Chương 5
Minh Dã
08/05/2021
"Lâm Luật, bây giờ tôi mới hai mươi lăm tuổi, không có khả năng sinh được một đứa con lớn như em vậy đâu" Lâm Cận Nam nhìn Lâm Luật vừa cười vừa nói, nàng phải nhắc nhở Lâm Luật, các nàng có thân thể mới, thân phận mới, cách xưng hô mẹ này tốt nhất không nên gọi nữa, đặc biệt là trước mặt người ngoài.
Lâm Luật nhìn Lâm Cận Nam, tuy rằng nàng biết hai người tuyệt đối không thể trở lại thân phận mẹ con trước kia nữa, nhưng trong thâm tâm nàng, nàng vẫn hy vọng bản thân có thể một lần nữa làm con của mẹ, cho nên lúc Lâm Cận Nam nói như vậy trong lòng Lâm Luật có chút mất mát. Lâm Luật đã từng làm người nhân tạo lúc nào cũng vô điều kiện ngoan ngoãn nghe lời Lâm Cận Nam, đến nỗi hiện tại mặc dù Lâm Luật có nỗi lòng của riêng mình nhưng cũng sẽ không trái lời Lâm Cận Nam, cho nên nàng đợi Lâm Cận Nam một lần nữa xác định lại mối quan hệ với nàng.
"Em có thể gọi tôi Cận Nam, hoặc là chị" Lâm Cận Nam cảm thấy gọi nàng là chị thì phù hợp với tuổi tác của các nàng hiện tại hơn.
"Có thể lén lúc gọi người là mẹ được không?" Lâm Luật ao ước nhìn Lâm Cận Nam, nhỏ giọng hỏi.
Thật ra mặc dù là lén lúc gọi mẹ, nhưng Lâm Cận Nam vẫn hy vọng Lâm Luật gọi nàng là chị, dù sao thì một cô gái không kém nàng bao nhiêu tuổi lại gọi nàng là mẹ, sẽ làm Lâm Cận Nam cảm thấy bản thân dường như rất già rồi, tuy rằng tuổi tác linh hồn chính xác không còn trẻ nữa, nhưng Lâm Cận Nam đã khiến bản thân phù hợp với thân phận Lâm Cận Nam hoàn toàn mới này, cách xưng hô mẹ này là thuộc về Lâm Đường, hơn nữa Lâm Đường cũng không xứng với cách gọi này, một kẻ không thể bảo vệ được con mình, một kẻ cuối cùng phá hủy con mình, thì không xứng làm mẹ người khác.
"Có lẽ em nên cố gắng không gọi nha" Mặc dù Lâm Cận Nam cảm thấy bản thân mắc nợ Lâm Luật rất nhiều, nhưng nàng vẫn hy vọng Lâm Luật nhìn về phía trước, việc kiếp trước coi như một giấc mộng, dù sao đó cũng không phải mộng đẹp gì.
Mẹ cũng không hy vọng nàng của hiện tại làm con của mẹ, nghĩ tới đây tâm trạng của Lâm Luật càng thêm hạ thấp.
"Chúng ta đã có thân phận mới, không nên phụ lòng ông trời đã cho chúng ta cơ hội sống lại lần nữa, đổi cách xưng hô chỉ là để chúng ta sống tốt hơn, trong lòng tôi, em vẫn là cô bé xinh đẹp biết vâng lời của tôi, mẹ vẫn yêu con" Lâm Cận Nam cảm giác được tâm trạng của Lâm Luật không tốt, nàng an ủi nói. Dường như Lâm Cận Nam cảm thấy tâm trí của Lâm Luật vẫn dừng lại ở lúc mười tuổi, luôn khao khát tình thương của mẹ, lẽ nào kiếp này Lâm Luật không có được tình thương của mẹ sao? Nghĩ tới đây, Lâm Cận Nam có chút đau lòng, đột nhiên rất muốn hiểu rõ tất cả những chuyện về kiếp này của Lâm Luật.
Lâm Luật biết tấm lòng của mẹ, nhưng mà nàng chỉ luyến tiếc quá khứ, nàng sẽ không làm nguyện vọng của mẹ. Lâm Luật đành đồng ý thay đổi cách xưng hô, cho nên Lâm Luật gật đầu nở nụ cười với Lâm Cận Nam.
