Tạm Biệt Anh Người Con Trai Ngày Ấy Em Từng Yêu
Chương 22: Nhập học - Khiêu chiến
Vãn Dương
16/07/2014
Hắn đủng đỉnh xách balo theo sau xuống nhà cùng bộ đồng phục trường Fortunatus. Tiên đang ngồi trên bàn ăn vẫy tay
- Buổi sáng vui vẻ anh yêu.
Hắn chán đến phát ngắt, quẳng balo sang ghế, cầm ly sữa vừa uống vừa đọc tờ mới. Tiên thấy anh phớt lờ mình thì khó chụi vô cùng.
- Tý anh chở em đi học nha.
- Không - Hắn gằn giọng ném tờ báo lên bàn , xốc balo rồi ra gara lấy xe phóng vút đi.
- Tên khốn kiếp nhà anh, dám bỏ mặc em. - Tiên siết chặt tay, tức giận .
........................
- Chúng ta cùng đến trường nhé - Vũ mở lời.
- Không vấn đề. Mà Kem, em đã đỡ hơn chưa? - Hoàng Anh quan tâm hỏi.
Nó im lặng.
- Chuyện gì đã xảy ra thế? Từ hôm qua, em chẳng chụi mở miệng vậy?
Nó lắc đầu, bỏ đi.
- Khoan đã đợi với - Cậu và anh í ới gọi theo.
- Em cũng biết lái ô tô sao, chỉ là học sinh chưa đến 18 tuổi mà. - Cậu ngạc nhiên.
Nó không nói gì, mở cửa xe bước vào phóng mất hút.
- Chúng ta cũng nên theo thôi. Tôi lo cho sự an toàn của nó khi vào trường mà đi xe ô tô đấy - Cậu trầm ngâm rồi vào xe.
- Cô ta là hội trưởng hội học sinh mà, bỏ đi. Chẳng ai làm gì đâu - Anh thắt dây an toàn, điều khiển xe đuổi theo nó.
- Hả? Cả cậu cũng lái xe sao?
- Đương nhiên, có mình anh là cổ lô sĩ
.......................................
Cổng trường Fortunatus được mở ra, nó hiên ngang lái vào bãi đỗ xe. Chiếc xe Limous của nó vừa xuất hiện gây không ít ánh nhìn của học trong toàn trường. Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao. Nó bước ra ngoài, chĩa ánh mắt hình " kẹo ngọt " xung quanh làm những tiếng động nãy giờ im phăng phắc.
- Này, em là học sinh, lái xe gì mà nhanh thế hả? - Cậu thờ phào - cả cha này nữa, là em rể tương lai mà đối xử với anh vợ vậy sao?
- Là anh vợ chứ có phải vợ đâu - Anh lè lười lướt qua đi nhanh cạnh nó.
- Wow, hoàng tử trường Adelia kìa, hôm nay cũng đến trường mình sao . Thích quá - giọng một học sinh nữ vang lên thánh thót.
- Đẹp trai quá, đứng gần hội trưởng trường mình thật đẹp đôi - một học sinh khác adua theo.
- Hôm nay có 3 anh đẹp trai tới trường mình đó. Ôi tôi hạnh phúc quá đi thôi.
- Toàn là thiên thần... yêu quá ..
Nó khó chụi, kiêu ngạo bước nhanh hơn đến phòng hội học sinh lấy thông tin về 3 học sinh mới, cùng lúc đó hắn cũng đang từ phòng hội học sinh đi ra. 5 người đối mặt nhau.
Tiên khoác tay hắn thân mật, cười nói. Nó đứng giữa hai người con trai, đôi mắt lạnh lùng kiên định không rời.
Khoảng cách đôi ta là bao xa ?
Chỉ vài bước chân mà xa lạ .Nhìn nhau mãi chẳng biết nói gì.Đợi chờ mãi chẳng nỡ bước đi .Có bao giờ tự hỏi rằng Why…You never see me cry ?
- Hội trưởng Tôi có việc gấp cần báo - Một học sinh nam nghiêm nghị nói.
Nó gật đầu lướt qua hắn không nhìn lại một lần. Xoẹt - một nhát dao nữa do chính tay nó đâm vào tim hắn. Rỉ máu.
Ngày em xoay vai về phía trước, chân anh cũng muốn bước, nhưng trong giây phút anh biết anh không giữ được
Tình yêu trong anh nay đem cất, em đâu cho là duy nhất, trong cuộc sống vốn dĩ thiếu nhiều điều chân thật.
Nó chau mày, xem qua toàn bộ hồ sơ của hắn và cô gái đi cạnh. Nó cười khẩy, lấy một tờ giấy đỏ trong tủ kính ghi tên mình và hai người họ rồi đi đến phía bảng thông báo dán lên đó.
