Tạm Biệt Anh Người Con Trai Ngày Ấy Em Từng Yêu
Chương 1: Gió
Vãn Dương
03/06/2014
Nó ngồi trên tầng thượng của trường, tai đeo chiếc earphone lắng nghe từng điệu nhạc đang phát.... Nó đã trốn tiết, nó không thể tập trung được.
Mang lời yêu chưa nói một lần
Dành cho làn tóc hờ hững hôm nào
Để tình yêu làm dịu đi nỗi cô đơn
Biết rằng dù ngang trái nhưng anh vẫn đợi
Để những chiều mưa đừng đem giá lạnh
Cho lòng ai giờ này chìm trong xót xa
Từng điệu nhạc vang lên truyền vào tai như bóp nghẹt trái tim nó. Giọt nước mắt lại nhẹ rơi trên khuôn mặt vô hồn. Một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng lau giọt nước mắt ấy.
Nó từ từ mở ra mắt ra. Trước mặt nó là một chàng trai vô cùng tuấn tú, khôi ngô mang chút vẻ của sự buông thả.
Đây là lần đầu hắn đến trường này học. Hôm nay, hắn không có hưng nào để học nên tìm chỗ nào yên tĩnh. Sau một hồi tìm kiếm, hắn đã lên được tầng thượng. Thật thoải mái. Làn gió nhẹ khẽ đung đưa ngọn tóc theo. Hắn quay người bao quát toàn trường thì bị thu hút ngay bởi khuôn mặt của nó
Tim hắn nhộn nhịp, hắn bước đến gần nó, thấy 2 hàng mi của nó ướt ướt rồi giọt nước mắt lăn dài trên gò má. Hắn như người mất lí trí, đưa tay lên lau đi.
Nó gạt tay hắn ra. Chỉnh lại tai nghe rồi quay đi. Tầng thượng là nơi ít người để ý nhất. Mưa gió chẳng ai quản, chẳng ai ngớ ngẩn mà quét dọn. Nó không để ý vấp ngay vào hòn đá trước mặt.
Di chuyển nhanh chóng, hắn đỡ lấy nó. Nó nằm gọn trong vòng tay của hắn. Mùi hương tóc nó bị gió thổi thoảng qua mũi hắn. Rất dễ chịu, hắn rất thích mùi này. Nó cố đứng vững lại rời khỏi bàn tay rắn chắc của hắn.
- Nè, không cảm ơn sao? - Hắn nắm tay nó dịu dàng hỏi.
Nó không nói gì chỉ nhún vai rồi bước đi. Bây giờ vào lớp thật chẳng hay ho gì. Nó đành ngồi lại một góc của sân thượng. Hắn cũng bước theo rồi ngồi xuống cạnh nó.
Nó vẫn ngồi im dựa đầu vào tường lim dim , miệng mấp máy
- Học sinh mới hả?
- Ừ. Tên you là gì ? - Hắn quay ra hỏi
- Ngọc Băng. - nó cộc lốc trả lời.
- Tên như người. Từ bề ngoài đến tích cách nhỉ?
Nó vẫn im lặng, lấy 1 bên tai nghe của mình đeo cho hắn. Âm điệu trầm lắng được truyền vào tai hắn một cách dễ chụi
- Rất hay. Cảm ơn.
Nó gật đầu.
- You cúp học sao?
Gật.
- You học lớp nào?
- 9A dãy B .
- Mai tôi sẽ gặp lại you. - Hắn đeo lại tai nghe cho cô , đặt nhẹ trên tóc cô một nụ hôn nhẹ, cố hít hà hương thơm ấy rồi bỏ đi
Mang lời yêu chưa nói một lần
Dành cho làn tóc hờ hững hôm nào
Để tình yêu làm dịu đi nỗi cô đơn
Biết rằng dù ngang trái nhưng anh vẫn đợi
Để những chiều mưa đừng đem giá lạnh
Cho lòng ai giờ này chìm trong xót xa
Từng điệu nhạc vang lên truyền vào tai như bóp nghẹt trái tim nó. Giọt nước mắt lại nhẹ rơi trên khuôn mặt vô hồn. Một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng lau giọt nước mắt ấy.
Nó từ từ mở ra mắt ra. Trước mặt nó là một chàng trai vô cùng tuấn tú, khôi ngô mang chút vẻ của sự buông thả.
Đây là lần đầu hắn đến trường này học. Hôm nay, hắn không có hưng nào để học nên tìm chỗ nào yên tĩnh. Sau một hồi tìm kiếm, hắn đã lên được tầng thượng. Thật thoải mái. Làn gió nhẹ khẽ đung đưa ngọn tóc theo. Hắn quay người bao quát toàn trường thì bị thu hút ngay bởi khuôn mặt của nó
Tim hắn nhộn nhịp, hắn bước đến gần nó, thấy 2 hàng mi của nó ướt ướt rồi giọt nước mắt lăn dài trên gò má. Hắn như người mất lí trí, đưa tay lên lau đi.
Nó gạt tay hắn ra. Chỉnh lại tai nghe rồi quay đi. Tầng thượng là nơi ít người để ý nhất. Mưa gió chẳng ai quản, chẳng ai ngớ ngẩn mà quét dọn. Nó không để ý vấp ngay vào hòn đá trước mặt.
Di chuyển nhanh chóng, hắn đỡ lấy nó. Nó nằm gọn trong vòng tay của hắn. Mùi hương tóc nó bị gió thổi thoảng qua mũi hắn. Rất dễ chịu, hắn rất thích mùi này. Nó cố đứng vững lại rời khỏi bàn tay rắn chắc của hắn.
- Nè, không cảm ơn sao? - Hắn nắm tay nó dịu dàng hỏi.
Nó không nói gì chỉ nhún vai rồi bước đi. Bây giờ vào lớp thật chẳng hay ho gì. Nó đành ngồi lại một góc của sân thượng. Hắn cũng bước theo rồi ngồi xuống cạnh nó.
Nó vẫn ngồi im dựa đầu vào tường lim dim , miệng mấp máy
- Học sinh mới hả?
- Ừ. Tên you là gì ? - Hắn quay ra hỏi
- Ngọc Băng. - nó cộc lốc trả lời.
- Tên như người. Từ bề ngoài đến tích cách nhỉ?
Nó vẫn im lặng, lấy 1 bên tai nghe của mình đeo cho hắn. Âm điệu trầm lắng được truyền vào tai hắn một cách dễ chụi
- Rất hay. Cảm ơn.
Nó gật đầu.
- You cúp học sao?
Gật.
- You học lớp nào?
- 9A dãy B .
- Mai tôi sẽ gặp lại you. - Hắn đeo lại tai nghe cho cô , đặt nhẹ trên tóc cô một nụ hôn nhẹ, cố hít hà hương thơm ấy rồi bỏ đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.