Nụ cười đó khiến tính cách lạnh lùng của Lâm Luật biến mất không thấy đâu, có chăng chỉ là một cô gái xinh đẹp long lanh như ánh nắng. Lâm Cận Nam phải thừa nhận bản thân bị thiếu nữ trước mặt làm kinh ngạc rồi. Lúc này Lâm Cận Nam mới tinh tế quan sát Lâm Luật, khoảng mười bảy mười tám tuổi, ngũ quan tinh xảo mà rõ nét, có cảm giác giống con lai vài phần, là hình mẫu mỹ nhân quốc tế, cũng sắp vượt qua mỹ nhân tinh phẩm do con người tạo ra trong tương lai rồi.
"Luật nhi là cô gái xinh đẹp, ở trường học chắc chắn làm say mê không ít nam sinh" Lâm Cận Nam có vài phần đắc ý như nhà có con gái mới lớn.
Mặc dù Lâm Luật làm người vài năm rồi nhưng mấy năm nay nàng chỉ dốc lòng vào vật lý, trên phương diện tình cảm cực kỳ lãnh đạm. Cho nên tự động không để ý nửa câu sau, nàng hiểu như là mẹ khen nàng lớn lên xinh đẹp, lớn lên xinh đẹp có thể khiến mẹ vui mừng, điểm ấy làm Lâm Luật có chút vui vẻ. Người nhân tạo là vì mang lại niềm vui cho con người mà tồn tại cho nên mặc dù Lâm Luật không phải người nhân tạo nữa nhưng tư duy theo thói quen sẽ không thoáng chốc biến mất.
"Cận Nam..... Cũng trở nên xinh đẹp." Lúc Lâm Luật gọi Cận Nam vẫn có chút không được tự nhiên, nàng cảm thấy gọi thẳng tên mẹ dường như thiếu tôn trọng, cũng may không phải gọi thẳng tên Lâm Đường, nếu không Lâm Luật sẽ càng mất tự nhiên hơn nữa. Lâm Luật lại càng không muốn gọi chị, như vậy có nghĩa là quan hệ giữa nàng và mẹ được xác định lại, dường như nàng cũng không thích sự thay đổi như vậy.
Lâm Cận Nam nghe vậy nở nụ cười, nàng nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy con gái rụt rè của nàng năm đó, xấu hổ giống như cây mắc cỡ. Nhưng mà Lâm Luật không gọi nàng là chị, Lâm Cận Nam vẫn có chút thất vọng, có một em gái xinh đẹp nghe lời như vậy cũng rất tốt.
"Bây giờ em thích ăn gì?" Lâm Cận Nam nhẹ giọng hỏi, nàng muốn hiểu nhiều hơn về Lâm Luật hiện tại, dù sao Lâm Luật biến thành người thực sự chắc là đã nhiều ngày, hẳn là đã có một số sở thích và thói quen của con người.
"Chỉ cần là đồ ngọt, tôi đều thích" Lâm Luật trả lời thật lòng, nàng thích ăn đồ ngọt, trong cuộc sống khô khan của nàng, đồ ngọt là một trong số ít những thứ nàng yêu thích. Nàng cảm thấy vị ngọt là phúc lợi mà thượng đế ban tặng cho con người.
"Tôi biết gần đây có chỗ bán bánh ngọt rất ngon, tôi dẫn em đi" Dĩ nhiên Lâm Cận Nam sẽ thỏa mãn sở thích này của Lâm Luật.
"Dạ" Nét mặt Lâm Luật vui vẻ chờ mong.
Lâm Cận Nam ăn vài miếng liền thấy ngán, đủ loại bánh ngọt đặt trước mặt Lâm Luật, nàng vui vẻ thỏa mãn như vậy khiến Lâm Cận Nam không hiểu sao khẽ cong lên khóe miệng.
Lâm Cận Nam bắt đầu hỏi những vấn đề liên quan đến Lâm Luật hiện tại, chẳng hạn như Lâm Luật biến thành con người đã bao lâu, tình hình gia đình của Lâm Luật, còn có tình trạng học tập và gì gì đó đều hỏi qua. Lúc này Lâm Cận Nam xác thực có vài phần giống như một người mẹ tốt quan tâm tất cả mọi mặt của con gái.