- Hội trưởng, cô làm gì vậy? Đó là học sinh mới. - Ủy viên Nhi lên tiếng.
Nó liếc mắt hờ hững về vị ủy viên vừa nói biểu thị " Thì sao ? "
Nhìn thấy hội trưởng dán giấy đỏ, mọi học dồn ồ ạt đến xem. Nó cau có muốn rời khỏi nơi ồn ào này, ủy viên và cậu rẽ học sinh ra cho nó đi.
Tiên ngồi cạnh cố vẽ chuyện nhưng nhận lại chỉ là những ánh nhìn lạnh lùng của hắn. Chợt một học sinh hới hả chạy đến
- Hai cậu nổi tiếng quá rồi đó.
- Chuyện, bộ mấy người không biết tôi là nữ hoàng ở trường Marie hả? - Tiên hất tóc ngạo mạn nói.
- Hứ, không phải là hội trưởng trường chúng tôi đích thân dán giầy đỏ khiêu chiến hai người - học sinh ngồi bàn trên bất mãn với thái độ Tiên mỉa mai nói.
-Hả? Là con ranh Băng gì đó sao? Kệ đi. Khiêu chiến thì sao?
- Đúng là học sinh mới, chả biết khỉ gì. Nếu cô thua người mà cô gọi là con ranh, thì cô sẽ chấp nhận một việc nhục nhã là phắn khỏi trường này đấy, cả anh chàng đẹp trai kia nữa. - Uyển Lĩnh lớp trưởng chế giễu
- Tôi mà thua con ranh đó sao? Mầy người khủng hả? đợi xem. Mà nếu tôi thắng thì sao? - Tiên phản bác.
- Thì ngược lại. Mà không có chuyện đó đâu. HÃO. - Nam sinh bàn 3 quay xuống nhấn mạnh - người thì rõ đẹp mà tính nết ... đúng là chẳng CHÊ vào đâu được.
Tiên giận đến run người sao ai cũng bảo vệ con nhỏ đáng ghét đó. Nếu là trường Marie tụi con trai đã xúm lấy cô rồi. Ở trường này, nữ sinh thì chả ra gì, nam sinh thì mù lòa, đúng là không thể chụi được mà.
* Reng ... Reng ... Reng... *
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp, mọi người cho Tiên ánh mắt không mấy thiện cảm và cho hắn với ánh mắt trái tim to đùng rồi vào chỗ.
- Buổi sáng vui vẻ anh yêu.
Hắn chán đến phát ngắt, quẳng balo sang ghế, cầm ly sữa vừa uống vừa đọc tờ mới. Tiên thấy anh phớt lờ mình thì khó chụi vô cùng.
- Tý anh chở em đi học nha.
- Không - Hắn gằn giọng ném tờ báo lên bàn , xốc balo rồi ra gara lấy xe phóng vút đi.
- Tên khốn kiếp nhà anh, dám bỏ mặc em. - Tiên siết chặt tay, tức giận .
........................
- Chúng ta cùng đến trường nhé - Vũ mở lời.
- Không vấn đề. Mà Kem, em đã đỡ hơn chưa? - Hoàng Anh quan tâm hỏi.
Nó im lặng.
- Chuyện gì đã xảy ra thế? Từ hôm qua, em chẳng chụi mở miệng vậy?
Nó lắc đầu, bỏ đi.
- Khoan đã đợi với - Cậu và anh í ới gọi theo.
- Em cũng biết lái ô tô sao, chỉ là học sinh chưa đến 18 tuổi mà. - Cậu ngạc nhiên.
Nó không nói gì, mở cửa xe bước vào phóng mất hút.
- Chúng ta cũng nên theo thôi. Tôi lo cho sự an toàn của nó khi vào trường mà đi xe ô tô đấy - Cậu trầm ngâm rồi vào xe.
- Cô ta là hội trưởng hội học sinh mà, bỏ đi. Chẳng ai làm gì đâu - Anh thắt dây an toàn, điều khiển xe đuổi theo nó.
- Hả? Cả cậu cũng lái xe sao?
- Đương nhiên, có mình anh là cổ lô sĩ
.......................................
Cổng trường Fortunatus được mở ra, nó hiên ngang lái vào bãi đỗ xe. Chiếc xe Limous của nó vừa xuất hiện gây không ít ánh nhìn của học trong toàn trường. Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao. Nó bước ra ngoài, chĩa ánh mắt hình " kẹo ngọt " xung quanh làm những tiếng động nãy giờ im phăng phắc.
