câu nói của hắn cũng có thể lật cả cái Đế Đô này lên mà không cần lí do.
Quán bar ánh đèn mờ ảo cùng với hương rượu men giúp chúng ta giải toả áp lực của một ngày làm việc mệt mõi.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi của Phương Bách Giao, cô còn nhớ hai năm trước ít nhất cô cũng có người chúc mừng sinh nhật nhưng tiếc là bây giờ đã không còn nữa...
Cô uống rất nhiều rượu đến nỗi trước mắt cô đã thấy mờ mờ ảo ảo, người nhân viên quầy rượu hỏi
"cô à cô chắc là không sao ấy chứ...cô đã say lắm rồi đấy"
Lời nói của người nhân viên đó dường như không lọt vào tai cô nỗi, cô không quan tâm, im lặng uống nốt ly rượu đang cầm trên tay rồi đứng dậy, cô không đứng vững suýt nữa thì ngã.
"tôi.. thanh toán.."
người nhân viên lắc lắc đầu rồi nhanh chóng đưa hoá đơn thanh toán cho cô.
"Reng...reng..."
tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên, khi nhìn vào dãy số trên đó cô mới có tỉnh tỉnh nghe máy
"alo..".
"Bách Giao ... em uống rượu sao, ngày mai là bắt đầu quay phim rồi em có chắc ngày mai ổn không thế, chị đã cố gắn để lấy được vai diễn này cho em đấy".
Đầu giây bên kia trách mắng nhưng bên trong cũng có chút lo lắng. Cô mỉm cười chắc chắn.
"chị Lâm yên tâm... em chắc với chị ngày mai sẽ ổn".
Cúp máy cô đi ra khỏi quán bar, bước chân chao đảo đi loạn xạ. Cuối cùng cô cũng bắt được taxi và về đến nhà an toàn, cô cứ như thế mà nằm xuống giường ngủ thiếp đi.
Hôm sau, chị Lâm đi đi lại lại ... gọi điện cho Phương Bách Giao muốn cháy máy dù còn hơn nữa tiếng nữa mới đến lượt cô quay, chị Lâm biết cô đêm qua uống rượu nên càng thấy lo hơn cho cô tinh thần không tốt sẽ ảnh hưởng đến công việc, đây là bộ phim và là vai diễn đầu tiên ra hồn nhất của Phương Bách Giao.
Phương Bách Giao cuối cùng cũng đến, chị Lâm mừng đến mức muốn ôm lấy cô luôn, đạo diễn hô to
"Phương Bách Giao đến cảnh của cô, mau đi chuẩn bị đi"
chị Lâm nhanh chóng gọi Tiểu Hinh trợ lí của Phương Bách Giao đến chuẩn bị cho cô, Tiểu Hinh nhanh nhẹn chưa đầy hai mươi phút đã xong makeup lẫn trang phục.
Trời mờ tối buổi quay phim tạm kết thúc mọi người quay về nghĩ ngơi riêng cô thì đạo diễn lại nói nhỏ
"cô Phương, thật ra tôi được mời tham dự tiệc rượu thay cho giám đốc đoàn phim này nhưng tự nhiên tôi lại thấy đau bụng nhưng nếu không đi thì ông ta sẽ băm tôi ra mất..tôi muốn nhờ cô"
nét mặt của đạo diễn có thể thấy ông ta đang đau biết nhường nào, mọi người ở đây đều là những người vào nghề lâu năm, nên người dễ dàng có thể nhờ giúp được chỉ có Phương Bách Giao cô thấy cũng không có gì quá đáng chỉ là một bữa tiệc đi cũng không sao nên gật đồng đồng ý giúp ông ta.
Sau khi cô kể lại cho chị Lâm nghe suýt nữa chị ấy ngất xỉu vì vui
"Bách Giao... em may mắn lắm đấy, buổi tiệc này là do tập đoàn Âu Hoàng - Âu thị tổ chức có rất nhiều nhân vật tiếng tăm em nhất định phải tạo nhiều mối quan hệ càng lớn càng tốt đấy...chị sẽ giúp em chọn trang phục ngay bây giờ"
Phương Bách Giao thở dài cười khổ rồi cùng với tiểu Hinh theo sau chị Lâm.
Tiểu Hinh nhìn thấy sự mệt mõi của cô , cậu lo lắng hỏi
"chị Bách Giao chị có ổn thật không..."
Phương Bách Giao mỉm cười
"không sao ... chị đi cho có mặt thôi mà".
________________________________________
Khách sạn Hoàng Vương nơi được xem là khách sạn cao cấp hạng A của Đế Đô này, tất cả những người có tiếng tăm địa vị hầu như họ đều lựa chọn ở đây để mở tiệc hoặc nghỉ ngơi.
Âu Hoàng - Âu thị tập đoàn tài chính lớn mạnh đứng đầu nhất nhì ở thế giới, là gia tộc giàu có khiến ai ai cũng phải kiên nễ dè đặt trước thế lực của họ. Hiện tại chủ tịch đương nhiệm của Âu Hoàng là con trai duy nhất của Âu gia - Âu Duật Phong, người đàn ông được mệnh danh là ông hoàng tài chính chưa có bất cứ ai có thể qua mặt được hắn, đối đầu với hắn chỉ có thể thua hoặc chết. Một câu nói của hắn cũng có thể lật cả cái Đế Đô này lên mà không cần lí do.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.