Đương nhiên là Lâm Luật biết thì sẽ nói.
Một giờ thoáng chốc trôi qua, Lâm Cận Nam muốn đưa Lâm Luật quay về trường học.
Lâm Luật luyến tiếc phải về, nàng hận không thể từng giờ từng phút ở bên cạnh Lâm Cận Nam.
"Cận Nam, tôi dọn đến sống cùng người được không?" Trước khi xuống xe Lâm Luật hỏi Lâm Cận Nam, cách nghĩ của Lâm Luật rất đơn giản, nếu nàng là con của Lâm Cận Nam, dĩ nhiên phải ở cùng Lâm Cận Nam.
Lâm Cận Nam sửng sốt, tuy rằng nàng muốn bù đắp cho Lâm Luật, nhưng mà sống cùng nhau thì nàng thật đúng là không nghĩ đến.
"Hiện tại em học cấp ba, việc học hẳn là rất bận rộn, em nên lấy học tập là việc chính, hơn nữa nội quy của trường học em nghiêm khắc, không cho phép học sinh trọ ở bên ngoài, chờ em lên đại học rồi nói sau nha" Hơn nữa chủ yếu nhất chính là quan hệ của các nàng hiện tại trong mắt người ngoài không tiện trực tiếp ở cùng nhau, mới quen biết một ngày thì dọn đến ở chung, rất đột ngột.
Trong lòng Lâm Luật, chuyện quan trọng nhất của nàng chính là nhìn thấy Lâm Đường, trong mắt Lâm Luật những chuyện khác căn bản không phải chuyện quan trọng.
Lâm Luật không che giấu được thất vọng trên mặt, nàng thật vất vả mới tìm được mẹ, thực sự rất muốn ở cùng một chỗ với mẹ.
"Không cần thất vọng như vậy được không, tôi sẽ thường xuyên đến tìm em" Lâm Cận Nam vốn định đưa tay sờ đầu Lâm Luật một chút nhưng nghĩ đây là trường học, một đống người đang nhìn các nàng nên Lâm Cận Nam liền thôi.
"Dạ" Lâm Luật nhu thuận gật đầu.
Lâm Luật nhìn Lâm Cận Nam, tuy rằng nàng biết hai người tuyệt đối không thể trở lại thân phận mẹ con trước kia nữa, nhưng trong thâm tâm nàng, nàng vẫn hy vọng bản thân có thể một lần nữa làm con của mẹ, cho nên lúc Lâm Cận Nam nói như vậy trong lòng Lâm Luật có chút mất mát. Lâm Luật đã từng làm người nhân tạo lúc nào cũng vô điều kiện ngoan ngoãn nghe lời Lâm Cận Nam, đến nỗi hiện tại mặc dù Lâm Luật có nỗi lòng của riêng mình nhưng cũng sẽ không trái lời Lâm Cận Nam, cho nên nàng đợi Lâm Cận Nam một lần nữa xác định lại mối quan hệ với nàng.
"Em có thể gọi tôi Cận Nam, hoặc là chị" Lâm Cận Nam cảm thấy gọi nàng là chị thì phù hợp với tuổi tác của các nàng hiện tại hơn.
"Có thể lén lúc gọi người là mẹ được không?" Lâm Luật ao ước nhìn Lâm Cận Nam, nhỏ giọng hỏi.
Thật ra mặc dù là lén lúc gọi mẹ, nhưng Lâm Cận Nam vẫn hy vọng Lâm Luật gọi nàng là chị, dù sao thì một cô gái không kém nàng bao nhiêu tuổi lại gọi nàng là mẹ, sẽ làm Lâm Cận Nam cảm thấy bản thân dường như rất già rồi, tuy rằng tuổi tác linh hồn chính xác không còn trẻ nữa, nhưng Lâm Cận Nam đã khiến bản thân phù hợp với thân phận Lâm Cận Nam hoàn toàn mới này, cách xưng hô mẹ này là thuộc về Lâm Đường, hơn nữa Lâm Đường cũng không xứng với cách gọi này, một kẻ không thể bảo vệ được con mình, một kẻ cuối cùng phá hủy con mình, thì không xứng làm mẹ người khác.
"Có lẽ em nên cố gắng không gọi nha" Mặc dù Lâm Cận Nam cảm thấy bản thân mắc nợ Lâm Luật rất nhiều, nhưng nàng vẫn hy vọng Lâm Luật nhìn về phía trước, việc kiếp trước coi như một giấc mộng, dù sao đó cũng không phải mộng đẹp gì.
Mẹ cũng không hy vọng nàng của hiện tại làm con của mẹ, nghĩ tới đây tâm trạng của Lâm Luật càng thêm hạ thấp.
"Chúng ta đã có thân phận mới, không nên phụ lòng ông trời đã cho chúng ta cơ hội sống lại lần nữa, đổi cách xưng hô chỉ là để chúng ta sống tốt hơn, trong lòng tôi, em vẫn là cô bé xinh đẹp biết vâng lời của tôi, mẹ vẫn yêu con" Lâm Cận Nam cảm giác được tâm trạng của Lâm Luật không tốt, nàng an ủi nói. Dường như Lâm Cận Nam cảm thấy tâm trí của Lâm Luật vẫn dừng lại ở lúc mười tuổi, luôn khao khát tình thương của mẹ, lẽ nào kiếp này Lâm Luật không có được tình thương của mẹ sao? Nghĩ tới đây, Lâm Cận Nam có chút đau lòng, đột nhiên rất muốn hiểu rõ tất cả những chuyện về kiếp này của Lâm Luật.
Lâm Luật biết tấm lòng của mẹ, nhưng mà nàng chỉ luyến tiếc quá khứ, nàng sẽ không làm nguyện vọng của mẹ. Lâm Luật đành đồng ý thay đổi cách xưng hô, cho nên Lâm Luật gật đầu nở nụ cười với Lâm Cận Nam.
Nụ cười đó khiến tính cách lạnh lùng của Lâm Luật biến mất không thấy đâu, có chăng chỉ là một cô gái xinh đẹp long lanh như ánh nắng. Lâm Cận Nam phải thừa nhận bản thân bị thiếu nữ trước mặt làm kinh ngạc rồi. Lúc này Lâm Cận Nam mới tinh tế quan sát Lâm Luật, khoảng mười bảy mười tám tuổi, ngũ quan tinh xảo mà rõ nét, có cảm giác giống con lai vài phần, là hình mẫu mỹ nhân quốc tế, cũng sắp vượt qua mỹ nhân tinh phẩm do con người tạo ra trong tương lai rồi.
"Luật nhi là cô gái xinh đẹp, ở trường học chắc chắn làm say mê không ít nam sinh" Lâm Cận Nam có vài phần đắc ý như nhà có con gái mới lớn.
Mặc dù Lâm Luật làm người vài năm rồi nhưng mấy năm nay nàng chỉ dốc lòng vào vật lý, trên phương diện tình cảm cực kỳ lãnh đạm. Cho nên tự động không để ý nửa câu sau, nàng hiểu như là mẹ khen nàng lớn lên xinh đẹp, lớn lên xinh đẹp có thể khiến mẹ vui mừng, điểm ấy làm Lâm Luật có chút vui vẻ. Người nhân tạo là vì mang lại niềm vui cho con người mà tồn tại cho nên mặc dù Lâm Luật không phải người nhân tạo nữa nhưng tư duy theo thói quen sẽ không thoáng chốc biến mất.
"Cận Nam..... Cũng trở nên xinh đẹp." Lúc Lâm Luật gọi Cận Nam vẫn có chút không được tự nhiên, nàng cảm thấy gọi thẳng tên mẹ dường như thiếu tôn trọng, cũng may không phải gọi thẳng tên Lâm Đường, nếu không Lâm Luật sẽ càng mất tự nhiên hơn nữa. Lâm Luật lại càng không muốn gọi chị, như vậy có nghĩa là quan hệ giữa nàng và mẹ được xác định lại, dường như nàng cũng không thích sự thay đổi như vậy.