- Này, em là học sinh, lái xe gì mà nhanh thế hả? - Cậu thờ phào - cả cha này nữa, là em rể tương lai mà đối xử với anh vợ vậy sao?
- Là anh vợ chứ có phải vợ đâu - Anh lè lười lướt qua đi nhanh cạnh nó.
- Wow, hoàng tử trường Adelia kìa, hôm nay cũng đến trường mình sao . Thích quá - giọng một học sinh nữ vang lên thánh thót.
- Đẹp trai quá, đứng gần hội trưởng trường mình thật đẹp đôi - một học sinh khác adua theo.
- Hôm nay có 3 anh đẹp trai tới trường mình đó. Ôi tôi hạnh phúc quá đi thôi.
- Toàn là thiên thần... yêu quá ..
Nó khó chụi, kiêu ngạo bước nhanh hơn đến phòng hội học sinh lấy thông tin về 3 học sinh mới, cùng lúc đó hắn cũng đang từ phòng hội học sinh đi ra. 5 người đối mặt nhau.
Tiên khoác tay hắn thân mật, cười nói. Nó đứng giữa hai người con trai, đôi mắt lạnh lùng kiên định không rời.
Khoảng cách đôi ta là bao xa ?
Chỉ vài bước chân mà xa lạ .Nhìn nhau mãi chẳng biết nói gì.Đợi chờ mãi chẳng nỡ bước đi .Có bao giờ tự hỏi rằng Why…You never see me cry ?
- Hội trưởng Tôi có việc gấp cần báo - Một học sinh nam nghiêm nghị nói.
Nó gật đầu lướt qua hắn không nhìn lại một lần. Xoẹt - một nhát dao nữa do chính tay nó đâm vào tim hắn. Rỉ máu.
Ngày em xoay vai về phía trước, chân anh cũng muốn bước, nhưng trong giây phút anh biết anh không giữ được
Tình yêu trong anh nay đem cất, em đâu cho là duy nhất, trong cuộc sống vốn dĩ thiếu nhiều điều chân thật.
Nó chau mày, xem qua toàn bộ hồ sơ của hắn và cô gái đi cạnh. Nó cười khẩy, lấy một tờ giấy đỏ trong tủ kính ghi tên mình và hai người họ rồi đi đến phía bảng thông báo dán lên đó.
- Hội trưởng, cô làm gì vậy? Đó là học sinh mới. - Ủy viên Nhi lên tiếng.
Nó liếc mắt hờ hững về vị ủy viên vừa nói biểu thị " Thì sao ? "
Nhìn thấy hội trưởng dán giấy đỏ, mọi học dồn ồ ạt đến xem. Nó cau có muốn rời khỏi nơi ồn ào này, ủy viên và cậu rẽ học sinh ra cho nó đi.
Tiên ngồi cạnh cố vẽ chuyện nhưng nhận lại chỉ là những ánh nhìn lạnh lùng của hắn. Chợt một học sinh hới hả chạy đến
- Hai cậu nổi tiếng quá rồi đó.
- Chuyện, bộ mấy người không biết tôi là nữ hoàng ở trường Marie hả? - Tiên hất tóc ngạo mạn nói.
- Hứ, không phải là hội trưởng trường chúng tôi đích thân dán giầy đỏ khiêu chiến hai người - học sinh ngồi bàn trên bất mãn với thái độ Tiên mỉa mai nói.
-Hả? Là con ranh Băng gì đó sao? Kệ đi. Khiêu chiến thì sao?
- Đúng là học sinh mới, chả biết khỉ gì. Nếu cô thua người mà cô gọi là con ranh, thì cô sẽ chấp nhận một việc nhục nhã là phắn khỏi trường này đấy, cả anh chàng đẹp trai kia nữa. - Uyển Lĩnh lớp trưởng chế giễu
- Tôi mà thua con ranh đó sao? Mầy người khủng hả? đợi xem. Mà nếu tôi thắng thì sao? - Tiên phản bác.
- Thì ngược lại. Mà không có chuyện đó đâu. HÃO. - Nam sinh bàn 3 quay xuống nhấn mạnh - người thì rõ đẹp mà tính nết ... đúng là chẳng CHÊ vào đâu được.
Tiên giận đến run người sao ai cũng bảo vệ con nhỏ đáng ghét đó. Nếu là trường Marie tụi con trai đã xúm lấy cô rồi. Ở trường này, nữ sinh thì chả ra gì, nam sinh thì mù lòa, đúng là không thể chụi được mà.
* Reng ... Reng ... Reng... *
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp, mọi người cho Tiên ánh mắt không mấy thiện cảm và cho hắn với ánh mắt trái tim to đùng rồi vào chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.