Tam Ẩn

Chương 12

Minh Dã

08/05/2021

"Tôi tắm xong rồi" Giọng nói của Lâm Luật truyền đến, Lâm Cận Nam ngẩng đầu nhìn Lâm Luật, lập tức sửng sốt, tóc Lâm Luật sau khi tắm xong vẫn còn chưa khô, tóc dài rối tung mất trật tự, kết hợp với ngũ quan xinh xắn, cộng thêm vẻ mềm mại đặc biệt của tuổi trẻ, dáng người đã trưởng thành hoàn toàn, dĩ nhiên lộ ra một cổ mị hoặc nói không nói rõ, là giai đoạn quá độ từ thanh thuần ngượng ngùng đến quyến rũ mê người. Giống như đóa hoa mới vừa chớm nở, cánh hoa còn chưa hoàn toàn mở ra, mỹ lệ e ấp bên trong khiến Lâm Cận Nam thực sự không cách nào đem thiếu nữ tuyệt sắc trước mắt cùng đứa trẻ nhu thuận trong ấn tượng xem như một, nhưng cho dù như thế nào, có con gái xinh đẹp như vậy cũng khiến Lâm Cận Nam có vài phần tự hào.

Lâm Luật có thể cảm nhận được cái nhìn của Lâm Cận Nam đối với nàng, trên thực tế, từ sau khi sống lại trong thân xác này, Lâm Luật đối với ánh mắt của người khác nhìn mình gần như chán ghét cùng vô cảm, nhưng ánh mắt của Lâm Cận Nam lại không làm nàng sinh ra nửa điểm phản cảm, ngược lại còn có vài phần vui mừng. Phải biết rằng, điều kiện đầu tiên để làm người nhân tạo chính là dung mạo xinh đẹp gần như hoàn mỹ, bởi vì con người đều những thứ xinh đẹp, có thể dùng vẻ ngoài lấy lòng Lâm Cận Nam đối với Lâm Luật mà nói là chuyện đáng mừng.

"Lâm Luật nhà ta thực sự trưởng thành, là một cô gái xinh đẹp" Lâm Cận Nam cảm thán.

"Cận Nam cũng rất đẹp" Lâm Luật biết con người đều thích được ca ngợi, huống chi lời này cũng là sự thật.

Lâm Cận Nam không cho là đúng nở nụ cười.

"Đến đây" Lâm Cận Nam hướng Lâm Luật ngoắc tay, ý bảo nàng đến bên cạnh mình.

Lâm Luật ngoan ngoãn đi đến bên cạnh Lâm Cận Nam, đợi chỉ thị tiếp theo của Lâm Cận Nam.

"Ngồi xuống, tôi sấy tóc cho em" Lâm Cận Nam dứt lời liền từ trong ngăn kéo bàn trang điểm lấy máy sấy ra, cắm điện.

Lâm Luật cảm giác ngón tay tinh xảo luồn vào giữa tóc nàng, còn có luồn gió ấm áp, khiến nàng cảm thấy vô cùng thoải mái, quả nhiên chỉ có khi biến thành người mới có thể có đãi ngộ và phúc lợi như vậy, Lâm Luật càng lúc càng thích bản thân trở thành con người mà tồn tại.

Ngược lại Lâm Cận Nam cũng không chán ghét cảm giác tóc dài mềm mại quấn lấy đầu ngón tay mình, tóc của Lâm Luật vô cùng mượt, thân xác mới của Lâm Luật thật sự cực kỳ nổi trội, xem ra ông trời đối với Lâm Luật ít nhiều cũng có chút thiên vị.

Lâm Luật gần như hưởng thụ cảm giác này nhưng không duy trì được lâu, tóc rất nhanh thì đã khô, Lâm Luật luyến tiếc được đối xử như vậy, cũng không biết sau này còn có thể giống như thế này nữa hay không.

Đột nhiên Lâm Luật ôm lấy thắt lưng Lâm Cận Nam, đem khuôn mặt dán trên bụng bằng phẳng mềm mại của Lâm Cận Nam, đây là việc Lâm Luật đã từng rất muốn làm, lúc này vì cách Lâm Cận Nam rất gần nên không suy nghĩ nhiều liền làm.

Lâm Luật ngửi được hương thơm nhàn nhạt trên người Lâm Cận Nam, cảm giác thật tốt.



"Em làm sao vậy?" Lâm Cận Nam đột nhiên bị ôm lấy có chút không kịp phản ứng, thân thể hơi cứng nhắc một chút.

"Không có gì, chỉ muốn ôm người một cái, tôi rất nhớ, rất nhớ người, có thể gặp lại người cảm giác thật tốt" Lâm Luật nói ra lời nói từ nội tâm.

Trong lòng Lâm Cận Nam ấm áp, nàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu Lâm Luật, thực sự nàng thiếu Lâm Luật rất nhiều, cả đời này cái gì nàng có thể trả đều sẽ trả cho Lâm Luật.

"Đồ ngốc, con người thực sự sẽ không dùng đức báo oán như ngươi" Lâm Cận Nam nhàn nhạt nói.

"Tôi sẽ không" Mặc dù nghĩ đến cảnh tượng bị hủy diệt vẫn còn có chút khổ sở nhưng vui sướng khi gặp lại so với khổ sở càng lớn hơn.

