Chương 10: Trò chơi bắt đầu
Hạ Ngân Hoàng
09/12/2020
Phương Bách Giao cuối cùng cũng quay về nhà, chị Lâm thì say bí tị ngủ thiếp đi luôn.
Cô xuống bếp pha trà nóng cho chị Lâm thì đột nhiên nhớ lại cảnh tượng khi nãy tên Âu Duật Phong đó quả nhiên không phải loại người tử tế rồi, cô còn ngốc mà đi cảm ơn hắn nữa chứ.
________________________________________
Dinh thự Âu gia.
Âu lão gia và Âu Duật Phong luôn khắc khẩu với nhau không thể nào nói chuyện hoà bình trong vòng năm phút được, đặc biệt là chuyện riêng của Âu Duật Phong.
Âu lão gia : "Con bị làm sao thế hả, con bé là thiên kim của nhà họ Ngô lại môn đăng hộ đối, còn lễ phép ngoan ngoãn..".
Âu Duật Phong : "Chuyện đó thì chẳng liên quan gì đến con cả" hắn thản nhiên trả lời, thái độ của hắn cực kì nhẹ nhàng không hề nghiêm túc.
Âu lão gia : "Con đã hai mươi tám tuổi rồi, đâu phải là trẻ nít...đến bao giờ con mới chịu lấy vợ đây" Âu lão gia bất lực ngồi bệt xuống sofa nhìn hắn.
"Cộc..cộc" tiếng gõ cửa vang lên làm tan bớt không khí căng thẳng của hai người.
Âu Mạt Nhi và Âu phu nhân bên ngoài gõ cửa nhưng không đi vào chỉ nói một câu rồi xuống lầu "hai người xuống ăn cơm đi, đã chuẩn bị xong rồi".
Âu Duật Phong cũng để cuốn sách đang cầm trên tay xuống bàn rồi ra ngoài mặc kệ Âu lão gia làm gì thì làm. Trước giờ đều là như thế, ông cũng đã rất quen với thái độ và hành động của con trai mình.
________________________________________
Âu Duật Phong trước khi xuống lầu ăn cơm, hắn quay lại vào phòng gọi điện cho Giản Huân "cậu mua lại hết công ty mà Phương Bách Giao đang làm cho tôi bao nhiêu tiền cũng không sao". Lúc này là tám giờ tối Giản Huân vô cùng buồn ngủ nhưng vừa nghe xong anh bừng tỉnh ngay và luôn "sếp..mua lại hết luôn sao" vấn đề không phải là tiền mà là công ty của Âu Duật Phong nghiên về tài chính hoặc bất động sản sao tự nhiên lại đổi thành đầu tư vào ngành giải trí vậy.
Âu Duật Phong : "làm đi, cậu hỏi nhiều như thế làm gì" đúng là phong cách của thổ hào.
Giản Huân lập tức ngậm miệng làm theo chỉ thị của Âu Duật Phong.
_______________________________________
Hai ngày sau, công ty quản lí của cô đã hoàn toàn bị Âu thị thu mua và bây giờ nói chính xác hơn là cô đang làm việc dưới quyền điều hành của Âu thị và Âu Duật Phong là sếp của cô.
Phương Bách Giao vừa nghe tin này lập tức gọi ngay cho chị Lâm "chị đã nghe tin đó rồi phải không..." chị Lâm hoảng loạn còn hơn Phương Bách Giao, đang yên đang lành tự nhiên công ty bị thu mua cả ông chủ cũng bị đổi.
"Là Âu Duật Phong thu mua, có nghĩa sau này anh ta chính là sếp của chúng ta em nghe chị này Bách Giao, tuyệt đối không được đắc tội với anh ta nữa em hiểu không" chị Lâm vô cùng nghiêm túc dặn dò Phương Bách Giao.
"Được..chị yên tâm" Phương Bách Giao miễn cưỡng chấp thuận, bình thường đã tránh mặt hắn còn khó khăn giờ lại...
_______________________________________
Âu Duật Phong ngồi trong văn phòng xem xong tin tức thì tâm trạng hắn cũng vui hơn bình thường "tôi xem cô chạy đi đâu nữa" càng lúc hắn nhận ra một điều hắn thật sự hứng thú với cô gái này một cách lạ thường, càng muốn tránh xa hắn thì hắn lại muốn bắt lấy cho bằng được.
Hắn nghĩ đây là một trò chơi đuổi bắt không hơn không kém, cả đời hắn chưa có người phụ nữ nào dám từ chối hắn một cách thẳng thừng đến như vậy. Cuộc vui này mới bắt đầu mà thôi, rồi cô sẽ biết thế nào là đối đầu với Âu Duật Phong.
________________________________________
Như hắn dự tính, Phương Bách Giao sẽ nhất định đi tìm hắn hỏi cho ra lẻ với cái tính cách nóng nảy của cô thì sao có thể ngồi yên mà nhìn.
Giản Huân nhìn thấy Phương Bách Giao nhanh chóng cho cô vào ngay, đám bảo vệ cũng hơi ngạc nhiên rồi lui ra ngoài.
_______________________________________
Mặt đối mặt, không khí trong căn phòng ngột ngạt kinh khủng.
Phương Bách Giao : "góp cuộc anh định làm gì, tôi đã đắc tội với anh khi nào chứ"
Âu Duật Phong : "cô biết tôi muốn gì mà phải không" hắn nhếch môi cười ám mị nhìn cô.
Phương Bách Giao : "chỉ như vậy mà anh mua lại toàn bộ công ty đó sao"
Âu Duật Phong : "tôi có tiền cô có thể làm gì tôi" thật sự lúc này cô muốn đấm vào mặt hắn mấy cái cho hả giận.
Cô xuống bếp pha trà nóng cho chị Lâm thì đột nhiên nhớ lại cảnh tượng khi nãy tên Âu Duật Phong đó quả nhiên không phải loại người tử tế rồi, cô còn ngốc mà đi cảm ơn hắn nữa chứ.
________________________________________
Dinh thự Âu gia.
Âu lão gia và Âu Duật Phong luôn khắc khẩu với nhau không thể nào nói chuyện hoà bình trong vòng năm phút được, đặc biệt là chuyện riêng của Âu Duật Phong.
Âu lão gia : "Con bị làm sao thế hả, con bé là thiên kim của nhà họ Ngô lại môn đăng hộ đối, còn lễ phép ngoan ngoãn..".
Âu Duật Phong : "Chuyện đó thì chẳng liên quan gì đến con cả" hắn thản nhiên trả lời, thái độ của hắn cực kì nhẹ nhàng không hề nghiêm túc.
Âu lão gia : "Con đã hai mươi tám tuổi rồi, đâu phải là trẻ nít...đến bao giờ con mới chịu lấy vợ đây" Âu lão gia bất lực ngồi bệt xuống sofa nhìn hắn.
"Cộc..cộc" tiếng gõ cửa vang lên làm tan bớt không khí căng thẳng của hai người.
Âu Mạt Nhi và Âu phu nhân bên ngoài gõ cửa nhưng không đi vào chỉ nói một câu rồi xuống lầu "hai người xuống ăn cơm đi, đã chuẩn bị xong rồi".
Âu Duật Phong cũng để cuốn sách đang cầm trên tay xuống bàn rồi ra ngoài mặc kệ Âu lão gia làm gì thì làm. Trước giờ đều là như thế, ông cũng đã rất quen với thái độ và hành động của con trai mình.
________________________________________
Âu Duật Phong trước khi xuống lầu ăn cơm, hắn quay lại vào phòng gọi điện cho Giản Huân "cậu mua lại hết công ty mà Phương Bách Giao đang làm cho tôi bao nhiêu tiền cũng không sao". Lúc này là tám giờ tối Giản Huân vô cùng buồn ngủ nhưng vừa nghe xong anh bừng tỉnh ngay và luôn "sếp..mua lại hết luôn sao" vấn đề không phải là tiền mà là công ty của Âu Duật Phong nghiên về tài chính hoặc bất động sản sao tự nhiên lại đổi thành đầu tư vào ngành giải trí vậy.
Âu Duật Phong : "làm đi, cậu hỏi nhiều như thế làm gì" đúng là phong cách của thổ hào.
Giản Huân lập tức ngậm miệng làm theo chỉ thị của Âu Duật Phong.
_______________________________________
Hai ngày sau, công ty quản lí của cô đã hoàn toàn bị Âu thị thu mua và bây giờ nói chính xác hơn là cô đang làm việc dưới quyền điều hành của Âu thị và Âu Duật Phong là sếp của cô.
Phương Bách Giao vừa nghe tin này lập tức gọi ngay cho chị Lâm "chị đã nghe tin đó rồi phải không..." chị Lâm hoảng loạn còn hơn Phương Bách Giao, đang yên đang lành tự nhiên công ty bị thu mua cả ông chủ cũng bị đổi.
"Là Âu Duật Phong thu mua, có nghĩa sau này anh ta chính là sếp của chúng ta em nghe chị này Bách Giao, tuyệt đối không được đắc tội với anh ta nữa em hiểu không" chị Lâm vô cùng nghiêm túc dặn dò Phương Bách Giao.
"Được..chị yên tâm" Phương Bách Giao miễn cưỡng chấp thuận, bình thường đã tránh mặt hắn còn khó khăn giờ lại...
_______________________________________
Âu Duật Phong ngồi trong văn phòng xem xong tin tức thì tâm trạng hắn cũng vui hơn bình thường "tôi xem cô chạy đi đâu nữa" càng lúc hắn nhận ra một điều hắn thật sự hứng thú với cô gái này một cách lạ thường, càng muốn tránh xa hắn thì hắn lại muốn bắt lấy cho bằng được.
Hắn nghĩ đây là một trò chơi đuổi bắt không hơn không kém, cả đời hắn chưa có người phụ nữ nào dám từ chối hắn một cách thẳng thừng đến như vậy. Cuộc vui này mới bắt đầu mà thôi, rồi cô sẽ biết thế nào là đối đầu với Âu Duật Phong.
________________________________________
Như hắn dự tính, Phương Bách Giao sẽ nhất định đi tìm hắn hỏi cho ra lẻ với cái tính cách nóng nảy của cô thì sao có thể ngồi yên mà nhìn.
Giản Huân nhìn thấy Phương Bách Giao nhanh chóng cho cô vào ngay, đám bảo vệ cũng hơi ngạc nhiên rồi lui ra ngoài.
_______________________________________
Mặt đối mặt, không khí trong căn phòng ngột ngạt kinh khủng.
Phương Bách Giao : "góp cuộc anh định làm gì, tôi đã đắc tội với anh khi nào chứ"
Âu Duật Phong : "cô biết tôi muốn gì mà phải không" hắn nhếch môi cười ám mị nhìn cô.
Phương Bách Giao : "chỉ như vậy mà anh mua lại toàn bộ công ty đó sao"
Âu Duật Phong : "tôi có tiền cô có thể làm gì tôi" thật sự lúc này cô muốn đấm vào mặt hắn mấy cái cho hả giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.