Lâm Cận Nam nghe vậy nở nụ cười, nàng nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy con gái rụt rè của nàng năm đó, xấu hổ giống như cây mắc cỡ. Nhưng mà Lâm Luật không gọi nàng là chị, Lâm Cận Nam vẫn có chút thất vọng, có một em gái xinh đẹp nghe lời như vậy cũng rất tốt.
"Bây giờ em thích ăn gì?" Lâm Cận Nam nhẹ giọng hỏi, nàng muốn hiểu nhiều hơn về Lâm Luật hiện tại, dù sao Lâm Luật biến thành người thực sự chắc là đã nhiều ngày, hẳn là đã có một số sở thích và thói quen của con người.
"Chỉ cần là đồ ngọt, tôi đều thích" Lâm Luật trả lời thật lòng, nàng thích ăn đồ ngọt, trong cuộc sống khô khan của nàng, đồ ngọt là một trong số ít những thứ nàng yêu thích. Nàng cảm thấy vị ngọt là phúc lợi mà thượng đế ban tặng cho con người.
"Tôi biết gần đây có chỗ bán bánh ngọt rất ngon, tôi dẫn em đi" Dĩ nhiên Lâm Cận Nam sẽ thỏa mãn sở thích này của Lâm Luật.
"Dạ" Nét mặt Lâm Luật vui vẻ chờ mong.
Lâm Cận Nam ăn vài miếng liền thấy ngán, đủ loại bánh ngọt đặt trước mặt Lâm Luật, nàng vui vẻ thỏa mãn như vậy khiến Lâm Cận Nam không hiểu sao khẽ cong lên khóe miệng.
Lâm Cận Nam bắt đầu hỏi những vấn đề liên quan đến Lâm Luật hiện tại, chẳng hạn như Lâm Luật biến thành con người đã bao lâu, tình hình gia đình của Lâm Luật, còn có tình trạng học tập và gì gì đó đều hỏi qua. Lúc này Lâm Cận Nam xác thực có vài phần giống như một người mẹ tốt quan tâm tất cả mọi mặt của con gái.
Đương nhiên là Lâm Luật biết thì sẽ nói.
Một giờ thoáng chốc trôi qua, Lâm Cận Nam muốn đưa Lâm Luật quay về trường học.
Lâm Luật luyến tiếc phải về, nàng hận không thể từng giờ từng phút ở bên cạnh Lâm Cận Nam.
"Cận Nam, tôi dọn đến sống cùng người được không?" Trước khi xuống xe Lâm Luật hỏi Lâm Cận Nam, cách nghĩ của Lâm Luật rất đơn giản, nếu nàng là con của Lâm Cận Nam, dĩ nhiên phải ở cùng Lâm Cận Nam.
Lâm Cận Nam sửng sốt, tuy rằng nàng muốn bù đắp cho Lâm Luật, nhưng mà sống cùng nhau thì nàng thật đúng là không nghĩ đến.
"Hiện tại em học cấp ba, việc học hẳn là rất bận rộn, em nên lấy học tập là việc chính, hơn nữa nội quy của trường học em nghiêm khắc, không cho phép học sinh trọ ở bên ngoài, chờ em lên đại học rồi nói sau nha" Hơn nữa chủ yếu nhất chính là quan hệ của các nàng hiện tại trong mắt người ngoài không tiện trực tiếp ở cùng nhau, mới quen biết một ngày thì dọn đến ở chung, rất đột ngột.
Trong lòng Lâm Luật, chuyện quan trọng nhất của nàng chính là nhìn thấy Lâm Đường, trong mắt Lâm Luật những chuyện khác căn bản không phải chuyện quan trọng.
Lâm Luật không che giấu được thất vọng trên mặt, nàng thật vất vả mới tìm được mẹ, thực sự rất muốn ở cùng một chỗ với mẹ.
"Không cần thất vọng như vậy được không, tôi sẽ thường xuyên đến tìm em" Lâm Cận Nam vốn định đưa tay sờ đầu Lâm Luật một chút nhưng nghĩ đây là trường học, một đống người đang nhìn các nàng nên Lâm Cận Nam liền thôi.
"Dạ" Lâm Luật nhu thuận gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.