"Ba mẹ hiện tại của em đối xử với em có tốt không?" Lâm Cận Nam hỏi, nàng hy vọng kiếp này Lâm Luật có thể gặp được cha mẹ tốt.

"Cũng được" Thật ra cha mẹ của thân xác này đối xử với Lâm Luật có thể nói là tốt hơn Lâm Luật năm đó rất nhiều, nhưng tình cảm Lâm Luật đối với cha mẹ này chung quy chỉ là đạm nhạt, trong mắt Lâm Luật bọn họ đối tốt với nàng chỉ là bởi vì muốn đối tốt với cố chủ của thân thể này mà không phải thực sự là nàng, nàng chỉ không cẩn thận đoạt lấy thân thể người khác, nói chung không cách nào yên tâm thoải mái chấp nhận phần thân tình này.

"Hưởng thụ yêu thương của bọn họ cho tốt, nếu biến thành chủ nhân của thân thể này rồi, hãy đối xử với bọn họ như cha mẹ ruột, chân chính dung nhập vào vai trò này" Lâm Cận Nam dùng tư thái trưởng bối giảng giải cho Lâm Luật.

"Được" Dĩ nhiên Lâm Luật sẽ không làm trái lại ý tứ của Lâm Cận Nam.

"Em đứng dậy, tôi cũng muốn đi tắm" Lâm Cận Nam vỗ vỗ lưng Lâm Luật, nhẹ giọng nói.

"Đừng, ôm một lát nữa thôi" Lâm Luật làm nũng, nàng luyến tiếc rời khỏi ôm ấp của mẹ nhanh như vậy, Lâm Luật đối với cảm giác ấm áp lúc này gần như mê luyến.

"Ngoan nào, nghe lời" Giọng điệu của Lâm Cận Nam giống như đang dỗ dành trẻ con.

"Người thật là kỳ quái, tôi nghe lời thì người hy vọng tôi phản đối lại ý của người, tôi làm trái thì Cận Nam lại hy vọng tôi nghe lời" Lâm Luật ngẩng đầu nói với Lâm Cận Nam, con người đúng là loài động vật đầy mâu thuẫn.

Lâm Cận Nam nhất thời nghẹn lời, được rồi, nàng phải thừa nhận bản thân có lúc rất thích Lâm Luật thuận theo.



"Tôi hy vọng đối với những việc lớn, em dùng tâm ý của mình là chính, nhưng những việc nhỏ, nghe lời tôi cũng được" Lâm Cận Nam xảo biện, được rồi, Lâm Luật dù sao cũng không phải trẻ con nữa, có đôi khi thật sự không dễ gạt nàng.

"Dạ" Lâm Luật vạn phần không muốn buông Lâm Cận Nam ra, nhưng rất nhanh Lâm Luật lại có chờ mong khác, nàng cũng có thể giúp Cận Nam sấy tóc.

"Cận Nam, tôi cũng muốn giúp người sấy tóc" Lâm Luật nhìn thấy Lâm Cận Nam bước ra, lập tức dán đến gần.

Lâm Cận Nam nhìn thấy Lâm Luật cũng đã cầm máy sấy, dáng vẻ nôn nóng muốn thử, có chút buồn bực, sấy tóc mà thôi có cần phải vui mừng như vậy không? Nàng kéo khăn trên đầu ra, ngồi xuống để Lâm Luật sấy tóc cho nàng, dù sao thì người khác sấy tóc cho mình so với tự làm sẽ thuận tiện hơn.

"Vui vẻ như vậy làm gì?" Lâm Cận Nam hỏi.

"Không biết, dù sao thì trong lòng cảm thấy rất vui" Lâm Luật không tự giác vung lên khóe miệng, tâm tình đêm nay thật sự tốt quá.

"Đồ ngốc" Lâm Cận Nam cảm thấy Lâm Luật thực sự là một đứa trẻ rất dễ thỏa mãn.

"Cận Nam, ngày mai tôi còn có thể đến đây không?" Lâm Luật hỏi.

"Ngày mai là thứ năm, sắp đến cuối tuần rồi, em nên trở về cùng cha mẹ của mình" Nàng sẽ tận lực gần gũi Lâm Luật, nhưng nếu như cuối tuần không trở về nhà dường như không tốt lắm.

"Dạ" Lâm Luật muốn nói thật ra cũng không phải mỗi cuối tuần nàng đều về nhà nhưng nàng biết Cận Nam đại khái sẽ không thích nghe lời này.

"Sau này tôi có thời gian đều sẽ đón em về đây" Lâm Cận Nam nghe ra mất mát trong giọng nói của Lâm Luật, quả nhiên Lâm Luật vẫn giống như trước đây, dính lấy nàng, thật ra ngược lại Lâm Cận Nam cũng không cảm thấy Lâm Luật phiền, chỉ là cảm thấy Lâm Luật hẳn là phải có sinh hoạt cá nhân của bản thân, dù sao cũng là một cô gái trưởng thành, không còn là đứa nhỏ nữa.

"Dạ" Lâm Luật nhu thuận trả lời.

"Đêm nay, em ngủ với tôi đis" Lâm Cận Nam cảm thấy thu dọn phòng cho Lâm Luật thì rất phiền, hơn nữa, nàng cùng Lâm Luật còn có rất nhiều chuyện muốn nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Ẩn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook